Mạt Thế Ngự Linh Sư
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Dị Năng, Mạt Thế |
Số chương | 6 |
Lượt đọc | 248 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Editor: Yuki
Mạt thế hàng lâm, thành thị trở thành thiên đường của đám Zombie khát máu, còn ở ngoài khu dã ngoại lại trở thành thánh địa đi săn của đám quái vật biến dị.
Thanh niên “củi mục” La Hầu, trong một lần đi ra ngoài tìm kiếm vật tư cần thiết cho việc sinh tồn thì gặp phải một biến cố bất ngờ, vào lúc nguy cơ hắn sắp phải chết, hắn lại vô tình nhặt được bảo vật nghịch thiên có tên là Ngự Linh Chỉ Hoàn, chỉ cần có Chỉ Hoàn này trong tay hắn liền có năng lực điều khiển được đám Zombie cùng lũ Quái thú khát máu.
Trên thế giới lúc này không biết là có bao nhiêu người may mắn còn sống sót và đang phải khổ sở giãy giụa để sinh tồn, còn La Hầu hắn bằng vào Ngự Linh Chỉ Hoàn, lại sống vô cùng thoải mái và tự do.
Người khác thì phải lăn lộn chiến đấu sống chết với đám Zombie, quái thú để tìm kiếm vật tư, còn La Hầu hắn thì chỉ cần đi theo phía sau đám Linh Sủng của chính mình khống ngự nhẹ nhàng đi nhặt chiến lợi phẩm!
Người khác thì ngày đêm nỗ lực tu luyện mà hiệu quả không thấy đâu, còn La Hầu cho dù ở lúc ngủ thì hắn cũng không ngừng trở nên mạnh mẽ!
...
Người có ân với ta, ta liền hoàn lại gấp mười lần; còn người mang oán đến cho ta, ta nhất định sẽ cho kẻ đó sống không bằng chết! —— La Hầu
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.