Chương : 50
Tại học viện quý tộc hẻo lánh, cô giáo Chu không biết từ khi nào đã giấu một số lượng lớn bom hẹn giờ cực mạnh, chỉ cần ả bấm nút kích hoạt, toàn bộ ngôi trường sẽ bị thổi bay, chôn vùi mọi chứng cớ. Còn ả sau khi để lại lời nhắn trên loa phát thanh của trường đã bí mật lái xe trốn khỏi vườn trường bằng lối cửa sau. Ả phải đi tìm căn cứ mới để xây dựng một quốc gia lý tưởng cho riêng mình, bởi vì ả tin rằng bằng trí tuệ trời cho đó, đến một ngày, toàn bộ con người trên thế giới này sẽ phải tôn sùng ả như một vị thánh sống.
“Đáng kiếp, một lũ ngu xuẩn.” Cô giáo Chu nhìn cảnh ngôi trường đang càng lúc càng xa thông qua kính chiếu hậu, khóe môi đỏ chót màu son khẽ câu lên thành nụ cười tàn nhẫn. Ả xõa tóc, tháo đôi kính thường ngày vẫn đeo để ngụy trang xuống, lập tức biến thành một con người hoàn toàn khác hẳn. Không biết ả ta định bày ra âm mưu gì hay định dùng bộ mặt như thế nào để hiện diện trước công chúng nữa đây.
Cô giáo Chu vừa lái xe vừa mở hộp đồ trang điểm cá nhân ra, bên trong có một cái nút nhỏ, ả hả hê bấm nút rồi quăng hộp sang một bên, với tay lấy tờ danh thiếp đang kẹp ở kính chắn gió.
“Nhà hàng cao cấp Mộng Tuyền, ha ha, xem ra chỗ đó cũng không tệ.” Ả lầm bầm tính toán.
Lúc cô giáo Chu lái xe trốn khỏi trường không lâu, lời thông báo trên loa phát thanh vừa dứt được vài phút, đám người ác ma đại nhân ở lại chợt nghe thấy tiếng nổ lớn từ bốn phía vang lên, tia lửa hừng hực lóe sáng cả một góc trời. Tro bụi từng lớp lại từng lớp như muốn chôn vùi ngôi trường vào trong biển lửa. Mắt thấy toàn bộ học sinh cùng ngôi trường không thể chống cự qua được kiếp nạn này, ác ma đại nhân đành thở dài vung tay một cái!
Một loạt tiếng nổ thi nhau vang rền, tro bụi khói lửa mờ mịt vây trọn lấy cả khu rừng, vậy mà ngôi trường vẫn sừng sững hiên ngang, không hề có lấy một hư tổn!
***************************************
“Vũ Uyên, đây đúng là chuyện hoang đường nhất mà ta từng gặp đấy.” Ma hoàng bệ hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời sao phía trên, chậm rãi nói. Đúng vậy, y đã từng ngắm nhìn những chòm sao lấp lánh kia không biết bao nhiêu lần từ ban công cung điện của Ma giới. Còn hiện tại, vị trí chính xác nơi bọn họ đang đứng là khu vực núi cao phía tây Ma giới – vùng đất vừa hoang sơ lại vừa phức tạp, cách hoàng thành hơn mười vạn dặm.
Mà ở nơi hoang vu này lại có một ngôi trường vừa mới xuất hiện bên vách núi đồ sộ hiểm trở. Lúc nãy, trong màn bom rơi đạn lạc nguy hiểm, ác ma đại nhân đã dùng ma lực vô thượng của mình ‘bứng’ nguyên cả ngôi trường đến Ma giới lánh nạn. Ngôi trường đã thoát khỏi nguy cơ bị vùi dập trong gang tấc, toàn bộ giáo viên cùng học sinh trong trường cũng vì màn dịch chuyển không gian kịch liệt này mà hôn mê hết loạt. Đây đúng là phiên bản ‘phiêu lưu trường học’ sống sờ sờ ra đó.
“Chờ dưới kia nổ hết rồi lại về.” Ác ma đại nhân nói.
