Chương : 30
Ngày mai, bọn họ sắp tiến đến Nhật Bản, tiến hành quay bộ phim thứ hai.
Từ Triết Ấp nghe chế tác điều hành nói, tác phẩm đầu tiên của bọn họ ở Nhật Bản khá được hoan nghênh, chẳng qua mới đẩy ra ba tuần, tổng lượng tiêu thụ đã đuổi lên thứ ba của series “Boyfriend”, xu thế sau này vẫn đang tăng.
Công ty phim bên kia trãi qua hội nghị, quyết định dời lịch quay bộ phim thứ hai lên sớm, dùng chủ đề “nhóm tình nhân Đài Loan du lịch Nhật Bản” tiến hành kế hoạch.
Từ Triết Ấp lật lật kịch bản được gửi tới, có lẽ bởi vì vội vàng, tình tiết không hề phong phú giống lần trước, nội dung cơ bản chính là hai đôi tình nhân cùng nhau đến đu quay Odaiba cao chọc trời, quan sát toàn bộ cảnh đêm của vịnh Tokyo, hôm sau còn lại là cảnh diễn trên giường.
Để cho y đặc biệt thở phào nhẹ nhõm chính là, mặc dù lần này là bốn người cùng nhau đến Tokyo, nhưng trên kịch bản cũng không xuất hiện tình tiết bốn người cùng nhau quay cảnh xấu hổ trên giường như lần trước, vì thế y quả thực muốn quỳ xuống cảm ơn lòng từ bi của biên kịch.
Buổi tối trước ngày xuất phát, Từ Triết Ấp lại mất ngủ.
Chẳng qua nguyên nhân mất ngủ lần này khác biệt rất lớn với lần trước, đầy đầu lặp đi lặp lại suy nghĩ, đều là một câu “Ngày mai gặp” của Ruka.
Tính ra bọn họ đã có 2 tuần lễ không gặp nhau, vì để tránh cho mình thoạt nhìn quá mức tiều tuỵ, Từ Triết Ấp thậm chí còn từ trên giường bò dậy đắp mặt nạ.
Nếu đổi lại ngày trước, y có lẽ cũng chỉ mong sao bản thân thoạt nhìn càng thêm giống quỷ một chút, tốt nhất dọa cho Ruka sợ. Nhưng một khi ý thức được tình cảm của mình, thì hi vọng ở trước mặt đối phương có thể cố sức bày ra mặt tốt của mình, bản tính của người có lẽ chính là nhỏ nhen như vậy.
Sáng hôm sau bọn họ tập hợp chạm mặt ở sân bay, vẫn là Từ Triết Ấp cùng A Lập tới trước, những người khác mới lần lượt đến.
A Lập vừa nhìn thấy Từ Triết Ấp trước hết tính sổ với y chuyện hôm trước không tình nghĩa một mình đi trước, tiếp theo mới thấp giọng hỏi: “Tôi nghe Ivy nói anh có bạn trai, chẳng lẽ anh thật sự đang kết giao cùng Ruka?”
Từ Triết Ấp lúng túng hiện ra mặt, kìm nén, mới nói: “Có lẽ thế đi.”
Y thật ra cũng nói không rõ lắm chuyện của y và Ruka rốt cuộc là thế nào. Giống như trong thời gian y còn đang buồn rầu chuyện hai người đàn ông làm sao nói thương yêu, bọn họ cũng đã phát triển thành quan hệ tương tự kết giao, nhưng phải nói thật sự kết giao, dường như vẫn còn thiếu y đáp lại Ruka.
“Cậu ngày đó thế nào?”
Bởi vì thật sự muốn nói sang chuyện khác, Từ Triết Ấp chuyển hướng lời nói, ném trọng tâm vào thân A Lập.
A Lập cười khổ, “Cái gì cũng không có, hiện tại chỉ có thể gửi gắm tình cảm với em gái hoa Anh Đào.”
Từ Triết Ấp thông cảm vỗ vỗ vai hắn, nhìn nhìn Tường xa xa đi tới: “Bằng không thì cậu ta đi, cậu ta dù sao cũng có chút sắc đẹp.” Tiếp theo thì nhận được một ngón giữa của A Lập.
Ruka là người tới cuối cùng.
Cậu mới cắt tóc, sườn mặt cắt gọn khá anh tuấn, chẳng qua dường như gầy không ít, góc cạnh trên khuôn mặt càng thêm rõ ràng.
