Chương 11: Câu chuyện thứ 2: Tác phẩm (3)
Hằng ngoài giao diện đẹp, học giỏi, quan hệ rộng, độc lập kinh tế, có gu ăn mặc, thì kỹ thuật trên giường cũng rất tốt. Trong quá khứ qua lại nhiều người, từ nam đến nữ, quan hệ đa dạng từ yêu đến bạn tình, chia tay tiêu cực không thiếu, nhưng chắc chắn ai từng bước qua cũng đều chết mê chuyện quan hệ tình dục với cô.
Đến cả người hiện tại là Mi, một phụ nữ trưởng thành, từng lập gia đình và có con, gặp nhiều va vấp cuộc sống, tâm lý bất ổn, sở thích biến thái, thiên hướng tội phạm vẫn phải âm thầm thừa nhận làm tình với Hằng đỉnh. Dù không yêu nhau, cô vẫn sẵn sàng gắn bó lâu dài với tư cách bạn cùng cô nàng ít tuổi hơn.
Nói nhiêu đó cũng đủ để hiểu Hằng sa vào dục vọng, sống theo bản năng cỡ nào. Gần như có thể nói trên đời cô chia được thành hai loại người, một để lên giường, một chỉ quen biết. Bản thân cô cũng rất hưởng thụ cuộc sống kiểu này, thường vui chơi trên giường thỏa thích.
Nhìn Hằng, ai dám tin thứ cô tìm kiếm nằm ngoài thú vui thể xác. Song, sự thật là vậy.
Hơn cả mùi hương cơ thể ngọt ngào, từng tấc da thịt ấm nóng, hơi thở gợi dục, mồ hôi và sự sung sướng, Hằng tìm kiếm nhiều hơn về xúc cảm thật sự. Thứ mà có thể khiến cô vui, thỏa mãn bản chất tâm thần từ sâu bên trong. Cái cô gọi là dục vọng thuần khiết.
Bắt đầu từ cuối cấp hai, cơ thể bắt đầu dậy thì, các tiết sinh học được giảng dạy, vấn đề tình dục được bàn nhiều hơn, nơi ta biết đàn ông quan hệ với phụ nữ để sinh con, Hằng đã nghĩ về cái gọi là dục vọng thuần khiết. Cô tự hỏi nếu việc hai cá thể khác giới thu hút nhau do hoocmon, sinh sản như kết quả sau cùng nhầm duy trì nòi giống, thì phải hay không đó thuộc mối quan hệ có điều kiện.
Bạn biết đó, sinh ra, lớn lên, bị bản năng sinh dục đưa vào mối quan hệ với người khác giới, rồi được dạy việc sinh sản duy trì giống nòi là thiêng liêng. Nghe kiểu gì cũng rất vụ lơi, như một cuộc làm ăn, thay vì từ trái tim, trong khi ai đó lại nói rằng mối quan hệ giữa các cá nhân nên tự nguyện.
Chính sự mâu thuẫn giữa hiện thực sinh học với cái người ta tô vẽ làm Hằng bối rối, hoài nghi chính mình, nghi kỵ xã hội, rơi vào trạng thái điên cuồng tìm hiểu từ cơ bản là giáo viên, đến cao hơn như gửi thư cho nhiều nhà nghiên cứu có chuyên môn trên thế giới. Kết quả cô nhận lại rất phong phú, từ phủ nhận đến đồng ý, giảng giải nhiều kiểu, nhưng tụ chung vẫn vô cùng mơ hồ. Song, cũng không phải vô ích, vì cô đã lần đầu biết đến "xu hướng tính dục" và "bản dạng giới.
Vì là trẻ mồ côi, bị bỏ lại tại một nhà thờ ở vùng quê hẻo lánh, ít tiếp xúc bên ngoài, những điều Hằng được học chủ yếu thuộc về kinh thánh. Mà theo cách dạy đạo nơi cô ở không nhắc gì về khái niệm đồng tính, trong khi các sơ và cha luôn khẳng định Chúa sẽ ban phước lành cho một cặp vợ chồng thuần khiết.
Hằng như một con xe mất phanh, vừa tìm được điều mới liền tò mò muốn thử, cũng như để tìm câu trả lời về dục vọng thuần khiết. Cô đã phát điên, không thấu đáo về mọi thứ suốt thời gian dài và có lần đầu vào năm mười lăm, ngay trong phòng tắm với một sơ trẻ tuổi.
Hằng nhận ra cách cô gái nọ nhìn những sơ khác bằng ánh mắt lãng mạn, cô đã nghe trộm cuộc nói chuyện của đối phương với gia đình và dưới đêm trăng mờ ảo, hai vị nữ tu hôn nhau đã bị chụp lại. Cô đã bắt lấy được, khoảnh khắc ngàn vàng và biến nó thành thỏa thuận có lợi.
Ban đầu Hằng yêu cầu đơn giản như nghe kể về chuyện tình của hai người họ, cảm xúc khi yêu giữa các cô gái, tìm về cội nguồn sự khác biệt trái với giáo lý cô được dạy. Hoặc tệ lắm là muốn xem họ khỏa thân, ngắm nhìn thân thể trưởng thành, từ bầu ngực căng mịn đến vùng kín rậm rạp, khác biệt với đứa con gái đang lớn như cô.
Hằng đã thật sự bị quyến rũ trong tích tắc bởi những thứ trong ngon lành ấy.
"Vậy con sẽ có thứ này sao, thưa sơ!", Hằng ngã đầu tới gần, mở to mắt nhìn, gương mặt lộ rõ thích thú trước sự trưởng thành của phụ nữ U30.
Hằng nhìn một lượt từ trên xuống dưới, dừng lại thật lâu ở vùng kín rậm rạp, đối diện với nơi nữ tính trọng yếu của người khác không chút e ngại, ngược lại còn nảy lên dục vọng. Cô tò mò thứ sâu hơn vào bên trong, muốn vén ra cùng thảo nguyên, tìm vào ốc đảo trù phú và kỳ diệu.
Trong vô thức, Hằng đã thở mạnh hơn so bình thường, vô tình khiến một sơ trở nên nhạy cảm, không kiềm được rùng mình.
Sơ còn lại liền lập tức giữ người thương, kéo ra xa Hằng, rồi lấy áo che tạm lại, nói, "Đủ rồi đó. Bọn ta không phải con ếch trong phòng mổ, không cần ánh mắt tò mò muốn mổ xẻ đâu. Em đừng quá đáng, Teresa!".
Teresa là tên thánh của Hằng, sau này rời đạo, đi trên con đường vô thần cô không còn dùng, thay bằng cái tên Luna mang nghĩa giống tên thật của mình.
Còn hiện tại Hằng không vui khi mọi chuyện đột ngột ngừng, lòng dâng lên cảm xúc mất mát như ai đó cướp kẹo. Cô ngẩng dậy nhìn, mất mát hỏi, "Gì vậy? Hai sơ đã hứa cho nhìn mà, giờ lại che là sao?".
"Đủ rồi. Bọn tôi không phải ếch, hay động vật sở thú. Em nghĩ gì mà bắt bọn tôi làm vậy, em không thấy nó biến thái sao? Em biến thái à?", sơ Mary tức giận đỏ cả tai.
"Biến thái?", Hằng ngạc nhiên vì có người dùng từ xấu xa như vậy gọi mình. Đồng thời cô cũng sinh ra hoài nghi về bản chất của mình, phải hay không là biến thái.
Từ nhỏ Hằng đã hơi khác mấy bạn xung quanh do là con lai, được các sơ khen xinh, học giỏi được khen thiên tài, làm nhiệm vụ dọn dẹp theo lịch thì được khen chăm chỉ... nhiều thứ khác nữa. Nhưng chưa thấy ai nói cô biến thái bao giờ.
