Chương : 1
Thông tấn xã vỉa hè.
Theo nguồn tin truyền miệng không chính thức.
Bất cứ ai đã từng tiếp xúc với Quân Tư Vũ, hình như đều có chung một nhận xét —– Tên này, nhìn qua đúng là bộ dáng tinh anh không tầm thường!
Quả thật, khuôn mặt Quân Tư Vũ hoàn toàn có thể dùng từ [đẹp trai] để miêu tả, kiểu đẹp trai mà không quá già dặn, đường hoàng nhưng cũng không hề yêu đuối, nhu nhược. Cộng thêm dáng người thon dài cao ngất, mỗi khi khoác lên bộ Âu phục thường khiến cho người ta choáng ngợp, cứ ngỡ hắn là một anh chàng đẹp trai chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết hay phim ảnh. Hơn nữa, cách ăn nói nho nhã lễ độ, khí chất tao nhã lại càng làm cho người ta nghĩ hắn hiển nhiên là một đại thiếu gia của danh gia vọng tộc nào đó.
Thế nhưng, thực tế lại chứng minh hắn bình thường hơn những gì người ta tưởng tượng, tốt nghiệp trường đại học bình thường, sống một cuộc sống bình thường, đảm nhận một chức vụ tầm thường trong một công ty bình thường mà dễ chừng cả năm năm qua, hắn đã ngồi đến ngu người mà vẫn chưa được thăng chức. Liên tục suốt năm năm, hắn cần mẫn công tác ở tổ phân phối hậu cần, cái tổ năm nào cũng vinh dự được bầu trọn là [hàng trưng làm kiểng – thà để đóng bụi chứ không dùng], hơn nữa còn là tổ trưởng trong cả năm năm đó luôn. Làm “sếp sòng” lãnh đạo một tổ nhân viên ngàn năm nhất quyết không thay đổi, chuyện quan trọng cần làm mỗi ngày của bọn họ là vào tài khoản QQ chat nhảm, ngồi túm tụm ăn vặt ăn vụng, không thì cũng tụ tập tán dóc đủ thứ trên trời dưới bể, hết giờ tan sở thì giải tán ra về, cuối tháng đều đều lĩnh một khoản tiền lương muôn đời không nhích thêm được lấy một bậc … Nghe thì có vẻ vui thú nhàn tản đấy, nhưng nói trắng ra thực tế chỉ là một đám [những người khốn khổ] một tí tiền đồ cũng chẳng thấy đâu.
Vậy mới nói, những người đã từng tiếp xúc với Quân Tư Vũ, thấy hắn “bệ rạc” tới mức độ này thì đều ngấm ngầm cảm thấy tiếc cho hắn, nhưng tự Quân Tư Vũ lại không cảm thấy vậy, vẫn một mình hồn nhiên hưởng thụ cuộc sống vô vị chán ngắt. Những đồng nghiệp vào công ty cùng đợt với hắn bây giờ đều đã thành đạt, thăng chức hết rồi, ngày ngày vênh mặt lái ô tô riêng đi làm, còn Quân Tư Vũ vẫn chết dí với cái xe đạp điện chậm rì rì đã gắn bó với hắn suốt năm năm.
Quân Tư Vũ đó, mặt mũi tuy đẹp đẽ rạng ngời vậy mà một mảnh tình vắt vai cũng chưa có, thế nên có dạo người ta đồn thổi rùm beng lên rằng hắn là một tên “bóng”, thế nhưng ít lâu sau, thậm chí một chút xì-căng-đan tình ái cũng chẳng thấy, thiên hạ chán chả thèm đồn nữa, kết luận Quân Tư Vũ hắn đúng là một kẻ đơn điệu nhàm chán.
Với những người hiểu hắn thì lại cho rằng Quân Tư Vũ tuyệt đối không thể được xếp vào hàng [phần tử có chí hướng], một con người “vô thể dục, bất thể thao”, cũng chẳng đặc biệt ham thích thứ gì. Mấy thứ kiểu như bài bạc, bia rượu, karaoke hay gái gú này nọ hình như chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của hắn chứ đừng nói ra ngoài “ăn đêm”, cứ ngày ngày tan tầm là cưỡi xe đạp điện đi mua đồ ăn, sau đó về nhà nấu cơm, xem TV, ngủ, chấm hết.
