Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh
  3. Chương 10

Chương 10

Triệu Uyên vội vàng đuổi theo, thế nhưng vẫn bị chậm một bước, khi chạy đến phòng ngủ thì ngay cả cái bóng cũng không thấy đâu.

Anh ấy nhìn quanh phòng ngủ một lượt nhưng vẫn không thấy bóng dáng người kia đâu. Triệu Uyên lần đầu tiên phát hiện ra mình quá bất cẩn, người phụ nữ xảo quyệt này có thể ẩn mình lâu như vậy, chắc chắn là có nơi trốn mà người khác không ngờ đến được.

Là anh ấy đã đánh giá thấp cô rồi.

Triệu Uyên tìm tất cả những nơi có thể trốn ở trong phòng tắm và phòng ngủ nhưng vẫn không tìm thấy người phụ nữ kia.

Đúng lúc anh ấy chuẩn bị rút điện thoại ra gọi cho Thẩm Thanh Yến thì bỗng ngửi thấy một mùi hương hoa lành lạnh.

Triệu Uyên ngẩng đầu lên lần theo mùi hương thì thấy gốc lan trên tủ thấp đang chầm chậm nở hoa với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Loại hiệu ứng đặc biệt bling bling chỉ xuất hiện ở trong phim tiên hiệp, phim giả tưởng và khoa học viễn tưởng vậy mà lại xảy ra ngay trước mắt anh ấy.

Triệu Uyên sững sờ mất một lúc, sau đó bật cười đi về phía gốc lan, tự lẩm bẩm một mình: “Trước đây còn cho rằng lão Thẩm bỏ hai mươi triệu tệ mua gốc lan này về là phí tiền, bây giờ mới thấy, tiền nào của…” nấy.

Anh ấy còn chưa dứt lời thì cơ thể đã ngã xuống, lúc chạm vào mặt sàn còn vang lên tiếng động nặng nề, nghe cực kỳ đột ngột và vang dội trong căn phòng trống trải này.

Sau đó, gốc lan đã nở rộ kia nhẹ nhàng rụng một cánh hoa xuống, còn chưa rơi xuống đất đã biến thành bụi phấn, tan biến trong không khí.

Xu Mạn chầm chậm thu lại bông hoa đang nở, biến trở về thành hình dáng nụ hoa, chỉ là có một nụ hoa bị thiếu mất một cánh, trông có vẻ không được ổn lắm.

Một lúc lâu sau, tiếng chuông di động vang lên khắp phòng, người đàn ông đang nằm dưới đất mới bắt đầu nhúc nhích.

Anh ấy khẽ động đậy ngón tay trước, sau đó khó chịu mở mắt ra, nhìn bốn phía một lượt, có chút ngờ vực, như thể đang cố nhớ xem tại sao mình lại nằm ở đây. Triệu Uyên chỉ nhớ rằng mình đến giúp bạn tưới cây, nhưng cơ thể của anh ấy vẫn luôn rất khỏe mạnh, không đến nỗi ngất xỉu ngã xuống đất, chẳng lẽ mình trẻ như vậy đã mắc chứng bệnh cao huyết áp, tiểu đường với mỡ máu sao?

Dường như vừa nãy anh ấy có một giấc mơ, nhưng lại quên gần hết nội dung trong mơ.

Tiếng chuông điện thoại vẫn không ngừng reo, hệt như tiếng ve kêu mùa hè, khiến người ta cảm thấy khó chịu.

Người đàn ông không có thời gian để suy nghĩ nhiều về chuyện này, anh ấy sờ lấy điện thoại liếc nhìn màn hình, là cuộc gọi từ Cục Công an.

Anh ấy duỗi ngón trỏ xoa huyệt thái dương, bực bội đứng dậy, giọng điệu không mấy kiên nhẫn: “Có chuyện gì thế?”

Người ở đầu bên kia có vẻ như không nghe ra giọng điệu khó chịu của Triệu Uyên, sốt ruột nói: “Đội trưởng Triệu, nghi phạm trong vụ án 807 đã xuất hiện rồi, Cục trưởng Lục gọi anh trở về.”

