Chương : 16
-Ê này à hôm qua chị Kim bảo tao là hôm nay ko quay mà đi chụp ảnh quảng cáo cho bộ phim đấy.-Đ.Hằng ngồi vắt chéo chân đang gọt táo nói.-Ờ thế mấy h vậy-C.Băng nghe vậy thì chẳng biểu cảm tạo nào vì cô đã quá quen với cái kiểu thay đổi lịch thất thường như thế này rồi vì công việc của ba đứa khá là bận nên thường xuyên phải sắp xếp lại lịch.
-8h. Còn 2 tiếng nữa-M.Anh nhìn vào đồng hồ đeo trên tay nói.
-Ờ thế tớ đi đây tí. Tí nữa hai cậu tự đến chỗ chụp ảnh trước nhớ-C.Băng chạy ra cửa xỏ giầy nói.
-Lại định đi đâu đây?-Đ.Hằng nghe thấy thế thì cau mày lại tỏ vẻ khó chịu
-Yên tâm đi. Tớ đi chuyển tiền cho trại côi nhi viện mà. Xong sẽ đến trường quay luôn-C.Băng nhìn thấy thế thì mỉm cười nói.
-Ờ đúng rồi thôi đi đi
Sau khi C.Băng đi đc một lúc thì Đ.Hằng và M.Anh cũng đi luôn. Căn nhà lại trở về trạng thái yên tĩnh.
-Ê hello đến muộn hơn tui nhé!-Đ.Hằng và M.Anh vừa vào đến phòng thì bị C.Băng hù cho suýt nữa thì đứng tim.
-Thôi đi mẹ ơi làm ơn tha cho con cái. Làm tôi suýt đứng tim đấy bà-M.Anh thấy là C.Băng thì lúc ấy mới an tâm xoa xoa ngực vài cái.
-Hì hì sorry mà-C.Băng thấy vậy thì cười hì hì tay xoa đầu làm cho ai đó vừa đến c.ty thấy cảnh đó thì tim đập lệch một nhịp, mặt đỏ bừng hết lên.
-Ơ này các anh cũng đến đây sao?-C.Băng cười nhìn lại chỗ cửa thấy Tfboys đang bước vào thì hỏi.
-Ừ thì chúng tôi cũng chụp mà-Nguyên thấy ba người thì vẫy tay chào.
-Ồ vậy sao? Mà sao Khải mặt anh đỏ thế ốm à?-C.Băng gật gù ra vẻ hiểu thì thấy mặt cậu đỏ hết lên thì tiến lại lấy tay của mình đặt lên trán cậu làm cho cậu mặt vừa mới hết đỏ một chút thì bây h lại còn đỏ hơn.
-À tôi ko sao đâu-Khải gỡ tay C.Băng ra cười xuề xòa.
- Anh nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe đấy.-C.băng cười nhìn Khải nói.
- À tôi biết rồi cảm ơn- Khải nhìn C.Băng với ánh mắt rất ngạc nhiên. Bình thường cô ít nói lắm mà. Sao hôm nay lại nói chuyện nhiều vậy. Lại còn lo lắng cho cậu nữa chứ. Có phải là cậu vẫn còn đang ngủ mơ chưa tỉnh dậy ko?
- Ái chà làm gì mà cô quan tâm tới đại ca nhà tôi thế hả? Có ý gì đây?- Nguyên nheo mắt tỏ vẻ nguy hiểm cười nhìn hai người.
- Chả có ý gì cả. Chỉ là muốn sống khác đi. Cố thay đổi bản thân mà thôi.- C.Băng vừa nói vừa cười nhìn Nguyên.
- Ồ vậy sao? Thật là ngạc nhiên a. Vậy tối nay chúng ta đi ăn mừng đi Tiện thể tổ chức sinh nhật cho Khải và Đ.Hằng lun- M.Anh thấy thế thì vui vẻ nói.
