Chương : 364
Một chân đưa ra, song quyền đồng thời vung lên, tư thế này nhìn thì đơn giản, nhưng mà lại mang ý nghĩa sâu xa trong nhẫn thuật, tử quyền, vốn là một chiêu số một kích giết chết đối thủ.
Một chiêu này do lực lượng mà sinh, lực lượng toàn thân ngưng tụ trên song quyền, đánh trúng ngực địch nhân, trực tiếp tác dụng vào tâm phế nội tạng. Nói theo nguyên lý cơ học, thì nó chính là chí tử, so với Thái quyền còn hung mãnh hơn.
Nhưng mà, lực lượng này mang ý nghĩa sâu xa, đối với hoàn cảnh, thời gian, mục tiêu phát chiêu đều có yêu cầu cực kỳ cao, lúc này toàn bộ khí lực trong thân thể phải tập trung, song quyền vung ra, bộc phát đúng thời điểm, muộn hay sớm một khắc đều không có hiệu quả, thậm chí còn phản phệ khiến cho bản thân bị thương.
Thiên Vũ Chính Tắc đã từng thấy qua một số người dùng loại chiêu thức này chống lại những cường giả có uy lực kinh người, đối phương tuy bị thương, nhưng người sử dụng chiêu này cũng không khá hơn, vì họ dùng lực không ổn, cho nên xương cánh tay hoặc là nội tạng tổn thương.
Điều này giống y như một người đi xuống lầu trong đêm tối, vốn cho rằng phía trước là mặt phẳng, nào ngờ còn một bậc nữa, một bước chân không lường trước, hậu quả đương nhiên là không dễ chịu.
Cũng bởi vậy, tử quyền chính là một loại nhẫn thuật thâm ảo, người học phải rèn luyện thật nhiều phương pháp phát lực, muốn thực sự sử dụng chúng nhuần nhuyễn trong chiến đấu, thì phải biết kỹ xảo thu phát, cho tới bây giờ Thiên Vũ Chính Tắc vẫn chưa làm được.
Xoay người, lao tới, vung quyền, toàn bộ động tác đã hoàn thành, sau một giây, một cước tung ra, thậm chí gạch men ở sàn nhà cũng vỡ vụn, lực lượng ngưng tụ trong một chiêu này đã lên tới cực điểm.
Trong ấn tượng của Thiên Vũ Chính Tắc, một giây đó giống như hải triều đang tấn công, toàn bộ không gian bị xé rách, bộc phát ra lực lượng khủng bố. Một kích kia, tuyệt đối là tử quyền hoàn mỹ nhất, xứng đáng trở thành một hình mẫu giáo khoa tốt nhất.
Lúc đó, đại hán tóc bù xù đang toàn lực bổ xuống, hắn chỉ xoay người, không tới một giây đồng hồ, đã có thể đánh trúng ngực đại hán này.
Phản ứng như vậy đã đạt tới trình độ Thiên Vũ Chính Tắc không nắm bắt được, cũng bởi tử quyền này, mà thân thể đại hán cao hơn 2m, nặng hơn trăm kg, bị biến đổi phương hướng, thậm chí làm cho bức tường phía sau cũng lõm vào.
Khi còn lại một mình, hắn cũng kiểm tra, xương ngực đại hán vỡ thành bụi phấn, lục phủ ngũ tạng đã hoàn toàn hỗn loạn, nát bét, tuy rằng dựa vào bất tử dị năng để lại một hơi thở, nhưng mà tứ chi hắn đã ngừng hoạt động, cố lắm cũng chỉ sống được thêm khoảng 10 giây.
Sau khi hỏi mấy vấn đề không có kết quả gì, hắn tự chết, thậm chí đầu còn chưa kịp gục xuống.
Thiên Vũ Chính Tắc không có chính thức tập luyện tử quyền, nhưng đối với phương thức phát lực của tử quyền, hắn đã nghiên cứu cực sâu.
Mỗi một động tác bước đi, trong lòng người tập luyện phải phân định nặng nhẹ, trong thực chiến, tử quyền hoàn mỹ thậm chí có thể phân tâm ra sử dụng.
