Chương : 8
Tam Tiền Tam bị con quỷ hút máu hung hăng cắn một ngụm, chỉ có thể buồn bực nằm dài trên giường mặc hắn gặm nhấm. Cả phòng độc một màu đỏ, Vamp Jin này gu thẩm mỹ giống như Đường Yêu biến thái kia quá đi.
“Sau khi hoàn thành nghi lễ, em sẽ hoàn toàn trở thành cô dâu của tôi.” Ưu mỹ liếm môi một vòng, Vamp Jin hôn hôn khóe miệng nàng, ánh mắt vô cùng mong đợi. Vamp tộc có thể trăng hoa, có thể phong lưu thành tánh, nhưng một khi tìm được người kia, sẽ mãi mãi trung thành, yêu đến chết!
Nhìn thần sắc ngày ngày si mê cùng điên cuồng trong mắt Vamp Jin, Tam Tiền Tam tự hỏi rốt cuộc nàng đi theo hắn là đúng hay sai đây?
Vamp Jin vuốt ve cần cổ trắng nõn của Tam Tiền Tam, nhịn xuống xúc động muốn cắn thêm phát nữa. Mái tóc, đôi mắt, móng tay, móng chân, kể cả lông mi đều là một màu xanh lam của biển sâu - thăm thẳm, hút hồn người.
Thật sự, tại sao bất cứ thứ gì trên người nàng đều mê hoặc nhân tâm đến vậy?
Muốn một ngụm hút sạch máu của nàng, ăn sạch mọi thứ của nàng, khiến nàng mãi mãi đều ở bên trong hắn, hòa tan trong máu thịt hắn!
A...a...a...
Vamp Jin không được cắn một miếng lên xương quai xanh tinh tế, thành công khiến Tam Tiền Tam giật mình rên lên khe khẽ.
“Ta đã bị ngươi nuốt mất hơn 4 lít máu rồi đó!” Tam Tiền Tam nhéo eo Vamp Jin. Ánh mắt hung hãn lẩm bà lẩm bẩm.
Chợt nàng giật mình, một cây gậy dài đang chọt chọt dưới hạ thân nàng, ma sát với quần áo một cách dâm đãng. Tam Tiền Tam nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đang cười đến mị hoặc trước mắt, có xúc động muốn tung ra một đấm.
“Uhm... Ta thấy thật là nóng nực...” Vamp Jin cố ý tạo ra những tiếng thở dốc dâm mị bên tai Tam Tiền Tam, tiểu dơi con vẫn cứ tiếp tục việc của mình, chà chà chà.
Hắn cắn một cái tên tai nàng, ánh mắt giảo hoạt cười đến dâm đãng, cũng làm Tam Tiền Tam nổi da gà.”A... nè... Ngươi là định... Uh
“
Một luồng nhiệt xông thẳng xuống bên dưới của Tam Tiền Tam, yêu dịch chảy ra. Mặt nàng nổi lên mấy rạng mây đỏ kì quái, ánh mắt lạnh lùng tan rã, long lanh yêu kiều.
“Con dơi chết tiệt... dám hạ dược ta... Uhm
“ Môi bị chặn lại, tiếng mút mát chậc chậc bị cố ý thoát ra, trêu chọc khiến cho vành tai Tam Tiền Tam trở nên hồng hồng mờ ám.
Con dơi dâm đãng Vamp Jin cười mị mị, sau khi cảm thấy đủ thì hạ thân khẽ động, tiểu dơi con chui vào hang huyệt nóng ẩm ấm áp. Hắn vui vẻ rên khẽ một tiếng, ôm chặt lấy thân hình bé nhỏ phía dưới mà luật động nhịp nhàng.
“Ah... Ah... Uhm... Nhanh một chút đi... Nhanh... Ah... một chút...”
So với mấy tên dã thú điên cuồng hay biến thái thích xài thuốc, xài đạo cụ kia, Vamp Jin lại đi theo thiên hướng nhẹ nhàng bình thản, khiến cho đầu óc người ta mê muội chìm vào, vô thức bị điều khiển theo ý hắn.
Tam Tiền Tam nắm chặt lấy tóc hắn mà lắc lắc.”Ngươi... ah... nhanh lên một chút! Con bà nó... đàn ông đàn ang mà chậm chạp như rùa vậy hả?”
Vamp Jin cười khanh khách đầy dâm đãng.”Nói rõ ràng đi nào...”
“MK mi! Động nhanh lên! Ngươi... Ah!”
“Theo ý ngươi tiểu cô dâu của ta...” Vamp Jin hôn lên đôi môi hơi hơi xanh, máu biến thành màu xanh, cặp môi hồng kiều diễm cũng biến thành hai cánh hoa lam mềm mại nhuốm màu nước biển.
Tại sao chỉ có nàng mới khiến hắn mê muội đến không phân nam bắc như vậy chứ?
Nàng thật sự quá mê người mà. Thánh khiết, nhưng lại cuồng dã. Không quyến rũ, nhưng lại tràn đầy mị hoặc. Không ngọt như mật ong, mà lại nhẹ nhàng như hương hoa nhài, cũng mạnh mẽ như hoa hồng xanh đầy gai nhọn - một người chỉ tồn tại trong ảo tưởng, nhưng lúc này lại rõ ràng hiện hữu trước mắt hắn.