“Chết tiệt! Mãi mới có một ngày nghỉ phép mà lại phải tăng ca! Nói cụ thể tình xuống xem nào…” Người đàn ông mắng mấy câu, vội vội vàng vàng đi ra ngoài, cả túi quần áo đã gói gọn cũng quên mang theo.

Xu Mạn nghe thấy tiếng cửa đóng sầm lại, giọng nói của người đàn ông đáng ghét ngày càng xa rồi dần dần biến mất, lần này chắc là đi thật rồi.

Tiếc là giờ đây cô đã không thể hóa thành hình người được nữa.

Cô cưỡng ép người đàn ông ngất xỉu, xóa đi đoạn ký ức về mình lúc trước, tiêu hao rất nhiều linh lực, bây giờ cô chỉ có thể làm một gốc hoa lan ngoan ngoãn, chờ linh lực khôi phục mà thôi.

Cô nhìn nụ hoa đã bị rơi mất một cánh, trong lòng cảm thấy có chút buồn bã, không biết đến bao giờ mới có thể mọc ra cánh hoa mới nữa.

Hoặc có lẽ không thể mọc ra được nữa.

Người đàn ông cẩu thả kia đã tưới quá nhiều nước cho cô, phần đất dưới rễ của cô quá ẩm ướt, khiến cô suýt tắt thở.

May thay trong hai đêm tiếp theo, cô đã bắt được con mồi trong giấc mơ của người khác, bổ sung lại số linh lực đã bị tiêu hao mất. Vào buổi sáng sớm mùa đông ngày thứ ba, cuối cùng cô cũng có thể biến thành hình người lại rồi.

Sau lần chịu thiệt thòi này, Xu Mạn đã nghĩ ra một cách tuyệt vời, cô sẽ chuyển căn cứ địa của mình từ phòng khách sang phòng ngủ. Như vậy dù cho có người bên ngoài đến, cô cũng có đủ thời gian để phản ứng, không đến nỗi tay chân luống cuống nữa.

Cô chuyển chậu hoa của mình ra ban công để ánh nắng mặt trời khử trùng cho chỗ đất mà cô trú ngụ, cô thích đất có độ ẩm vừa phải.

Xu Mạn cũng nhận ra một vấn đề, bản thân ăn nhiều đồ ăn thì răng lợi sẽ biểu tình, vô cùng khó chịu.

Cô xem ti vi nhiều, cũng biết là con người phải đánh răng, nếu không thì sẽ bị sâu răng. Xu Mạn nghĩ đến việc có con sâu trong hàm răng mình, không khỏi nổi da gà.

Cô đi đến trước bồn rửa mặt, nhìn lướt qua bàn chải và kem đánh răng mà Thẩm Thanh Yến đã từng dùng, học theo anh bóp một ít kem ra bàn chải, cầm cốc nước súc miệng lấy nước đánh răng.

Kem đánh răng có vị bạc hà sảng khoái, có chút ngọt, vị hơi là lạ, chẳng ngon chút nào cả.

Thế nhưng lớp kem ngòn ngọt đó có thể biến thành một lớp bọt ngập tràn trong miệng, điều này thật thần kỳ. Xu Mạn nhe răng trợn mắt nghịch trước gương một lúc lâu, không cẩn thận nuốt vào bụng, cả dạ dày đều có cảm giác kỳ quái.

Cô nhớ lúc người đàn ông đánh răng hình như không nuốt xuống mà nhổ ra.

Xu Mạn ôm bồn rửa mặt nôn khan rất lâu, lại dùng nước rửa sạch miệng, sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Con người sống phức tạp thật đấy.

Sau khi đánh răng xong, cô lại chạy ra chỗ vòi hoa sen để tắm và nghịch nước, cảm giác những giọt nước ấm áp liên tục chảy từ vòi sen xuống người cô cực kỳ dễ chịu. Cô vô cùng vui vẻ đưa tay hứng những giọt nước chảy xuống, nhìn chúng trượt khỏi kẽ tay.

Đây đều là những thú vui mà kiếp trước cô không thể trải qua, đôi khi cô nghĩ, làm người cũng rất vui đấy chứ.

Sau khi tắm xong, cô học theo người đàn ông quấn khăn tắm quanh người bước ra, đợi nước trên người khô hết mới leo lên giường.

