Chương 20: 20. Cháu muốn đi chơi
Dì ơi, con muốn đi khu vui chơi!
- Hả? Sunny muốn đi chơi sao?
Em bé Sunny gật gật đầu, hai mắt tròn xoe nhìn Diêu Mỹ Nhân, tay còn giật giật áo mè nheo nũng nịu.
- Dì bảo mẹ đưa con đi nhé!
- Mẹ bảo mấy lần nhưng mẹ không đưa Sunny đi.
Hai vợ chồng Phí gia ra về, tới sân bắt gặp cháu gái nhỏ đang buồn thiu ngồi trên xích đu. Bố mẹ không hạnh phúc nên con cái ít nhiều sẽ ảnh hưởng, nhiều đứa trẻ nhạy cảm có thể nhận biết được không khí gia đình bất ổn, từ đó dẫn đến tác động tới tâm lý.
Phí Thiệu Dương không thích trẻ con, lại là con một nên tính cách không thân thiện và hòa đồng cho lắm. Nhưng nhìn đứa trẻ 3 tuổi hồn nhiên lại buồn bã, anh ngồi xổm xuống rồi hỏi.
- Con muốn đi chơi hôm nay hả?
Sunny bé nhỏ lại gật đầu. Phí Thiệu Dương bế cô bé lên rồi nói với vợ.
- Chúng ta dẫn cháu gái đi chơi.
Diêu Mỹ Nhân nhíu mày:
- Anh không đi làm à?
Phí Thiệu Dương giơ tay nhìn đồng hồ, rồi hào hứng một chút.
- Đằng nào hôm nay cũng dở dang rồi. Diêu tổng chắc cũng không bận nên mới rảnh rang tới nhà chị?
Diêu Mỹ Nhân bật cười, cái tên Phí Thiệu Dương này, còn bày đặt gọi cô là "Diêu tổng ".
- Hỏi chị đã, con người ta mà anh nói đi là đi, cứ làm như con mình không bằng.
Diêu Thiên Ái gật đầu ngay lập tức, tâm trạng người chị não nề nên cũng muốn có thời gian thảnh thơi chút. Để con đi chơi thứ con thích, còn hơn ở nhà thấy bố mẹ hậm hực nhau.
***
Phí Thiệu Dương lên mạng search khu vui chơi, sau đó vui vẻ nói với vợ.
- Đi chỗ này đi, chơi xong tiện ăn uống luôn, trong trung tâm thương mại cũng mát mẻ hơn ngoài trời.
- Ừ, đâu cũng được.
Hai người đưa Sunny tới nơi có nhà bóng và nhiều trò chơi phụ, quy định mỗi trẻ em chỉ có một người lớn đi kèm, nên Diêu Mỹ Nhân nói với Phí Thiệu Dương.
- Anh ra cafe bên kia, hoặc đi đâu cũng được. Tôi và Sunny vào trong, chơi xong tự biết đi ăn uống, không làm mất thời gian của anh nữa.
Phí Thiệu Dương nhìn nhìn phía trong nhà bóng, lại quay sang hỏi vợ.
- Sao tôi thấy có gia đình hai bố mẹ cùng vào kìa.
Nhân viên thấy thế liền gợi ý.
- Thêm người lớn thì có phụ phí ạ.
- Không vấn đề, nhà tôi hai người lớn và một em bé.
Diêu Mỹ Nhân không hiểu Phí Thiệu Dương sao lại nhiệt tình quá như vậy, nhưng cô cũng không nói gì nữa, kệ anh muốn làm gì thì làm.
Hai dì cháu chơi cùng nhau, Phí Thiệu Dương ngồi gần quan sát. Thi thoảng Diêu Mỹ Nhân sẽ cười, nụ cười rất khác kiểu anh thường thấy, càng nhìn càng thấy vợ mình xinh. Thậm chí nhìn quanh, không có người mẹ trẻ nào xinh đẹp hơn Diêu Mỹ Nhân. Vì thế mà thi thoảng lại có người nhìn họ, cả đàn ông và phụ nữ.
Phí Thiệu Dương tuy tồi nhưng lúc này cũng tự hào, biết ý ngồi xích lại gần vợ để người ta biết anh đây là chồng của cô.
Được một lúc thì điện thoại của Diêu Mỹ Nhân đổ chuông liên tục, cô nhíu mày rồi bảo Phí Thiệu Dương.
- Anh chơi với Sunny giúp tôi, tôi có điện thoại từ công ty.