“Nhưng mà, chúng ta bỗng dưng xuất hiện ở nơi này sẽ gây ra khí tức áp lực khiến cho tinh tượng ở Ma giới nảy sinh biến hóa. Rồi sau đó đám quý tộc nhàn rỗi kia sẽ căn cứ theo tinh tượng mà tìm ra vị trí của chúng ta. Ta không muốn bị phát hiện ra sớm như vậy đâu.” Ma hoàng phụng phịu.
“Tinh tượng à ……” Ác ma đại nhân ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mĩ lệ sáng chói —— Không biết từ lúc nào, trên bầu trời bỗng xuất hiện một ngôi sao lam sắc khiến cho mọi ngôi sao khác đều bị ánh sáng của nó làm cho lu mờ. Ngôi sao này có tên là ‘Thương Quỷ’, đại diện cho đấng ma vật chí tôn thượng thừa của Ma giới. Theo truyền thuyết kể lại, ‘Thương Quỷ’ là điềm báo tốt lành, sự xuất hiện của nó sẽ bảo hộ cho Ma giới đời đời bình yên. Nhưng suốt 50 năm qua, ‘Thương Quỷ’ vẫn chưa từng một lần xuất hiện trên bầu trời Ma giới.
“Chỉ một lát nữa thôi, cho dù là những người ngưỡng mộ ngươi hay ghen ghét ngươi sẽ thi nhau kéo tới. Đến lúc đó, ngươi đối phó với bọn họ đến thời gian để thở còn không đủ. Mà ngươi cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho đám nhân loại trong kia sao?” Ma hoàng bệ hạ lạnh lùng cười rộ lên.
“Thì cứ để cho bọn họ tới đi.” Ác ma đại nhân cũng bắt đầu biến hóa. Mái tóc đen bỗng dài ra như bóng đêm phủ xuống, sau lưng hắn xuất hiện đôi cánh đen cực lớn, ma khí cũng dần ngưng tụ lại xung quanh. Giờ phút này, hắn không còn là tên cà lơ phất phơ Quân Tư Vũ như ở dưới trần gian nữa, mà là đại ác ma khủng bố nhất Ma giới – Vũ Uyên đại công tước.
Hắn nhón chân bay lên đỉnh núi cao nhất, đôi cánh sau lưng khẽ phất một cái, hướng gió giống như lập tức đổi chiều. Vũ Uyên đã đem ma lực của mình thổi vào trong gió, biến nó thành một trận cuồng phong thét gào, bao phủ lấy cả mấy ngọn núi xung quanh, hình thành kết giới.
Những biến động trên bầu trời đã khiến cả Ma giới kinh hoàng. ‘Thương Quỷ’ xuất hiện, so với Ma nguyệt còn sáng hơn, đám quý tộc Ma giới thi nhau tìm hiểu mà vẫn không đoán ra tâm tư của ‘vị đại nhân kia’ —— ‘Vị đại nhân kia’ đã ‘thức tỉnh’, không biết sắp tới lại có sự kiện kinh thiên động địa nào đây?
Toàn bộ Ma tộc kéo nhau đến trước Thần điện Vực Sâu Vĩnh Hằng, bắt đầu đợt cầu nguyện lớn nhất kể từ 50 năm qua, ý định dùng linh lực của bản thân để liên lạc và nắm bắt ý tứ của ‘vị đại nhân kia’. Dù sao có chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.
Ở góc phố nào đó phía ngoài biên cảnh Ma giới có bốn cậu thiếu niên Ma tộc cấp thấp đang lang thang. Một người trong số họ bỗng nhìn thấy hiện tượng dị thường trên bầu trời, liền quay sang nói với bạn, “Này, Hưu, nhìn ngôi sao màu xanh trên kia thật là sáng. Hồi mẹ tao còn sống đã từng kể rằng khi ngôi sao màu xanh lam xuất hiện, sẽ có một vị thần vĩ đại đến che chở cho thế giới của chúng ta —— Tao muốn được tận mắt nhìn thấy vị thần kia quá!”
“Kaka, mày ngây thơ quá đáng rồi đó. Đám Ma vật tạp chủng như tụi mình đến mặt của mấy vị quý tộc kia còn không được thấy, nói gì đến thần thánh vĩ đại này nọ? Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Mày xem, có khi mình tranh thủ lúc vị thần kia bố thí ma lực cho dân chúng thì mình bon chen hấp thụ nhiều một chút, biết đâu còn có thể mạnh lên a! Cơ hội tốt như vậy không phải dễ gặp đâu!” Cậu bạn tên Hưu dang hai tay nhìn bầu trời, con mắt thứ ba trên trán khẽ mở như muốn hứng trọn lấy ánh sáng lam sắc từ vì tinh tú trên cao.
