Chương 40
" Thì ra Tướng Quân Phu Nhân đang ngồi ở đây sao? Thoáng nhìn không rõ, thất lễ rồi."
Tại tầm mắt liền xuất hiện hài gấm thêu hoa, một thân sắc phục tím nhạt nhẹ nhàng như lụa, nữ nhân kia cao giọng bỡn cợt.
Không thấy nàng trả lời, Ngụy Y Na được nước lấn tới:
" Thượng Quan Tướng Quân đâu? Ngài ấy không đến sao?"
Quân Dao hữu lễ đáp:
" Chàng ấy có việc quan trọng cần giải quyết, yến tiệc lần này không tiện góp mặt."
" Không phải bị ghẻ lạnh rồi chứ? Cũng thật đáng thương cho cô, nam nhân mà, một khi họ có được thứ mình yêu thích thì ái niệm cũng vơi bớt đi rất nhiều, nữ nhân chúng ta chỉ có thể ngồi lại ở chốn khuê phòng, một mình cô đơn gối chiếc ngóng trông."
Ngụy Y Na đắc ý cười cợt, nàng không trả lời ả lại cảm thấy bản thân đã nói trúng lòng người.
" Lâu ngày không gặp, ta lại chẳng hay giao tình giữa Tướng Quân phu nhân và Đại Vương Gia lại tốt đến như vậy, chỉ cần cô đặt chân vào nội cung liền bóng dáng Đại Vương Gia cùng xuất hiện."
Đạm Đài Sở Giao đanh mắt:
" Nhị Vương Phi, cẩn trọng lời nói của mình."
Ả nhoẻn môi cười, nhướng mày khiêu khích:
" Sao hả, ta chỉ thấy thế nào thì nói thế ấy."
Xung quanh trăm cặp mắt hiếu kỳ đổ về, càng nhiều người chú ý lại càng khiến Ngụy Y Na thỏa mãn.
Đạm Đài Vu Nhiên cũng góp đôi câu:
" Xem ra có người tâm tư không trong sạch, đứng núi này lại nhòm ngó núi khác cao hơn."
" Vu Nhiên, muội đừng quá đáng."
Đạm Đài Sở Giao gằn giọng nhắc nhở, mặc dù ả không nói thêm lời nào nhưng chung quy vẫn được một phen hả dạ.
Ngược lại với mong đợi của bọn họ rồi, Quân Dao vô cùng bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
" Tâm sạch như gương không có gì khiến lòng người hổ thẹn, nếu muốn nhắm vào thanh danh của ta thì thật ngại quá, đã khiến các người thất vọng rồi, Bạch Quân Dao ta ở Lôi Thành cũng chẳng ra chút tiếng tăm nào để giữ, nếu muốn chia rẻ tình cảm phu thê thì phải xem xem kẻ nào có đủ bản lĩnh trước đã."
" Miệng lưỡi cũng thật sắc bén."
" Đa tạ Nhị Vương Phi khen ngợi, thần thiếp hèn mọn không dám nhận lời này từ kim khẩu của người."
Bàn tay búp măng trơn nhẵn như tạt nâng bình rượu ủ rót vào chung, Ngụy Y Na thâm hiểm đưa đến tay nàng:
" Ngày đêm không ngừng khấn nguyện, thần minh hiển linh cảm động với tâm ý của ta nên đã ban phúc để ta hoài thai hài tử, tại đại điện hôm nay rất mong nhận được câu chúc mừng từ Tướng Quân phu nhân."
Quân Dao nhếch mép cười, thứ xuân dược mê hương trắng ngà không mùi, không vị vẫn còn đọng li ti trên thành chung sứ, Ngụy Y Na cẩn thận che đi nhưng vẫn chậm một nhịp so với con ngươi tinh tường trước mặt.
Nàng thâm thúy nhìn ả: Dù kiếp trước hay kiếp này kẻ có tâm tư rắn rết như ngươi vẫn chẳng hề thay đổi, chỉ cần cảm thấy không vừa mắt liền muốn tìm cách hãm hại đối phương. Nhưng điều khiến ta bất ngờ nhất đó chính là thủ đoạn đã tiến bộ không ít, hành động cũng rất nhanh nhẹn. Muốn ta mất hết mặt mũi giữa đại điện sao? Vậy đừng trách Bạch Quân Dao ta không nương tình.