Làm sao mà hắn có thể không trầm mê cho được?
“A... Hì... ta sẽ không bao giờ buông tay em ra, cô dâu nhỏ của ta...” Vamp Jin lẩm bẩm bên tai Tam Tiền Tam, vận sức phóng thích vào người nàng, thật sâu. Vamp tộc là cố chấp như vậy, một khi yêu, là cố chấp cả đời.
“Ah!!!” Tam Tiền Tam khẽ rên một tiếng, cong mình cắn lên vai Vamp Jin. Nàng nghe rất rõ, nhưng lại không muốn để ý đến ý của lời nói đó.
Ta không đáng, Jin à.
Chính ta còn cảm thấy, bản thân ta mới bẩn thỉu và tàn tạ làm sao.
...............
“Thế nào? Lễ cưới của chúng ta sẽ rất tuyệt vời đi?” Vamp Jin hạnh phúc cắn một miếng trên má nàng, mắt cong cong cười vui vẻ. Hắn lần đầu tiên cảm thấy, bản thân sống lâu như vậy thật là vô nghĩa!
Mĩ nhân trong tay, giống như hơn cả nắm trong tay cả thế giới!
Vamp Jin nắm tay Tam Tiền Tam bay vòng vòng suốt 1 ngày dài, hết may áo cưới lại đến in thiệp mời khách, trang trí nhà cửa, các tư thế khi động phòng hoa chúc, v...v...
Mặc dù rất muốn đá bay hắn ra, thế nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt vui sướng lung linh như bảo thạch của Vamp Jin, Tam Tiền Tam lựa chọn im lặng, siết chặt tay hắn.
Vamp tộc, huyết tinh, nhưng cũng thật thuần khiết.
==========
Rất muốn đánh thêm 1 chương nựa, nhưng đi học về mệt quá... Ai nói cấp 3 học nhàn cơ chứ??? Hè nghỉ được có 3 tuần là bị lôi cổ đi đủ thứ π_π
Sắp đến 1 trong những phần cao trào nhất truyện, cầu phiếu, cầu vote a
Phần 2 này có rất nhiều biến động, cầu mong con cá này sẽ viết ra được mấy thứ đó mà không làm hư kịch tình.
Chương này làm ít thịt luộc cho các bạn đỡ thèm, đến phiên anh kế sẽ có thịt sốt cà chua vừa chua vừa ngọt vừa cay vừa mặn, đạo cụ đầy đủ =_=
Gần đánh nhau rồi a...
Xì pôi nì:
“Là nàng???!!!”
“Sau khi hoàn thành nghi lễ, em sẽ hoàn toàn trở thành cô dâu của tôi.” Ưu mỹ liếm môi một vòng, Vamp Jin hôn hôn khóe miệng nàng, ánh mắt vô cùng mong đợi. Vamp tộc có thể trăng hoa, có thể phong lưu thành tánh, nhưng một khi tìm được người kia, sẽ mãi mãi trung thành, yêu đến chết!
Nhìn thần sắc ngày ngày si mê cùng điên cuồng trong mắt Vamp Jin, Tam Tiền Tam tự hỏi rốt cuộc nàng đi theo hắn là đúng hay sai đây?
Vamp Jin vuốt ve cần cổ trắng nõn của Tam Tiền Tam, nhịn xuống xúc động muốn cắn thêm phát nữa. Mái tóc, đôi mắt, móng tay, móng chân, kể cả lông mi đều là một màu xanh lam của biển sâu - thăm thẳm, hút hồn người.
Thật sự, tại sao bất cứ thứ gì trên người nàng đều mê hoặc nhân tâm đến vậy?
Muốn một ngụm hút sạch máu của nàng, ăn sạch mọi thứ của nàng, khiến nàng mãi mãi đều ở bên trong hắn, hòa tan trong máu thịt hắn!
A...a...a...
Vamp Jin không được cắn một miếng lên xương quai xanh tinh tế, thành công khiến Tam Tiền Tam giật mình rên lên khe khẽ.
“Ta đã bị ngươi nuốt mất hơn 4 lít máu rồi đó!” Tam Tiền Tam nhéo eo Vamp Jin. Ánh mắt hung hãn lẩm bà lẩm bẩm.
Chợt nàng giật mình, một cây gậy dài đang chọt chọt dưới hạ thân nàng, ma sát với quần áo một cách dâm đãng. Tam Tiền Tam nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đang cười đến mị hoặc trước mắt, có xúc động muốn tung ra một đấm.
“Uhm... Ta thấy thật là nóng nực...” Vamp Jin cố ý tạo ra những tiếng thở dốc dâm mị bên tai Tam Tiền Tam, tiểu dơi con vẫn cứ tiếp tục việc của mình, chà chà chà.