“Hưu, trông ngôi sao kia cứ lập lòe như vậy, có khi nào nó đang muốn nói cho chúng ta biết vị trí của vị thần kia không? Tao muốn đi gặp thần, muốn được tận mắt nhìn thấy vị anh hùng vĩ đại của Ma giới! Nếu được nhìn thoáng qua thì dù có phải chết tao cũng cam lòng!” Cậu thiếu niên tên Kaka hạ giọng quyết tâm, trong mắt ánh lên sự tin tưởng tuyệt đối, bỏ lại cậu bạn đang mải mê hấp thu ma lực, một mình chạy về hướng ‘Thương Quỷ’ đang chiếu rọi.
**********************************
“Bao lâu nữa chúng ta mới có thể chuyển trường học về chỗ cũ?” Ma hoàng nôn nóng ngồi chồm hỗm trước cửa lớn trường học, nhìn ác ma đại nhân đang lăng xăng xách ấm nước sôi chạy về.
Ác ma đại nhân khoanh chân ngồi bệt xuống đất, xé gói mì ăn liền cho vào bát, rót nước sôi, nói, “Chờ thêm một ngày nữa đi. Ở dưới đó xung quanh đều là rừng, bây giờ quay về nhất định là rơi vào giữa biển lửa cho coi.”
“Không lẽ cứ để đám người kia nằm ngủ la liệt vậy sao?” Ma hoàng hỏi.
“Đương nhiên, tuyệt đối không thể để cho bọn họ tỉnh dậy được.” Ác ma đại nhân nhìn chăm chăm vào điện thoại của mình, phát hiện ra màn hình máy tối om.
“Sóng điện ở Ma giới làm di động của ta sập nguồn rồi.” Hắn lầm bầm một câu rồi bắt đầu ngồi đếm nhẩm từ 1 đến 300.
“Ngươi làm gì vậy?” Ma hoàng khó hiểu hỏi hắn.
“Mì tôm phải đợi đúng năm phút mới ngon.” Ác ma đại nhân tiếp tục đếm.
“Vô liêm sỉ, lên đến Ma giới rồi mà ngươi còn làm ra mấy chuyện mất mặt như vậy!” Ma hoàng bệ hạ thật muốn phát điên, thiếu chút nữa một cước đá bay tô mì ăn liền của ác ma đại nhân.
“Trong phòng trực còn nhiều lắm.” Ác ma đại nhân nói.
Sau đó, Chiến Long và Ma hoàng cũng gia nhập đội ngũ, mỗi người ôm một tô mì ngồi đếm đếm.
Lúc cả ba người đang xì xụp ăn mì, đám quý tộc Ma giới thi nhau cưỡi rồng bay, ác điểu kéo theo chiến thuyền tới vùng núi hoang. Cậu thiếu niên tên Kaka kia cũng nhanh chân bò lên trên một cái phi thuyền, liều chết chịu đựng tốc độ uốn lượn làm người ta muốn ói. Nghe nói chiếc thuyền này chính là phi thuyền dẫn đầu đoàn quân đi nghênh đón Ma thần.
Nhưng khi đoàn người dần tiếp cận được vùng núi kia thì ai nấy đều bị ma lực cùng áp suất gió ép cho thổ huyết mấy lần. Kết giới quá mạnh khiến cho đám quý tộc Ma giới run sợ chùn bước, lui quân tính kế. Sau cùng, tất cả quyết định thu về, chỉ để lại một chiếc bình nhỏ bằng vàng, bên trong đựng một nắm đất của Ma giới coi như là chút quà kỉ niệm của quê hương dành tặng cho Ma thần vĩ đại đi. Còn Kaka lén lút trốn ở lại, mắt thấy đoàn phi thuyền đang kéo nhau rời khỏi vùng núi đá hoang vu, cậu cắn chặt răng, từng bước từng bước tiến về phía bức tường gió lốc trước mặt.