"Tại sao lại biến thái? Sơ thấy con biến thái thế nào?".
Sơ Mary mặt không chút thiện cảm, đáp, "Như trước đó. Kêu người lớn cởi đồ rồi săm soi từng chỗ, em là người yêu hay bác sĩ đa khoa mà làm vậy? Em chỉ thể là biến thái, thèm khát, tò mò cơ thể của những người khác mình. Nói cho nghe, chúng tôi đồng tính, nhưng cũng con người thôi!".
"Vậy vì cởi đồ sao? Nhưng sơ đồng ý còn gì nữa", Hằng nhớ đã thỏa thuận đầy đủ từ trước. Bọn họ không muốn ảnh thân mật bị đưa lên Mẹ Rosa, đã hứa cho cô mọi yêu cầu, giờ lại thay đổi.
Hằng thấy bọn người lớn thật đáng kinh, dối trá và ngu ngốc.
"Tôi không biết em đi quá giới hạn như vậy, tôi đồng ý vì bảo vệ tình yêu. Nhưng giờ thì đủ rồi, tôi và Anna không là con rối nhảy múa trong tay em nữa. Đi thôi Anna!", Mary muốn kéo Anna rời đi.
"Vậy còn bí mật?".
"Tùy em. Muốn đưa thì đưa, tôi cũng chẳng cần dạng tôn giáo độc hại này. Không được bên người yêu, giấu con tim như bệnh hủi, tôi sinh ra không để đau khổ vậy. Anna cũng thế!".
"Vậy... Sơ Anna đồng ý với Sơ Mary à? Sơ bỏ đạo, chối bỏ đức tin và Chúa sao?", Hằng để ý được sự do dự của đối phương từ hành động đến ánh mắt, dù trông như đang nghe lệnh từ Sơ Mary tuyệt đối.
Lúc này Mary cũng nhìn sang Anna, cũng như Hằng, cô thấy sự hèn nhát trên người mình yêu. Chị ấy lớn hơn cô, nhưng dũng khí lại kém cỏi.
"Anna à!", Mary lay mạnh người Anna.
Anna mất một lúc để đẩy tay Mary ra, đi đến trước mặt Hằng. Cô nhút nhát không nói lên chính kiến, nhưng lại để chiếc áo choàng che chắn cho mình trước đi, để lộ cơ thể nõn nà, đẹp hơn cả tượng nữ thần Hy Lạp - La Mã.
Đến cả Hằng chưa ý thức sâu về dục vọng thể xác thực tế còn vô thức nuốt khan, mê mẩn tiến đến đụng chạm.
May mà Mary kịp ngăn lại, đẩy Hằng đi và ôm lấy Anna vào lòng, "Chị sao vậy Anna? Chúng ta yêu nhau, chị yêu em rất nhiều mà. Không lẽ thứ tín ngưỡng tiêu cực này còn đáng giá hơn em sao, chị không yêu em à? Chị coi em là gì, em yêu chị mà Anna!".
Anna né nhìn thẳng Mary, yếu ớt đáp, "Không, chị yêu em. Nhưng đức tin, Chúa, chị đều không bỏ. Em về đi, chị biết Hằng sẽ chừng mực".
"Chừng mực gì chứ! Nó bắt chúng ta cởi đồ cho nó ngắm, nó xem chúng ta là ếch, là khỉ, là con rối ngu ngốc thôi. Chị tỉnh lại đi Anna à!".
"...".
"Anna!".
"..."
"Anna! Chị làm sao vậy? Chị không yêu em à?", Mary đau lòng. Mắt cô ngấn lệ, nhìn người mình yêu bằng cả tính mạng hèn nhát nhu nhược, lòng không thể ngừng cảm thấy đau.
Còn Anna cũng đã có quyết định cho mình. Cô tin Chúa, tin giáo lý mình đã học. Cô không muốn bị phát hiện, đuổi đi, xem việc ở bên Mary là sai trái và Hằng chính là hình phạt.
Mary khuyên người yêu không được dần tuyệt vọng, lòng đau như cắt, nước mắt lăn dài chẳng ngừng, vô cùng đáng thương. Song, vẫn chẳng đổi lại được là sự lựa chọn sau cùng của Anna.
Tức giận, thất vọng, Mary mặc lại đồ rời đi, ra khỏi phòng ngủ của mình và Anna, chạy vội đi mất. Bỏ lại bên trong là người yêu và quỷ dữ đang dần thức tỉnh. Cô không nghĩ vì hành động hôm nay mà cả đời sau phải sống trong hối hận muộn màng, làm bạn với rượu và nỗi nhớ nhung về người con gái với nụ cười tỏa nắng.
"Sơ Mary giận rồi nhỉ!", Hằng giả mèo khóc chuột. Cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra, nắm bắt lòng người trong tay giỏi hơn ai, nhưng vẫn cứ vờ ngây thơ, không hiểu chuyện.
Anna không đáp, cô như cũ phơi bày cơ thể trước Hằng để đổi lại sự an toàn cho mình.
Hằng nhìn Sơ Anna, một cô gái hai mươi lăm tuổi, trẻ đẹp, tóc đen dài, mắt bồ câu, thân hình gọn gàng xinh đẹp, quyến rũ, tà tâm trong lòng trỗi dậy ngày một lớn. Ban đầu cô chỉ dừng lại ở xem ở khoảng cách gần, nhưng sau đó mọi thứ cứ điên rồ cả lên.
"Cho con xem đi, Sơ Anna!", Hằng yêu cầu. Cô ngồi trên giường, tầm mắt chỉ cách nơi nhạy cảm bị che phủ rậm rạp của Anna. Cô âm thầm đánh giá cô ấy chỗ chỗ nhạy cảm đẹp, từ độ mềm mượt đến sự nõn nà không vết đỏ.
Anna ngại ngùng, từ lúc Mary đi đến giờ chưa từng ngẩng đầu, đáp lí nhí, "Xem... xem gì?".
"Bên trong. Mấy thứ "tóc" này che mất rồi, con không thể thấy bên trong".
Anna giật mình, kinh hoàng vì yêu cầu quá đáng của Hằng. Cô thấy bản thân tuyệt đối không làm được, nhưng mặt khác lại sợ chứng cứ trong tay đối phương, chẳng dám từ chối. Cô bối rối.
Hằng đợi mãi không thấy Anna hồi đáp, nhớ lại lời Mary nói, liền có một ý tưởng điên rồ.
Đầu tiên Hằng đứng dậy trên giường, cởi đi chiếc váy dài đến mắt cá màu hồng phấn đang mặc, rồi áo ngực, quần lót, khỏa thân trước mặt Anna. Cô dùng tay điều chỉnh mặt cô ấy nhìn về phía mình, khoảng cách chiều cao vừa tầm ngay rốn.
Anna sợ đến không dám cử động.
"Trao đổi công bằng. Con sẽ cho người xem thân thể mình, đổi lại, hãy cho con thấy sâu bên trong người đi, Sơ Anna!".
Một yêu cầu kỳ cục, được đưa ra trong tình huống ám muội. Anna do dự, Hằng đợi chờ cuộc vui.
Tháng bảy trời oi, phòng nhỏ như đổ lửa, làm những giọt mồ hôi cứ lăn dài trên từng tấc da thịt trẻ trung, chạm vào nền nhà tí tách, bên ngoài tiếng ve vẫn ngân dài trong nắng.
...
"Vậy sau đó thế nào?", Quyên tò mò về câu chuyện cũ Hằng kể. Cô biết con nhỏ có đam mê về tình dục, thích cảm giác thể xác trần trụi cọ xát và điên, nhưng đến mức chia cắt uyên ương, gạ luôn tu nữ thì chịu. Não cô quá bình thường để tưởng tượng nổi mấy thứ đó.
