Chương : 11
Sau đó lúc bắt đầu quay lại lần nữa, Từ Triết Ấp không đi vào quan sát, cũng chỉ là đợi ở trong phòng nghỉ chơi di động của mình.
Ở trong trường hợp nhục nhã nhất thiết phải bày ra toàn bộ nơi riêng tư bí mật của mình, có ai mong muốn bị người ngoài xoi mói? Từ Triết Ấp chính là đang tưởng tượng mấy giờ sau, bản thân cũng sắp giống con ếch trên bàn giải phẫu, hai chân mở rộng nằm ở trên giường mặc cho người vây xem, thì cảm thấy cả người khó chịu.
Tay y sờ sờ ở trong ba lô, lấy ra một hộp thuốc nhỏ màu vàng.
Hộp thuốc này là y cùng Tiểu Quý mua, nghe nói có công dụng trợ hứng kích tình.
Y thoáng do dự, lấy ra hai viên, nhét vào túi.
Cửa phòng nghỉ bị gõ nhẹ, Từ Triết Ấp quay đầu lại, thì thấy nhân viên trang điểm cười đẩy cửa bước vào.
“Hi, lại căng thẳng sao?” Cô chào hỏi sang sảng.
“Có một chút, ” Từ Triết Ấp cười cười, hỏi: “Bọn họ kết thúc công việc chưa?”
“Ân, gần như tốn một phen công phu, đạo diễn cuối cùng cũng chưa thực vừa lòng, chờ một chút đành phải xem thử cậu cùng Ruka.”
Từ Triết Ấp ngẩn người, tiếp theo mặt còn hơi méo.
Xem, xem thử y cùng Ruka cái gì a. . . . . .
“Không cần hồi hộp, tất cả giao cho Ruka, Ruka rất mạnh.”
Nhân viên trang điểm vừa an ủi vừa gọn gàn thay y sửa mày, Từ Triết Ấp dứt khoác từ bỏ đối thoại cùng cô.
“Da của cậu thật tốt a, bình thường có chăm sóc gì không?”
Một chút cũng không phát hiện sự trầm mặc của Từ Triết Ấp, nhân viên trang điểm vẫn không ngừng liên tục tìm đề tài.
“Tôi không có chăm sóc gì.” Từ Triết Ấp ăn ngay nói thật.
“Vậy hẳn là liên quan đến tuổi tác, cậu bây giờ vẫn là sinh viên chư?”
“. . . . . . Tôi đã gần ba mươi .”
Nhân viên trang điểm dừng động tác giậm phấn, kinh ngạc trừng to mắt, còn chưa kịp phát ra cảm thán, chợt nghe thấy ngoài cửa có người thản nhiên nói: “Ác, anh đã sắp ba mươi .”
Từ Triết Ấp cùng nhân viên trang điểm đồng thời quay đầu lại, chỉ thấy Ruka hai tay khoanh trước ngực, cả người lười nhát dựa khung cửa.
“Nghe lén người khác nói chuyện thật đúng là có giáo dưỡng.” Từ Triết Ấp nhịn không được nói mỉa.
Ruka chậm rãi đi vào phòng, đối với Từ Triết Ấp cong khóe môi một chút: “Cám ơn.”
. . . . . . Từ Triết Ấp quyết định, y không bao giờ nói chuyện cùng với thằng nhóc này nữa.
“Oa, hoàn toàn nhìn không ra tuổi của anh.” Nhân viên trang điểm vẫn hết sức kinh ngạc, nhịn không được sờ soạng ở trên mặt Từ Triết Ấp trên mặt hai cái, mới quay đầu nói với Ruka: “Sao cậu vào sớm vậy? Tôi bên này còn phải mười phút nữa.”
“Tôi ở chỗ này chờ.” Ruka đáp lại.
Khóe miệng Từ Triết Ấp giật giật một cái, quyết định không đếm xỉa sự tồn tại của Ruka, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhân viên trang điểm nhanh tay lẹ chân đánh phấn nền, đánh thêm một lớp phấn mật ở giữa trán và sống mũi cùng những nơi dễ tiết dầu của Từ Triết Ấp, tiếp theo vui vẻ vỗ vỗ y, “Được rồi, xin cởi áo, tôi phải thoa kem che khuyết điểm.”