Nàng quay người, nhấc hai tách trà Ô Long thượng hạng trên bàn kính cẩn dâng đến trước mặt ả:
" Nhị Vương Phi ngọc thể cao quý, lại đang mang hài tử dòng dõi hoàng thất, trăm sự nên hết sức cẩn thận, e không tiện dùng rượu chúc mừng, thần thiếp lấy trà thay rượu, chúc mừng người đã được như ý nguyện, thai kỳ thuận lợi bình an."
Dù ả không đạt được mục đích chuốc thuốc nàng để phá hoại thanh danh Quân Dao tại nội cung, nhưng nhìn bộ dạng hèn mọn thấp bé cúi đầu dưới chân mình cũng đủ khiến Ngụy Y Na đắc thắng.
Bất thình lình ả loạng choạng va phải nàng, Quân Dao theo phản xạ nhanh tay đỡ lấy, vô tình phát hiện cơ thể Ngụy Y Na có chút khác thường.
" Thật ngại quá, ta đang mang thai, cơ thể nặng nề, đã làm kinh động Tướng Quân phu nhân rồi."
Quân Dao thật tâm muốn giúp ả, dù sao trẻ con vẫn là vô tội, nàng chủ động hỏi:
" Vương Phi, hay là để thần thiếp giúp người bắt mạch, kiểm tra thai khí."
" Không, không cần đâu, ta rất ổn."
Ngụy Y Na vội vã thu tay về, giống như né tránh ánh mắt thăm dò từ Quân Dao.
Nàng cảm giác thái độ khước từ này có chút kỳ lạ, với ả đây là thai đầu, lại giúp Đạm Đài Quân đường hoàng ngồi lên vị trí trữ quân, nên vô cùng quan tâm mới phải.
Cho là Ngụy Y Na không tin tưởng nàng, vẫn có thể gọi Thái Y đến xem thử, nhưng trông có vẻ ả chẳng lo lắng mấy, cứ vậy mà lùi lại.
Trong lúc đỡ lấy nàng ta, Quân Dao phát hiện mạch tượng Ngụy Y Na vô cùng hỗn loạn, vì chỉ chạm rất nhanh rồi vụt mất thế nên nàng không thể nhận định liệu ả có thật sự mang thai hay không.
Ả quay đầu định rời đi, chưa được mấy bước liền ngoảnh lại khoe khoang:
" Đúng rồi, Hoàng Hậu nương nương phụng thể không khỏe, yến tiệc hôm nay là do ta thay người sắp xếp, có gì không chu đáo mong Tướng Quân phu nhân nhẹ nhàng bỏ qua cho."
Nàng bình thản đáp:
" Mọi thứ rất chu toàn, Nhị Vương Phi đã vất vả rồi."
Xung quanh rất đông người, thiết nghĩ ra tay trong lúc này ắt sẽ không tránh khỏi để lại sơ hở, nhưng đây là cơ hội tốt để lật tẩy Ngụy Y Na, nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.
Nàng rung khẽ lục lạc đồng, âm thanh leng keng dù không đủ lớn bằng tiếng ca vũ huyên náo vây quanh, nhưng cũng đã thu hút sự chú ý của Đạm Đài Sở Giao, ấn đường nam nhân tập trung vào nàng, tỉ mỉ quan sát hàng mi dè dặt đánh giá tình hình của nàng.
Thanh xà từ bên ngoài âm thầm trườn qua nền sàn nhẵn bóng, không một ai nhìn thấy sinh vật dùng cơ thể ngoằn ngoèo của mình lẫn vào những tà váy gấm xanh đỏ dưới kia, dần dần tiến đến manh y tím nhạt, luồn thân thể tanh lạnh vào ống tay áo đối phương.
" Á aaaaa. Có rắn, có rắn…"
Tiếng hét thất thanh của Ngụy Y Na phá vỡ bầu không khí nhộn nhịp xung quanh, thanh xà rơi xuống khiến đại điện rộng lớn bỗng trở nên hỗn loạn, Ngụy Y Na thất kinh ngất vào lòng Đạm Đài Quân, một võ tướng liền ra tay xử lý độc xà.
" Trong hoàng cung sao lại có rắn độc thế này?"