Hằng lúc này vẫn vô cùng ung dung uống nước, cười đáp, "Cô ấy trở thành lần đầu của em. Môi cô ấy mềm, lưỡi ấm, người vừa thơm lại đẹp. Kỹ thuật hơi bình thường, nhưng biết chăm sóc người yêu sau quan hệ là điểm cộng lớn".
Giờ nghĩ lại Hằng vẫn thấy lần đầu quả thật không tệ.
"Vậy còn Sơ Mary? Cô ta để yên?".
"Ừm... sau đó có một chuyện lớn đã xảy ra và Sơ Mary bị trả lại gia đình".
"Em công khai ảnh?".
"Không đâu. Phải vui hơn chứ!", Hằng cười xảo quyệt. "Em kể rồi, lúc em quan hệ là năm mười lăm. Còn trước đó ngắm qua lại với Sơ Anna lúc mười bốn. Vậy chị sao?".
"Em bày trò loại bỏ Sơ Mary?", Quyên ti chuyện gì Hằng cũng dám làm, kể cả giở trò để ai đó biến mất trước mặt mình.
"Bingo! Chị đúng phân nửa, em không làm".
"Này...".
"Yêu mới diệt cũ, câu chuyện muôn thuở".
Năm đó người hại Sơ Mary phải rời đi chính là Sơ Anna, còn Hằng chẳng qua bên cạnh làm ngư ông đắc lợi. Vừa mất đi mối nguy, cô còn được hưởng gái đẹp.
Quyên khá bất ngờ về kết quả, nhưng nghĩ kỹ, ghép từng chút một lại với nhau cô lại tìm ra điểm hợp lý. Cô nêu một giải thuyết, "Em đưa ảnh cho Sơ Anna, để cô ta dùng đổ tội Sơ Mary đúng không? Nơi đó kỳ thị, nên chỉ cần nói là bị tấn công thì kiểu gì người ta cũng tin. Sơ Mary cũng còn yêu Sơ Anna nữa, kiểu gì cũng chấp nhận ôm tội".
"Bingo tiếp. Chị đáng lẽ nên làm thám tử, thay vì doanh nhân đó nha!", Hằng tỏ ra tán thưởng, cười khen. Song, trong lòng cô lại chẳng chút gợn sóng, lạnh hơn cả băng.
Chuyện kể năm đó Anna sau khi kết thúc với Mary, dần dà đắm chìm vào Hằng, thường lén mọi người để ngắm cơ thể khỏa thân của nhau. Thời gian địa điểm nhiều vô số, song sóng giai đoạn nổi lên tin đồn không hay trong tu viện nhỏ chưa đến ngàn người, rằng có người đồng tinha trà trộn.
Những người đứng đầu nhận tin đã họp nhau, rồi quyết định âm thầm theo dõi xem ai, bắt lại đem xử lý. Làm Anna có tật giật mình, tạm không gặp Hằng riêng dù rất nhớ, ngày ăn không ngon, tối ngủ chẳng yên, lo sợ mọi chuyện bị phát giác.
Mary thì còn yêu thương Anna nhiều, tiện miệng nhắc nhở mấy câu, lại chẳng may bị hiểu lầm thành đe dọa.
Anna nghĩ Mary đe dọa mình để hai đứa quay lại, ghen ghét chuyện cô với Hằng mập mờ dính lấy. Đồng thời cô nghĩ về ngày cũ bên nhau, quay lại trách đối phương phản bội, đau khổ khóc thầm, rồi hạ quyết tâm hãm hại.
Đầu tiên có được ảnh bằng chứng từ Hằng, Anna đem ngay đến Mẹ Rosa trình báo, nhận tội, nhưng lại nói dối là do Mary cưỡng hôn mình. Cô tỏ ra như một nạn nhân đáng thương, vừa khóc nhận sai, lại xin trừng phạt, xây dựng hình ảnh cô gái ngoan đạo đáng thương bị vấy bẩn.
Kết quả được như Anna muốn, Mary bị Mẹ Rosa gọi nói chuyện riêng. Cô vì yêu mà nhận hết lỗi, bị đưa vào phòng sám hối, phạt bằng roi mấy ngày đêm. Sau đó tu viện gọi về gia đình cô, kêu người đến rước về, công khai loại trừ không thương tiếc.
Ngày Mary đi, mắt luyến tiếc nhìn về căn phòng của cả hai cửa đóng then cài lặng lẽ, lòng nhói đau trào nước mắt. Cô nào hay Anna của mình lúc đó đang ở trước mặt Hằng khỏa thân, động tác táo bạo câu dẫn, rồi trao nụ hôn đầu giữa họ.
Thêm tháng nữa trôi qua, Hằng mười lăm tính theo năm, Anna trong nhà tắm cũ sau tu viện, lợi dụng danh nghĩa vệ sinh sửa chữa, quan hệ tình dục, lấy đi lần đầu của cô gái nhỏ. Vô tình cô kéo đến chuỗi ngày bi kịch cho chính mình.
...
"Mary đi rồi Anna dính lấy em cả ngày lẫn đêm, cứ như mất trí vậy", Hằng cười tự hào như khoe chiến tích vẻ vang.
Họ đã làm tình nhiều đến mức Hằng không thể đếm. Thậm chí có lần đi xa cùng nhau, hai người chung phòng đã quấn lấy, làm tình suốt hai ngày nồng nhiệt, với các khoảng nghỉ ngắn để ăn uống và tắm rửa, rồi lại đâu vào đấy.
Anna trở về đã bị đau tay cả tuần vì hoạt động quá năng suất, trong khi Hằng thì phát sốt do trần như nhộng hoạt động ra mồ hôi trong phòng điều hòa lạnh buốt.
Quyên cười, gật gật đầu, lại hỏi Hằng, "Vậy giờ Anna ở đâu?". Cô đoán với sự ám ảnh dành cho Hằng, Anna sẽ không dễ dàng gì chia tay. Hay nói đúng hơn cô nghi con nhóc trước mặt đã giở trò.
Hằng liếm gõ tay lên má, tỏ vẻ nghĩ suy, cười, đáp, "Trên thiên đường chăng?".
"Haha! Đúng phong cách của em nhỉ! Khổ thân Anna, bỏ yêu người tốt để yêu người tồi, rồi bay liên thiên đường luôn", Quyên vẫn bình thản.
"Yêu? Em không nghĩ vậy. Ai lại yêu mà chơi người mình từng yêu thế kia. Cô ta chắc thích cảm giác hưng phấn của tội lỗi, không em cũng chẳng ở đó".
Về điểm này Quyên tán thành với Hằng, Mary rõ yêu nhiều hơn so với Anna, tạo thành mối quan hệ mất cân bằng giữa bọn họ. Dù không có con nhóc ranh ma xuất hiện gây ra trở ngại, đưa họ vào tình huống lựa chọn, tương lai cũng có ai đó khác đến phá.
"Và kiểu gì Sơ Mary cũng tổn thương", Quyên kết luận.
Hằng cười thoải mái, "Ai kêu chị ta yêu thật lòng, mong chờ hạnh phúc giữa tình cảnh ấy. Anna theo đạo, gia đình của chị ta cũng vậy, Mary là người ngoài, tự tin đâu đòi được chọn. Ngu xuẩn!".
"Thái độ này là sao? Em biết gì à?".
"Em có gặp Mary sau này. Em muốn biết liệu chị ta cảm thấy gì về Anna, em cần tư liệu cho bài nghiên cứu "Dục vọng thuần khiết" của mình".
"Bị chửi?".
