Chương : 269
"Anh có cần nhắc lại một lần nữa nhiệm vụ công việc của em không? Em là thư ký bên người của anh, anh ở đâu, thì em ở đấy! Tử Dạ! Hiểu chưa?"
Một tiếng Tử Dạ gọi lên thật đầy kịch tính! Mặt của cô bất giác nóng bừng, không gian này quá kín, cô trốn rất xa cũng cảm thấy cách hắn quá gần!
Đưa Lãnh Tử Tình vào văn phòng của hắn, Lôi Tuấn Vũ bấm điện thoại nội tuyến. Thư ký Lý lập tức liền gõ cửa bước vào, lúc nhìn thấy Lãnh Tử Tình liền sửng sốt, sau đó lễ phép nói:
"Lôi tổng."
Lôi Tuấn Vũ rành rọt nói: "Đây là thư ký tổng tài mới, Tử Dạ! Hôm nay cô đưa cô ấy đi làm quen với môi trường làm việc một chút!"
Thư ký Lý vừa nghe, không khỏi dừng tầm mắt trên người Lãnh Tử Tình, đánh giá từ trên xuống dưới. Cô gái này cả người có một loại khí chất, là khí chất văn hóa, nhất định là tốt nghiệp đại học danh tiếng! Ăn mặc rất đúng mực, đều là hàng hiệu, đó nhất định là con nhà gia thế! Trước mặt Lôi Tuấn Vũ một chút cũng không có cảm giác khúm núm, nhất định là có vai vế! Chậc chậc chậc, cô ta bị đánh bại là đương nhiên rồi! Điều duy nhất khiến cô ta còn có chút không phục, đó là, dung mạo của cô ấy không xinh đẹp bằng mình, tuy có trẻ
tuổi một chút, nhưng so với đẹp vẫn còn một khoảng cách!
"Xin Lôi tổng yên tâm, tôi sẽ để tiểu thư Tử Dạ nhanh chóng quen với nghiệp vụ…" Bản lĩnh tùy cơ ứng biến của thư ký Lý thật là tột đỉnh!
"Không! Mảng nghiệp vụ không cần cô ấy tham dự quá nhiều. Ngoài việc sắp xếp lịch trình của tôi ra, những việc khác cô vẫn tiếp tục phụ trách."
"Vâng, tôi hiểu! Thư ký Tử Dạ, xin mời đi theo tôi." Thư ký Lý không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao! Nói như vậy, cô Tử Dạ này ở lại không lâu rồi? Trong lòng cả mừng, vẻ mặt tươi cười đưa Tử Dạ bước ra khỏi văn phòng tổng tài. Sẽ không phải là thiên kim của tập đoàn nào đó đến đây để mạ vàng chứ?! Tốt tốt tốt! Hại cô ta khóc cả một đêm, nếu không phải là Vương phó tổng an ủi cô ta, cô ta thật sự là không chịu nổi.
Cả một buổi sáng trôi qua, Lãnh Tử Tình có chút mệt mỏi, cho dù mình không tình nguyện làm công việc này, nhưng đã nhận lời rồi, sao có thể không làm tròn trách nhiệm chứ. Thư ký Lý dặn dò cô rất rõ ràng, cũng đổi văn phòng rồi. Cô ở ngay cách vách văn phòng của Lôi Tuấn Vũ.
Công ty từ trên xuống dưới đối với việc cô xuất hiện vô cùng tò mò, nhưng lại không dám bình luận nhiều. Cơm trưa là đến ăn ở nhà ăn, không thấy bóng dáng Lôi Tuấn Vũ, theo thư ký Lý nói, buổi trưa hắn phải ăn cơm cùng với khách hàng!
Công ty rất lớn, đủ mọi loại người, nhưng rất nghiêm túc có trật tự.
Lãnh Tử Tình bỗng nhiên cảm thấy lập tức liền kính nể sự nghiêm nghị của hắn. Hắn bình thường ở nhà không có vẻ gì! Thế mà lại quản lý một công ty tập đoàn lớn như vậy! Nghiệp vụ đã mở rộng đến hải ngoại, không thể không chứng tỏ năng lực thực sự của hắn! Tuổi trẻ
tài cao!
Nhất thời áp lực cũng chợt tăng lên. Muốn cô làm thư ký cho hắn, cô sao có thể đảm nhiệm?!
Tâm trạng bất an đi ăn cơm trưa, di động gấp gáp vang lên. Cô nhìn xem, là Lôi Tuấn Vũ, vội vàng nghe máy.
"Em ở đâu?" Ngữ khí Lôi Tuấn Vũ có chút sốt ruột.
"Nhà ăn."
"Em đi nhà ăn làm gì?! Mau lên đây!" Lôi Tuấn Vũ dường như đang đè nén tức giận.
"Tôi đang ăn cơm!" Lãnh Tử Tình cũng không cho hắn mặt mũi, cứng cỏi nói.
"Tử Dạ, em là thư ký của anh, thời gian bữa trưa anh phải chiêu đãi khách hàng, em cảm thấy em nên ở đâu?! Mau nôn hết những thứ đã ăn ra!" Lôi Tuấn Vũ dữ tợn nói, nhưng giọng trầm đi nhiều, giống như sợ ai đó nghe thấy sự khác thường.