Bất kể là ở công ty hay ở nhà, Quân Tư Vũ vẫn tỏ ra như vậy thờ ơ không quan tâm tâm đến chuyện gì, cần mẫn đóng vai một vị tiên sinh không màng thế sự.
Này này, người như vậy chẳng phải cũng rất thích hợp với bộ dạng chồng-tốt-điển-hình đó sao, phải cái hắn đối với phụ nữ không có hứng thu a.
**************************************************
Dưới đây là những chuyện cực kỳ giật gân, nếu mọi người chăm chú lắng nghe, đảm bảo sau đó liền nhìn Quân Tư Vũ bằng ánh mắt khác ngay á.
Quân Tư Vũ có một bí mật —– Thật mà, thường thì mấy kẻ trông càng ra vẻ bình thường lại càng che giấu một bí mật kinh người, chẳng phải trong phim vẫn hay nói thế sao. Bí mật của Quân Tư Vũ cũng không phải tầm thường kiểu như hắn là một tên cuồng sát hay có sở thích kì dị gì đâu, so với tưởng tượng còn kinh thiên động địa hơn nhiều!
Thực ra —————– hắn là một ác ma!
Ầy, đã bảo là đừng nghĩ vớ vẩn, hắn không phải là một tên biến thái như đằng ấy tưởng tượng đâu, cũng chẳng phải là kẻ hai mặt, ban đêm lại biến đổi nhân cách đi phá làng phá xóm hù người khác, hắn là một ác ma thật đó.
Một kẻ tầm thường ở Ma giới bỏ trốn đã đủ thú vị, đằng này lại là một quý tộc Ma giới bỏ trốn, chắc chắn câu chuyện lại càng thú vị hơn rồi. Nói thú vị hơn chính là ở chỗ hắn như vậy lại đi dung nhập vào thế giới loài người – thế giới mà từ trước giờ vẫn luôn bị Ma giới khinh thường, hơn nữa còn sống một cuộc sống không thể tầm thường nhàm chán hơn trong suốt năm năm trời, trong thời gian đó, hắn không hề liên lạc với Ma tộc.
Sở dĩ Quân Tư Vũ rời bỏ Ma tộc là vì hơn trăm năm trước, Thiên giới cùng Ma giới nổ ra cuộc thiên địa đại chiến. Băng Lam đại công tước – cũng chính là Quân Tư Vũ, do không muốn bị lôi vào cuộc chiến vô nghĩa tranh giành quyền lợi của đám thiên sử cùng Ma tộc nên đã lặng lẽ vi phạm giao ước trốn xuống nhân gian, sống một cuộc sống bình thường, buồn tẻ.
*************************************************
Rồi rồi, giờ thì tạm thời bỏ cái thân phận địa vị cao quý sang một bên đi, nhìn xem ngài tổ trưởng tổ phân phối đang làm cái gì nào.
Ờ, hắn đang làm món trứng bắc cà chua a.
Quân Tư Vũ cặm cụi nấu nướng, dọn cơm, đinh là sau khi đánh chén no nê sẽ nằm dài ra xem TV, xem chán rồi lăn ra ngủ, một ngày cứ như thế là bình yên qua đi.
Thế nhưng, khung cảnh bình yên đó ngay lâp tức bị tiếng chuông di động đạp đổ, Quân Tư Vũ cầm lấy máy điện thoại, dùng tiếng nói hoàn hảo như một người dẫn chương trình của đài phát thanh, “Gì vậy?”
“Tổ trưởng!! Không xong rồi!!!” Tiếng nức nở của tổ viên tổ phân phối Đại Trương vang lên.
“Xảy ra chuyện gì? Cậu đi ngoại tình bị bà xã bắt gặp hả?” Quân Tư Vũ một bên xào rau, một bên hỏi.
“Không phải như vậy!! Tổ trưởng!! Cả đám chúng ta đều không xong rồi!! Bởi vì, bởi vì …”
Nghe Đại Trương nói xong, cái mặt vạn năm bất biến của Quân Tư Vũ cuối cùng cũng phải đổi sắc, hắn mở to mắt hỏi: “Thật vậy sao?”