"Chị đùa à!", Hằng biết Quyên đoán ra được.
Quyên cười trừ, "Vậy là dặn dò thay tôi chăm cô ấy các kiểu nhỉ!".
Với tính cách yêu, nhận tội thay Anna, Quyên đoán Mary là kiểu cho đi vô điều kiện, nên kiểu gì trước khi đi cũng tìm đường tốt cho người trong lòng. Và tình cảnh ấy thì chỉ có thể giao cô gái của mình cho Hằng, người đang đắc sủng.
"Ừm! Bọn si tình thất bại cùng một văn mà".
"Nói như kiểu em không si ai kia vậy", Quyên đang nhắc đến Mi, người phụ nữ Hằng đang say như điếu đổ.
Hằng đang uống nước, nghe nhắc đến người trong lòng, liền đánh mắt sang nhìn Quyên, nụ cười tươi như hoa hiện rõ. Nếu không biết, dễ nhầm cô là thiếu nữ đang yêu, hạnh phúc khi nghe về đối tượng. Trong khi sự thật thì không hẳn.
Quyên cảm thấy sợ con nhóc Hằng này thật, "Nhắc đến tình cũ dửng dưng, nhắc người yêu thân mến hiện tại liền như được quét mật hoa xuân. Chắc là không có thiên đàng nào đâu nhỉ!".
"Hửm! Phải tuỳ chị ấy, chứ em cũng không biết".
"Em lại không phải đao phủ?".
"Không biết, lúc đó em nhập học trường năng khiếu nội trú, nên chẳng rành gì. Nhưng nghe tin thì thấy cũng hay".
"Em chia tay tù khi nào?".
"Có chia tay bao giờ. Bọn em vẫn qua lại đến tận khi vào trường năng khiếu, chị ta còn chẳng quản em lên giường với thằng hay con nào, em chia tay chi phí của".
"Chị còn nghĩ em chia tay xong cô ta tự sát".
"Em cũng không nói Anna chết rồi", Hằng cười vô tội.
Quả thực đầu đến cuối Hằng kể chuyện, từng câu chữ chưa từng đề cập về việc người yêu cũ đã chết.
"Vậy....".
"Ai biết được Anna ở đâu, thiên đường hay địa ngục. Em là con người thôi mà".
Quyên cười thầm, vì người giống thiên thần và ác quỷ nhất chính là Hằng. Bộ mặt thì xinh đẹp, tươi sáng, ai nhìn cũng yêu, tỏ ra tốt bụng đủ kiểu, nhưng nội tâm thì đến quỷ cũng kém xa. Một loại người hỗn tạp, khó hiểu chọc cô buồn nôn.
Quyên cũng đoán ra được vài thứ, không muốn nhắc chuyện cũ, liền đổi sang hiện tại để nói, "Vậy em thì sao? Ở bên dì Mi, em ở là gì?".
Không do dự, Hằng thản nhiên đáp, "Chuột thí nghiệm".
Không như Anna hay ai khác, Hằng xem trọng và kỳ vọng vào Mi rất nhiều. Cô muốn cô ấy cho mình thấy dục vọng thuần khiết, sự điên cuồng chân thật trước tình yêu, bùng cháy rực rỡ như màu pháo hoa vào đêm dạ yến.
Quyên cười vì Hằng thành thật, thích thú vì độ điên cuồng mà người phụ nữ kia sắp gánh. Thật tâm, cô chúc, "Vậy chúc bé Luna sẽ tìm ra nó, cái gọi là dục vọng thuần khiết". Cô nâng ly, mượn nước cam thay rượu mừng.
Hằng cười, cầm tách trà mật ong lên chạm ly với Quyên, "Cảm ơn chị chúc, em thành công là cái chắc".
"Kiêu!", Quyên cười.
Hai người họ sau đó uống cạn phần nước cùa mình, báo hiệu chuẩn bị ra về. Song, Quyên đột nhiên muốn hỏi thêm một thứ, nên giữ người.
"Luna! Dục vọng thuần khiết của em là gì? Chị nghĩ em đã thấy nó, đúng không?", Quyên chắc chắn.
Hằng cười bí ẩn, vuốt tóc mái ra sau, "Ai biết được. Mà chị hỏi chi nào?".
"Chị muốn chắc chắn".
"Chắc chắn gì, người yêu em lên thiên đàng à? Hahaha!".
"Thiên đàng không, địa ngục càng không. Chị thích nhìn dì ấy bị trò chơi của em giữ lại cả đời".
Hơn cả thiên đàng, địa ngục, Quyên tin vào sự kinh khủng khi ở bên người như Hằng - quỷ dữ trong lớp thiên thần trong sáng. Cô muốn người phụ nữ đó đau khổ nhất có thể, mới bù được những gì người ấy chịu đựng.
"Ồ! Trước đồng cảm Mary, sau thích thú với việc chị Mi của em đau đớn. Chị vì lòng tốt, hay có vấn đề với mẹ bạn thân vậy ta?", Hằng nhìn ra tâm tư của Quyên. Bắt đầu từ hôm kể chuyện Mi muốn con gái thành tác phẩm cho nghe, cô đã biết đàn chị của mình muốn gì.
Chúa tôi! Loài người thật ngu ngốc, Hằng cảm thán.
Quyên bị bắt bài, không phủ nhận hay gật đầu, nói, "Em cũng chẳng phải thèm khât dục vọng thuần khiếp còn gì. Chị cũng vậy, chị muốn nuôi tình yêu, dục vọng thuần khiết với một người. Nhưng hơn Mary, chị sẽ xé xác ai làm người ấy đau khổ".
"Nghe hay đấy! Nhưng đây không phải dục vọng thuần khiết. Nó có thể là yêu, hoặc tương tự và ai biết được được thêm gì không".
"Vậy dục vọng thuần khiết em nói khác sao, nó thần thánh đến mức nào?".
Hằng không đáp, cười che miệng, mắt bắt đầu đảo tới lui như quanh co chẳng nói, nhưng cô vẫn chọn cho Quyên biết, "Chị nghĩ Anna hiện tại có cô đơn không? Em nghĩ chắc không".
Quyên hiểu ngay tức thì, "Em làm? Không! Em giật dây".
"Ai biết được, em chỉ cho lời khuyên thôi. Song em cũng không nghĩ nhờ đó mình đã thấy "Dục vọng thuần khiết" mình mong đợi, thứ không bị tình yêu, xã hội, văn hóa chi phối, đẹp hơn cả hoa".
Mắt Hằng như lấp lánh, tâm can vui sướng, rung động như một thiếu nữ mới yêu. Dù với cô tiếng yêu thật ngu ngốc và sáo rỗng.
"Vậy chúc bé thành công. Chị cũng muốn nghe kể chuyện vào lần tới, khi bé sinh xong. Còn một tháng hơn nhỉ!", Quyên nhìn vào phần bụng bầu tám tháng gần như không nhô to của Hằng. Cô tự hỏi một đứa trẻ được sinh đơn bào sẽ như thế nào, là bản sao y đúc hay biến dị trong tổ hợp gen.
"À! Vậy chị cho em mượn vài hacker trình độ cao, thêm máy quay đi. Loại hiện đại thu âm lấy hình nét. Với chị quan hệ bên bất động sản, bên chính trị mà nhỉ! Chắc tầm tháng là đủ, chị Mi vừa hay công tác về", Hằng cười tít mắt vui sướng. Tim cô rung lên sung sướng khi tưởng tượng đến viễn cảnh trò chơi hoạt động, món quà lớn trao đi, tình dục thuần khiết mình mong đợi hoàn thành.
Hằng thật muốn xem...