Có lẽ đây chính là trải nghiệm đau đớn nhất trong đời Kaka. Cậu chỉ mới tiếp cận kết giới gió lốc chưa đến vài giây đã bị những luồng gió mãnh liệt như lưỡi đao cứa cho toàn thân đẫm máu. Cuối cùng, ma lực thấp kém không thể chống đỡ nổi áp lực của gió, cậu té lăn ra đất, ngất lịm …
Không biết qua bao lâu sau Kaka mới tỉnh lại. Bên tai vang lên tiếng nói trầm ấm dễ nghe, giống như tia sáng từ trời cao soi xuống dẫn dắt linh hồn cậu, làm cậu có chút mê muội …
“Ta không nghĩ lại có tên Ma tộc ngu xuẩn nào dám đâm đầu vào kết giới a.” Ngữ khí của người kia cứ bình bình không mang theo một tia cảm xúc, nhưng Kaka lại giống như kẻ chết đuối vớ được cọc, cố gắng đem toàn bộ sức lực nâng hai mí mắt nặng như đeo chì lên để nhìn thấy chủ nhân của thanh âm kia.
Đây chính là … vị đại nhân cường đại, xinh đẹp, tôn quý, ưu nhã, vô địch trong truyền thuyết đó sao … Chính người đã cứu ta thoát khỏi kết giới kia …… Kaka yếu ớt vươn tay, thều thào gọi, “Đại nhân … Thánh ma đại nhân ……Van cầu ngài …”
“Hình tượng của ta không phải để cho đám người cấp thấp các ngươi có tư cách dò xét.” Vũ Uyên đại nhân dùng bàn tay thật lớn che đi hai mắt Kaka, tránh cho cậu nhìn thấy tô mì tôm hắn đang bưng trên tay. Sau đó, hắn dùng thanh âm vô cùng nghiêm túc chậm rãi nói, “Ma vật thấp hèn kia, ta tiếp nhận lòng trung thành của ngươi. Giờ ngươi hãy quay về hoàng thành truyền đạt lời của ta cho mọi người, rằng các quý tộc không cần hoảng loạn, ta thức tỉnh không phải vì dị sự sắp xảy ra. Còn nữa, nói cho bọn họ biết, Ma hoàng hiện tại đang chịu sự bảo hộ che chở của ta, tất thảy không cần lo lắng.”
Dứt lời, ác ma đại nhân phất tay, dùng ma lực dịch chuyển không gian, đưa Kaka an toàn quay về đô thị gần nhất, sau đó lại quay sang đánh chén nốt tô mì còn dang dở.
“Đi nhanh đi! Bằng không lại thêm vài đám nữa kéo tới bây giờ!” Tại khu đất hoang vu khốc liệt, Ma hoàng đã không cần để ý đến mặt mũi mà ‘thoát y’ sạch sẽ, còn chừa lại đúng cái xà lỏn nằm phơi nắng.
Vậy là vị ‘đại nhân vật’ sau khi xuất hiện ở Ma giới gần bảy tiếng đồng hồ đã lại một lần nữa lặn mất tăm, kéo theo ‘Thương Quỷ’ cũng đột ngột tắt ngúm mà không hề có dấu hiệu báo trước. Nghe nói ‘vị đại nhân kia’ lại ngủ vùi nữa rồi, lần này thức tỉnh chỉ là để lấy hơi ngủ tiếp mà thôi. Sau chuyện đó, duy nhất có một cậu thiếu niên vô danh được Ma thần tin tưởng giao cho trọng trách loan truyền khẩu dụ, mà trong tương lai, cậu bé ấy cũng trở thành một trong những vị anh hùng kiệt xuất làm rạng danh Ma giới.
————————————————
[Đô thị nhật báo] —————– Một ngôi trường quý tộc nằm giữa rừng sâu bỗng dưng phát nổ, toàn bộ giáo viên cùng học sinh trong trường may mắn thoát chết!
[Trung Hoa thời báo] ————— Tai họa ngầm của học sinh trường quý tộc?! Tà giáo đã len lỏi vào trường học?
[xxxx báo] ————– Hồi chuông cảnh tỉnh về sự phát triển tâm sinh lý của thanh thiếu niên hiện nay! Toàn cảnh huyết án nghiêm trọng trong sân trường!