Cô ra một góc nghe máy, khi vui chơi ồn quá nên nhân viên gửi mail và tin nhắn cho cô. Hôm nay không phải ngày nghỉ, Diêu thị vẫn có nhiều việc đợi cô xử lý.
Kiếm được ghế ngồi, cô mở điện thoại ra chăm chú làm việc, mắt vẫn để ý hai chú cháu đằng xa.
Sunny đang chơi trò nhà bếp, bưng một rổ rau củ đồ chơi tới trước mặt Phí Thiệu Dương rồi hỏi.
- Chú ăn cà rốt không?
- Cũng được.
Anh cầm củ cà rốt rồi giả vờ ăn khiến Sunny cười thích thú.
- Chú ăn bắp cải không?
- Ừm.
Hai chú cháu cứ lặp đi lặp lại kiểu chơi đó vài lần, cháu gái có vẻ rất vui và thích chơi cùng chú.
Khi Diêu Mỹ Nhân quay lại, cô thấy Phí Thiệu Dương và Sunny đang lăn lộn trong nhà bóng. Anh là người đàn ông duy nhất ở đó, cao ngất lại điển trai, còn vác Sunny lên vai làm con bé phấn khích hét ầm ĩ.
Cô bất giác mỉm cười, còn thấy các nữ phụ huynh khác nhìn Phí Thiệu Dương với ánh mắt hâm mộ.
" Sát gái cũng phải, vẻ ngoài của anh ta thế kia thì phụ nữ nào cũng thích thôi".
Tưởng tượng một chút, nếu một ngày Phí Thiệu Dương có con sẽ thế nào? Anh ngoại tình tùm lum như vậy, rồi ai sẽ là người sinh con cho anh? Ngoại tình như vậy liệu có thể làm người bố tốt không? Có giống anh rể cô hay sẽ khác như nào?
Sunny đã nhìn thấy dì, liền vẫy tay gọi.
- Dì ơi, dì vào đây đi!
Diêu Mỹ Nhân gật đầu, hơi liếc qua Phí Thiệu Dương rồi cũng chậm rãi đi vào nhà bóng.
Ba người bên nhau, ai nhìn cũng thấy là gia đình cực phẩm, bố mẹ đẹp, con xinh xắn, còn nghĩ hẳn là một nhà hạnh phúc ?
- Hả? Sunny muốn đi chơi sao?
Em bé Sunny gật gật đầu, hai mắt tròn xoe nhìn Diêu Mỹ Nhân, tay còn giật giật áo mè nheo nũng nịu.
- Dì bảo mẹ đưa con đi nhé!
- Mẹ bảo mấy lần nhưng mẹ không đưa Sunny đi.
Hai vợ chồng Phí gia ra về, tới sân bắt gặp cháu gái nhỏ đang buồn thiu ngồi trên xích đu. Bố mẹ không hạnh phúc nên con cái ít nhiều sẽ ảnh hưởng, nhiều đứa trẻ nhạy cảm có thể nhận biết được không khí gia đình bất ổn, từ đó dẫn đến tác động tới tâm lý.
Phí Thiệu Dương không thích trẻ con, lại là con một nên tính cách không thân thiện và hòa đồng cho lắm. Nhưng nhìn đứa trẻ 3 tuổi hồn nhiên lại buồn bã, anh ngồi xổm xuống rồi hỏi.
- Con muốn đi chơi hôm nay hả?
Sunny bé nhỏ lại gật đầu. Phí Thiệu Dương bế cô bé lên rồi nói với vợ.
- Chúng ta dẫn cháu gái đi chơi.
Diêu Mỹ Nhân nhíu mày:
- Anh không đi làm à?
Phí Thiệu Dương giơ tay nhìn đồng hồ, rồi hào hứng một chút.
- Đằng nào hôm nay cũng dở dang rồi. Diêu tổng chắc cũng không bận nên mới rảnh rang tới nhà chị?
Diêu Mỹ Nhân bật cười, cái tên Phí Thiệu Dương này, còn bày đặt gọi cô là "Diêu tổng ".
- Hỏi chị đã, con người ta mà anh nói đi là đi, cứ làm như con mình không bằng.
Diêu Thiên Ái gật đầu ngay lập tức, tâm trạng người chị não nề nên cũng muốn có thời gian thảnh thơi chút. Để con đi chơi thứ con thích, còn hơn ở nhà thấy bố mẹ hậm hực nhau.
***
Phí Thiệu Dương lên mạng search khu vui chơi, sau đó vui vẻ nói với vợ.
