Chương : 259
"Đợi đã!" Lôi Tuấn Vũ đột nhiên lạnh lùng nói.
Tiểu Mễ cứng nhắc ở đó không nhúc nhích, AMAY thì tò mò nhìn vẻ mặt âm trầm của Lôi Tuấn Vũ.
"Cởi!" Lôi Tuấn Vũ cứng rắn phun ra một chữ!
Tiểu Mễ kinh ngạc xoay người lại, nhìn con ngươi thâm sâu dưới làn khói thuốc mờ ảo kia.
AMAY đột nhiên bật cười, dựa vào cạnh người Lôi Tuấn Vũ nói: "Lôi tổng à! Quên đi, đừng có chấp nhặt với loại người này nữa! Em cùng anh!"
Lôi Tuấn Vũ lại cương quyết nói: "Cởi!" Giọng nói càng thêm uy nghiêm, cũng lộ ra sự mất kiên nhẫn.
AMAY sửng sốt, vội vàng thúc giục: "Ai da, không nghe thấy à! Lôi tổng bảo cô cởi đó!
Chẳng phải là đúng ý cô sao? Còn không nhanh lên, giả bộ thanh thuần cái gì chứ! Trước mặt bàn dân thiên hạ còn có thể trần như nhộng, ở đây lại còn giả bộ!"
Lời nói châm chọc lọt vào tai Tiểu Mễ, khiến cho cô ta càng thêm có chút do dự. Không ngờ, người đàn ông hôm nay lại là khách của chị AMAY. Mà xem chị AMAY tìm mọi cách lấy lòng hắn, nhất định là nhân vật lớn không thể chọc vào. Khó trách cô ta nhìn có chút quen, lại không nghĩ ra đã từng gặp ở đâu! Cô ta hôm nay coi như có mắt như mù, gặp hạn thôi. Chỉ mong người đàn ông này cho cô ta một con đường sống, để lại bát cơm.
Tiểu Mễ lập tức cởi áo phông bó sát người, bộ ngực không mặc áo lót liền phơi bày trong không khí, nhẹ nhàng runh rinh, ngạo nghễ dựng thẳng. Dù sao cũng là tuổi trẻ, cơ thể tràn đầy sự hoang dã và sức hấp dẫn thanh xuân. Dây chuyền vàng trên cổ lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo.
Mắt Lôi Tuấn Vũ lập tức nheo lại, con ngươi sẫm lại.
"Này! Làm gì vậy?! Cởi tuột ra như vậy! Cho rằng Lôi tổng là khách bình thường hả! Nhảy múa đi, Lôi tổng người ta đều đã xem thoát y vũ nóng bỏng! Đừng nói với tôi là cô không biết nhé! Có muốn chị đây dạy cho cô không! Nhanh như vậy đã cởi sạch sẽ, là muốn múa cột sao! Đức hạnh!" AMAY ghen tị nói. Nhìn cơ thể thanh xuân này, cô ta quả thật ghen tị.
Ở Muôn Tía Nghìn Hồng tuy là đầu bảng, nhưng một đám hậu bối xun xoe, đều không phải là ngọn đèn cạn dầu! Cô ta miễn cưỡng chống đỡ vài năm e là cũng sắp bị bọn họ dẫm nát dưới lòng bàn chân rồi! Đều do cô ta hôm nay lười biếng, nếu không làm sao đến lượt tiểu yêu tinh này ở đây dương oai!
Tiểu Mễ vừa nghe, liền bắt đầu uốn éo. Hai cánh tay thon dài áp lên hai bên sườn, vuốt ve cơ thể, động tác nhảy múa quyến rũ mượn bàn trà để tạo những hình ảnh khiêu khích, ánh mắt gắt gao khóa chặt Lôi Tuấn Vũ.
"Đê tiện!" AMAY trừng mắt liếc cô ta, nhỏ giọng lầm bầm.
Lôi Tuấn Vũ đột nhiên nhếch khóe miệng, nhìn chằm chằm cô gái chỉ mặc mỗi quần lót kia, lười biếng nói: "AMAY, em cho mấy điểm?"
AMAY cười khanh khách nói: "Lôi tổng à, trình độ này, chỉ đáng giá 2 điểm, có cần em làm anh hài lòng không?"
Bàn tay thon dài đặt lên áo sơ mi của Lôi Tuấn Vũ, thuần thục cởi một khuy, luồn vào ngực hắn, tìm kiếm đám lông ngực, nhẹ nhàng xoa. Cô ta biết chỗ này là nơi mẫn cảm của hắn, cô ta đã từng xuống tay từ chỗ này.
Đối với Lôi Tuấn Vũ cô ta không thể quen thuộc hơn được nữa! Cơ thể hắn là cô ta khao khát nhất! Mà hắn xưa nay cũng chưa từng bạc đãi mình. Tuy trước đây hắn thường xuyên xuất hiện ở Muôn Tía Nghìn Hồng, nhưng bên cạnh hắn xưa nay không thiếu đàn bà! Cô ta may mắn mấy lần chiếm được chỗ trống lúc tâm tình Lôi Tuấn Vũ mơ màng, trở thành vật an ủi của hắn! Có điều, cô ta đến bây giờ thật đúng là chưa gặp được người đàn ông nào có thể ngang bằng với Lôi Tuấn Vũ, dù là gia thế, khí chất, dáng người, hoặc là khí phách trên giường…
"Không cần, hôm nay anh muốn nếm thử 2 điểm là hương vị gì." Người nói nhẹ nhàng bâng quơ, người nghe cả người cứng ngắc. Hắn? Tim AMAY không khỏi nhói lên.