- Nhưng đi đâu đây? Ra nhà hàng thì sẽ gây sự chú ý đó..- Tỉ thấy vậy thì lên tiếng.
- Hay là vào nhà các cô đi. Ko sợ bị soi mói nữa rồi- Khải thấy mọi người góp ý kiến thì cũng tham gia.
- Ok quyết định vậy đi- người chốt cuối cùng là Tỉ.
- Sao hôm nay cô ko nói gì vậy ? Mọi người đang bàn về tổ chức sinh nhật cho cô và đại ca đấy. Cô có ý kiến gì ko?- Nguyên thấy Đ.Hằng cứ thả hồn đi đâu ấy thì lay lay vai của Đ.Hằng.
- À sao cũng đc tôi đi ra đây một lát- Đ.hằng trả lời cho xong rồi đi đâu ko biết.C.Băng thấy vậy thì cũng chạy theo.
- Này Đ.Hằng ơi đợi rao với-C.Băng vừa chạy vừa gọi theo.
- Mày đi theo tao làm gì?- Đ.Hằng quay lại thì thấy cô đang đuổi theo nên nhíu mày hỏi.
- Sao hôm nay mày lạ vậy?-C.Băng sau khi đã ổn định lại đc thì hỏi.
- Ai lạ cơ? Câu đấy chắc là tao phải hỏi mày mới đúng chớ?- Đ.Hằng nhíu mày nói.
- Thì tao sẽ làm theo lời mày. Sống tốt hơn và thay đổi bản thân-C.Băng nói.
-Tao có bảo mày là thay đổi. Nhưng tao đâu bảo mày là phải gượng ép như thế. Tao bảo mày hãy cisco niềm tin vào cs hơn chứ đâu bảo mày thay đổi bản chất của mày.- Đ.Hằng tức giận nói.
- Tao đâu cao gượng ép- C.Băng thấy nó tự nhiên hét vào mặt mình thài cũng hét lại
- Mày có coi tao là bạn mày ko? Mày như nào tao lại ko biết sao? Tao thật sự rất thất vọng đấy- nói xong Đ.Hằng quay bước đi để lại C.Băng đứng lại đấy một mình với một đống suy nghĩ ngổn ngang.
-8h. Còn 2 tiếng nữa-M.Anh nhìn vào đồng hồ đeo trên tay nói.
-Ờ thế tớ đi đây tí. Tí nữa hai cậu tự đến chỗ chụp ảnh trước nhớ-C.Băng chạy ra cửa xỏ giầy nói.
-Lại định đi đâu đây?-Đ.Hằng nghe thấy thế thì cau mày lại tỏ vẻ khó chịu
-Yên tâm đi. Tớ đi chuyển tiền cho trại côi nhi viện mà. Xong sẽ đến trường quay luôn-C.Băng nhìn thấy thế thì mỉm cười nói.
-Ờ đúng rồi thôi đi đi
Sau khi C.Băng đi đc một lúc thì Đ.Hằng và M.Anh cũng đi luôn. Căn nhà lại trở về trạng thái yên tĩnh.
-Ê hello đến muộn hơn tui nhé!-Đ.Hằng và M.Anh vừa vào đến phòng thì bị C.Băng hù cho suýt nữa thì đứng tim.
-Thôi đi mẹ ơi làm ơn tha cho con cái. Làm tôi suýt đứng tim đấy bà-M.Anh thấy là C.Băng thì lúc ấy mới an tâm xoa xoa ngực vài cái.
-Hì hì sorry mà-C.Băng thấy vậy thì cười hì hì tay xoa đầu làm cho ai đó vừa đến c.ty thấy cảnh đó thì tim đập lệch một nhịp, mặt đỏ bừng hết lên.
-Ơ này các anh cũng đến đây sao?-C.Băng cười nhìn lại chỗ cửa thấy Tfboys đang bước vào thì hỏi.
-Ừ thì chúng tôi cũng chụp mà-Nguyên thấy ba người thì vẫy tay chào.
-Ồ vậy sao? Mà sao Khải mặt anh đỏ thế ốm à?-C.Băng gật gù ra vẻ hiểu thì thấy mặt cậu đỏ hết lên thì tiến lại lấy tay của mình đặt lên trán cậu làm cho cậu mặt vừa mới hết đỏ một chút thì bây h lại còn đỏ hơn.
-À tôi ko sao đâu-Khải gỡ tay C.Băng ra cười xuề xòa.
- Anh nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe đấy.-C.băng cười nhìn Khải nói.
- À tôi biết rồi cảm ơn- Khải nhìn C.Băng với ánh mắt rất ngạc nhiên. Bình thường cô ít nói lắm mà. Sao hôm nay lại nói chuyện nhiều vậy. Lại còn lo lắng cho cậu nữa chứ. Có phải là cậu vẫn còn đang ngủ mơ chưa tỉnh dậy ko?
- Ái chà làm gì mà cô quan tâm tới đại ca nhà tôi thế hả? Có ý gì đây?- Nguyên nheo mắt tỏ vẻ nguy hiểm cười nhìn hai người.
- Chả có ý gì cả. Chỉ là muốn sống khác đi. Cố thay đổi bản thân mà thôi.- C.Băng vừa nói vừa cười nhìn Nguyên.
- Ồ vậy sao? Thật là ngạc nhiên a. Vậy tối nay chúng ta đi ăn mừng đi Tiện thể tổ chức sinh nhật cho Khải và Đ.Hằng lun- M.Anh thấy thế thì vui vẻ nói.
- Nhưng đi đâu đây? Ra nhà hàng thì sẽ gây sự chú ý đó..- Tỉ thấy vậy thì lên tiếng.
- Hay là vào nhà các cô đi. Ko sợ bị soi mói nữa rồi- Khải thấy mọi người góp ý kiến thì cũng tham gia.
- Ok quyết định vậy đi- người chốt cuối cùng là Tỉ.
- Sao hôm nay cô ko nói gì vậy ? Mọi người đang bàn về tổ chức sinh nhật cho cô và đại ca đấy. Cô có ý kiến gì ko?- Nguyên thấy Đ.Hằng cứ thả hồn đi đâu ấy thì lay lay vai của Đ.Hằng.
- À sao cũng đc tôi đi ra đây một lát- Đ.hằng trả lời cho xong rồi đi đâu ko biết.C.Băng thấy vậy thì cũng chạy theo.
- Này Đ.Hằng ơi đợi rao với-C.Băng vừa chạy vừa gọi theo.
- Mày đi theo tao làm gì?- Đ.Hằng quay lại thì thấy cô đang đuổi theo nên nhíu mày hỏi.
- Sao hôm nay mày lạ vậy?-C.Băng sau khi đã ổn định lại đc thì hỏi.
- Ai lạ cơ? Câu đấy chắc là tao phải hỏi mày mới đúng chớ?- Đ.Hằng nhíu mày nói.
- Thì tao sẽ làm theo lời mày. Sống tốt hơn và thay đổi bản thân-C.Băng nói.
-Tao có bảo mày là thay đổi. Nhưng tao đâu bảo mày là phải gượng ép như thế. Tao bảo mày hãy cisco niềm tin vào cs hơn chứ đâu bảo mày thay đổi bản chất của mày.- Đ.Hằng tức giận nói.
- Tao đâu cao gượng ép- C.Băng thấy nó tự nhiên hét vào mặt mình thài cũng hét lại
- Mày có coi tao là bạn mày ko? Mày như nào tao lại ko biết sao? Tao thật sự rất thất vọng đấy- nói xong Đ.Hằng quay bước đi để lại C.Băng đứng lại đấy một mình với một đống suy nghĩ ngổn ngang.