Chương 1: Bị đưa vào ổ sói
*Trung Hoa điền viên khuyển: Không chỉ một giống chó cụ thể, ở Việt Nam hay còn gọi là chó ta, chó nhà, chó cỏ. Ở đây sau khi cân nhắc mình giữ nguyên “Chó đất” giống QT.
Tui chỉ là một bé Chó đất 100% thuần chủng, tổ tiên ba đời đảm bảo không chạm tới mấy loài chó cảnh xinh đẹp kia.
Nếu xét theo thẩm mỹ loài người thì nhìn tui cũng thường thường, thậm chí hình như còn hơi xấu. Lông tui không trắng không đen mà là một thân màu xám, thoạt nhìn có vẻ xúi quẩy.
Thân thế của tui thì có chút thảm, tui cùng anh chị em vừa mới cai sữa liền bị chủ nhân cũ ném vào một cái rãnh rất nhỏ, nước trong rãnh đều bẩn hề hề. Tui khá là nghiêm túc nghĩ xem có phải ngày xưa tui cũng xinh xắn trắng trẻo lắm, tại bị vứt trong rãnh lâu quá nên mới thành màu xám như bây giờ.
Ai mà không muốn một bộ lông đẹp như tuyết trắng cơ chứ…
Sau đó, tui được đưa vào trại cứu hộ động vật, mỗi ngày trải qua coi như thoải mái.
Người đến nhận nuôi tấp nập ra vào nhưng không ai coi trọng tui, kì thực tui cũng khá biết điều nha, chỉ là không dễ nhìn lắm thôi mà—
Tui cũng muốn có chủ nhân, một chủ nhân sẽ không vứt bỏ tui.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới, mộng đẹp của tui thế mà cũng có ngày trở thành sự thật.
Chủ nhân của tui là một nam nhân rất xa hoa, vung tay một phát liền nhận nuôi hẳn mười mấy bạn chó đủ mọi chủng loại, trong đó bao gồm cả tui – chỉ là một chú Chó đất bé tẹo.
Ngẫm lại sau này không cần lo ăn mặc, có chủ nhân thương yêu, có “cẩu bạn” (bạn chó =))) chơi cùng mỗi ngày tui thật sự hơi hơi kích động rồi.
Chủ nhân chải lông cho tui nè, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhân cho tui thức ăn chó thật ngon nè, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhận còn kiểm tra sức khỏe cho tui nữa, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhân đưa tui vào ổ sói, chủ nhân thật… Hả???
…
Ngao ô, là sói thật!!!!! Ngao ô, muốn mạng chó rồi!!!!!! ΣΣ(゚Д゚;)
/Nhật kí quan sát của nhân viên chăm nuôi 1/
Nhân viên chăm nuôi (NVCN) A: “Biện pháp này có thể được không? Đây đã là con chó thứ mười ba được đưa vào rồi đó. Các cậu nhìn xem bé Chó đất này vẫn còn ở trong lồng mà đã sợ đến vậy, nếu thả ra trước mặt sói còn không phải sợ vãi tè.”
NVCN B: “Lần trước có mấy con ở trong lồng đã tè rồi, con này được tính lớn mật rồi đó!”
NVCN A: “Các cậu nhìn ánh mắt con sói đi, vừa xem thường vừa hung tàn. Ai nha nó tưởng là đồ ăn đính kèm đấy à?”
NVCN D: “Nếu nó mà muốn ăn thật thì chúng ta cũng không tính là vô ích ha.”
NVCN ABC: “…” Cậu đúng là cái loại người sói!
…
NVCN C: “Có điều tôi nghe nói ý thức về lãnh địa của loài sói rất mạnh, trước đây vài con vừa mới đi vào con sói kia đã bắt đầu nhe nanh gầm gừ. Con này sững sờ trong lồng lâu như vậy rồi mà nó mới chỉ quắc mắt chứ không thấy có ý muốn nhào tới.”
NVCN A: “Cậu vừa nói tôi cũng thấy hơi đúng…”
NVCN C: “Hơn nữa tôi phát hiện những con chó trước mình đưa vào đều là chó cái, lần này lúc nhận nuôi nhìn lộn, chọn nhầm con đực.”