Quyên khó đoán được trò lớn Hằng làm, nhưng không khỏi cảm thấy rùng mình với Hằng. Cô cảm giác, lần gặp tới của cả hai nhất định còn thú vị hơn nữa. Cô nhóc sẽ kể cô nghe vài câu chuyện thú vị hơn cả "quá khứ kẻ phản diện".
Đến cả người hiện tại là Mi, một phụ nữ trưởng thành, từng lập gia đình và có con, gặp nhiều va vấp cuộc sống, tâm lý bất ổn, sở thích biến thái, thiên hướng tội phạm vẫn phải âm thầm thừa nhận làm tình với Hằng đỉnh. Dù không yêu nhau, cô vẫn sẵn sàng gắn bó lâu dài với tư cách bạn cùng cô nàng ít tuổi hơn.
Nói nhiêu đó cũng đủ để hiểu Hằng sa vào dục vọng, sống theo bản năng cỡ nào. Gần như có thể nói trên đời cô chia được thành hai loại người, một để lên giường, một chỉ quen biết. Bản thân cô cũng rất hưởng thụ cuộc sống kiểu này, thường vui chơi trên giường thỏa thích.
Nhìn Hằng, ai dám tin thứ cô tìm kiếm nằm ngoài thú vui thể xác. Song, sự thật là vậy.
Hơn cả mùi hương cơ thể ngọt ngào, từng tấc da thịt ấm nóng, hơi thở gợi dục, mồ hôi và sự sung sướng, Hằng tìm kiếm nhiều hơn về xúc cảm thật sự. Thứ mà có thể khiến cô vui, thỏa mãn bản chất tâm thần từ sâu bên trong. Cái cô gọi là dục vọng thuần khiết.
Bắt đầu từ cuối cấp hai, cơ thể bắt đầu dậy thì, các tiết sinh học được giảng dạy, vấn đề tình dục được bàn nhiều hơn, nơi ta biết đàn ông quan hệ với phụ nữ để sinh con, Hằng đã nghĩ về cái gọi là dục vọng thuần khiết. Cô tự hỏi nếu việc hai cá thể khác giới thu hút nhau do hoocmon, sinh sản như kết quả sau cùng nhầm duy trì nòi giống, thì phải hay không đó thuộc mối quan hệ có điều kiện.
Bạn biết đó, sinh ra, lớn lên, bị bản năng sinh dục đưa vào mối quan hệ với người khác giới, rồi được dạy việc sinh sản duy trì giống nòi là thiêng liêng. Nghe kiểu gì cũng rất vụ lơi, như một cuộc làm ăn, thay vì từ trái tim, trong khi ai đó lại nói rằng mối quan hệ giữa các cá nhân nên tự nguyện.
Chính sự mâu thuẫn giữa hiện thực sinh học với cái người ta tô vẽ làm Hằng bối rối, hoài nghi chính mình, nghi kỵ xã hội, rơi vào trạng thái điên cuồng tìm hiểu từ cơ bản là giáo viên, đến cao hơn như gửi thư cho nhiều nhà nghiên cứu có chuyên môn trên thế giới. Kết quả cô nhận lại rất phong phú, từ phủ nhận đến đồng ý, giảng giải nhiều kiểu, nhưng tụ chung vẫn vô cùng mơ hồ. Song, cũng không phải vô ích, vì cô đã lần đầu biết đến "xu hướng tính dục" và "bản dạng giới.
Vì là trẻ mồ côi, bị bỏ lại tại một nhà thờ ở vùng quê hẻo lánh, ít tiếp xúc bên ngoài, những điều Hằng được học chủ yếu thuộc về kinh thánh. Mà theo cách dạy đạo nơi cô ở không nhắc gì về khái niệm đồng tính, trong khi các sơ và cha luôn khẳng định Chúa sẽ ban phước lành cho một cặp vợ chồng thuần khiết.
Hằng như một con xe mất phanh, vừa tìm được điều mới liền tò mò muốn thử, cũng như để tìm câu trả lời về dục vọng thuần khiết. Cô đã phát điên, không thấu đáo về mọi thứ suốt thời gian dài và có lần đầu vào năm mười lăm, ngay trong phòng tắm với một sơ trẻ tuổi.
Hằng nhận ra cách cô gái nọ nhìn những sơ khác bằng ánh mắt lãng mạn, cô đã nghe trộm cuộc nói chuyện của đối phương với gia đình và dưới đêm trăng mờ ảo, hai vị nữ tu hôn nhau đã bị chụp lại. Cô đã bắt lấy được, khoảnh khắc ngàn vàng và biến nó thành thỏa thuận có lợi.
Ban đầu Hằng yêu cầu đơn giản như nghe kể về chuyện tình của hai người họ, cảm xúc khi yêu giữa các cô gái, tìm về cội nguồn sự khác biệt trái với giáo lý cô được dạy. Hoặc tệ lắm là muốn xem họ khỏa thân, ngắm nhìn thân thể trưởng thành, từ bầu ngực căng mịn đến vùng kín rậm rạp, khác biệt với đứa con gái đang lớn như cô.
Hằng đã thật sự bị quyến rũ trong tích tắc bởi những thứ trong ngon lành ấy.
"Vậy con sẽ có thứ này sao, thưa sơ!", Hằng ngã đầu tới gần, mở to mắt nhìn, gương mặt lộ rõ thích thú trước sự trưởng thành của phụ nữ U30.
Hằng nhìn một lượt từ trên xuống dưới, dừng lại thật lâu ở vùng kín rậm rạp, đối diện với nơi nữ tính trọng yếu của người khác không chút e ngại, ngược lại còn nảy lên dục vọng. Cô tò mò thứ sâu hơn vào bên trong, muốn vén ra cùng thảo nguyên, tìm vào ốc đảo trù phú và kỳ diệu.
Trong vô thức, Hằng đã thở mạnh hơn so bình thường, vô tình khiến một sơ trở nên nhạy cảm, không kiềm được rùng mình.
Sơ còn lại liền lập tức giữ người thương, kéo ra xa Hằng, rồi lấy áo che tạm lại, nói, "Đủ rồi đó. Bọn ta không phải con ếch trong phòng mổ, không cần ánh mắt tò mò muốn mổ xẻ đâu. Em đừng quá đáng, Teresa!".
Teresa là tên thánh của Hằng, sau này rời đạo, đi trên con đường vô thần cô không còn dùng, thay bằng cái tên Luna mang nghĩa giống tên thật của mình.
Còn hiện tại Hằng không vui khi mọi chuyện đột ngột ngừng, lòng dâng lên cảm xúc mất mát như ai đó cướp kẹo. Cô ngẩng dậy nhìn, mất mát hỏi, "Gì vậy? Hai sơ đã hứa cho nhìn mà, giờ lại che là sao?".
"Đủ rồi. Bọn tôi không phải ếch, hay động vật sở thú. Em nghĩ gì mà bắt bọn tôi làm vậy, em không thấy nó biến thái sao? Em biến thái à?", sơ Mary tức giận đỏ cả tai.
"Biến thái?", Hằng ngạc nhiên vì có người dùng từ xấu xa như vậy gọi mình. Đồng thời cô cũng sinh ra hoài nghi về bản chất của mình, phải hay không là biến thái.
Từ nhỏ Hằng đã hơi khác mấy bạn xung quanh do là con lai, được các sơ khen xinh, học giỏi được khen thiên tài, làm nhiệm vụ dọn dẹp theo lịch thì được khen chăm chỉ... nhiều thứ khác nữa. Nhưng chưa thấy ai nói cô biến thái bao giờ.
"Tại sao lại biến thái? Sơ thấy con biến thái thế nào?".