Nhưng tắm rửa cũng có chỗ không tốt, đó là mỗi lần cô tắm tóc cô cũng đều bị ướt, rất lâu sau mới khô, điều này vô cùng bất tiện. Cô thấy người đàn ông dùng máy sấy tóc, nhưng cô không dùng được, lần trước cô đã suýt khiến tóc mình bị xoắn vào trong, sợ đến mức vội vàng rút phích cắm.

Thật ra cô không sợ lạnh như con người, lõa thể bật điều hòa cũng rất thoải mái.

Vì biết người đàn ông còn ít nhất phải mười ngày nữa mới trở về, cô ở trong nhà rất tùy hứng, tắm rửa xong thì lên giường nằm. Cô học theo người đàn ông kê gối sau lưng, lười biếng dựa vào gối, vô cùng nhàn nhã.

Xem ti vi đến khi mệt mỏi hay buồn ngủ thì có thể nằm xuống nghỉ ngơi.

Cô đã xem hết “Peppa Pig” và “Boonie Bears” rồi, dạo gần đây cô đang đắm chìm vào chuyên mục “Pháp luật hôm nay” của kênh Pháp luật, bởi chuyên mục này đã dạy cô rất nhiều điều, giúp cô hiểu được một số quy tắc của thế giới này.

Cùng lúc đó…

Thẩm Thanh Yến đang ngồi trên xe trở về nhà, ngắm nhìn phong cảnh lướt qua cửa sổ, hỏi Cao Khang Hạo ngồi bên cạnh: “Đã liên hệ với bên thiết bị giám sát chưa? Bao giờ thì họ tới lắp đặt?”

Cao Khang Hạo lái xe, nói: “Sớm nhất là sáng mai họ sẽ đến, bây giờ đã muộn thế này, bọn họ đều đã tan làm hết rồi. Ông chủ, sao cậu sốt ruột vậy? Có phải là lần trước tên trộm đó lại xuất hiện rồi không?”

Nghĩ đến người thường xuyên xuất hiện trong nhà mình nhưng lại không tóm được, Thẩm Thanh Yến hơi cau mày: “Đối phương quá xảo quyệt, lần nào cũng có thể trốn thoát. Tuy rằng không mất món đồ nào có giá trị, nhưng sức phá hoại của người nọ không kém chút nào, lần trước đã hại chết cả đàn cá vàng mà tôi nuôi rồi. Ở ban công tôi còn trồng bao nhiêu là hoa, sợ rằng…”

Thẩm Thanh Yến ngậm miệng lại, sợ lời nói của mình sẽ ứng nghiệm.

Cao Khang Hạo có chút kinh ngạc, hỏi anh: “Thế cậu đã báo cảnh sát chưa?”

“Có báo cũng chẳng ích gì, cá vàng ăn no quá nên chết, điều này rất khó lấy làm bằng chứng, nói không chừng còn bị hiểu lầm rằng tôi đã cho chúng ăn quá nhiều. Hơn nữa ngoài đám cá đó ra thì cũng không có đồ vật có giá trị nào bị mất cả, cảnh sát chưa chắc đã nhận án.”

“Giá tiền của những con cá đó tổng lại lên đến gần sáu chữ số, chắc chắn được tính là thứ có giá trị.” Cao Khang Hạo bổ sung một câu.

Thẩm Thanh Yến mím môi cười: “Sau cùng tôi gọi lão Triệu sang xem giúp tôi, cậu ta giúp tôi mang những thứ mà người nọ chạm vào về kiểm tra, nhưng lại không phát hiện dấu vân tay của người khác. Sau đó mẹ tôi còn mời một tên lừa bịp đến xem phong thủy cho tôi, tốn 2000 tệ mua một lá bùa. Nhưng giờ đây xem ra, 2000 tệ này tiêu vô ích rồi, lá bùa của “thầy phong thủy” đó chẳng có tác dụng gì cả, cũng chỉ có thể lừa gạt được những người già như mẹ tôi mà thôi.”

“Cũng chưa chắc, tuy tôi không mê tín, nhưng tôi thấy không ít ông chủ đều tin điều này. Cậu xem các đạo diễn trong giới đi, lễ khai máy cái sau thành kính hơn cái trước.” Cao Khang Hạo nói.

