Chương 5
Cô ngước lên nhìn anh, cô cũng không biết mình phải trả lời anh như thế nào. Hoắc phu nhân nhìn thấy anh thì cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, bà thật sự không nỡ để Mạc Hân Vy phải chịu cảnh hôn lễ mà không có chú rể. Bà nhanh chóng đưa tay đánh vào vai anh, lên tiếng trách mắng.
- Hoắc Minh Thần, con làm như vậy coi được không hả?
Hoắc Minh Thần im lặng không đáp lại lời nói của bà, anh đưa tay về phía cô lên tiếng.
- Đi thôi.
Mạc Hân Vy đưa tay đặt lên bàn tay anh. Hoắc Minh Thần cầm tay cô tiến vào lễ đường dưới sự chúc phúc của các vị khách quý, trong lòng cả hai đều có những suy nghĩ cho riêng mình, chẳng ai biết đối phương đang nghĩ gì, cứ như thế cùng nhau tiến về phía sân khấu.
Giọng nói của MC vang lên “Tiếp theo đây kính mời quý vị hướng mắt về sân khấu để chứng kiến khoảnh khắc trọng đại và hạnh phúc nhất cuộc đời của đôi uyên ương. Xin quý bị hãy dành một tràng pháo tay thật lớn để chúc phúc cho đôi uyên ương mãi hạnh phúc bên nhau”.
Hoắc Minh Thần và Mạc Hân Vy trao nhẫn cho nhau, cùng nhau cắt bánh, rót rượu...Sau khi làm xong tất cả các nghi lễ thì các vị khách dưới khán đài hô to “Hôn đi, hôn đi”. Cô còn chưa kịp suy nghĩ gì đã bị Hoắc Minh Thần đưa tay kéo cô áp vào người anh, đặt lên môi cô một nụ hôn, nụ hôn này chỉ kéo dài vài giây rồi anh buông cô ra. Mạc Hân Vy mở to đôi mắt nhìn anh, trong lòng thầm mắng “Tên chết tiệt nhà anh, cứ như thế cướp đi nụ hôn đầu của tôi”.
Ở bên dưới, em trai Hoắc Minh Thần là Hoắc Đình Phong cùng những những người bạn của anh cười rất tươi, nâng ly rượu lên.
- Nào, chúng ta nâng ly chúc mừng cho Minh Thần nhà chúng ta có vợ.
- Cạn ly.
Kết thúc buổi lễ, cô cùng người nhà họ Hoắc trở về nhà chính. Sau hơn 20 phút lái xe, cuối cùng cũng đã đến nơi. Vốn là đại tiểu thư nhà họ Mạc, trước nay cô cũng đã rất nhiều lần nhìn thấy những biệt thự to lớn. Nhưng ở biệt thự nhà họ Hoắc rất khác biệt, rất lộng lẫy và xa hoa. Căn biệt thự với tông màu trắng xám làm chủ đạo, nằm chễnh chệ trên mảnh đất vàng ở thành phố A, xung quang căn biệt thự là một mảnh vườn lớn, được trồng rất nhiều loài hoa.
Chiếc xe dừng lại trong sân, Hoắc phu nhân dẫn cô vào bên trong rồi đưa cô lên phòng tân hôn, đập vào mắt cô là một căn phòng to lớn, được trang hoàng một cách lộng lẫy.
- Đây là phòng của Minh Thần, bây giờ cũng là của con. Con nghỉ ngơi đi, ta xuống dưới nhà.
- Vâng thưa Hoắc phu nhân.
- Sao lại gọi ta là Hoắc phu nhân, hai đứa đã kết hôn rồi con nên gọi ta là mẹ.
- Dạ thưa mẹ.
- Ngoan.
Bà đưa tay xoa đầu cô, bà không có cảm tình với nhà họ Mạc nhưng không biết sao với cô gái nhỏ này lại hoàn toàn khác. Hoắc phu nhân đi xuống nhà, Mạc Hân Vy đưa mắt nhìn xung quanh, đang mải mê suy nghĩ thì anh bước vào làm cô giật mình la lên, cô nhìn anh chằm chằm khiến anh có chút khó chịu.
- Nhìn tôi làm gì?
- Tôi...tôi nhìn anh lúc nào?
Cô hơi ngại liền nhìn sang chỗ khác.
- Đứng ngây ra đó làm gì, không định đi ngủ à?