Từ Triết Ấp vừa nhìn thấy Ruka thì tim đập không trật tự, miệng khô lưỡi khô, khó thở, nhưng vẫn cố giữ vững bình tĩnh giơ tay phải chào cậu, mỉm cười nói: “Hi.”
Ruka vẫn cách kính râm nhìn y vài giây, sau đó hờ hững trả lời một tiếng “Ân” .
Mặc dù hai người tiếp theo im lặng một câu cũng không nói, nhưng cũng không ai dời tầm mắt đặt ở trên người đối phương trước, phảng phất toàn bộ thế giới trong nháy mắt nhanh chóng thu nhỏ lại, dường như chỉ còn lại người trước mắt này tồn tại.
Cái bầu không khí làm cho người bên ngoài vừa nhìn thấy đã muốn tay chân cuộn lại buồn nôn khiến Tường căm hận xuy một tiếng, cũng là chế tác điều hành thêm phiên dịch thêm nhiếp ảnh tạm thời dẫn đầu ngay sau đó liền lớn tiếng vỗ vỗ tay, thúc giục mọi người nhanh chóng vào cửa an ninh.
Mà trong khoảng thời gian kế tiếp mãi cho đến lên máy bay, không biết có phải là lỗi giác của Từ Triết Ấp hay không, y cảm giác mỗi khi y quay đầu lại muốn tìm Ruka nói chuyện, chế tác điều hành liền sẽ đặc biệt đúng lúc kẹt giữa hai người bọn họ, như là thời gian qua cửa an ninh, chờ đợi đăng ký, thậm chí cả đi WC, chế tác điều hành cũng đều vừa khéo chiếm cứ gian phòng WC ở giữa bọn họ.
Tình hình như vậy sau khi bọn họ lên máy bay vào chỗ ngồi cuối cùng mới chấm dứt.
Từ Triết Ấp cùng Ruka dựa theo kịch bản, chuyên nghiệp ở trước ống kính DV của chế tác điều hành diễn xuất bộ dáng tình nhân hưng phấn đi du lịch, sau đó chế tác điều hành thỏa mãn xoay người đi quay Tường cùng A Lập phía sau, Từ Triết Ấp lập tức thấp giọng hướng Ruka tám.
“Cậu cũng cảm thấy anh ta đang một mực giám thị chúng ta sao?”
“Có thể sợ chúng ta bỗng nhiên nổi hứng muốn làm đi.” Ruka không có gì nói.
Từ Triết Ấp lại hết sức kinh ngạc: “Muốn làm, nổi hứng muốn làm?”
“Ân, tôi vừa nhìn thấy em thì cương cứng.”
Lần này Từ Triết Ấp giật mình đến ngay cả nói cũng không nên lời, chỉ có thể trừng to mắt nhìn thái độ tiếp tục vô cùng tự nhiên của Ruka, đối phương lại nghĩ lầm y không tin.
“Muốn tôi chứng minh sao?” Ruka thờ ơ hỏi.
… Đây là muốn chứng minh cái gì a? khuôn mặt Từ Triết Ấp nhất định ứ máu đến muốn ngửa mặt lên trời gào to.
Thấy tai đối phương đỏ đến như là sắp nhỏ ra máu, Ruka cuối cùng giơ khóe miệng, gợi lên nụ cười đầu tiên sau 2 tuần lễ.
“Thằng nhóc trong nhà thế nào?” Cậu vòng vo đề tài.
Vấn đề này hoàn toàn ở trong phạm vi an toàn của Từ Triết Ấp, y thở phào một hơi, trả lời: “Đặt ở cửa hàng thú cưng, tôi còn mua mấy túi thức ăn vặt, dặn dò nhân viên cửa hàng đúng giờ cho nó ăn.”
“Nó lại sắp mập lên rồi.”
“Béo cũng không sao, dù sao mùa đông ôm đã a…”
Trong lúc lảm nhảm nói chuyện phiếm, máy bay đã bình an cất cánh.
Không qua bao lâu Từ Triết Ấp đã cảm thấy mí mắt nặng trĩu, giống như vừa nhắm mắt sẽ lập tức ngủ say. Ruka chú ý tới tình huống của y, lập tức hào hiệp hiến dâng bả vai.
“Em có thể nằm ở trên người tôi.”
Từ Triết Ấp vừa nghĩ thầm ai muốn như con gái vậy, lại vừa theo bản năng ngắm bả vai Ruka, cảm thấy thoạt nhìn đích xác có phần nằm êm, tiếp theo thì không có tiền đồ dựa lên.