Lãnh Tử Tình trừng mắt ngắt điện thoại, đột nhiên một trận buồn nôn, thật sự nôn hết mấy thứ vừa ăn ra. Thật là! Chẳng phải nói hôm nay để cô làm quen với môi trường làm việc sao?! Cũng không có người nói cô phải cùng hắn ăn cơm cùng khách hàng?! Định đùa kiểu gì đây?!
Tức giận thu dọn bàn ăn, Lãnh Tử Tình lên thang máy, đi trong hành lang có chút yên tĩnh, tâm tình Lãnh Tử Tình vô cùng buồn bực.
Đột nhiên thư ký Lý từ hướng đối diện chạy tới, lo lắng kêu: "Tiểu thư Tử Dạ, nhanh lên! Lôi tổng tìm cô khắp nơi! Hôm nay vừa có vị khách hàng người Pháp đến, nghe nói cô nói tiếng Pháp tốt, chỉ đích danh muốn cùng cô ăn cơm trưa! Nhanh lên, Lôi tổng và khách hàng vừa xuống lầu, bảo tôi ở đây chờ cô!"
Lãnh Tử Tình vừa nghe, không khỏi cả kinh! Hóa ra là công việc nha! Cô thật đúng là có chút lòng dạ tiểu nhân! Lòng tràn ngập áy náy liền đi thang máy xuống lầu.
Nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ và một người đàn ông ngoại quốc thân thiết nói chuyện ở cửa đại sảnh, Lãnh Tử Tình vội bước nhanh mấy bước, tràn đầy xin lỗi nói: "Xin lỗi, Lôi tổng, tôi đến muộn!"
Lôi Tuấn Vũ lập tức máy móc giới thiệu: "Ngài Sean! Xin giới thiệu một chút, đây là tiểu thư Tử Dạ thư ký của tôi! Cô ấy chính là người nói tiếng Pháp rất tốt mà tôi đã nói với anh!"
Sean khoa trương nhìn chằm chằm Lãnh Tử Tình đánh giá từ trên xuống dưới, sau đó nhiệt tình bắt tay, áp má, Lãnh Tử Tình cũng rất nhanh phối hợp, nhiệt tình đáp lại.
Ba người cùng đi đến Thiên Phủ.
Trên bàn ăn, Lãnh Tử Tình thỉnh thoảng trả lời câu hỏi của Sean, đều là những chuyện lặt vặt trong cuộc sống và về văn hóa Trung Quốc. Còn mỗi lúc hỏi đến nghiệp vụ, Lôi Tuấn Vũ
đều cẩn thận tiếp nhận vấn đề. Cái này lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lãnh Tử Tình, nỗi bất an trong lòng cũng được hạ xuống. Cô vốn tưởng rằng hắn sẽ nhìn ra cô bối rối mà cố ý làm như vậy.
Nhìn hắn cùng Sean trò chuyện vui vẻ, Lãnh Tử Tình thế mà lại bất giác bị phong thái của hắn hấp dẫn. Mặc dù là ở trước mặt Sean, khí chất của hắn vẫn như cũ không hề giảm đi, vẻ tuấn tú không thua kém bất cứ ai!
Đang ngây người, đột nhiên phát hiện Lôi Tuấn Vũ đưa mắt liếc cô một cái, bắt gặp vẻ mặt cô đang ngây ngốc nhìn lén hắn, Lãnh Tử Tình vội vàng cúi đầu nuốt nước bọt, nhưng vì quá gấp nên bị sặc.
Lại liếc mắt về phía Lôi Tuấn Vũ, hắn lại đang cười. Thật mất mặt nha! Lôi Tuấn Vũ nhếch khóe miệng, gắp cho cô một miếng bít tết, cười nói: "Ngài Sean, anh thấy thư ký của tôi có phải rất đáng yêu hay không?"
Sean ngơ ngác không hiểu, nhưng cũng hòa theo: "Đúng, rất đáng yêu!"
Lãnh Tử Tình liền đỏ bừng mặt, vội dùng khăn ướt lau lau miệng, gật đầu nhận lỗi nói: "Xin lỗi, để ngài chê cười rồi!" Giây phút Sean cúi đầu, cô giận dữ trừng mắt lườm Lôi Tuấn Vũ
một cái.
Chạng vạng, dưới sự kiên trì của Lôi Tuấn Vũ, Lãnh Tử Tình ngồi lên xe hắn. Có lẽ là thấy hắn cả ngày đã đủ vất vả, không đành lòng gây thêm phiền nhiễu cho hắn! Vì thế liền nghe lời một chút. Kỳ thật, trên đường đi cô cũng suy nghĩ rất nhiều. Sự bận rộn của hắn cô không phải là không nhìn thấy, cô cũng tin những điều này không phải là hắn cố ý giả vờ.
Mặc dù là đang lái xe, di động cũng vang lên không ngừng, hắn không ngừng xử lý những việc lặt vặt phức tạp. Hôm nay chỉ mới có một ngày, cô dường như đã gần hắn hơn rất nhiều, hiểu thêm hắn ở một khía cạnh khác. Mà không khỏi nhớ lại, lúc trước khi hắn ở nhà hoặc sống cùng cô, dường như hắn không hề bận rộn như bây giờ?
Không khỏi tò mò hỏi: "Lúc anh ở nhà hình như không bận như vậy?"
Lôi Tuấn Vũ thản nhiên cười cười: "Lúc ở cùng em, anh chặn hết tất cả điện thoại công việc."
Lãnh Tử Tình sửng sốt, trong lòng nảy lên…