Lúc này cô mới nhớ mình còn chưa tắm, trên người còn đang mặc chiếc váy cưới nặng nề, mặc bộ váy này cả ngày khiến cô muốn ngộp thở. Cô vội mở vali lấy quần áo rồi nhanh chóng chạy thẳng vào nhà tắm bỏ lại anh với vẻ mặt cau có.
Tắm xong cô bước ra đã nhìn thấy anh ngồi trên giường với chiếc máy tính. Mạc Hân Vy tiến lại gần, cô lưỡng lự một hồi rồi lên tiếng gọi anh.
- Hoắc Minh Thần.
Nghe cô gọi, anh rời mắt khỏi màn hình máy tính, ngước lên nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.
- Tôi có chuyện muốn nói.
- Ừ.
- Tôi biết tôi với anh là liên hôn thương mại, không có tình yêu nên tôi với anh cần nói rõ mọi số chuyện trước.
- Ừ.
- Anh có yêu cầu gì ở tôi thì cứ nói.
- Không cần. Chuyên tâm làm bà Hoắc là được.
- “...”
- Còn cô? Có yêu cầu gì không?
Mạc Hân Vy nghe anh hỏi, dè dặt lên tiếng hỏi.
- Sau khi kết hôn, tôi có thể tiếp tục công việc của mình không?
- Được. Cô tốt nghiệp chuyên ngành tài chính?
- Phải.
- Cô có thể đến tập đoàn làm việc nếu muốn.
- Cái đó thì không cần đâu.
- Ừ, tùy cô. Còn gì nữa không?
- Không được qua lại với người khác, làm tổn hại danh dự của cả hai. Nếu sau này anh yêu ai, nói với tôi một tiếng là được.
Hoắc Minh Thần khó hiểu nhìn cô, có cô gái nào vừa mới lấy chồng đã nói nếu chồng có người khác thì nói cô để cô rút lui như cô không cơ chứ. Hoắc Minh Thần cũng không phản bác lại, kiệm lời chỉ gật đầu.
- Ừm.
Mạc Hân Vy nói gì Hoắc Minh Thần cũng đồng ý, hơn nữa thái độ cũng rất phối hợp khiến cô cảm thấy bản thân quá khắt khe. Cô vội mềm giọng.
- Cuối cùng, tôi với anh ngủ riêng. Tôi hoặc anh sẽ ngủ đất.
Hoắc Minh Thần nhíu mày nhìn cô.
- Cái này thì không được.
- Hoắc Minh Thần, con làm như vậy coi được không hả?
Hoắc Minh Thần im lặng không đáp lại lời nói của bà, anh đưa tay về phía cô lên tiếng.
- Đi thôi.
Mạc Hân Vy đưa tay đặt lên bàn tay anh. Hoắc Minh Thần cầm tay cô tiến vào lễ đường dưới sự chúc phúc của các vị khách quý, trong lòng cả hai đều có những suy nghĩ cho riêng mình, chẳng ai biết đối phương đang nghĩ gì, cứ như thế cùng nhau tiến về phía sân khấu.
Giọng nói của MC vang lên “Tiếp theo đây kính mời quý vị hướng mắt về sân khấu để chứng kiến khoảnh khắc trọng đại và hạnh phúc nhất cuộc đời của đôi uyên ương. Xin quý bị hãy dành một tràng pháo tay thật lớn để chúc phúc cho đôi uyên ương mãi hạnh phúc bên nhau”.
Hoắc Minh Thần và Mạc Hân Vy trao nhẫn cho nhau, cùng nhau cắt bánh, rót rượu...Sau khi làm xong tất cả các nghi lễ thì các vị khách dưới khán đài hô to “Hôn đi, hôn đi”. Cô còn chưa kịp suy nghĩ gì đã bị Hoắc Minh Thần đưa tay kéo cô áp vào người anh, đặt lên môi cô một nụ hôn, nụ hôn này chỉ kéo dài vài giây rồi anh buông cô ra. Mạc Hân Vy mở to đôi mắt nhìn anh, trong lòng thầm mắng “Tên chết tiệt nhà anh, cứ như thế cướp đi nụ hôn đầu của tôi”.
Ở bên dưới, em trai Hoắc Minh Thần là Hoắc Đình Phong cùng những những người bạn của anh cười rất tươi, nâng ly rượu lên.
- Nào, chúng ta nâng ly chúc mừng cho Minh Thần nhà chúng ta có vợ.
- Cạn ly.