Đối với việc nắm chắc bản thân nắm chắc tình hình xung quanh, yêu cầu tập trung của tử quyền là cao khó mà tưởng tượng. Mà đáng sợ nhất, chính là khi đã phát chiêu, tử quyền không thể ngừng lại, đã phát ra là kích chết đối phương.
Xoay mình, vung quyền về phía sau!
Sau khi đá bay tên cao gầy chưa tới hai giây, hắn còn đứng đối mặt với đại hán tóc bù xù, vô cùng đơn giản vung một quyền về phía sau, quyền này đi tà tà theo hình vòng vung, quyền này đập trúng làm gãy cột sống của tên cao gầy. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Cột sống bị gãy, người đó bị đánh bay đi.
Lúc này, đại hán tóc tai bù xù mới phun máu, bắn thẳng tới chỗ Gia Minh.
Thân thể hắn xoay tròn, lại một lần nữa vòng lại, nhảy lên, thúc gối trúng huyệt thái dương của đại hán, đồng thời, tránh được búng máu này.
Chỉ trong ba giây đồng hồ ngắn ngủi, hai quyền đơn giản, Thiên Vũ Chính Tắc ở trong bóng tối không ngừng phân tích, đầu tiên là phân tích bước đi, sau đó cố gắng thực hiện lại những động tác đó, nỗ lực bằng khả năng nhanh nhất để tái hiện tình huống. Không biết từ lúc nào, khối không khí màu lam đã hiện lên, lam quang phủ xuống.
Một bàn tay xanh lè đặt lên tường, Thiên Vũ Chính Tắc cúi đầu đứng ở đó, kịch liệt thở dốc, lấy bàn tay hắn làm trung tâm, băng lạnh lan tỏa, nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống, giống hệt trời đông giá rét.
"Hô... Không có khả năng... Làm không được.."
Nếu như lúc này trong phòng sáng đèn, có thể nhìn thấy trên trán Thiên Vũ Chính Tắc, huyệt Thái Dương những tia máu nổi lên, hắn là người từ trước đến nay khiêm tốn, nhưng là Dị năng giả trời sinh, là thành viên trọng yếu của Cao Thiên Nguyên, từ nhỏ đã bỏ ra công sức kinh khủng hơn khối người, đường đời thuận buồm xuôi gió, trong lòng đương nhiên có chút tự phụ.
Có rất nhiều thời gian hắn nghĩ, những người như: Ngự Thủ Hỉ, Chư Thần Vô Niệm, Lập Minh Đạo Húc... hắn đều cảm thấy hắn không kém họ chút nào.
Đương nhiên, Ngự Thủ Hỉ thì hơi khó nói. Người này mặc dù là con của Ngự Thủ Thương, nhưng gần đây mặc kệ sự tình liên quan tới Bùi La Gia, ngoại trừ đi trêu trọc la lỵ thì những thứ phương diện khác đều bỏ qua, hắn gây thù hằn rất ít, thậm chí ngay cả Cao Thiên Nguyên cũng không coi hắn là địch nhân chính thức.
Mọi người chỉ biết là hắn khác thường, cũng điều tra được một chút tin tức tình báo về tuổi thơ của hắn. Hắn hắn có dị năng là vô hạn quang minh hỏa, thiệt hay giả thì không biết, đương nhiên, bản thân Ngự Thủ Thương là hỏa hệ dị năng siêu cấp cường giả. Ngự Thủ Hỉ có hỏa hệ dị năng thì cũng đúng mà thôi.
Cũng bởi vì có tự tin như vậy, nên khi lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nam hài Gia Minh, tuy rằng sợ hãi một tiểu hài tử còn nhỏ mà làm được những chuyện lợi hại, nhưng hắn cũng không coi Gia Minh là đối thủ chân chính hoặc là người hợp tác lợi hại.
Sau đó Nguyệt TrìHuân cùng hắn đính hôn hắn đưa Huân tới Trung Quốc, chẳng qua là để bản thân ít phiền phức hơn mà thôi. Mãi cho đến thời gian gần đây, thấy hài tử này có thể bức lui Nguyên Lại Triêu Sang, thậm chí giết chết Đại Nội Trưởng Đốc, Chư Thần Vô Niệm, hắn mới bị hù dọa thực sự.