Từ Triết Ấp sửng sốt một chút, lập tức cảnh giác nhìn về phía Ruka, đối phương cũng trực tiếp quay đầu nhìn lại, không chút nào che dấu ý đồ muốn thưởng thức của mình.
. . . . . . cởi thì cởi, bố mày mới không sợ.
Từ Triết Ấp vừa cổ động bản thân, vừa nhanh chóng cởi áo. Nhân viên trang điểm lập tức nhích lại gần, cẩn thận kiểm tra trước trước sau sau, ở lưng y dùng chút kem che sơ qua mấy hạt sẹo đậu mùa.
“Phấn đừng đánh quá dày, ” Ruka yêu cầu, “Tôi không muốn liếm đến đầy miệng đều là phấn.”
“Yên tâm a, làn da A Triết hoàn hảo hơn phụ nữ, căn bản là không cần đánh phấn.” Nhân viên trang điểm trả lời.
. . . . . . Bản thân tôi còn ở nơi này được không. Từ Triết Ấp không nói gì nghĩ thầm.
“Xin đổi cái quần lót này.”
Đã thoa kem ở lưng xong, nhân viên trang điểm đưa một cái quần lót, Từ Triết Ấp mở ra, là một quần tam giác bó sát người màu trắng.
“Tôi đây đi WC một lát.” Y đứng lên.
“A, anh ở trong này thay cũng được, tôi cũng thuận tiện muốn giúp anh cắt sửa lông nơi đó một chút.” Nhân viên trang điểm mặt không đỏ hơi thở không gấp nói.
Từ Triết Ấp ngẩn người, theo bản năng nhìn về phía Ruka, đối phương hiếm thấy không được tự nhiên dời tầm mắt.
“Không phải nói toàn bộ lông nơi đó đều phải cạo sạch sao. . . . . .” câu hỏi y vừa mới hỏi xong, tức khắc đã bừng tỉnh, bản thân lại bị chỉnh.
Thằng khốn này!
Ở trong trường hợp nhục nhã nhất thiết phải bày ra toàn bộ nơi riêng tư bí mật của mình, có ai mong muốn bị người ngoài xoi mói? Từ Triết Ấp chính là đang tưởng tượng mấy giờ sau, bản thân cũng sắp giống con ếch trên bàn giải phẫu, hai chân mở rộng nằm ở trên giường mặc cho người vây xem, thì cảm thấy cả người khó chịu.
Tay y sờ sờ ở trong ba lô, lấy ra một hộp thuốc nhỏ màu vàng.
Hộp thuốc này là y cùng Tiểu Quý mua, nghe nói có công dụng trợ hứng kích tình.
Y thoáng do dự, lấy ra hai viên, nhét vào túi.
Cửa phòng nghỉ bị gõ nhẹ, Từ Triết Ấp quay đầu lại, thì thấy nhân viên trang điểm cười đẩy cửa bước vào.
“Hi, lại căng thẳng sao?” Cô chào hỏi sang sảng.
“Có một chút, ” Từ Triết Ấp cười cười, hỏi: “Bọn họ kết thúc công việc chưa?”
“Ân, gần như tốn một phen công phu, đạo diễn cuối cùng cũng chưa thực vừa lòng, chờ một chút đành phải xem thử cậu cùng Ruka.”
Từ Triết Ấp ngẩn người, tiếp theo mặt còn hơi méo.
Xem, xem thử y cùng Ruka cái gì a. . . . . .
“Không cần hồi hộp, tất cả giao cho Ruka, Ruka rất mạnh.”
Nhân viên trang điểm vừa an ủi vừa gọn gàn thay y sửa mày, Từ Triết Ấp dứt khoác từ bỏ đối thoại cùng cô.
“Da của cậu thật tốt a, bình thường có chăm sóc gì không?”
Một chút cũng không phát hiện sự trầm mặc của Từ Triết Ấp, nhân viên trang điểm vẫn không ngừng liên tục tìm đề tài.