……
Tóm lại, trường học của Xuyến Xuyến sau đó đã trở thành điểm nóng thu hút sự chú ý của cả nước, mà con bé cũng bị Liêu Thần xin cho thôi học, chuyển đến một ngôi trường khác bình thường hơn. Một nhà ba người lại dắt díu nhau dọn khỏi khu xóm trọ.
Vì vậy, ác ma đại nhân lại tiếp tục vác hồ sơ cả ngày bon bon trên xe đạp điện đi xin việc.
Hết chương 50
“Đáng kiếp, một lũ ngu xuẩn.” Cô giáo Chu nhìn cảnh ngôi trường đang càng lúc càng xa thông qua kính chiếu hậu, khóe môi đỏ chót màu son khẽ câu lên thành nụ cười tàn nhẫn. Ả xõa tóc, tháo đôi kính thường ngày vẫn đeo để ngụy trang xuống, lập tức biến thành một con người hoàn toàn khác hẳn. Không biết ả ta định bày ra âm mưu gì hay định dùng bộ mặt như thế nào để hiện diện trước công chúng nữa đây.
Cô giáo Chu vừa lái xe vừa mở hộp đồ trang điểm cá nhân ra, bên trong có một cái nút nhỏ, ả hả hê bấm nút rồi quăng hộp sang một bên, với tay lấy tờ danh thiếp đang kẹp ở kính chắn gió.
“Nhà hàng cao cấp Mộng Tuyền, ha ha, xem ra chỗ đó cũng không tệ.” Ả lầm bầm tính toán.
Lúc cô giáo Chu lái xe trốn khỏi trường không lâu, lời thông báo trên loa phát thanh vừa dứt được vài phút, đám người ác ma đại nhân ở lại chợt nghe thấy tiếng nổ lớn từ bốn phía vang lên, tia lửa hừng hực lóe sáng cả một góc trời. Tro bụi từng lớp lại từng lớp như muốn chôn vùi ngôi trường vào trong biển lửa. Mắt thấy toàn bộ học sinh cùng ngôi trường không thể chống cự qua được kiếp nạn này, ác ma đại nhân đành thở dài vung tay một cái!
Một loạt tiếng nổ thi nhau vang rền, tro bụi khói lửa mờ mịt vây trọn lấy cả khu rừng, vậy mà ngôi trường vẫn sừng sững hiên ngang, không hề có lấy một hư tổn!
***************************************
“Vũ Uyên, đây đúng là chuyện hoang đường nhất mà ta từng gặp đấy.” Ma hoàng bệ hạ ngẩng đầu nhìn bầu trời sao phía trên, chậm rãi nói. Đúng vậy, y đã từng ngắm nhìn những chòm sao lấp lánh kia không biết bao nhiêu lần từ ban công cung điện của Ma giới. Còn hiện tại, vị trí chính xác nơi bọn họ đang đứng là khu vực núi cao phía tây Ma giới – vùng đất vừa hoang sơ lại vừa phức tạp, cách hoàng thành hơn mười vạn dặm.
Mà ở nơi hoang vu này lại có một ngôi trường vừa mới xuất hiện bên vách núi đồ sộ hiểm trở. Lúc nãy, trong màn bom rơi đạn lạc nguy hiểm, ác ma đại nhân đã dùng ma lực vô thượng của mình ‘bứng’ nguyên cả ngôi trường đến Ma giới lánh nạn. Ngôi trường đã thoát khỏi nguy cơ bị vùi dập trong gang tấc, toàn bộ giáo viên cùng học sinh trong trường cũng vì màn dịch chuyển không gian kịch liệt này mà hôn mê hết loạt. Đây đúng là phiên bản ‘phiêu lưu trường học’ sống sờ sờ ra đó.
“Chờ dưới kia nổ hết rồi lại về.” Ác ma đại nhân nói.
“Nhưng mà, chúng ta bỗng dưng xuất hiện ở nơi này sẽ gây ra khí tức áp lực khiến cho tinh tượng ở Ma giới nảy sinh biến hóa. Rồi sau đó đám quý tộc nhàn rỗi kia sẽ căn cứ theo tinh tượng mà tìm ra vị trí của chúng ta. Ta không muốn bị phát hiện ra sớm như vậy đâu.” Ma hoàng phụng phịu.