“Chắc luôn đó …. Trưởng phòng nhân sự đã lén cho em biết…. ô ô ô ô…. tổ trưởng…. nửa đời còn lại của chúng ta phải sống thế nào bây giờ! Đứa nhỏ nhà em vừa mới đi nhà trẻ…. học phí bây giờ lại đắt như vậy….. còn có bà xã em…. bả đòi li hôn…. Tiểu Lệ ….. cũng chia tay với em luôn……” Đại Trương khóc không thành tiếng.
“Tôi sẽ nghĩ cách.” Quân Tư Vũ dập máy, vẻ mặt khó có thể nhẫn nại được ———— sao có thể như vậy được chứ!!! Hắn đường đường là đệ nhất quý tộc của Ma giới, Lam Băng đại công tước, thế nào mà lại bị …?? Cắt.giảm.biên.chế?!!
Không!! Hắn vất vả lắm mới dung nhập được vào nhân gian để hưởng thụ cái lạc thú làm người bình thường, hơn nữa còn tìm được một công việc làm sâu mọt* mà những người bình thường khác vô cùng ngưỡng mộ. Không được! Tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được!
Quân Tư Vũ vẻ mặt trầm tư.
Nghe nói việc cắt giảm biên chế này là do mới đây có một vị quản lý mới vào công ty, người này đúng là một nhân tài, tốt nghiệp trường đại học tên tuổi hàng đầu, có bằng thạc sỹ, tinh anh tài tuấn cực đỉnh luôn. Người nọ vừa mới đầu quân cho công ty đã đưa ra ý kiến đòi cải cách, thay đổi cơ cấu làm việc, cắt giảm biên chế đối với những nhân viên thừa thãi.
Vì vậy, Quân Tư Vũ quyết định trước hết phải đi nịnh bợ vị quản lý này đã, bảo vệ “bát cơm” của chính mình quan trọng hơn.
Hết chương 1
=============
* : ý của ảnh là ảnh đang chuyên tâm đóng vai quan chức thoái hóa biến chất, là cái nhọt trên mông của xã hội, đục khoét tài sản của nhà nước.
Theo nguồn tin truyền miệng không chính thức.
Bất cứ ai đã từng tiếp xúc với Quân Tư Vũ, hình như đều có chung một nhận xét —– Tên này, nhìn qua đúng là bộ dáng tinh anh không tầm thường!
Quả thật, khuôn mặt Quân Tư Vũ hoàn toàn có thể dùng từ [đẹp trai] để miêu tả, kiểu đẹp trai mà không quá già dặn, đường hoàng nhưng cũng không hề yêu đuối, nhu nhược. Cộng thêm dáng người thon dài cao ngất, mỗi khi khoác lên bộ Âu phục thường khiến cho người ta choáng ngợp, cứ ngỡ hắn là một anh chàng đẹp trai chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết hay phim ảnh. Hơn nữa, cách ăn nói nho nhã lễ độ, khí chất tao nhã lại càng làm cho người ta nghĩ hắn hiển nhiên là một đại thiếu gia của danh gia vọng tộc nào đó.
Thế nhưng, thực tế lại chứng minh hắn bình thường hơn những gì người ta tưởng tượng, tốt nghiệp trường đại học bình thường, sống một cuộc sống bình thường, đảm nhận một chức vụ tầm thường trong một công ty bình thường mà dễ chừng cả năm năm qua, hắn đã ngồi đến ngu người mà vẫn chưa được thăng chức. Liên tục suốt năm năm, hắn cần mẫn công tác ở tổ phân phối hậu cần, cái tổ năm nào cũng vinh dự được bầu trọn là [hàng trưng làm kiểng – thà để đóng bụi chứ không dùng], hơn nữa còn là tổ trưởng trong cả năm năm đó luôn. Làm “sếp sòng” lãnh đạo một tổ nhân viên ngàn năm nhất quyết không thay đổi, chuyện quan trọng cần làm mỗi ngày của bọn họ là vào tài khoản QQ chat nhảm, ngồi túm tụm ăn vặt ăn vụng, không thì cũng tụ tập tán dóc đủ thứ trên trời dưới bể, hết giờ tan sở thì giải tán ra về, cuối tháng đều đều lĩnh một khoản tiền lương muôn đời không nhích thêm được lấy một bậc … Nghe thì có vẻ vui thú nhàn tản đấy, nhưng nói trắng ra thực tế chỉ là một đám [những người khốn khổ] một tí tiền đồ cũng chẳng thấy đâu.