Kết thúc buổi lễ, cô cùng người nhà họ Hoắc trở về nhà chính. Sau hơn 20 phút lái xe, cuối cùng cũng đã đến nơi. Vốn là đại tiểu thư nhà họ Mạc, trước nay cô cũng đã rất nhiều lần nhìn thấy những biệt thự to lớn. Nhưng ở biệt thự nhà họ Hoắc rất khác biệt, rất lộng lẫy và xa hoa. Căn biệt thự với tông màu trắng xám làm chủ đạo, nằm chễnh chệ trên mảnh đất vàng ở thành phố A, xung quang căn biệt thự là một mảnh vườn lớn, được trồng rất nhiều loài hoa.
Chiếc xe dừng lại trong sân, Hoắc phu nhân dẫn cô vào bên trong rồi đưa cô lên phòng tân hôn, đập vào mắt cô là một căn phòng to lớn, được trang hoàng một cách lộng lẫy.
- Đây là phòng của Minh Thần, bây giờ cũng là của con. Con nghỉ ngơi đi, ta xuống dưới nhà.
- Vâng thưa Hoắc phu nhân.
- Sao lại gọi ta là Hoắc phu nhân, hai đứa đã kết hôn rồi con nên gọi ta là mẹ.
- Dạ thưa mẹ.
- Ngoan.
Bà đưa tay xoa đầu cô, bà không có cảm tình với nhà họ Mạc nhưng không biết sao với cô gái nhỏ này lại hoàn toàn khác. Hoắc phu nhân đi xuống nhà, Mạc Hân Vy đưa mắt nhìn xung quanh, đang mải mê suy nghĩ thì anh bước vào làm cô giật mình la lên, cô nhìn anh chằm chằm khiến anh có chút khó chịu.
- Nhìn tôi làm gì?
- Tôi...tôi nhìn anh lúc nào?
Cô hơi ngại liền nhìn sang chỗ khác.
- Đứng ngây ra đó làm gì, không định đi ngủ à?
Lúc này cô mới nhớ mình còn chưa tắm, trên người còn đang mặc chiếc váy cưới nặng nề, mặc bộ váy này cả ngày khiến cô muốn ngộp thở. Cô vội mở vali lấy quần áo rồi nhanh chóng chạy thẳng vào nhà tắm bỏ lại anh với vẻ mặt cau có.
Tắm xong cô bước ra đã nhìn thấy anh ngồi trên giường với chiếc máy tính. Mạc Hân Vy tiến lại gần, cô lưỡng lự một hồi rồi lên tiếng gọi anh.
- Hoắc Minh Thần.
Nghe cô gọi, anh rời mắt khỏi màn hình máy tính, ngước lên nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.
- Tôi có chuyện muốn nói.
- Ừ.
- Tôi biết tôi với anh là liên hôn thương mại, không có tình yêu nên tôi với anh cần nói rõ mọi số chuyện trước.
- Ừ.
- Anh có yêu cầu gì ở tôi thì cứ nói.
- Không cần. Chuyên tâm làm bà Hoắc là được.
- “...”
- Còn cô? Có yêu cầu gì không?
Mạc Hân Vy nghe anh hỏi, dè dặt lên tiếng hỏi.
- Sau khi kết hôn, tôi có thể tiếp tục công việc của mình không?
- Được. Cô tốt nghiệp chuyên ngành tài chính?
- Phải.
- Cô có thể đến tập đoàn làm việc nếu muốn.
- Cái đó thì không cần đâu.
- Ừ, tùy cô. Còn gì nữa không?
- Không được qua lại với người khác, làm tổn hại danh dự của cả hai. Nếu sau này anh yêu ai, nói với tôi một tiếng là được.
Hoắc Minh Thần khó hiểu nhìn cô, có cô gái nào vừa mới lấy chồng đã nói nếu chồng có người khác thì nói cô để cô rút lui như cô không cơ chứ. Hoắc Minh Thần cũng không phản bác lại, kiệm lời chỉ gật đầu.
- Ừm.
Mạc Hân Vy nói gì Hoắc Minh Thần cũng đồng ý, hơn nữa thái độ cũng rất phối hợp khiến cô cảm thấy bản thân quá khắt khe. Cô vội mềm giọng.
- Cuối cùng, tôi với anh ngủ riêng. Tôi hoặc anh sẽ ngủ đất.
Hoắc Minh Thần nhíu mày nhìn cô.
- Cái này thì không được.