“Tôi không có chăm sóc gì.” Từ Triết Ấp ăn ngay nói thật.
“Vậy hẳn là liên quan đến tuổi tác, cậu bây giờ vẫn là sinh viên chư?”
“. . . . . . Tôi đã gần ba mươi .”
Nhân viên trang điểm dừng động tác giậm phấn, kinh ngạc trừng to mắt, còn chưa kịp phát ra cảm thán, chợt nghe thấy ngoài cửa có người thản nhiên nói: “Ác, anh đã sắp ba mươi .”
Từ Triết Ấp cùng nhân viên trang điểm đồng thời quay đầu lại, chỉ thấy Ruka hai tay khoanh trước ngực, cả người lười nhát dựa khung cửa.
“Nghe lén người khác nói chuyện thật đúng là có giáo dưỡng.” Từ Triết Ấp nhịn không được nói mỉa.
Ruka chậm rãi đi vào phòng, đối với Từ Triết Ấp cong khóe môi một chút: “Cám ơn.”
. . . . . . Từ Triết Ấp quyết định, y không bao giờ nói chuyện cùng với thằng nhóc này nữa.
“Oa, hoàn toàn nhìn không ra tuổi của anh.” Nhân viên trang điểm vẫn hết sức kinh ngạc, nhịn không được sờ soạng ở trên mặt Từ Triết Ấp trên mặt hai cái, mới quay đầu nói với Ruka: “Sao cậu vào sớm vậy? Tôi bên này còn phải mười phút nữa.”
“Tôi ở chỗ này chờ.” Ruka đáp lại.
Khóe miệng Từ Triết Ấp giật giật một cái, quyết định không đếm xỉa sự tồn tại của Ruka, nhắm mắt dưỡng thần.
Nhân viên trang điểm nhanh tay lẹ chân đánh phấn nền, đánh thêm một lớp phấn mật ở giữa trán và sống mũi cùng những nơi dễ tiết dầu của Từ Triết Ấp, tiếp theo vui vẻ vỗ vỗ y, “Được rồi, xin cởi áo, tôi phải thoa kem che khuyết điểm.”
Từ Triết Ấp sửng sốt một chút, lập tức cảnh giác nhìn về phía Ruka, đối phương cũng trực tiếp quay đầu nhìn lại, không chút nào che dấu ý đồ muốn thưởng thức của mình.
. . . . . . cởi thì cởi, bố mày mới không sợ.
Từ Triết Ấp vừa cổ động bản thân, vừa nhanh chóng cởi áo. Nhân viên trang điểm lập tức nhích lại gần, cẩn thận kiểm tra trước trước sau sau, ở lưng y dùng chút kem che sơ qua mấy hạt sẹo đậu mùa.
“Phấn đừng đánh quá dày, ” Ruka yêu cầu, “Tôi không muốn liếm đến đầy miệng đều là phấn.”
“Yên tâm a, làn da A Triết hoàn hảo hơn phụ nữ, căn bản là không cần đánh phấn.” Nhân viên trang điểm trả lời.
. . . . . . Bản thân tôi còn ở nơi này được không. Từ Triết Ấp không nói gì nghĩ thầm.
“Xin đổi cái quần lót này.”
Đã thoa kem ở lưng xong, nhân viên trang điểm đưa một cái quần lót, Từ Triết Ấp mở ra, là một quần tam giác bó sát người màu trắng.
“Tôi đây đi WC một lát.” Y đứng lên.
“A, anh ở trong này thay cũng được, tôi cũng thuận tiện muốn giúp anh cắt sửa lông nơi đó một chút.” Nhân viên trang điểm mặt không đỏ hơi thở không gấp nói.
Từ Triết Ấp ngẩn người, theo bản năng nhìn về phía Ruka, đối phương hiếm thấy không được tự nhiên dời tầm mắt.
“Không phải nói toàn bộ lông nơi đó đều phải cạo sạch sao. . . . . .” câu hỏi y vừa mới hỏi xong, tức khắc đã bừng tỉnh, bản thân lại bị chỉnh.
Thằng khốn này!