Vậy mới nói, những người đã từng tiếp xúc với Quân Tư Vũ, thấy hắn “bệ rạc” tới mức độ này thì đều ngấm ngầm cảm thấy tiếc cho hắn, nhưng tự Quân Tư Vũ lại không cảm thấy vậy, vẫn một mình hồn nhiên hưởng thụ cuộc sống vô vị chán ngắt. Những đồng nghiệp vào công ty cùng đợt với hắn bây giờ đều đã thành đạt, thăng chức hết rồi, ngày ngày vênh mặt lái ô tô riêng đi làm, còn Quân Tư Vũ vẫn chết dí với cái xe đạp điện chậm rì rì đã gắn bó với hắn suốt năm năm.
Quân Tư Vũ đó, mặt mũi tuy đẹp đẽ rạng ngời vậy mà một mảnh tình vắt vai cũng chưa có, thế nên có dạo người ta đồn thổi rùm beng lên rằng hắn là một tên “bóng”, thế nhưng ít lâu sau, thậm chí một chút xì-căng-đan tình ái cũng chẳng thấy, thiên hạ chán chả thèm đồn nữa, kết luận Quân Tư Vũ hắn đúng là một kẻ đơn điệu nhàm chán.
Với những người hiểu hắn thì lại cho rằng Quân Tư Vũ tuyệt đối không thể được xếp vào hàng [phần tử có chí hướng], một con người “vô thể dục, bất thể thao”, cũng chẳng đặc biệt ham thích thứ gì. Mấy thứ kiểu như bài bạc, bia rượu, karaoke hay gái gú này nọ hình như chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của hắn chứ đừng nói ra ngoài “ăn đêm”, cứ ngày ngày tan tầm là cưỡi xe đạp điện đi mua đồ ăn, sau đó về nhà nấu cơm, xem TV, ngủ, chấm hết.
Bất kể là ở công ty hay ở nhà, Quân Tư Vũ vẫn tỏ ra như vậy thờ ơ không quan tâm tâm đến chuyện gì, cần mẫn đóng vai một vị tiên sinh không màng thế sự.
Này này, người như vậy chẳng phải cũng rất thích hợp với bộ dạng chồng-tốt-điển-hình đó sao, phải cái hắn đối với phụ nữ không có hứng thu a.
**************************************************
Dưới đây là những chuyện cực kỳ giật gân, nếu mọi người chăm chú lắng nghe, đảm bảo sau đó liền nhìn Quân Tư Vũ bằng ánh mắt khác ngay á.
Quân Tư Vũ có một bí mật —– Thật mà, thường thì mấy kẻ trông càng ra vẻ bình thường lại càng che giấu một bí mật kinh người, chẳng phải trong phim vẫn hay nói thế sao. Bí mật của Quân Tư Vũ cũng không phải tầm thường kiểu như hắn là một tên cuồng sát hay có sở thích kì dị gì đâu, so với tưởng tượng còn kinh thiên động địa hơn nhiều!
Thực ra —————– hắn là một ác ma!
Ầy, đã bảo là đừng nghĩ vớ vẩn, hắn không phải là một tên biến thái như đằng ấy tưởng tượng đâu, cũng chẳng phải là kẻ hai mặt, ban đêm lại biến đổi nhân cách đi phá làng phá xóm hù người khác, hắn là một ác ma thật đó.
Một kẻ tầm thường ở Ma giới bỏ trốn đã đủ thú vị, đằng này lại là một quý tộc Ma giới bỏ trốn, chắc chắn câu chuyện lại càng thú vị hơn rồi. Nói thú vị hơn chính là ở chỗ hắn như vậy lại đi dung nhập vào thế giới loài người – thế giới mà từ trước giờ vẫn luôn bị Ma giới khinh thường, hơn nữa còn sống một cuộc sống không thể tầm thường nhàm chán hơn trong suốt năm năm trời, trong thời gian đó, hắn không hề liên lạc với Ma tộc.