Đạm Đài Sở Giao vô tình trông thấy trên khuôn mặt nhu hòa tựa hồng liên không lộ ra thêm biểu cảm gì.
Nhị Vương Phi sợ hãi quá độ, thai khí bất an làm kinh động đến cả thánh thượng.
Thái Y được truyền, Đạm Đài Quân cuống cuồng lo sợ.
Sau khi chẩn mạch, Thái Y cho biết Ngụy Y Na không hề mang thai, hơn nữa cơ thể ả sớm đã suy nhược, e là suốt đời cũng chẳng thể hoài thai.
Hoàng Thượng nổi trận lôi đình, trực tiếp truy hỏi Đạm Đài Quân.
Tranh luận nửa ngày hắn cuối cùng cũng nhận tội, nam nhân run run quỳ dưới chân thiên tử, vừa nói nước mắt vừa tuôn:
" Phụ Hoàng từng nói trong số hoàng tử của người ai có thể sinh ra hài nhi trước người nhất định sẽ cân nhắc việc lập người đó lên làm trữ quân. Là Ngụy Y Na, nàng ấy xúi giục nhi thần, nói rằng người thường ngày yêu thương Hoa Phi, nhất định sẽ thiên vị cho Đại hoàng huynh, nhi thần lo sợ bản thân không xuất sắc khiến người thất vọng, vì vậy…vì vậy…"
" Vì vậy con thông đồng với nàng ta qua mắt trẫm sao?"
" Phụ Hoàng, nhi thần không dám."
" Truyền lệnh của trẫm, Ngụy Y Na khi quân phạm thượng, lập tức chém đầu, Nhị Vương Gia bất hiếu, dám lừa dối trẫm, giam lỏng tại Nhị Vương Phủ, không có ý chỉ của trẫm suốt đời cũng không được bước nửa bước ra khỏi phủ."
Khi thiên tử quay đầu, Đạm Đài Quân lấy đâu ra con ngươi ngút ngàn sát khí lườm nàng, gang tấc khiến người ta phải kinh ngạc.
Người khác có thể không truy ra được độc xà từ đâu mà xuất hiện, nhưng hắn chắc chắn có thể biết được kẻ nào đã đứng phía sau giở trò.
Tại tầm mắt liền xuất hiện hài gấm thêu hoa, một thân sắc phục tím nhạt nhẹ nhàng như lụa, nữ nhân kia cao giọng bỡn cợt.
Không thấy nàng trả lời, Ngụy Y Na được nước lấn tới:
" Thượng Quan Tướng Quân đâu? Ngài ấy không đến sao?"
Quân Dao hữu lễ đáp:
" Chàng ấy có việc quan trọng cần giải quyết, yến tiệc lần này không tiện góp mặt."
" Không phải bị ghẻ lạnh rồi chứ? Cũng thật đáng thương cho cô, nam nhân mà, một khi họ có được thứ mình yêu thích thì ái niệm cũng vơi bớt đi rất nhiều, nữ nhân chúng ta chỉ có thể ngồi lại ở chốn khuê phòng, một mình cô đơn gối chiếc ngóng trông."
Ngụy Y Na đắc ý cười cợt, nàng không trả lời ả lại cảm thấy bản thân đã nói trúng lòng người.
" Lâu ngày không gặp, ta lại chẳng hay giao tình giữa Tướng Quân phu nhân và Đại Vương Gia lại tốt đến như vậy, chỉ cần cô đặt chân vào nội cung liền bóng dáng Đại Vương Gia cùng xuất hiện."
Đạm Đài Sở Giao đanh mắt:
" Nhị Vương Phi, cẩn trọng lời nói của mình."
Ả nhoẻn môi cười, nhướng mày khiêu khích:
" Sao hả, ta chỉ thấy thế nào thì nói thế ấy."
Xung quanh trăm cặp mắt hiếu kỳ đổ về, càng nhiều người chú ý lại càng khiến Ngụy Y Na thỏa mãn.
Đạm Đài Vu Nhiên cũng góp đôi câu:
" Xem ra có người tâm tư không trong sạch, đứng núi này lại nhòm ngó núi khác cao hơn."
" Vu Nhiên, muội đừng quá đáng."