Sơ Mary mặt không chút thiện cảm, đáp, "Như trước đó. Kêu người lớn cởi đồ rồi săm soi từng chỗ, em là người yêu hay bác sĩ đa khoa mà làm vậy? Em chỉ thể là biến thái, thèm khát, tò mò cơ thể của những người khác mình. Nói cho nghe, chúng tôi đồng tính, nhưng cũng con người thôi!".
"Vậy vì cởi đồ sao? Nhưng sơ đồng ý còn gì nữa", Hằng nhớ đã thỏa thuận đầy đủ từ trước. Bọn họ không muốn ảnh thân mật bị đưa lên Mẹ Rosa, đã hứa cho cô mọi yêu cầu, giờ lại thay đổi.
Hằng thấy bọn người lớn thật đáng kinh, dối trá và ngu ngốc.
"Tôi không biết em đi quá giới hạn như vậy, tôi đồng ý vì bảo vệ tình yêu. Nhưng giờ thì đủ rồi, tôi và Anna không là con rối nhảy múa trong tay em nữa. Đi thôi Anna!", Mary muốn kéo Anna rời đi.
"Vậy còn bí mật?".
"Tùy em. Muốn đưa thì đưa, tôi cũng chẳng cần dạng tôn giáo độc hại này. Không được bên người yêu, giấu con tim như bệnh hủi, tôi sinh ra không để đau khổ vậy. Anna cũng thế!".
"Vậy... Sơ Anna đồng ý với Sơ Mary à? Sơ bỏ đạo, chối bỏ đức tin và Chúa sao?", Hằng để ý được sự do dự của đối phương từ hành động đến ánh mắt, dù trông như đang nghe lệnh từ Sơ Mary tuyệt đối.
Lúc này Mary cũng nhìn sang Anna, cũng như Hằng, cô thấy sự hèn nhát trên người mình yêu. Chị ấy lớn hơn cô, nhưng dũng khí lại kém cỏi.
"Anna à!", Mary lay mạnh người Anna.
Anna mất một lúc để đẩy tay Mary ra, đi đến trước mặt Hằng. Cô nhút nhát không nói lên chính kiến, nhưng lại để chiếc áo choàng che chắn cho mình trước đi, để lộ cơ thể nõn nà, đẹp hơn cả tượng nữ thần Hy Lạp - La Mã.
Đến cả Hằng chưa ý thức sâu về dục vọng thể xác thực tế còn vô thức nuốt khan, mê mẩn tiến đến đụng chạm.
May mà Mary kịp ngăn lại, đẩy Hằng đi và ôm lấy Anna vào lòng, "Chị sao vậy Anna? Chúng ta yêu nhau, chị yêu em rất nhiều mà. Không lẽ thứ tín ngưỡng tiêu cực này còn đáng giá hơn em sao, chị không yêu em à? Chị coi em là gì, em yêu chị mà Anna!".
Anna né nhìn thẳng Mary, yếu ớt đáp, "Không, chị yêu em. Nhưng đức tin, Chúa, chị đều không bỏ. Em về đi, chị biết Hằng sẽ chừng mực".
"Chừng mực gì chứ! Nó bắt chúng ta cởi đồ cho nó ngắm, nó xem chúng ta là ếch, là khỉ, là con rối ngu ngốc thôi. Chị tỉnh lại đi Anna à!".
"...".
"Anna!".
"..."
"Anna! Chị làm sao vậy? Chị không yêu em à?", Mary đau lòng. Mắt cô ngấn lệ, nhìn người mình yêu bằng cả tính mạng hèn nhát nhu nhược, lòng không thể ngừng cảm thấy đau.
Còn Anna cũng đã có quyết định cho mình. Cô tin Chúa, tin giáo lý mình đã học. Cô không muốn bị phát hiện, đuổi đi, xem việc ở bên Mary là sai trái và Hằng chính là hình phạt.
Mary khuyên người yêu không được dần tuyệt vọng, lòng đau như cắt, nước mắt lăn dài chẳng ngừng, vô cùng đáng thương. Song, vẫn chẳng đổi lại được là sự lựa chọn sau cùng của Anna.
Tức giận, thất vọng, Mary mặc lại đồ rời đi, ra khỏi phòng ngủ của mình và Anna, chạy vội đi mất. Bỏ lại bên trong là người yêu và quỷ dữ đang dần thức tỉnh. Cô không nghĩ vì hành động hôm nay mà cả đời sau phải sống trong hối hận muộn màng, làm bạn với rượu và nỗi nhớ nhung về người con gái với nụ cười tỏa nắng.
"Sơ Mary giận rồi nhỉ!", Hằng giả mèo khóc chuột. Cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra, nắm bắt lòng người trong tay giỏi hơn ai, nhưng vẫn cứ vờ ngây thơ, không hiểu chuyện.
Anna không đáp, cô như cũ phơi bày cơ thể trước Hằng để đổi lại sự an toàn cho mình.
Hằng nhìn Sơ Anna, một cô gái hai mươi lăm tuổi, trẻ đẹp, tóc đen dài, mắt bồ câu, thân hình gọn gàng xinh đẹp, quyến rũ, tà tâm trong lòng trỗi dậy ngày một lớn. Ban đầu cô chỉ dừng lại ở xem ở khoảng cách gần, nhưng sau đó mọi thứ cứ điên rồ cả lên.
"Cho con xem đi, Sơ Anna!", Hằng yêu cầu. Cô ngồi trên giường, tầm mắt chỉ cách nơi nhạy cảm bị che phủ rậm rạp của Anna. Cô âm thầm đánh giá cô ấy chỗ chỗ nhạy cảm đẹp, từ độ mềm mượt đến sự nõn nà không vết đỏ.
Anna ngại ngùng, từ lúc Mary đi đến giờ chưa từng ngẩng đầu, đáp lí nhí, "Xem... xem gì?".
"Bên trong. Mấy thứ "tóc" này che mất rồi, con không thể thấy bên trong".
Anna giật mình, kinh hoàng vì yêu cầu quá đáng của Hằng. Cô thấy bản thân tuyệt đối không làm được, nhưng mặt khác lại sợ chứng cứ trong tay đối phương, chẳng dám từ chối. Cô bối rối.
Hằng đợi mãi không thấy Anna hồi đáp, nhớ lại lời Mary nói, liền có một ý tưởng điên rồ.
Đầu tiên Hằng đứng dậy trên giường, cởi đi chiếc váy dài đến mắt cá màu hồng phấn đang mặc, rồi áo ngực, quần lót, khỏa thân trước mặt Anna. Cô dùng tay điều chỉnh mặt cô ấy nhìn về phía mình, khoảng cách chiều cao vừa tầm ngay rốn.
Anna sợ đến không dám cử động.
"Trao đổi công bằng. Con sẽ cho người xem thân thể mình, đổi lại, hãy cho con thấy sâu bên trong người đi, Sơ Anna!".
Một yêu cầu kỳ cục, được đưa ra trong tình huống ám muội. Anna do dự, Hằng đợi chờ cuộc vui.
Tháng bảy trời oi, phòng nhỏ như đổ lửa, làm những giọt mồ hôi cứ lăn dài trên từng tấc da thịt trẻ trung, chạm vào nền nhà tí tách, bên ngoài tiếng ve vẫn ngân dài trong nắng.
...
"Vậy sau đó thế nào?", Quyên tò mò về câu chuyện cũ Hằng kể. Cô biết con nhỏ có đam mê về tình dục, thích cảm giác thể xác trần trụi cọ xát và điên, nhưng đến mức chia cắt uyên ương, gạ luôn tu nữ thì chịu. Não cô quá bình thường để tưởng tượng nổi mấy thứ đó.