- Đi chỗ này đi, chơi xong tiện ăn uống luôn, trong trung tâm thương mại cũng mát mẻ hơn ngoài trời.
- Ừ, đâu cũng được.
Hai người đưa Sunny tới nơi có nhà bóng và nhiều trò chơi phụ, quy định mỗi trẻ em chỉ có một người lớn đi kèm, nên Diêu Mỹ Nhân nói với Phí Thiệu Dương.
- Anh ra cafe bên kia, hoặc đi đâu cũng được. Tôi và Sunny vào trong, chơi xong tự biết đi ăn uống, không làm mất thời gian của anh nữa.
Phí Thiệu Dương nhìn nhìn phía trong nhà bóng, lại quay sang hỏi vợ.
- Sao tôi thấy có gia đình hai bố mẹ cùng vào kìa.
Nhân viên thấy thế liền gợi ý.
- Thêm người lớn thì có phụ phí ạ.
- Không vấn đề, nhà tôi hai người lớn và một em bé.
Diêu Mỹ Nhân không hiểu Phí Thiệu Dương sao lại nhiệt tình quá như vậy, nhưng cô cũng không nói gì nữa, kệ anh muốn làm gì thì làm.
Hai dì cháu chơi cùng nhau, Phí Thiệu Dương ngồi gần quan sát. Thi thoảng Diêu Mỹ Nhân sẽ cười, nụ cười rất khác kiểu anh thường thấy, càng nhìn càng thấy vợ mình xinh. Thậm chí nhìn quanh, không có người mẹ trẻ nào xinh đẹp hơn Diêu Mỹ Nhân. Vì thế mà thi thoảng lại có người nhìn họ, cả đàn ông và phụ nữ.
Phí Thiệu Dương tuy tồi nhưng lúc này cũng tự hào, biết ý ngồi xích lại gần vợ để người ta biết anh đây là chồng của cô.
Được một lúc thì điện thoại của Diêu Mỹ Nhân đổ chuông liên tục, cô nhíu mày rồi bảo Phí Thiệu Dương.
- Anh chơi với Sunny giúp tôi, tôi có điện thoại từ công ty.
Cô ra một góc nghe máy, khi vui chơi ồn quá nên nhân viên gửi mail và tin nhắn cho cô. Hôm nay không phải ngày nghỉ, Diêu thị vẫn có nhiều việc đợi cô xử lý.
Kiếm được ghế ngồi, cô mở điện thoại ra chăm chú làm việc, mắt vẫn để ý hai chú cháu đằng xa.
Sunny đang chơi trò nhà bếp, bưng một rổ rau củ đồ chơi tới trước mặt Phí Thiệu Dương rồi hỏi.
- Chú ăn cà rốt không?
- Cũng được.
Anh cầm củ cà rốt rồi giả vờ ăn khiến Sunny cười thích thú.
- Chú ăn bắp cải không?
- Ừm.
Hai chú cháu cứ lặp đi lặp lại kiểu chơi đó vài lần, cháu gái có vẻ rất vui và thích chơi cùng chú.
Khi Diêu Mỹ Nhân quay lại, cô thấy Phí Thiệu Dương và Sunny đang lăn lộn trong nhà bóng. Anh là người đàn ông duy nhất ở đó, cao ngất lại điển trai, còn vác Sunny lên vai làm con bé phấn khích hét ầm ĩ.
Cô bất giác mỉm cười, còn thấy các nữ phụ huynh khác nhìn Phí Thiệu Dương với ánh mắt hâm mộ.
" Sát gái cũng phải, vẻ ngoài của anh ta thế kia thì phụ nữ nào cũng thích thôi".
Tưởng tượng một chút, nếu một ngày Phí Thiệu Dương có con sẽ thế nào? Anh ngoại tình tùm lum như vậy, rồi ai sẽ là người sinh con cho anh? Ngoại tình như vậy liệu có thể làm người bố tốt không? Có giống anh rể cô hay sẽ khác như nào?
Sunny đã nhìn thấy dì, liền vẫy tay gọi.
- Dì ơi, dì vào đây đi!
Diêu Mỹ Nhân gật đầu, hơi liếc qua Phí Thiệu Dương rồi cũng chậm rãi đi vào nhà bóng.
Ba người bên nhau, ai nhìn cũng thấy là gia đình cực phẩm, bố mẹ đẹp, con xinh xắn, còn nghĩ hẳn là một nhà hạnh phúc ?