Nếu không phải là hắn quen Gia Minh từ trước, hơn nữa Gia Minh cũng không che giấu quan hệ giữa hắn với Huân, kết hợp với số lượng lớn tin tình báo, hắn thậm chí cho rằng, nữ tử ưu nhã kia (Giản Tố Ngôn) thực sự tồn tại, lòng hiếu kỳ ngày một tăng, cho nên mới có việc thử ngày hôm nay.
Nguyên Lại Triêu Sang cũng tốt, Đại Nội Trưởng Đốc cũng tốt, Bùi La Gia đặc cấp sát thủ, người ở Cao Thiên Nguyên cũng vô cùng khủng bố, nhưng nếu như có sự hỗ trợ tương đối. Thiên Vũ Chính Tắc cũng tuyệt không tự coi nhẹ mình, mọi người cho dù có chênh lệch, nhưng không hẳn là nhiều.
Nhưng trong ba giây hắn ngủi hôm nay, hắn đã thực sự sợ hãi, bởi hắn biết, mình không theo kịp!
Người luyện tập dị năng, đối với dị năng lúc nào cũng hao tổn phân nửa tinh lực để tập luyện, thể thuật chỉ có hiệu quả thuần túy với sát thủ, tuyệt đối là khác nhau.
Nhưng mà, khi Thiên Vũ Chính Tắc nhìn thấy phương pháp vận dụng dị năng đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, trong ba giây đồng hồ tấn công hoàn mỹ, thì hắn đã nhớ kỹ trong đầu, không ngừng mô phỏng theo phương pháp chiến đấu đó, muốn phát huy toàn bộ dị năng trong thân thể mình, sử dụng toàn bộ kỹ xảo chiến đấu, để chống lại chiêu thức hoàn mỹ kia, nhưng hắn biết, hắn không chống được, sẽ chết.
Huống chi, khi Cố Gia Minh giả làm Giản Tố Ngôn, chưa biểu hiện được năng lực áp chế Nguyên Lại Triêu Sang hoàn mỹ thế này.
Một chiêu này do lực lượng mà sinh, lực lượng toàn thân ngưng tụ trên song quyền, đánh trúng ngực địch nhân, trực tiếp tác dụng vào tâm phế nội tạng. Nói theo nguyên lý cơ học, thì nó chính là chí tử, so với Thái quyền còn hung mãnh hơn.
Nhưng mà, lực lượng này mang ý nghĩa sâu xa, đối với hoàn cảnh, thời gian, mục tiêu phát chiêu đều có yêu cầu cực kỳ cao, lúc này toàn bộ khí lực trong thân thể phải tập trung, song quyền vung ra, bộc phát đúng thời điểm, muộn hay sớm một khắc đều không có hiệu quả, thậm chí còn phản phệ khiến cho bản thân bị thương.
Thiên Vũ Chính Tắc đã từng thấy qua một số người dùng loại chiêu thức này chống lại những cường giả có uy lực kinh người, đối phương tuy bị thương, nhưng người sử dụng chiêu này cũng không khá hơn, vì họ dùng lực không ổn, cho nên xương cánh tay hoặc là nội tạng tổn thương.
Điều này giống y như một người đi xuống lầu trong đêm tối, vốn cho rằng phía trước là mặt phẳng, nào ngờ còn một bậc nữa, một bước chân không lường trước, hậu quả đương nhiên là không dễ chịu.
Cũng bởi vậy, tử quyền chính là một loại nhẫn thuật thâm ảo, người học phải rèn luyện thật nhiều phương pháp phát lực, muốn thực sự sử dụng chúng nhuần nhuyễn trong chiến đấu, thì phải biết kỹ xảo thu phát, cho tới bây giờ Thiên Vũ Chính Tắc vẫn chưa làm được.
Xoay người, lao tới, vung quyền, toàn bộ động tác đã hoàn thành, sau một giây, một cước tung ra, thậm chí gạch men ở sàn nhà cũng vỡ vụn, lực lượng ngưng tụ trong một chiêu này đã lên tới cực điểm.