Đạm Đài Sở Giao gằn giọng nhắc nhở, mặc dù ả không nói thêm lời nào nhưng chung quy vẫn được một phen hả dạ.
Ngược lại với mong đợi của bọn họ rồi, Quân Dao vô cùng bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
" Tâm sạch như gương không có gì khiến lòng người hổ thẹn, nếu muốn nhắm vào thanh danh của ta thì thật ngại quá, đã khiến các người thất vọng rồi, Bạch Quân Dao ta ở Lôi Thành cũng chẳng ra chút tiếng tăm nào để giữ, nếu muốn chia rẻ tình cảm phu thê thì phải xem xem kẻ nào có đủ bản lĩnh trước đã."
" Miệng lưỡi cũng thật sắc bén."
" Đa tạ Nhị Vương Phi khen ngợi, thần thiếp hèn mọn không dám nhận lời này từ kim khẩu của người."
Bàn tay búp măng trơn nhẵn như tạt nâng bình rượu ủ rót vào chung, Ngụy Y Na thâm hiểm đưa đến tay nàng:
" Ngày đêm không ngừng khấn nguyện, thần minh hiển linh cảm động với tâm ý của ta nên đã ban phúc để ta hoài thai hài tử, tại đại điện hôm nay rất mong nhận được câu chúc mừng từ Tướng Quân phu nhân."
Quân Dao nhếch mép cười, thứ xuân dược mê hương trắng ngà không mùi, không vị vẫn còn đọng li ti trên thành chung sứ, Ngụy Y Na cẩn thận che đi nhưng vẫn chậm một nhịp so với con ngươi tinh tường trước mặt.
Nàng thâm thúy nhìn ả: Dù kiếp trước hay kiếp này kẻ có tâm tư rắn rết như ngươi vẫn chẳng hề thay đổi, chỉ cần cảm thấy không vừa mắt liền muốn tìm cách hãm hại đối phương. Nhưng điều khiến ta bất ngờ nhất đó chính là thủ đoạn đã tiến bộ không ít, hành động cũng rất nhanh nhẹn. Muốn ta mất hết mặt mũi giữa đại điện sao? Vậy đừng trách Bạch Quân Dao ta không nương tình.
Nàng quay người, nhấc hai tách trà Ô Long thượng hạng trên bàn kính cẩn dâng đến trước mặt ả:
" Nhị Vương Phi ngọc thể cao quý, lại đang mang hài tử dòng dõi hoàng thất, trăm sự nên hết sức cẩn thận, e không tiện dùng rượu chúc mừng, thần thiếp lấy trà thay rượu, chúc mừng người đã được như ý nguyện, thai kỳ thuận lợi bình an."
Dù ả không đạt được mục đích chuốc thuốc nàng để phá hoại thanh danh Quân Dao tại nội cung, nhưng nhìn bộ dạng hèn mọn thấp bé cúi đầu dưới chân mình cũng đủ khiến Ngụy Y Na đắc thắng.
Bất thình lình ả loạng choạng va phải nàng, Quân Dao theo phản xạ nhanh tay đỡ lấy, vô tình phát hiện cơ thể Ngụy Y Na có chút khác thường.
" Thật ngại quá, ta đang mang thai, cơ thể nặng nề, đã làm kinh động Tướng Quân phu nhân rồi."
Quân Dao thật tâm muốn giúp ả, dù sao trẻ con vẫn là vô tội, nàng chủ động hỏi:
" Vương Phi, hay là để thần thiếp giúp người bắt mạch, kiểm tra thai khí."
" Không, không cần đâu, ta rất ổn."
Ngụy Y Na vội vã thu tay về, giống như né tránh ánh mắt thăm dò từ Quân Dao.
Nàng cảm giác thái độ khước từ này có chút kỳ lạ, với ả đây là thai đầu, lại giúp Đạm Đài Quân đường hoàng ngồi lên vị trí trữ quân, nên vô cùng quan tâm mới phải.
Cho là Ngụy Y Na không tin tưởng nàng, vẫn có thể gọi Thái Y đến xem thử, nhưng trông có vẻ ả chẳng lo lắng mấy, cứ vậy mà lùi lại.
Trong lúc đỡ lấy nàng ta, Quân Dao phát hiện mạch tượng Ngụy Y Na vô cùng hỗn loạn, vì chỉ chạm rất nhanh rồi vụt mất thế nên nàng không thể nhận định liệu ả có thật sự mang thai hay không.
Ả quay đầu định rời đi, chưa được mấy bước liền ngoảnh lại khoe khoang:
" Đúng rồi, Hoàng Hậu nương nương phụng thể không khỏe, yến tiệc hôm nay là do ta thay người sắp xếp, có gì không chu đáo mong Tướng Quân phu nhân nhẹ nhàng bỏ qua cho."
Nàng bình thản đáp:
" Mọi thứ rất chu toàn, Nhị Vương Phi đã vất vả rồi."
Xung quanh rất đông người, thiết nghĩ ra tay trong lúc này ắt sẽ không tránh khỏi để lại sơ hở, nhưng đây là cơ hội tốt để lật tẩy Ngụy Y Na, nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.
Nàng rung khẽ lục lạc đồng, âm thanh leng keng dù không đủ lớn bằng tiếng ca vũ huyên náo vây quanh, nhưng cũng đã thu hút sự chú ý của Đạm Đài Sở Giao, ấn đường nam nhân tập trung vào nàng, tỉ mỉ quan sát hàng mi dè dặt đánh giá tình hình của nàng.
Thanh xà từ bên ngoài âm thầm trườn qua nền sàn nhẵn bóng, không một ai nhìn thấy sinh vật dùng cơ thể ngoằn ngoèo của mình lẫn vào những tà váy gấm xanh đỏ dưới kia, dần dần tiến đến manh y tím nhạt, luồn thân thể tanh lạnh vào ống tay áo đối phương.
" Á aaaaa. Có rắn, có rắn…"
Tiếng hét thất thanh của Ngụy Y Na phá vỡ bầu không khí nhộn nhịp xung quanh, thanh xà rơi xuống khiến đại điện rộng lớn bỗng trở nên hỗn loạn, Ngụy Y Na thất kinh ngất vào lòng Đạm Đài Quân, một võ tướng liền ra tay xử lý độc xà.
" Trong hoàng cung sao lại có rắn độc thế này?"
Đạm Đài Sở Giao vô tình trông thấy trên khuôn mặt nhu hòa tựa hồng liên không lộ ra thêm biểu cảm gì.
Nhị Vương Phi sợ hãi quá độ, thai khí bất an làm kinh động đến cả thánh thượng.
Thái Y được truyền, Đạm Đài Quân cuống cuồng lo sợ.
Sau khi chẩn mạch, Thái Y cho biết Ngụy Y Na không hề mang thai, hơn nữa cơ thể ả sớm đã suy nhược, e là suốt đời cũng chẳng thể hoài thai.
Hoàng Thượng nổi trận lôi đình, trực tiếp truy hỏi Đạm Đài Quân.
Tranh luận nửa ngày hắn cuối cùng cũng nhận tội, nam nhân run run quỳ dưới chân thiên tử, vừa nói nước mắt vừa tuôn:
" Phụ Hoàng từng nói trong số hoàng tử của người ai có thể sinh ra hài nhi trước người nhất định sẽ cân nhắc việc lập người đó lên làm trữ quân. Là Ngụy Y Na, nàng ấy xúi giục nhi thần, nói rằng người thường ngày yêu thương Hoa Phi, nhất định sẽ thiên vị cho Đại hoàng huynh, nhi thần lo sợ bản thân không xuất sắc khiến người thất vọng, vì vậy…vì vậy…"
" Vì vậy con thông đồng với nàng ta qua mắt trẫm sao?"
" Phụ Hoàng, nhi thần không dám."
" Truyền lệnh của trẫm, Ngụy Y Na khi quân phạm thượng, lập tức chém đầu, Nhị Vương Gia bất hiếu, dám lừa dối trẫm, giam lỏng tại Nhị Vương Phủ, không có ý chỉ của trẫm suốt đời cũng không được bước nửa bước ra khỏi phủ."
Khi thiên tử quay đầu, Đạm Đài Quân lấy đâu ra con ngươi ngút ngàn sát khí lườm nàng, gang tấc khiến người ta phải kinh ngạc.
Người khác có thể không truy ra được độc xà từ đâu mà xuất hiện, nhưng hắn chắc chắn có thể biết được kẻ nào đã đứng phía sau giở trò.