Bả vai Ruka rất chắc, chóp mũi còn mơ hồ ngửi được mùi bột giặt trên quần áo cậu, không biết tại sao làm cho Từ Triết Ấp cảm thấy an tâm. Y nhắm mắt lại, lập tức đã cảm thấy ý thức lờ mờ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, y cảm giác trán khẽ bị chạm vào, y nghĩ đó là cái gì a, qua vài giây mới kịp phản ứng đó có thể là môi Ruka.
Từ Triết Ấp nháy mắt tỉnh lại, da thịt cơ thể theo phản xạ cứng ngắc.
Y nghĩ Ruka sẽ không phải vào lúc này chứng minh cái gì kia với y chứ? Nhưng mà đợi đợi, lại trước sau đợi không được bước tiếp theo của Ruka.
Y trộm nhìn nhìn Ruka, đối phương cũng không nhúc nhích, giống như đang ngủ.
Y lại lần nữa dựa vào bờ vai Ruka, nhưng tim lại ngưa ngứa, muốn đưa tay bắt nhưng không có cách nào. Y cố gắng thử tiếp tục đi vào giấc ngủ, thế nhưng lần này lại khó khăn hơn nhiều.
Tràn ngập chóp mũi y đều là hương vị của Ruka, thậm chí cả nhiệt độ cơ thể dưới quần áo của đối phương, cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Y không thể khống chế bản thân nghĩ tới câu nói vừa rồi của Ruka.
Cậu nói, tôi vừa nhìn thấy em thì cương cứng.
Đó có lẽ là lần đầu tiên Từ Triết Ấp cảm thấy mình giống *** cuồng như thế, chẳng qua chỉ là tựa vào trên người một người đàn ông, nửa người dưới cũng đã cứng đến phát đau.
Sớm biết thế sẽ không mặc quần jean rồi. Y hối hận nghĩ như vậy.
Cùng có ý tưởng giống y, còn có một người đang giả ngủ bên cạnh y kia.
Ruka đang nhíu mày sau cặp kính mác, cảm thấy cậu em nhỏ tràn đầy sức sống nhà mình bị vải jeans cứng rắn làm cho đau đớn vô cùng.
Sớm biết như vậy vừa rồi cũng đừng quan tâm chế tác kia, trực tiếp ở WC xử lý người. Cậu ảo não nghĩ thầm.
Mà máy bay ngay giữa lúc hai người rối rắm khôn kể, an toàn bay đến Tokyo.
Từ Triết Ấp nghe chế tác điều hành nói, tác phẩm đầu tiên của bọn họ ở Nhật Bản khá được hoan nghênh, chẳng qua mới đẩy ra ba tuần, tổng lượng tiêu thụ đã đuổi lên thứ ba của series “Boyfriend”, xu thế sau này vẫn đang tăng.
Công ty phim bên kia trãi qua hội nghị, quyết định dời lịch quay bộ phim thứ hai lên sớm, dùng chủ đề “nhóm tình nhân Đài Loan du lịch Nhật Bản” tiến hành kế hoạch.
Từ Triết Ấp lật lật kịch bản được gửi tới, có lẽ bởi vì vội vàng, tình tiết không hề phong phú giống lần trước, nội dung cơ bản chính là hai đôi tình nhân cùng nhau đến đu quay Odaiba cao chọc trời, quan sát toàn bộ cảnh đêm của vịnh Tokyo, hôm sau còn lại là cảnh diễn trên giường.
Để cho y đặc biệt thở phào nhẹ nhõm chính là, mặc dù lần này là bốn người cùng nhau đến Tokyo, nhưng trên kịch bản cũng không xuất hiện tình tiết bốn người cùng nhau quay cảnh xấu hổ trên giường như lần trước, vì thế y quả thực muốn quỳ xuống cảm ơn lòng từ bi của biên kịch.
Buổi tối trước ngày xuất phát, Từ Triết Ấp lại mất ngủ.
Chẳng qua nguyên nhân mất ngủ lần này khác biệt rất lớn với lần trước, đầy đầu lặp đi lặp lại suy nghĩ, đều là một câu “Ngày mai gặp” của Ruka.
Tính ra bọn họ đã có 2 tuần lễ không gặp nhau, vì để tránh cho mình thoạt nhìn quá mức tiều tuỵ, Từ Triết Ấp thậm chí còn từ trên giường bò dậy đắp mặt nạ.
Nếu đổi lại ngày trước, y có lẽ cũng chỉ mong sao bản thân thoạt nhìn càng thêm giống quỷ một chút, tốt nhất dọa cho Ruka sợ. Nhưng một khi ý thức được tình cảm của mình, thì hi vọng ở trước mặt đối phương có thể cố sức bày ra mặt tốt của mình, bản tính của người có lẽ chính là nhỏ nhen như vậy.