Hắn cắn một cái tên tai nàng, ánh mắt giảo hoạt cười đến dâm đãng, cũng làm Tam Tiền Tam nổi da gà.”A... nè... Ngươi là định... Uh
“
Một luồng nhiệt xông thẳng xuống bên dưới của Tam Tiền Tam, yêu dịch chảy ra. Mặt nàng nổi lên mấy rạng mây đỏ kì quái, ánh mắt lạnh lùng tan rã, long lanh yêu kiều.
“Con dơi chết tiệt... dám hạ dược ta... Uhm
“ Môi bị chặn lại, tiếng mút mát chậc chậc bị cố ý thoát ra, trêu chọc khiến cho vành tai Tam Tiền Tam trở nên hồng hồng mờ ám.
Con dơi dâm đãng Vamp Jin cười mị mị, sau khi cảm thấy đủ thì hạ thân khẽ động, tiểu dơi con chui vào hang huyệt nóng ẩm ấm áp. Hắn vui vẻ rên khẽ một tiếng, ôm chặt lấy thân hình bé nhỏ phía dưới mà luật động nhịp nhàng.
“Ah... Ah... Uhm... Nhanh một chút đi... Nhanh... Ah... một chút...”
So với mấy tên dã thú điên cuồng hay biến thái thích xài thuốc, xài đạo cụ kia, Vamp Jin lại đi theo thiên hướng nhẹ nhàng bình thản, khiến cho đầu óc người ta mê muội chìm vào, vô thức bị điều khiển theo ý hắn.
Tam Tiền Tam nắm chặt lấy tóc hắn mà lắc lắc.”Ngươi... ah... nhanh lên một chút! Con bà nó... đàn ông đàn ang mà chậm chạp như rùa vậy hả?”
Vamp Jin cười khanh khách đầy dâm đãng.”Nói rõ ràng đi nào...”
“MK mi! Động nhanh lên! Ngươi... Ah!”
“Theo ý ngươi tiểu cô dâu của ta...” Vamp Jin hôn lên đôi môi hơi hơi xanh, máu biến thành màu xanh, cặp môi hồng kiều diễm cũng biến thành hai cánh hoa lam mềm mại nhuốm màu nước biển.
Tại sao chỉ có nàng mới khiến hắn mê muội đến không phân nam bắc như vậy chứ?
Nàng thật sự quá mê người mà. Thánh khiết, nhưng lại cuồng dã. Không quyến rũ, nhưng lại tràn đầy mị hoặc. Không ngọt như mật ong, mà lại nhẹ nhàng như hương hoa nhài, cũng mạnh mẽ như hoa hồng xanh đầy gai nhọn - một người chỉ tồn tại trong ảo tưởng, nhưng lúc này lại rõ ràng hiện hữu trước mắt hắn.
Làm sao mà hắn có thể không trầm mê cho được?
“A... Hì... ta sẽ không bao giờ buông tay em ra, cô dâu nhỏ của ta...” Vamp Jin lẩm bẩm bên tai Tam Tiền Tam, vận sức phóng thích vào người nàng, thật sâu. Vamp tộc là cố chấp như vậy, một khi yêu, là cố chấp cả đời.
“Ah!!!” Tam Tiền Tam khẽ rên một tiếng, cong mình cắn lên vai Vamp Jin. Nàng nghe rất rõ, nhưng lại không muốn để ý đến ý của lời nói đó.
Ta không đáng, Jin à.
Chính ta còn cảm thấy, bản thân ta mới bẩn thỉu và tàn tạ làm sao.
...............
“Thế nào? Lễ cưới của chúng ta sẽ rất tuyệt vời đi?” Vamp Jin hạnh phúc cắn một miếng trên má nàng, mắt cong cong cười vui vẻ. Hắn lần đầu tiên cảm thấy, bản thân sống lâu như vậy thật là vô nghĩa!
Mĩ nhân trong tay, giống như hơn cả nắm trong tay cả thế giới!
Vamp Jin nắm tay Tam Tiền Tam bay vòng vòng suốt 1 ngày dài, hết may áo cưới lại đến in thiệp mời khách, trang trí nhà cửa, các tư thế khi động phòng hoa chúc, v...v...
Mặc dù rất muốn đá bay hắn ra, thế nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt vui sướng lung linh như bảo thạch của Vamp Jin, Tam Tiền Tam lựa chọn im lặng, siết chặt tay hắn.
Vamp tộc, huyết tinh, nhưng cũng thật thuần khiết.
==========
Rất muốn đánh thêm 1 chương nựa, nhưng đi học về mệt quá... Ai nói cấp 3 học nhàn cơ chứ??? Hè nghỉ được có 3 tuần là bị lôi cổ đi đủ thứ π_π
Sắp đến 1 trong những phần cao trào nhất truyện, cầu phiếu, cầu vote a
Phần 2 này có rất nhiều biến động, cầu mong con cá này sẽ viết ra được mấy thứ đó mà không làm hư kịch tình.
Chương này làm ít thịt luộc cho các bạn đỡ thèm, đến phiên anh kế sẽ có thịt sốt cà chua vừa chua vừa ngọt vừa cay vừa mặn, đạo cụ đầy đủ =_=
Gần đánh nhau rồi a...
Xì pôi nì:
“Là nàng???!!!”