Hằng lúc này vẫn vô cùng ung dung uống nước, cười đáp, "Cô ấy trở thành lần đầu của em. Môi cô ấy mềm, lưỡi ấm, người vừa thơm lại đẹp. Kỹ thuật hơi bình thường, nhưng biết chăm sóc người yêu sau quan hệ là điểm cộng lớn".
Giờ nghĩ lại Hằng vẫn thấy lần đầu quả thật không tệ.
"Vậy còn Sơ Mary? Cô ta để yên?".
"Ừm... sau đó có một chuyện lớn đã xảy ra và Sơ Mary bị trả lại gia đình".
"Em công khai ảnh?".
"Không đâu. Phải vui hơn chứ!", Hằng cười xảo quyệt. "Em kể rồi, lúc em quan hệ là năm mười lăm. Còn trước đó ngắm qua lại với Sơ Anna lúc mười bốn. Vậy chị sao?".
"Em bày trò loại bỏ Sơ Mary?", Quyên ti chuyện gì Hằng cũng dám làm, kể cả giở trò để ai đó biến mất trước mặt mình.
"Bingo! Chị đúng phân nửa, em không làm".
"Này...".
"Yêu mới diệt cũ, câu chuyện muôn thuở".
Năm đó người hại Sơ Mary phải rời đi chính là Sơ Anna, còn Hằng chẳng qua bên cạnh làm ngư ông đắc lợi. Vừa mất đi mối nguy, cô còn được hưởng gái đẹp.
Quyên khá bất ngờ về kết quả, nhưng nghĩ kỹ, ghép từng chút một lại với nhau cô lại tìm ra điểm hợp lý. Cô nêu một giải thuyết, "Em đưa ảnh cho Sơ Anna, để cô ta dùng đổ tội Sơ Mary đúng không? Nơi đó kỳ thị, nên chỉ cần nói là bị tấn công thì kiểu gì người ta cũng tin. Sơ Mary cũng còn yêu Sơ Anna nữa, kiểu gì cũng chấp nhận ôm tội".
"Bingo tiếp. Chị đáng lẽ nên làm thám tử, thay vì doanh nhân đó nha!", Hằng tỏ ra tán thưởng, cười khen. Song, trong lòng cô lại chẳng chút gợn sóng, lạnh hơn cả băng.
Chuyện kể năm đó Anna sau khi kết thúc với Mary, dần dà đắm chìm vào Hằng, thường lén mọi người để ngắm cơ thể khỏa thân của nhau. Thời gian địa điểm nhiều vô số, song sóng giai đoạn nổi lên tin đồn không hay trong tu viện nhỏ chưa đến ngàn người, rằng có người đồng tinha trà trộn.
Những người đứng đầu nhận tin đã họp nhau, rồi quyết định âm thầm theo dõi xem ai, bắt lại đem xử lý. Làm Anna có tật giật mình, tạm không gặp Hằng riêng dù rất nhớ, ngày ăn không ngon, tối ngủ chẳng yên, lo sợ mọi chuyện bị phát giác.
Mary thì còn yêu thương Anna nhiều, tiện miệng nhắc nhở mấy câu, lại chẳng may bị hiểu lầm thành đe dọa.
Anna nghĩ Mary đe dọa mình để hai đứa quay lại, ghen ghét chuyện cô với Hằng mập mờ dính lấy. Đồng thời cô nghĩ về ngày cũ bên nhau, quay lại trách đối phương phản bội, đau khổ khóc thầm, rồi hạ quyết tâm hãm hại.
Đầu tiên có được ảnh bằng chứng từ Hằng, Anna đem ngay đến Mẹ Rosa trình báo, nhận tội, nhưng lại nói dối là do Mary cưỡng hôn mình. Cô tỏ ra như một nạn nhân đáng thương, vừa khóc nhận sai, lại xin trừng phạt, xây dựng hình ảnh cô gái ngoan đạo đáng thương bị vấy bẩn.
Kết quả được như Anna muốn, Mary bị Mẹ Rosa gọi nói chuyện riêng. Cô vì yêu mà nhận hết lỗi, bị đưa vào phòng sám hối, phạt bằng roi mấy ngày đêm. Sau đó tu viện gọi về gia đình cô, kêu người đến rước về, công khai loại trừ không thương tiếc.
Ngày Mary đi, mắt luyến tiếc nhìn về căn phòng của cả hai cửa đóng then cài lặng lẽ, lòng nhói đau trào nước mắt. Cô nào hay Anna của mình lúc đó đang ở trước mặt Hằng khỏa thân, động tác táo bạo câu dẫn, rồi trao nụ hôn đầu giữa họ.
Thêm tháng nữa trôi qua, Hằng mười lăm tính theo năm, Anna trong nhà tắm cũ sau tu viện, lợi dụng danh nghĩa vệ sinh sửa chữa, quan hệ tình dục, lấy đi lần đầu của cô gái nhỏ. Vô tình cô kéo đến chuỗi ngày bi kịch cho chính mình.
...
"Mary đi rồi Anna dính lấy em cả ngày lẫn đêm, cứ như mất trí vậy", Hằng cười tự hào như khoe chiến tích vẻ vang.
Họ đã làm tình nhiều đến mức Hằng không thể đếm. Thậm chí có lần đi xa cùng nhau, hai người chung phòng đã quấn lấy, làm tình suốt hai ngày nồng nhiệt, với các khoảng nghỉ ngắn để ăn uống và tắm rửa, rồi lại đâu vào đấy.
Anna trở về đã bị đau tay cả tuần vì hoạt động quá năng suất, trong khi Hằng thì phát sốt do trần như nhộng hoạt động ra mồ hôi trong phòng điều hòa lạnh buốt.
Quyên cười, gật gật đầu, lại hỏi Hằng, "Vậy giờ Anna ở đâu?". Cô đoán với sự ám ảnh dành cho Hằng, Anna sẽ không dễ dàng gì chia tay. Hay nói đúng hơn cô nghi con nhóc trước mặt đã giở trò.
Hằng liếm gõ tay lên má, tỏ vẻ nghĩ suy, cười, đáp, "Trên thiên đường chăng?".
"Haha! Đúng phong cách của em nhỉ! Khổ thân Anna, bỏ yêu người tốt để yêu người tồi, rồi bay liên thiên đường luôn", Quyên vẫn bình thản.
"Yêu? Em không nghĩ vậy. Ai lại yêu mà chơi người mình từng yêu thế kia. Cô ta chắc thích cảm giác hưng phấn của tội lỗi, không em cũng chẳng ở đó".
Về điểm này Quyên tán thành với Hằng, Mary rõ yêu nhiều hơn so với Anna, tạo thành mối quan hệ mất cân bằng giữa bọn họ. Dù không có con nhóc ranh ma xuất hiện gây ra trở ngại, đưa họ vào tình huống lựa chọn, tương lai cũng có ai đó khác đến phá.
"Và kiểu gì Sơ Mary cũng tổn thương", Quyên kết luận.
Hằng cười thoải mái, "Ai kêu chị ta yêu thật lòng, mong chờ hạnh phúc giữa tình cảnh ấy. Anna theo đạo, gia đình của chị ta cũng vậy, Mary là người ngoài, tự tin đâu đòi được chọn. Ngu xuẩn!".
"Thái độ này là sao? Em biết gì à?".
"Em có gặp Mary sau này. Em muốn biết liệu chị ta cảm thấy gì về Anna, em cần tư liệu cho bài nghiên cứu "Dục vọng thuần khiết" của mình".
"Bị chửi?".
"Chị đùa à!", Hằng biết Quyên đoán ra được.
Quyên cười trừ, "Vậy là dặn dò thay tôi chăm cô ấy các kiểu nhỉ!".