“Tinh tượng à ……” Ác ma đại nhân ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mĩ lệ sáng chói —— Không biết từ lúc nào, trên bầu trời bỗng xuất hiện một ngôi sao lam sắc khiến cho mọi ngôi sao khác đều bị ánh sáng của nó làm cho lu mờ. Ngôi sao này có tên là ‘Thương Quỷ’, đại diện cho đấng ma vật chí tôn thượng thừa của Ma giới. Theo truyền thuyết kể lại, ‘Thương Quỷ’ là điềm báo tốt lành, sự xuất hiện của nó sẽ bảo hộ cho Ma giới đời đời bình yên. Nhưng suốt 50 năm qua, ‘Thương Quỷ’ vẫn chưa từng một lần xuất hiện trên bầu trời Ma giới.
“Chỉ một lát nữa thôi, cho dù là những người ngưỡng mộ ngươi hay ghen ghét ngươi sẽ thi nhau kéo tới. Đến lúc đó, ngươi đối phó với bọn họ đến thời gian để thở còn không đủ. Mà ngươi cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho đám nhân loại trong kia sao?” Ma hoàng bệ hạ lạnh lùng cười rộ lên.
“Thì cứ để cho bọn họ tới đi.” Ác ma đại nhân cũng bắt đầu biến hóa. Mái tóc đen bỗng dài ra như bóng đêm phủ xuống, sau lưng hắn xuất hiện đôi cánh đen cực lớn, ma khí cũng dần ngưng tụ lại xung quanh. Giờ phút này, hắn không còn là tên cà lơ phất phơ Quân Tư Vũ như ở dưới trần gian nữa, mà là đại ác ma khủng bố nhất Ma giới – Vũ Uyên đại công tước.
Hắn nhón chân bay lên đỉnh núi cao nhất, đôi cánh sau lưng khẽ phất một cái, hướng gió giống như lập tức đổi chiều. Vũ Uyên đã đem ma lực của mình thổi vào trong gió, biến nó thành một trận cuồng phong thét gào, bao phủ lấy cả mấy ngọn núi xung quanh, hình thành kết giới.
Những biến động trên bầu trời đã khiến cả Ma giới kinh hoàng. ‘Thương Quỷ’ xuất hiện, so với Ma nguyệt còn sáng hơn, đám quý tộc Ma giới thi nhau tìm hiểu mà vẫn không đoán ra tâm tư của ‘vị đại nhân kia’ —— ‘Vị đại nhân kia’ đã ‘thức tỉnh’, không biết sắp tới lại có sự kiện kinh thiên động địa nào đây?
Toàn bộ Ma tộc kéo nhau đến trước Thần điện Vực Sâu Vĩnh Hằng, bắt đầu đợt cầu nguyện lớn nhất kể từ 50 năm qua, ý định dùng linh lực của bản thân để liên lạc và nắm bắt ý tứ của ‘vị đại nhân kia’. Dù sao có chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.
Ở góc phố nào đó phía ngoài biên cảnh Ma giới có bốn cậu thiếu niên Ma tộc cấp thấp đang lang thang. Một người trong số họ bỗng nhìn thấy hiện tượng dị thường trên bầu trời, liền quay sang nói với bạn, “Này, Hưu, nhìn ngôi sao màu xanh trên kia thật là sáng. Hồi mẹ tao còn sống đã từng kể rằng khi ngôi sao màu xanh lam xuất hiện, sẽ có một vị thần vĩ đại đến che chở cho thế giới của chúng ta —— Tao muốn được tận mắt nhìn thấy vị thần kia quá!”
“Kaka, mày ngây thơ quá đáng rồi đó. Đám Ma vật tạp chủng như tụi mình đến mặt của mấy vị quý tộc kia còn không được thấy, nói gì đến thần thánh vĩ đại này nọ? Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Mày xem, có khi mình tranh thủ lúc vị thần kia bố thí ma lực cho dân chúng thì mình bon chen hấp thụ nhiều một chút, biết đâu còn có thể mạnh lên a! Cơ hội tốt như vậy không phải dễ gặp đâu!” Cậu bạn tên Hưu dang hai tay nhìn bầu trời, con mắt thứ ba trên trán khẽ mở như muốn hứng trọn lấy ánh sáng lam sắc từ vì tinh tú trên cao.