Tiểu Mễ vừa nghe đột nhiên mừng thầm, bạo gan trèo lên bàn trà, đứng từ trên cao nhìn xuống Lôi Tuấn Vũ, cởi nốt quần lót nho nhỏ ra, lắc lắc mông liền hoàn toàn lộ hết đường cong.
Lôi Tuấn Vũ nheo mắt, trong đầu liền xuất hiện hình ảnh Lãnh Tử Tình. Cơ thể cô không bằng cô gái này, nhưng cô lại chưa bao giờ có hành vi phóng đãng như vậy trước mặt mình, cô thậm chí khi làm yêu cả người đều xấu hổ đến đỏ bừng. Bọn họ mỗi lần làm, đều khiến hắn cảm thấy hắn đang làm cùng một cô bé không rành chuyện đời. Sự ngây thơ và ngại ngùng của cô làm cho hắn có một sự thỏa mãn và hưng phấn không ngờ.
Đột nhiên mặt cô gái này biến thành nụ cười ngọt ngào của Lãnh Tử Tình, cô nháy mắt đưa tình với hắn, đôi môi gợi cảm không ngừng hôn gió với hắn. Tiếp đó tiến thêm một bước, cô liền đặt một chân lên lưng ghế, toàn bộ thân mình liền treo trước miệng, gần gũi mê hoặc Lôi Tuấn Vũ!
SHIT! Hắn ghét trên mặt Lãnh Tử Tình có biểu hiện dâm đãng này! Hắn ghét cô khiêu khích dâm đãng như vậy! Nhưng thân thể lại bất giác run rẩy.
Cảm nhận được biến đổi của cơ thể Lôi Tuấn Vũ, AMAY bực bội lườm Tiểu Mễ. Cái con hồ ly này! Thật đúng là bạo gan! Chết tiệt, còn thật sự trèo lên đầu cô ta!
Ánh mắt mị hoặc của Tiểu Mễ liếc xuống quần của Lôi Tuấn Vũ, nhô lên rõ rệt, có phải là đang khen ngợi màn biểu diễn của cô ta?! Lúc này, trong lòng cô ta liền hạ quyết tâm, cô ta phải có được người đàn ông này! Cô ta phải trở thành người phụ nữ như chị AMAY, cô ta muốn đứng đầu ở Muôn Tía Nghìn Hồng này! Cười càng thêm sáng lạn, cô ta nhẹ nhàng trườn lên người hắn, không thèm nhìn đến AMAY đang chiếm lấy một cánh tay hắn, cơ thể vô cùng gợi cảm áp sát đầu gối hắn. Bộ ngực đầy đặn cọ xát chân hắn, hai tay linh hoạt đặt lên lưng quần hắn, nhìn vào mắt hắn, thấy hắn không ngăn lại, liền rất nhanh cởi bỏ sự trói buộc cho hắn.
AMAY sao có thể cho phép cô ta ở trước mặt mình làm càn, "bốp" một tiếng cho một cái tát, khiến Tiểu Mễ nổ đom đóm mắt.
"Đê tiện! Cô tưởng cô là ai?!"
Lôi Tuấn Vũ lập tức nhìn thấy mặt Lãnh Tử Tình bị đánh sưng đỏ, tim hắn như bị đánh mạnh. "Bốp" một cái tát vang lên, không nghiêng không lệch giáng lên mặt AMAY, quát:
"Cô muốn chết!"
AMAY không kịp phòng bị, lập tức liền bị tát ngã xuống đất, bụm mặt không dám tin nhìn Lôi Tuấn Vũ. Thật sự chỉ nghe người mới cười, đâu có nghe người cũ khóc nha! Cô ta lại có thể rơi vào kết cục chật vật như vậy! Nếu không phải nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của Lôi Tuấn Vũ như muốn ăn sống nuốt tươi, cô ta thật không tin cô gái nhỏ mới đến này lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể hàng phục được tình thánh!
Tiểu Mễ cũng sợ tới mức phát run, cô ta vừa mới nhìn rõ ràng khóe miệng chị AMAY chảy máu, ánh mắt kinh hoàng nhìn người đàn ông cuồng bạo trước mặt.
Lôi Tuấn Vũ nâng cằm Tiểu Mễ lên, xem xét mặt cô ta. Tiêu điểm thị giác cũng dần dần hợp lại, Lãnh Tử Tình trước mắt lập tức biến thành khuôn mặt Tiểu Mễ, lửa nóng trong mắt Lôi Tuấn Vũ lập tức vụt tắt. Hắn đẩy cô ta ra, lạnh lùng nói: "Tiếp tục!"
AMAY đau lòng nhìn Tiểu Mễ lại bắt đầu khiêu khích, ai oán nói: "Lôi tổng…"
"Cút!" Không một chút độ ấm.
AMAY khóc lóc tông cửa đi ra.
Lôi Tuấn Vũ nhìn cũng không thèm nhìn ra cửa, chỉ nhìn chằm chằm Tiểu Mễ đã dừng động tác, nụ cười xấu xa lập tức nhếch lên: "Sao vậy? Sợ hả?"