Sáng hôm sau bọn họ tập hợp chạm mặt ở sân bay, vẫn là Từ Triết Ấp cùng A Lập tới trước, những người khác mới lần lượt đến.
A Lập vừa nhìn thấy Từ Triết Ấp trước hết tính sổ với y chuyện hôm trước không tình nghĩa một mình đi trước, tiếp theo mới thấp giọng hỏi: “Tôi nghe Ivy nói anh có bạn trai, chẳng lẽ anh thật sự đang kết giao cùng Ruka?”
Từ Triết Ấp lúng túng hiện ra mặt, kìm nén, mới nói: “Có lẽ thế đi.”
Y thật ra cũng nói không rõ lắm chuyện của y và Ruka rốt cuộc là thế nào. Giống như trong thời gian y còn đang buồn rầu chuyện hai người đàn ông làm sao nói thương yêu, bọn họ cũng đã phát triển thành quan hệ tương tự kết giao, nhưng phải nói thật sự kết giao, dường như vẫn còn thiếu y đáp lại Ruka.
“Cậu ngày đó thế nào?”
Bởi vì thật sự muốn nói sang chuyện khác, Từ Triết Ấp chuyển hướng lời nói, ném trọng tâm vào thân A Lập.
A Lập cười khổ, “Cái gì cũng không có, hiện tại chỉ có thể gửi gắm tình cảm với em gái hoa Anh Đào.”
Từ Triết Ấp thông cảm vỗ vỗ vai hắn, nhìn nhìn Tường xa xa đi tới: “Bằng không thì cậu ta đi, cậu ta dù sao cũng có chút sắc đẹp.” Tiếp theo thì nhận được một ngón giữa của A Lập.
Ruka là người tới cuối cùng.
Cậu mới cắt tóc, sườn mặt cắt gọn khá anh tuấn, chẳng qua dường như gầy không ít, góc cạnh trên khuôn mặt càng thêm rõ ràng.
Từ Triết Ấp vừa nhìn thấy Ruka thì tim đập không trật tự, miệng khô lưỡi khô, khó thở, nhưng vẫn cố giữ vững bình tĩnh giơ tay phải chào cậu, mỉm cười nói: “Hi.”
Ruka vẫn cách kính râm nhìn y vài giây, sau đó hờ hững trả lời một tiếng “Ân” .
Mặc dù hai người tiếp theo im lặng một câu cũng không nói, nhưng cũng không ai dời tầm mắt đặt ở trên người đối phương trước, phảng phất toàn bộ thế giới trong nháy mắt nhanh chóng thu nhỏ lại, dường như chỉ còn lại người trước mắt này tồn tại.
Cái bầu không khí làm cho người bên ngoài vừa nhìn thấy đã muốn tay chân cuộn lại buồn nôn khiến Tường căm hận xuy một tiếng, cũng là chế tác điều hành thêm phiên dịch thêm nhiếp ảnh tạm thời dẫn đầu ngay sau đó liền lớn tiếng vỗ vỗ tay, thúc giục mọi người nhanh chóng vào cửa an ninh.
Mà trong khoảng thời gian kế tiếp mãi cho đến lên máy bay, không biết có phải là lỗi giác của Từ Triết Ấp hay không, y cảm giác mỗi khi y quay đầu lại muốn tìm Ruka nói chuyện, chế tác điều hành liền sẽ đặc biệt đúng lúc kẹt giữa hai người bọn họ, như là thời gian qua cửa an ninh, chờ đợi đăng ký, thậm chí cả đi WC, chế tác điều hành cũng đều vừa khéo chiếm cứ gian phòng WC ở giữa bọn họ.
Tình hình như vậy sau khi bọn họ lên máy bay vào chỗ ngồi cuối cùng mới chấm dứt.
Từ Triết Ấp cùng Ruka dựa theo kịch bản, chuyên nghiệp ở trước ống kính DV của chế tác điều hành diễn xuất bộ dáng tình nhân hưng phấn đi du lịch, sau đó chế tác điều hành thỏa mãn xoay người đi quay Tường cùng A Lập phía sau, Từ Triết Ấp lập tức thấp giọng hướng Ruka tám.
“Cậu cũng cảm thấy anh ta đang một mực giám thị chúng ta sao?”
“Có thể sợ chúng ta bỗng nhiên nổi hứng muốn làm đi.” Ruka không có gì nói.