“Hưu, trông ngôi sao kia cứ lập lòe như vậy, có khi nào nó đang muốn nói cho chúng ta biết vị trí của vị thần kia không? Tao muốn đi gặp thần, muốn được tận mắt nhìn thấy vị anh hùng vĩ đại của Ma giới! Nếu được nhìn thoáng qua thì dù có phải chết tao cũng cam lòng!” Cậu thiếu niên tên Kaka hạ giọng quyết tâm, trong mắt ánh lên sự tin tưởng tuyệt đối, bỏ lại cậu bạn đang mải mê hấp thu ma lực, một mình chạy về hướng ‘Thương Quỷ’ đang chiếu rọi.
**********************************
“Bao lâu nữa chúng ta mới có thể chuyển trường học về chỗ cũ?” Ma hoàng nôn nóng ngồi chồm hỗm trước cửa lớn trường học, nhìn ác ma đại nhân đang lăng xăng xách ấm nước sôi chạy về.
Ác ma đại nhân khoanh chân ngồi bệt xuống đất, xé gói mì ăn liền cho vào bát, rót nước sôi, nói, “Chờ thêm một ngày nữa đi. Ở dưới đó xung quanh đều là rừng, bây giờ quay về nhất định là rơi vào giữa biển lửa cho coi.”
“Không lẽ cứ để đám người kia nằm ngủ la liệt vậy sao?” Ma hoàng hỏi.
“Đương nhiên, tuyệt đối không thể để cho bọn họ tỉnh dậy được.” Ác ma đại nhân nhìn chăm chăm vào điện thoại của mình, phát hiện ra màn hình máy tối om.
“Sóng điện ở Ma giới làm di động của ta sập nguồn rồi.” Hắn lầm bầm một câu rồi bắt đầu ngồi đếm nhẩm từ 1 đến 300.
“Ngươi làm gì vậy?” Ma hoàng khó hiểu hỏi hắn.
“Mì tôm phải đợi đúng năm phút mới ngon.” Ác ma đại nhân tiếp tục đếm.
“Vô liêm sỉ, lên đến Ma giới rồi mà ngươi còn làm ra mấy chuyện mất mặt như vậy!” Ma hoàng bệ hạ thật muốn phát điên, thiếu chút nữa một cước đá bay tô mì ăn liền của ác ma đại nhân.
“Trong phòng trực còn nhiều lắm.” Ác ma đại nhân nói.
Sau đó, Chiến Long và Ma hoàng cũng gia nhập đội ngũ, mỗi người ôm một tô mì ngồi đếm đếm.
Lúc cả ba người đang xì xụp ăn mì, đám quý tộc Ma giới thi nhau cưỡi rồng bay, ác điểu kéo theo chiến thuyền tới vùng núi hoang. Cậu thiếu niên tên Kaka kia cũng nhanh chân bò lên trên một cái phi thuyền, liều chết chịu đựng tốc độ uốn lượn làm người ta muốn ói. Nghe nói chiếc thuyền này chính là phi thuyền dẫn đầu đoàn quân đi nghênh đón Ma thần.
Nhưng khi đoàn người dần tiếp cận được vùng núi kia thì ai nấy đều bị ma lực cùng áp suất gió ép cho thổ huyết mấy lần. Kết giới quá mạnh khiến cho đám quý tộc Ma giới run sợ chùn bước, lui quân tính kế. Sau cùng, tất cả quyết định thu về, chỉ để lại một chiếc bình nhỏ bằng vàng, bên trong đựng một nắm đất của Ma giới coi như là chút quà kỉ niệm của quê hương dành tặng cho Ma thần vĩ đại đi. Còn Kaka lén lút trốn ở lại, mắt thấy đoàn phi thuyền đang kéo nhau rời khỏi vùng núi đá hoang vu, cậu cắn chặt răng, từng bước từng bước tiến về phía bức tường gió lốc trước mặt.
