Thoát Cốt Hương
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Ngược, Truyện Full |
Số chương | 76 |
Lượt đọc | 486 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Edit: Cookies
Thể loại: Hiện đại thần tiên
Độ dài: 75 chương
Một người là cương thi[1] ba ba dịu dàng phong độ, một người là giáo sư mỗi lần thấy nàng đều nói năng lạnh lùng, luôn luôn né tránh.
Chán ghét, vì sao toàn là mĩ đại thúc?
Giang Tiểu Tư nhe răng cười, máu ai ngon ta lựa chọn người đó….
Thoát cốt hương kinh doanh đồ dùng “tình thú”, một câu chuyện kể về 1 tiểu cương thi hoạt bát
Một phần kinh dị, hai phần ngược luyến, ba phần nhẫn nhịn, bốn phần khôi hài.
Hắn bảo vệ nàng ngàn năm, chỉ vì 1 đồng tiền, 1 lời hứa
Nàng có ngàn khuôn mặt, cuối cùng lại quên đi dáng vẻ của chính mình
Hắn cũ kỹ bảo thủ, lại nghĩ bản thân không muốn vô tình.
Nàng đơn thuần cố chấp, kết quả lại rơi vòa tình cảnh thoát cốt thương tâm, người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Yêu hận đan xen, truyền thuyết đêm tối, chuyện lạ người quỷ khắc cốt ghi tâm, khi tươi đẹp trền miên, khi quỷ dị kinh khủng …..
[1] được biết đến như một xác chết biết đi trong văn hóa dân gian Trung Quốc, cũng giống như ma cà rồng hay zombie ở phương Tây.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.