“Thật ra cũng chỉ là một cái cớ để cầu chút gì đó làm an lòng thôi. Nghe nói mấy hôm trước lão Triệu qua nhà tôi xem thử một lần, cậu ấy bảo lúc vào nhà ti vi còn đang bật, trên bàn trà toàn là đồ ăn vặt, nhưng lại không thấy bóng người. Tôi đoán có lẽ đối phương trốn ở trong một góc khuất nào đó của nhà tôi, chỉ là tình cờ bị chúng tôi bỏ quên.”

“Lão Triệu cũng không bắt được người nọ ư?” Cao Khang Hạo hứng thú hỏi.

“Cậu ấy nói muốn mang quần áo người kia đã mặc đi giám định DNA, kết quả là quần áo để quên ở nhà tôi không cầm đi, hiếm lắm mới thấy cậu ấy có lúc hồ đồ như thế. Mấy ngày này cậu ấy đang bận tăng ca, không có thời gian rảnh rỗi lo chuyện của tôi.”

Hai người câu được câu chăng nói chuyện phiếm, rất nhanh đã đến bãi đỗ xe dưới tầng nhà Thẩm Thanh Yến.

Cao Khang Hạo lấy hành lý của Thẩm Thanh Yến từ cốp xe ra: “Ông chủ, có cần tôi đưa cậu lên trên nhà không?”

Thẩm Thanh Yến cười nói: “Không cần đâu, chỉ là một cái vali mà thôi, tôi cũng không gãy tay gãy chân, anh trở về nghỉ ngơi sớm đi.”

Dứt lời, anh đẩy vali về phía cửa thang máy, vừa lên tầng một thì nhà hàng xóm của anh cũng tiến vào.

Đôi vợ chồng trẻ đẩy xe đẩy, khi thấy anh thì nở một nụ cười thân thiện: “Thẩm tiên sinh đi công tác về rồi đấy à?”

Mắc dù bình thường bọn họ cũng sẽ chào hỏi khi gặp nhau, nhưng Thẩm Thanh Yến cảm thấy lần này nụ cười của họ không giống trước đây, trông cực kỳ nhiệt tình và chân thành.

Trong lòng Thẩm Thanh Yến thấy có chút ngờ vực, nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười lịch sự, cũng hàn huyên mấy câu thường ngày: “Ừ, nhà mình ra ngoài đi dạo về đấy à?”

Người đàn ông khẽ “Ừ”, trên mặt là nụ cười thiện chí.

Nếu như không phải vì anh ta có gia đình, có nhà, có giới tính nam thì Thẩm Thanh Yến còn tưởng rằng đối phương có ý với mình.

Sau khi đôi vợ chồng trẻ ra khỏi thang máy còn rất nhiệt tình chào tạm biệt anh, Thẩm Thanh Yến cũng lịch sự đáp lại. . Truyện Lịch Sử

Thẩm Thanh Yến đi đến trước cửa nhà, trong đầu nảy ra một ý nghĩ, anh đứng im một lúc rồi nhẹ nhàng mở cửa.

Quả nhiên là đèn phòng ngủ với ti vi vẫn đang bật, ánh đèn sáng người chiếu ra ngoài phòng khách. Nương theo ánh sáng này còn có thể thấy trên bàn trà bày đầy đồ.

Lần này ti vi không chiếu “Peppa Pig”, cũng chẳng chiếu “Boonie Bears” mà là giọng nói rõ ràng rành mạch của người dẫn chương trình pháp luật cùng với nhạc nền gấp gáp, khiến cho màn đêm yên tĩnh bỗng trở nên rùng rợn hơn.

Thẩm Thanh Yến khẽ khàng đặt hành lý ở cửa, sau đó lặng lẽ cởi giày da, chầm chậm đi về phía phòng ngủ của mình.

Khi đi đến chỗ phòng sách, anh còn có thể nghe thấy tiếng đối phương cắn đồ ăn vặt giòn tan, từng miếng từng miếng một, tựa như đang gặm cắn luôn cả trái tim anh vậy…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5738 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5268 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4997 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4578 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4499 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4442 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter