Chương : 40
Tô thiển hé miệng hấp khí, lại bị An thần giam cầm vào trong ngực, môi lại hạ xuống lướt qua môi cô.
"An Thần, rốt cuộc anh mún thế nào?"
Tô Thiển hoàn toàn nỗi giận, người đàn ông này càng ngày càng thái quá.
"Tôi chỉ mún yêu em, yêu cầu này không tính là quá đáng chứ?" Anh lại càng nói có vẻ thật như vậy, thật tới mức Tô Thiển tìm không ra 1 chút biểu tình anh nói dối.
Tô Thiển thở dài 1 hơi: "Tôi có thể cùng anh diễn 1 năm nhưng cần có 3 điều kiện."
An Thần sắc mặt ảm đạm, cô gái này không tin anh nói là thật.
"Nói đi, điều kiện là gì?" Anh vẫn không nhịn được cô gái này định làm gì.
"Thứ 1, trong 1 năm, không được đối với tôi động thủ động cước."
An Thần suy nghĩ, không động thủ động cước, cái khác chắc vẫn có thể đi, đểu đợi 10 năm, thêm 1 năm cũng không có gì.
"Được!"
"thứ 2, diễn trò chỉ giới hạn trong trường hợp công cộng, đây là địa bàn của anh, không cần phải diễn."
Điều này, anh có thể nói không thể chứ?
"Thứ 3, hiện tại tôi có công việc của chính mình, không cho phép anh can thiệp sinh hoạt cá nhân của tôi,3 điều này, anh vi phạm 1 cái, chúng ta liền ngưng giao dịch, không thương lượng."
"Không được."
Không được can thiệp sinh hoạt cá nhân của cô, vậy để cô đi tìm đàn ông khác thì anh phải làm sao bây giờ, cái này tuyệt đối không đáp ứng.
"Nếu như vậy, đường ai nấy đi, anh không kí tên ly hôn cũng không sao cả, ai cũng đừng tưởng vây khốn tôi."
Tô Thiển nói sự thật, ngoại trừ 2 người bạn của mình, cái gì cô cũng không để ý.
An Thần châm chọc gợi lên khóe môi: "Cho dù em không đáp ứng cũng đừng vọng tưởng thoát khỏi tôi, An Thần tôi muốn có cái gì chưa bao giời không có được."
Tuy nói thế nhưng An Thần cảm thấy thật bi thương, chính mình làm thế nào không tốt, vì sao cô gái này không bị mình đả động.
Hay là, mị lực của mình suy giảm????
Tô Thiển cảm thấy cô cùng An Thần căn bản không có cách nào thống nhất ý kiến.
"Tử Nhiên." An Thần nhìn Tô Thiển vài lần, tiếp điện thoại: "Đang ở nhà mình? Biết rồi."
"Hiện tại trở về biệt thự, Tử Nhiên và Tử Ninh đang ở nhà chúng ta!!|
Tô Thiển không nói lời nào, đối với câu nói này nghe không được tự nhiên, rốt cuộc chỗ nào đó không đúng?
"An Thần, rốt cuộc anh mún thế nào?"
Tô Thiển hoàn toàn nỗi giận, người đàn ông này càng ngày càng thái quá.
"Tôi chỉ mún yêu em, yêu cầu này không tính là quá đáng chứ?" Anh lại càng nói có vẻ thật như vậy, thật tới mức Tô Thiển tìm không ra 1 chút biểu tình anh nói dối.
Tô Thiển thở dài 1 hơi: "Tôi có thể cùng anh diễn 1 năm nhưng cần có 3 điều kiện."
An Thần sắc mặt ảm đạm, cô gái này không tin anh nói là thật.
"Nói đi, điều kiện là gì?" Anh vẫn không nhịn được cô gái này định làm gì.
"Thứ 1, trong 1 năm, không được đối với tôi động thủ động cước."
An Thần suy nghĩ, không động thủ động cước, cái khác chắc vẫn có thể đi, đểu đợi 10 năm, thêm 1 năm cũng không có gì.
"Được!"
"thứ 2, diễn trò chỉ giới hạn trong trường hợp công cộng, đây là địa bàn của anh, không cần phải diễn."
Điều này, anh có thể nói không thể chứ?
"Thứ 3, hiện tại tôi có công việc của chính mình, không cho phép anh can thiệp sinh hoạt cá nhân của tôi,3 điều này, anh vi phạm 1 cái, chúng ta liền ngưng giao dịch, không thương lượng."
"Không được."
Không được can thiệp sinh hoạt cá nhân của cô, vậy để cô đi tìm đàn ông khác thì anh phải làm sao bây giờ, cái này tuyệt đối không đáp ứng.
"Nếu như vậy, đường ai nấy đi, anh không kí tên ly hôn cũng không sao cả, ai cũng đừng tưởng vây khốn tôi."
Tô Thiển nói sự thật, ngoại trừ 2 người bạn của mình, cái gì cô cũng không để ý.
An Thần châm chọc gợi lên khóe môi: "Cho dù em không đáp ứng cũng đừng vọng tưởng thoát khỏi tôi, An Thần tôi muốn có cái gì chưa bao giời không có được."
Tuy nói thế nhưng An Thần cảm thấy thật bi thương, chính mình làm thế nào không tốt, vì sao cô gái này không bị mình đả động.
Hay là, mị lực của mình suy giảm????
Tô Thiển cảm thấy cô cùng An Thần căn bản không có cách nào thống nhất ý kiến.
"Tử Nhiên." An Thần nhìn Tô Thiển vài lần, tiếp điện thoại: "Đang ở nhà mình? Biết rồi."
"Hiện tại trở về biệt thự, Tử Nhiên và Tử Ninh đang ở nhà chúng ta!!|
Tô Thiển không nói lời nào, đối với câu nói này nghe không được tự nhiên, rốt cuộc chỗ nào đó không đúng?