Trong ấn tượng của Thiên Vũ Chính Tắc, một giây đó giống như hải triều đang tấn công, toàn bộ không gian bị xé rách, bộc phát ra lực lượng khủng bố. Một kích kia, tuyệt đối là tử quyền hoàn mỹ nhất, xứng đáng trở thành một hình mẫu giáo khoa tốt nhất.
Lúc đó, đại hán tóc bù xù đang toàn lực bổ xuống, hắn chỉ xoay người, không tới một giây đồng hồ, đã có thể đánh trúng ngực đại hán này.
Phản ứng như vậy đã đạt tới trình độ Thiên Vũ Chính Tắc không nắm bắt được, cũng bởi tử quyền này, mà thân thể đại hán cao hơn 2m, nặng hơn trăm kg, bị biến đổi phương hướng, thậm chí làm cho bức tường phía sau cũng lõm vào.
Khi còn lại một mình, hắn cũng kiểm tra, xương ngực đại hán vỡ thành bụi phấn, lục phủ ngũ tạng đã hoàn toàn hỗn loạn, nát bét, tuy rằng dựa vào bất tử dị năng để lại một hơi thở, nhưng mà tứ chi hắn đã ngừng hoạt động, cố lắm cũng chỉ sống được thêm khoảng 10 giây.
Sau khi hỏi mấy vấn đề không có kết quả gì, hắn tự chết, thậm chí đầu còn chưa kịp gục xuống.
Thiên Vũ Chính Tắc không có chính thức tập luyện tử quyền, nhưng đối với phương thức phát lực của tử quyền, hắn đã nghiên cứu cực sâu.
Mỗi một động tác bước đi, trong lòng người tập luyện phải phân định nặng nhẹ, trong thực chiến, tử quyền hoàn mỹ thậm chí có thể phân tâm ra sử dụng.
Đối với việc nắm chắc bản thân nắm chắc tình hình xung quanh, yêu cầu tập trung của tử quyền là cao khó mà tưởng tượng. Mà đáng sợ nhất, chính là khi đã phát chiêu, tử quyền không thể ngừng lại, đã phát ra là kích chết đối phương.
Xoay mình, vung quyền về phía sau!
Sau khi đá bay tên cao gầy chưa tới hai giây, hắn còn đứng đối mặt với đại hán tóc bù xù, vô cùng đơn giản vung một quyền về phía sau, quyền này đi tà tà theo hình vòng vung, quyền này đập trúng làm gãy cột sống của tên cao gầy. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Cột sống bị gãy, người đó bị đánh bay đi.
Lúc này, đại hán tóc tai bù xù mới phun máu, bắn thẳng tới chỗ Gia Minh.
Thân thể hắn xoay tròn, lại một lần nữa vòng lại, nhảy lên, thúc gối trúng huyệt thái dương của đại hán, đồng thời, tránh được búng máu này.
Chỉ trong ba giây đồng hồ ngắn ngủi, hai quyền đơn giản, Thiên Vũ Chính Tắc ở trong bóng tối không ngừng phân tích, đầu tiên là phân tích bước đi, sau đó cố gắng thực hiện lại những động tác đó, nỗ lực bằng khả năng nhanh nhất để tái hiện tình huống. Không biết từ lúc nào, khối không khí màu lam đã hiện lên, lam quang phủ xuống.
Một bàn tay xanh lè đặt lên tường, Thiên Vũ Chính Tắc cúi đầu đứng ở đó, kịch liệt thở dốc, lấy bàn tay hắn làm trung tâm, băng lạnh lan tỏa, nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống, giống hệt trời đông giá rét.
"Hô... Không có khả năng... Làm không được.."
Nếu như lúc này trong phòng sáng đèn, có thể nhìn thấy trên trán Thiên Vũ Chính Tắc, huyệt Thái Dương những tia máu nổi lên, hắn là người từ trước đến nay khiêm tốn, nhưng là Dị năng giả trời sinh, là thành viên trọng yếu của Cao Thiên Nguyên, từ nhỏ đã bỏ ra công sức kinh khủng hơn khối người, đường đời thuận buồm xuôi gió, trong lòng đương nhiên có chút tự phụ.