Với tính cách yêu, nhận tội thay Anna, Quyên đoán Mary là kiểu cho đi vô điều kiện, nên kiểu gì trước khi đi cũng tìm đường tốt cho người trong lòng. Và tình cảnh ấy thì chỉ có thể giao cô gái của mình cho Hằng, người đang đắc sủng.
"Ừm! Bọn si tình thất bại cùng một văn mà".
"Nói như kiểu em không si ai kia vậy", Quyên đang nhắc đến Mi, người phụ nữ Hằng đang say như điếu đổ.
Hằng đang uống nước, nghe nhắc đến người trong lòng, liền đánh mắt sang nhìn Quyên, nụ cười tươi như hoa hiện rõ. Nếu không biết, dễ nhầm cô là thiếu nữ đang yêu, hạnh phúc khi nghe về đối tượng. Trong khi sự thật thì không hẳn.
Quyên cảm thấy sợ con nhóc Hằng này thật, "Nhắc đến tình cũ dửng dưng, nhắc người yêu thân mến hiện tại liền như được quét mật hoa xuân. Chắc là không có thiên đàng nào đâu nhỉ!".
"Hửm! Phải tuỳ chị ấy, chứ em cũng không biết".
"Em lại không phải đao phủ?".
"Không biết, lúc đó em nhập học trường năng khiếu nội trú, nên chẳng rành gì. Nhưng nghe tin thì thấy cũng hay".
"Em chia tay tù khi nào?".
"Có chia tay bao giờ. Bọn em vẫn qua lại đến tận khi vào trường năng khiếu, chị ta còn chẳng quản em lên giường với thằng hay con nào, em chia tay chi phí của".
"Chị còn nghĩ em chia tay xong cô ta tự sát".
"Em cũng không nói Anna chết rồi", Hằng cười vô tội.
Quả thực đầu đến cuối Hằng kể chuyện, từng câu chữ chưa từng đề cập về việc người yêu cũ đã chết.
"Vậy....".
"Ai biết được Anna ở đâu, thiên đường hay địa ngục. Em là con người thôi mà".
Quyên cười thầm, vì người giống thiên thần và ác quỷ nhất chính là Hằng. Bộ mặt thì xinh đẹp, tươi sáng, ai nhìn cũng yêu, tỏ ra tốt bụng đủ kiểu, nhưng nội tâm thì đến quỷ cũng kém xa. Một loại người hỗn tạp, khó hiểu chọc cô buồn nôn.
Quyên cũng đoán ra được vài thứ, không muốn nhắc chuyện cũ, liền đổi sang hiện tại để nói, "Vậy em thì sao? Ở bên dì Mi, em ở là gì?".
Không do dự, Hằng thản nhiên đáp, "Chuột thí nghiệm".
Không như Anna hay ai khác, Hằng xem trọng và kỳ vọng vào Mi rất nhiều. Cô muốn cô ấy cho mình thấy dục vọng thuần khiết, sự điên cuồng chân thật trước tình yêu, bùng cháy rực rỡ như màu pháo hoa vào đêm dạ yến.
Quyên cười vì Hằng thành thật, thích thú vì độ điên cuồng mà người phụ nữ kia sắp gánh. Thật tâm, cô chúc, "Vậy chúc bé Luna sẽ tìm ra nó, cái gọi là dục vọng thuần khiết". Cô nâng ly, mượn nước cam thay rượu mừng.
Hằng cười, cầm tách trà mật ong lên chạm ly với Quyên, "Cảm ơn chị chúc, em thành công là cái chắc".
"Kiêu!", Quyên cười.
Hai người họ sau đó uống cạn phần nước cùa mình, báo hiệu chuẩn bị ra về. Song, Quyên đột nhiên muốn hỏi thêm một thứ, nên giữ người.
"Luna! Dục vọng thuần khiết của em là gì? Chị nghĩ em đã thấy nó, đúng không?", Quyên chắc chắn.
Hằng cười bí ẩn, vuốt tóc mái ra sau, "Ai biết được. Mà chị hỏi chi nào?".
"Chị muốn chắc chắn".
"Chắc chắn gì, người yêu em lên thiên đàng à? Hahaha!".
"Thiên đàng không, địa ngục càng không. Chị thích nhìn dì ấy bị trò chơi của em giữ lại cả đời".
Hơn cả thiên đàng, địa ngục, Quyên tin vào sự kinh khủng khi ở bên người như Hằng - quỷ dữ trong lớp thiên thần trong sáng. Cô muốn người phụ nữ đó đau khổ nhất có thể, mới bù được những gì người ấy chịu đựng.
"Ồ! Trước đồng cảm Mary, sau thích thú với việc chị Mi của em đau đớn. Chị vì lòng tốt, hay có vấn đề với mẹ bạn thân vậy ta?", Hằng nhìn ra tâm tư của Quyên. Bắt đầu từ hôm kể chuyện Mi muốn con gái thành tác phẩm cho nghe, cô đã biết đàn chị của mình muốn gì.
Chúa tôi! Loài người thật ngu ngốc, Hằng cảm thán.
Quyên bị bắt bài, không phủ nhận hay gật đầu, nói, "Em cũng chẳng phải thèm khât dục vọng thuần khiếp còn gì. Chị cũng vậy, chị muốn nuôi tình yêu, dục vọng thuần khiết với một người. Nhưng hơn Mary, chị sẽ xé xác ai làm người ấy đau khổ".
"Nghe hay đấy! Nhưng đây không phải dục vọng thuần khiết. Nó có thể là yêu, hoặc tương tự và ai biết được được thêm gì không".
"Vậy dục vọng thuần khiết em nói khác sao, nó thần thánh đến mức nào?".
Hằng không đáp, cười che miệng, mắt bắt đầu đảo tới lui như quanh co chẳng nói, nhưng cô vẫn chọn cho Quyên biết, "Chị nghĩ Anna hiện tại có cô đơn không? Em nghĩ chắc không".
Quyên hiểu ngay tức thì, "Em làm? Không! Em giật dây".
"Ai biết được, em chỉ cho lời khuyên thôi. Song em cũng không nghĩ nhờ đó mình đã thấy "Dục vọng thuần khiết" mình mong đợi, thứ không bị tình yêu, xã hội, văn hóa chi phối, đẹp hơn cả hoa".
Mắt Hằng như lấp lánh, tâm can vui sướng, rung động như một thiếu nữ mới yêu. Dù với cô tiếng yêu thật ngu ngốc và sáo rỗng.
"Vậy chúc bé thành công. Chị cũng muốn nghe kể chuyện vào lần tới, khi bé sinh xong. Còn một tháng hơn nhỉ!", Quyên nhìn vào phần bụng bầu tám tháng gần như không nhô to của Hằng. Cô tự hỏi một đứa trẻ được sinh đơn bào sẽ như thế nào, là bản sao y đúc hay biến dị trong tổ hợp gen.
"À! Vậy chị cho em mượn vài hacker trình độ cao, thêm máy quay đi. Loại hiện đại thu âm lấy hình nét. Với chị quan hệ bên bất động sản, bên chính trị mà nhỉ! Chắc tầm tháng là đủ, chị Mi vừa hay công tác về", Hằng cười tít mắt vui sướng. Tim cô rung lên sung sướng khi tưởng tượng đến viễn cảnh trò chơi hoạt động, món quà lớn trao đi, tình dục thuần khiết mình mong đợi hoàn thành.
Hằng thật muốn xem...
Quyên khó đoán được trò lớn Hằng làm, nhưng không khỏi cảm thấy rùng mình với Hằng. Cô cảm giác, lần gặp tới của cả hai nhất định còn thú vị hơn nữa. Cô nhóc sẽ kể cô nghe vài câu chuyện thú vị hơn cả "quá khứ kẻ phản diện".