Sở dĩ Quân Tư Vũ rời bỏ Ma tộc là vì hơn trăm năm trước, Thiên giới cùng Ma giới nổ ra cuộc thiên địa đại chiến. Băng Lam đại công tước – cũng chính là Quân Tư Vũ, do không muốn bị lôi vào cuộc chiến vô nghĩa tranh giành quyền lợi của đám thiên sử cùng Ma tộc nên đã lặng lẽ vi phạm giao ước trốn xuống nhân gian, sống một cuộc sống bình thường, buồn tẻ.
*************************************************
Rồi rồi, giờ thì tạm thời bỏ cái thân phận địa vị cao quý sang một bên đi, nhìn xem ngài tổ trưởng tổ phân phối đang làm cái gì nào.
Ờ, hắn đang làm món trứng bắc cà chua a.
Quân Tư Vũ cặm cụi nấu nướng, dọn cơm, đinh là sau khi đánh chén no nê sẽ nằm dài ra xem TV, xem chán rồi lăn ra ngủ, một ngày cứ như thế là bình yên qua đi.
Thế nhưng, khung cảnh bình yên đó ngay lâp tức bị tiếng chuông di động đạp đổ, Quân Tư Vũ cầm lấy máy điện thoại, dùng tiếng nói hoàn hảo như một người dẫn chương trình của đài phát thanh, “Gì vậy?”
“Tổ trưởng!! Không xong rồi!!!” Tiếng nức nở của tổ viên tổ phân phối Đại Trương vang lên.
“Xảy ra chuyện gì? Cậu đi ngoại tình bị bà xã bắt gặp hả?” Quân Tư Vũ một bên xào rau, một bên hỏi.
“Không phải như vậy!! Tổ trưởng!! Cả đám chúng ta đều không xong rồi!! Bởi vì, bởi vì …”
Nghe Đại Trương nói xong, cái mặt vạn năm bất biến của Quân Tư Vũ cuối cùng cũng phải đổi sắc, hắn mở to mắt hỏi: “Thật vậy sao?”
“Chắc luôn đó …. Trưởng phòng nhân sự đã lén cho em biết…. ô ô ô ô…. tổ trưởng…. nửa đời còn lại của chúng ta phải sống thế nào bây giờ! Đứa nhỏ nhà em vừa mới đi nhà trẻ…. học phí bây giờ lại đắt như vậy….. còn có bà xã em…. bả đòi li hôn…. Tiểu Lệ ….. cũng chia tay với em luôn……” Đại Trương khóc không thành tiếng.
“Tôi sẽ nghĩ cách.” Quân Tư Vũ dập máy, vẻ mặt khó có thể nhẫn nại được ———— sao có thể như vậy được chứ!!! Hắn đường đường là đệ nhất quý tộc của Ma giới, Lam Băng đại công tước, thế nào mà lại bị …?? Cắt.giảm.biên.chế?!!
Không!! Hắn vất vả lắm mới dung nhập được vào nhân gian để hưởng thụ cái lạc thú làm người bình thường, hơn nữa còn tìm được một công việc làm sâu mọt* mà những người bình thường khác vô cùng ngưỡng mộ. Không được! Tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được!
Quân Tư Vũ vẻ mặt trầm tư.
Nghe nói việc cắt giảm biên chế này là do mới đây có một vị quản lý mới vào công ty, người này đúng là một nhân tài, tốt nghiệp trường đại học tên tuổi hàng đầu, có bằng thạc sỹ, tinh anh tài tuấn cực đỉnh luôn. Người nọ vừa mới đầu quân cho công ty đã đưa ra ý kiến đòi cải cách, thay đổi cơ cấu làm việc, cắt giảm biên chế đối với những nhân viên thừa thãi.
Vì vậy, Quân Tư Vũ quyết định trước hết phải đi nịnh bợ vị quản lý này đã, bảo vệ “bát cơm” của chính mình quan trọng hơn.
Hết chương 1
=============
* : ý của ảnh là ảnh đang chuyên tâm đóng vai quan chức thoái hóa biến chất, là cái nhọt trên mông của xã hội, đục khoét tài sản của nhà nước.