Từ Triết Ấp lại hết sức kinh ngạc: “Muốn làm, nổi hứng muốn làm?”
“Ân, tôi vừa nhìn thấy em thì cương cứng.”
Lần này Từ Triết Ấp giật mình đến ngay cả nói cũng không nên lời, chỉ có thể trừng to mắt nhìn thái độ tiếp tục vô cùng tự nhiên của Ruka, đối phương lại nghĩ lầm y không tin.
“Muốn tôi chứng minh sao?” Ruka thờ ơ hỏi.
… Đây là muốn chứng minh cái gì a? khuôn mặt Từ Triết Ấp nhất định ứ máu đến muốn ngửa mặt lên trời gào to.
Thấy tai đối phương đỏ đến như là sắp nhỏ ra máu, Ruka cuối cùng giơ khóe miệng, gợi lên nụ cười đầu tiên sau 2 tuần lễ.
“Thằng nhóc trong nhà thế nào?” Cậu vòng vo đề tài.
Vấn đề này hoàn toàn ở trong phạm vi an toàn của Từ Triết Ấp, y thở phào một hơi, trả lời: “Đặt ở cửa hàng thú cưng, tôi còn mua mấy túi thức ăn vặt, dặn dò nhân viên cửa hàng đúng giờ cho nó ăn.”
“Nó lại sắp mập lên rồi.”
“Béo cũng không sao, dù sao mùa đông ôm đã a…”
Trong lúc lảm nhảm nói chuyện phiếm, máy bay đã bình an cất cánh.
Không qua bao lâu Từ Triết Ấp đã cảm thấy mí mắt nặng trĩu, giống như vừa nhắm mắt sẽ lập tức ngủ say. Ruka chú ý tới tình huống của y, lập tức hào hiệp hiến dâng bả vai.
“Em có thể nằm ở trên người tôi.”
Từ Triết Ấp vừa nghĩ thầm ai muốn như con gái vậy, lại vừa theo bản năng ngắm bả vai Ruka, cảm thấy thoạt nhìn đích xác có phần nằm êm, tiếp theo thì không có tiền đồ dựa lên.
Bả vai Ruka rất chắc, chóp mũi còn mơ hồ ngửi được mùi bột giặt trên quần áo cậu, không biết tại sao làm cho Từ Triết Ấp cảm thấy an tâm. Y nhắm mắt lại, lập tức đã cảm thấy ý thức lờ mờ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, y cảm giác trán khẽ bị chạm vào, y nghĩ đó là cái gì a, qua vài giây mới kịp phản ứng đó có thể là môi Ruka.
Từ Triết Ấp nháy mắt tỉnh lại, da thịt cơ thể theo phản xạ cứng ngắc.
Y nghĩ Ruka sẽ không phải vào lúc này chứng minh cái gì kia với y chứ? Nhưng mà đợi đợi, lại trước sau đợi không được bước tiếp theo của Ruka.
Y trộm nhìn nhìn Ruka, đối phương cũng không nhúc nhích, giống như đang ngủ.
Y lại lần nữa dựa vào bờ vai Ruka, nhưng tim lại ngưa ngứa, muốn đưa tay bắt nhưng không có cách nào. Y cố gắng thử tiếp tục đi vào giấc ngủ, thế nhưng lần này lại khó khăn hơn nhiều.
Tràn ngập chóp mũi y đều là hương vị của Ruka, thậm chí cả nhiệt độ cơ thể dưới quần áo của đối phương, cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Y không thể khống chế bản thân nghĩ tới câu nói vừa rồi của Ruka.
Cậu nói, tôi vừa nhìn thấy em thì cương cứng.
Đó có lẽ là lần đầu tiên Từ Triết Ấp cảm thấy mình giống *** cuồng như thế, chẳng qua chỉ là tựa vào trên người một người đàn ông, nửa người dưới cũng đã cứng đến phát đau.
Sớm biết thế sẽ không mặc quần jean rồi. Y hối hận nghĩ như vậy.
Cùng có ý tưởng giống y, còn có một người đang giả ngủ bên cạnh y kia.
Ruka đang nhíu mày sau cặp kính mác, cảm thấy cậu em nhỏ tràn đầy sức sống nhà mình bị vải jeans cứng rắn làm cho đau đớn vô cùng.
Sớm biết như vậy vừa rồi cũng đừng quan tâm chế tác kia, trực tiếp ở WC xử lý người. Cậu ảo não nghĩ thầm.
Mà máy bay ngay giữa lúc hai người rối rắm khôn kể, an toàn bay đến Tokyo.