Có rất nhiều thời gian hắn nghĩ, những người như: Ngự Thủ Hỉ, Chư Thần Vô Niệm, Lập Minh Đạo Húc... hắn đều cảm thấy hắn không kém họ chút nào.
Đương nhiên, Ngự Thủ Hỉ thì hơi khó nói. Người này mặc dù là con của Ngự Thủ Thương, nhưng gần đây mặc kệ sự tình liên quan tới Bùi La Gia, ngoại trừ đi trêu trọc la lỵ thì những thứ phương diện khác đều bỏ qua, hắn gây thù hằn rất ít, thậm chí ngay cả Cao Thiên Nguyên cũng không coi hắn là địch nhân chính thức.
Mọi người chỉ biết là hắn khác thường, cũng điều tra được một chút tin tức tình báo về tuổi thơ của hắn. Hắn hắn có dị năng là vô hạn quang minh hỏa, thiệt hay giả thì không biết, đương nhiên, bản thân Ngự Thủ Thương là hỏa hệ dị năng siêu cấp cường giả. Ngự Thủ Hỉ có hỏa hệ dị năng thì cũng đúng mà thôi.
Cũng bởi vì có tự tin như vậy, nên khi lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nam hài Gia Minh, tuy rằng sợ hãi một tiểu hài tử còn nhỏ mà làm được những chuyện lợi hại, nhưng hắn cũng không coi Gia Minh là đối thủ chân chính hoặc là người hợp tác lợi hại.
Sau đó Nguyệt TrìHuân cùng hắn đính hôn hắn đưa Huân tới Trung Quốc, chẳng qua là để bản thân ít phiền phức hơn mà thôi. Mãi cho đến thời gian gần đây, thấy hài tử này có thể bức lui Nguyên Lại Triêu Sang, thậm chí giết chết Đại Nội Trưởng Đốc, Chư Thần Vô Niệm, hắn mới bị hù dọa thực sự.
Nếu không phải là hắn quen Gia Minh từ trước, hơn nữa Gia Minh cũng không che giấu quan hệ giữa hắn với Huân, kết hợp với số lượng lớn tin tình báo, hắn thậm chí cho rằng, nữ tử ưu nhã kia (Giản Tố Ngôn) thực sự tồn tại, lòng hiếu kỳ ngày một tăng, cho nên mới có việc thử ngày hôm nay.
Nguyên Lại Triêu Sang cũng tốt, Đại Nội Trưởng Đốc cũng tốt, Bùi La Gia đặc cấp sát thủ, người ở Cao Thiên Nguyên cũng vô cùng khủng bố, nhưng nếu như có sự hỗ trợ tương đối. Thiên Vũ Chính Tắc cũng tuyệt không tự coi nhẹ mình, mọi người cho dù có chênh lệch, nhưng không hẳn là nhiều.
Nhưng trong ba giây hắn ngủi hôm nay, hắn đã thực sự sợ hãi, bởi hắn biết, mình không theo kịp!
Người luyện tập dị năng, đối với dị năng lúc nào cũng hao tổn phân nửa tinh lực để tập luyện, thể thuật chỉ có hiệu quả thuần túy với sát thủ, tuyệt đối là khác nhau.
Nhưng mà, khi Thiên Vũ Chính Tắc nhìn thấy phương pháp vận dụng dị năng đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, trong ba giây đồng hồ tấn công hoàn mỹ, thì hắn đã nhớ kỹ trong đầu, không ngừng mô phỏng theo phương pháp chiến đấu đó, muốn phát huy toàn bộ dị năng trong thân thể mình, sử dụng toàn bộ kỹ xảo chiến đấu, để chống lại chiêu thức hoàn mỹ kia, nhưng hắn biết, hắn không chống được, sẽ chết.
Huống chi, khi Cố Gia Minh giả làm Giản Tố Ngôn, chưa biểu hiện được năng lực áp chế Nguyên Lại Triêu Sang hoàn mỹ thế này.