Có lẽ đây chính là trải nghiệm đau đớn nhất trong đời Kaka. Cậu chỉ mới tiếp cận kết giới gió lốc chưa đến vài giây đã bị những luồng gió mãnh liệt như lưỡi đao cứa cho toàn thân đẫm máu. Cuối cùng, ma lực thấp kém không thể chống đỡ nổi áp lực của gió, cậu té lăn ra đất, ngất lịm …
Không biết qua bao lâu sau Kaka mới tỉnh lại. Bên tai vang lên tiếng nói trầm ấm dễ nghe, giống như tia sáng từ trời cao soi xuống dẫn dắt linh hồn cậu, làm cậu có chút mê muội …
“Ta không nghĩ lại có tên Ma tộc ngu xuẩn nào dám đâm đầu vào kết giới a.” Ngữ khí của người kia cứ bình bình không mang theo một tia cảm xúc, nhưng Kaka lại giống như kẻ chết đuối vớ được cọc, cố gắng đem toàn bộ sức lực nâng hai mí mắt nặng như đeo chì lên để nhìn thấy chủ nhân của thanh âm kia.
Đây chính là … vị đại nhân cường đại, xinh đẹp, tôn quý, ưu nhã, vô địch trong truyền thuyết đó sao … Chính người đã cứu ta thoát khỏi kết giới kia …… Kaka yếu ớt vươn tay, thều thào gọi, “Đại nhân … Thánh ma đại nhân ……Van cầu ngài …”
“Hình tượng của ta không phải để cho đám người cấp thấp các ngươi có tư cách dò xét.” Vũ Uyên đại nhân dùng bàn tay thật lớn che đi hai mắt Kaka, tránh cho cậu nhìn thấy tô mì tôm hắn đang bưng trên tay. Sau đó, hắn dùng thanh âm vô cùng nghiêm túc chậm rãi nói, “Ma vật thấp hèn kia, ta tiếp nhận lòng trung thành của ngươi. Giờ ngươi hãy quay về hoàng thành truyền đạt lời của ta cho mọi người, rằng các quý tộc không cần hoảng loạn, ta thức tỉnh không phải vì dị sự sắp xảy ra. Còn nữa, nói cho bọn họ biết, Ma hoàng hiện tại đang chịu sự bảo hộ che chở của ta, tất thảy không cần lo lắng.”
Dứt lời, ác ma đại nhân phất tay, dùng ma lực dịch chuyển không gian, đưa Kaka an toàn quay về đô thị gần nhất, sau đó lại quay sang đánh chén nốt tô mì còn dang dở.
“Đi nhanh đi! Bằng không lại thêm vài đám nữa kéo tới bây giờ!” Tại khu đất hoang vu khốc liệt, Ma hoàng đã không cần để ý đến mặt mũi mà ‘thoát y’ sạch sẽ, còn chừa lại đúng cái xà lỏn nằm phơi nắng.
Vậy là vị ‘đại nhân vật’ sau khi xuất hiện ở Ma giới gần bảy tiếng đồng hồ đã lại một lần nữa lặn mất tăm, kéo theo ‘Thương Quỷ’ cũng đột ngột tắt ngúm mà không hề có dấu hiệu báo trước. Nghe nói ‘vị đại nhân kia’ lại ngủ vùi nữa rồi, lần này thức tỉnh chỉ là để lấy hơi ngủ tiếp mà thôi. Sau chuyện đó, duy nhất có một cậu thiếu niên vô danh được Ma thần tin tưởng giao cho trọng trách loan truyền khẩu dụ, mà trong tương lai, cậu bé ấy cũng trở thành một trong những vị anh hùng kiệt xuất làm rạng danh Ma giới.
————————————————
[Đô thị nhật báo] —————– Một ngôi trường quý tộc nằm giữa rừng sâu bỗng dưng phát nổ, toàn bộ giáo viên cùng học sinh trong trường may mắn thoát chết!
[Trung Hoa thời báo] ————— Tai họa ngầm của học sinh trường quý tộc?! Tà giáo đã len lỏi vào trường học?
[xxxx báo] ————– Hồi chuông cảnh tỉnh về sự phát triển tâm sinh lý của thanh thiếu niên hiện nay! Toàn cảnh huyết án nghiêm trọng trong sân trường!
……
Tóm lại, trường học của Xuyến Xuyến sau đó đã trở thành điểm nóng thu hút sự chú ý của cả nước, mà con bé cũng bị Liêu Thần xin cho thôi học, chuyển đến một ngôi trường khác bình thường hơn. Một nhà ba người lại dắt díu nhau dọn khỏi khu xóm trọ.
Vì vậy, ác ma đại nhân lại tiếp tục vác hồ sơ cả ngày bon bon trên xe đạp điện đi xin việc.
Hết chương 50