NVCN ABD: “…” Cậu lại còn có thể quan sát cẩn thận như vậy.
NVCN C: “Cho nên tôi lớn gan suy đoán, Độc Cô Lang Vương kia có khả năng không cần tình cảm yêu đương, mà là tình huynh đệ.” (=)))) ủa đm)
NVCN ABD: “…” Thiên tài!
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 2/
Huhu tui không biết đã bị “Chủ nhân” ném vào ổ sói bao lâu, chỉ biết là mặt trời sắp xuống núi luôn rồi.
Cả đời chó này lần đầu tiên tui mới cảm thấy cái-lồng là tạo vật tốt đẹp đến vậy, “Chủ nhân” đưa tui vào lồng rồi đặt xuống trước mặt sói. Đúng, là trước mặt (╥_╥)
Cảm ơn lồng, cậu đã che chở an toàn bảo đảm mạng chó cho tui! Cả đời tui cũng không rời khỏi cậu!
Tui núp trong một góc nhỏ cùng sói nhìn nhau. Chống trả. Không phải tui e mình tuyệt đối không phải đối thủ của con sói kia, mà là tui còn có tôn nghiêm loài chó cần giữ đó biết không?
Áaaa, thôi được rồi là tui nói xạo! Kì thực con sói kia vừa mới liếc mắt một cái tui đã lẩy bẩy núp trong góc lồng. Sợ muốn chết rồi, mạng chó đều sắp không còn rồi còn muốn giữ mặt chó làm cái gì nữa—-
Tui run a run, run a run. Mông lùi lại dính cả vào lồng sắt, tui quay đâu lại nhìn, dính vừa khít, đám lông xám đều rối tinh rối mù.
Ô từ từ đã, tui lại nhìn cái lồng một chút. Thanh nan của cái lồng này được đan rất khít nha, lại lén nhìn chiếc giò tráng kiện của kẻ địch trước mặt. Kháo, đảm bảo không nhét vào vừa, vậy tui sợ cái rắm!
Tui không run nữa, thử nhích về phía trước một nhích.
Con sói đang chợp mắt mở ra.
Tui lại nhích một nước.
Sói hung hăng lườm, mang theo một tia nhắc nhở.
Lại nhích một bước… xíu xiuuuu
Từ trong cổ họng sói phát ra tiếng gầm nhẹ, chân trước khẽ động, lưng hơi cong lên, lỗ tai cũng dựng dậy.
Ngao ô không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi!!! Tui vội tìm tư thế thoải mái rồi nằm úp sấp bất động, trong miệng “Nha nha” hai tiếng.
Lang Ca, em sai rồi, ngài tuyệt đối đừng nhào tới.
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 3/
Trời dần tối, “Chủ nhân” đến đem cho tui một bát thức ăn chó, sau đó cho sói kia một chậu thịt thỏ, một chút ý tứ đem tui ra ngoài cũng không có.
Đương nhiên tui nào dám “Uông uông” gọi y, Lang Ca còn ở đây đó.
Tui ư ử nghẹn ngào hai lần, nước mắt lòng thòng nhìn y, hi vọng y có thể thiện tâm quá độ cứu cái mạng chó nhỏ bé này.
Y liền sờ sờ đầu, nhu nhu cổ tui, nói… Thật ra tui cũng không biết y nói gì, chỉ biết y rờ tui xong liền không quay đầu đi mất, không, là y quay đầu liếc Lang Ca một cái, không nhìn đến tui.
“Chủ nhân”, nha nha nha…
Bé thương tâm bé sợ sệt bé ủ rũ bé đói bụng *sụt sịt*— Thức ăn cho chó rất thơm, tui quyết định trước tiên đi lấp đầy cái bụng đã.
Tui nhỏ nhẹ ăn a ăn, sợ quấy nhiễu Lang Ca. Dư quang liếc một cái, quả nhiên Lang Ca đang nhìn tui chằm chằm.
Lang Ca đến thịt thỏ cũng không ăn mà chỉ nhìn chằm chằm tui, nha nha nha, chả lẽ Lang Ca lại thấy thịt chó ngon hơn thịt thỏ (◯Δ◯∥)
Ăn xong thức ăn cho chó tui còn chưa no, “Chủ nhân” khẳng định bình thường hay nuôi mấy loại chó cảnh thần tiên, không biết nông dân chó đất như tui ăn hơi nhiều =)))
Tui nhìn bát trống không, mệt mỏi nằm úp sấp, mũi chó ngửi thấy mùi thịt thỏ.
Lang Ca nhìn tui ăn xong liền nhắm mắt, giống như không định động đến chỗ thịt thỏ kia.
Là thịt thỏ chín a, Lang Ca chắc không thích ăn, nhưng mà tui thì thích nhắm >”<
Tui meo meo duỗi móng vuốt xám nhỏ, định bụng thó miếng thịt thỏ gần nhất.
Chậm rãi dán lên nan lồng, toàn lực duỗi dài chân ra ngoài, rốt cục cũng mò tới khối thịt.
Vừa chạm vào được miếng thịt, tui theo bản năng ngẩng đầu liếc Lang Ca một cái.
Mẹ ơi, ánh mắt sắc lẹm của Lang Ca đang nhìn tui!
Cái nhìn kia làm tui sợ vãi cả linh hồn. Ngay lập tức tui dồn dũng khí cùng trí tuệ cả đời mà đẩy chân một cái, đem chậu thịt đẩy lại gần mặt Lang Ca, một bên chân chó, một bên “Nha nha” hai tiếng bày tỏ trung tâm (lòng trung trinh, trung thành)
Lang Ca híp mắt, không đợi tui biểu diễn xong màn chân chó liền nhe răng nanh hướng móng vuốt của tui nhào tới. Tui giật mình lùi lại, ôm móng vuốt sống sót sau tai nạn lăn lộn trong lồng gào lớn “Ô ô ô ô”
Xong rồi, móng vuốt phế bỏ, móng vuốt phế bỏ!
Còn chưa gào khóc xong liền nghe thấy Lang Ca hừ một tiếng? Mang theo xem thường cùng cười nhạo.
Tui ôm móng vuốt thu về trong góc, lè lưỡi liếm liếm. Ý, không đau nha, hình như chỉ rơi mất mấy cái lông mao.
Vậy tui vừa ăn vạ như vậy chẳng phải rất mất mặt…
Tui lủi lủi rúc đuôi, cuộn tròn lỗ tai, cẩn thận từng li từng tí nhìn Lang Ca một cái.
Lang Ca gặm một miếng thịt thỏ, sau đó giống như không hài lòng lắm mà hẩy chậu ra xa.
Hu hu hu, lúc này có dám duỗi móng cũng duỗi không tới…
Tui chỉ là một bé Chó đất 100% thuần chủng, tổ tiên ba đời đảm bảo không chạm tới mấy loài chó cảnh xinh đẹp kia.
Nếu xét theo thẩm mỹ loài người thì nhìn tui cũng thường thường, thậm chí hình như còn hơi xấu. Lông tui không trắng không đen mà là một thân màu xám, thoạt nhìn có vẻ xúi quẩy.
Thân thế của tui thì có chút thảm, tui cùng anh chị em vừa mới cai sữa liền bị chủ nhân cũ ném vào một cái rãnh rất nhỏ, nước trong rãnh đều bẩn hề hề. Tui khá là nghiêm túc nghĩ xem có phải ngày xưa tui cũng xinh xắn trắng trẻo lắm, tại bị vứt trong rãnh lâu quá nên mới thành màu xám như bây giờ.
Ai mà không muốn một bộ lông đẹp như tuyết trắng cơ chứ…
Sau đó, tui được đưa vào trại cứu hộ động vật, mỗi ngày trải qua coi như thoải mái.
Người đến nhận nuôi tấp nập ra vào nhưng không ai coi trọng tui, kì thực tui cũng khá biết điều nha, chỉ là không dễ nhìn lắm thôi mà—
Tui cũng muốn có chủ nhân, một chủ nhân sẽ không vứt bỏ tui.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới, mộng đẹp của tui thế mà cũng có ngày trở thành sự thật.
Chủ nhân của tui là một nam nhân rất xa hoa, vung tay một phát liền nhận nuôi hẳn mười mấy bạn chó đủ mọi chủng loại, trong đó bao gồm cả tui – chỉ là một chú Chó đất bé tẹo.
Ngẫm lại sau này không cần lo ăn mặc, có chủ nhân thương yêu, có “cẩu bạn” (bạn chó =))) chơi cùng mỗi ngày tui thật sự hơi hơi kích động rồi.
Chủ nhân chải lông cho tui nè, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhân cho tui thức ăn chó thật ngon nè, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhận còn kiểm tra sức khỏe cho tui nữa, chủ nhân thật tốt.
Chủ nhân đưa tui vào ổ sói, chủ nhân thật… Hả???
…
Ngao ô, là sói thật!!!!! Ngao ô, muốn mạng chó rồi!!!!!! ΣΣ(゚Д゚;)
/Nhật kí quan sát của nhân viên chăm nuôi 1/
Nhân viên chăm nuôi (NVCN) A: “Biện pháp này có thể được không? Đây đã là con chó thứ mười ba được đưa vào rồi đó. Các cậu nhìn xem bé Chó đất này vẫn còn ở trong lồng mà đã sợ đến vậy, nếu thả ra trước mặt sói còn không phải sợ vãi tè.”
NVCN B: “Lần trước có mấy con ở trong lồng đã tè rồi, con này được tính lớn mật rồi đó!”
NVCN A: “Các cậu nhìn ánh mắt con sói đi, vừa xem thường vừa hung tàn. Ai nha nó tưởng là đồ ăn đính kèm đấy à?”
NVCN D: “Nếu nó mà muốn ăn thật thì chúng ta cũng không tính là vô ích ha.”
NVCN ABC: “…” Cậu đúng là cái loại người sói!
…
NVCN C: “Có điều tôi nghe nói ý thức về lãnh địa của loài sói rất mạnh, trước đây vài con vừa mới đi vào con sói kia đã bắt đầu nhe nanh gầm gừ. Con này sững sờ trong lồng lâu như vậy rồi mà nó mới chỉ quắc mắt chứ không thấy có ý muốn nhào tới.”
NVCN A: “Cậu vừa nói tôi cũng thấy hơi đúng…”
NVCN C: “Hơn nữa tôi phát hiện những con chó trước mình đưa vào đều là chó cái, lần này lúc nhận nuôi nhìn lộn, chọn nhầm con đực.”
NVCN ABD: “…” Cậu lại còn có thể quan sát cẩn thận như vậy.
NVCN C: “Cho nên tôi lớn gan suy đoán, Độc Cô Lang Vương kia có khả năng không cần tình cảm yêu đương, mà là tình huynh đệ.” (=)))) ủa đm)
NVCN ABD: “…” Thiên tài!
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 2/
Huhu tui không biết đã bị “Chủ nhân” ném vào ổ sói bao lâu, chỉ biết là mặt trời sắp xuống núi luôn rồi.
Cả đời chó này lần đầu tiên tui mới cảm thấy cái-lồng là tạo vật tốt đẹp đến vậy, “Chủ nhân” đưa tui vào lồng rồi đặt xuống trước mặt sói. Đúng, là trước mặt (╥_╥)
Cảm ơn lồng, cậu đã che chở an toàn bảo đảm mạng chó cho tui! Cả đời tui cũng không rời khỏi cậu!
Tui núp trong một góc nhỏ cùng sói nhìn nhau. Chống trả. Không phải tui e mình tuyệt đối không phải đối thủ của con sói kia, mà là tui còn có tôn nghiêm loài chó cần giữ đó biết không?
Áaaa, thôi được rồi là tui nói xạo! Kì thực con sói kia vừa mới liếc mắt một cái tui đã lẩy bẩy núp trong góc lồng. Sợ muốn chết rồi, mạng chó đều sắp không còn rồi còn muốn giữ mặt chó làm cái gì nữa—-
Tui run a run, run a run. Mông lùi lại dính cả vào lồng sắt, tui quay đâu lại nhìn, dính vừa khít, đám lông xám đều rối tinh rối mù.
Ô từ từ đã, tui lại nhìn cái lồng một chút. Thanh nan của cái lồng này được đan rất khít nha, lại lén nhìn chiếc giò tráng kiện của kẻ địch trước mặt. Kháo, đảm bảo không nhét vào vừa, vậy tui sợ cái rắm!
Tui không run nữa, thử nhích về phía trước một nhích.
Con sói đang chợp mắt mở ra.
Tui lại nhích một nước.
Sói hung hăng lườm, mang theo một tia nhắc nhở.
Lại nhích một bước… xíu xiuuuu
Từ trong cổ họng sói phát ra tiếng gầm nhẹ, chân trước khẽ động, lưng hơi cong lên, lỗ tai cũng dựng dậy.
Ngao ô không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi!!! Tui vội tìm tư thế thoải mái rồi nằm úp sấp bất động, trong miệng “Nha nha” hai tiếng.
Lang Ca, em sai rồi, ngài tuyệt đối đừng nhào tới.
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 3/
Trời dần tối, “Chủ nhân” đến đem cho tui một bát thức ăn chó, sau đó cho sói kia một chậu thịt thỏ, một chút ý tứ đem tui ra ngoài cũng không có.
Đương nhiên tui nào dám “Uông uông” gọi y, Lang Ca còn ở đây đó.
Tui ư ử nghẹn ngào hai lần, nước mắt lòng thòng nhìn y, hi vọng y có thể thiện tâm quá độ cứu cái mạng chó nhỏ bé này.
Y liền sờ sờ đầu, nhu nhu cổ tui, nói… Thật ra tui cũng không biết y nói gì, chỉ biết y rờ tui xong liền không quay đầu đi mất, không, là y quay đầu liếc Lang Ca một cái, không nhìn đến tui.
“Chủ nhân”, nha nha nha…
Bé thương tâm bé sợ sệt bé ủ rũ bé đói bụng *sụt sịt*— Thức ăn cho chó rất thơm, tui quyết định trước tiên đi lấp đầy cái bụng đã.
Tui nhỏ nhẹ ăn a ăn, sợ quấy nhiễu Lang Ca. Dư quang liếc một cái, quả nhiên Lang Ca đang nhìn tui chằm chằm.
Lang Ca đến thịt thỏ cũng không ăn mà chỉ nhìn chằm chằm tui, nha nha nha, chả lẽ Lang Ca lại thấy thịt chó ngon hơn thịt thỏ (◯Δ◯∥)
Ăn xong thức ăn cho chó tui còn chưa no, “Chủ nhân” khẳng định bình thường hay nuôi mấy loại chó cảnh thần tiên, không biết nông dân chó đất như tui ăn hơi nhiều =)))
Tui nhìn bát trống không, mệt mỏi nằm úp sấp, mũi chó ngửi thấy mùi thịt thỏ.
Lang Ca nhìn tui ăn xong liền nhắm mắt, giống như không định động đến chỗ thịt thỏ kia.
Là thịt thỏ chín a, Lang Ca chắc không thích ăn, nhưng mà tui thì thích nhắm >”<
Tui meo meo duỗi móng vuốt xám nhỏ, định bụng thó miếng thịt thỏ gần nhất.
Chậm rãi dán lên nan lồng, toàn lực duỗi dài chân ra ngoài, rốt cục cũng mò tới khối thịt.
Vừa chạm vào được miếng thịt, tui theo bản năng ngẩng đầu liếc Lang Ca một cái.
Mẹ ơi, ánh mắt sắc lẹm của Lang Ca đang nhìn tui!
Cái nhìn kia làm tui sợ vãi cả linh hồn. Ngay lập tức tui dồn dũng khí cùng trí tuệ cả đời mà đẩy chân một cái, đem chậu thịt đẩy lại gần mặt Lang Ca, một bên chân chó, một bên “Nha nha” hai tiếng bày tỏ trung tâm (lòng trung trinh, trung thành)
Lang Ca híp mắt, không đợi tui biểu diễn xong màn chân chó liền nhe răng nanh hướng móng vuốt của tui nhào tới. Tui giật mình lùi lại, ôm móng vuốt sống sót sau tai nạn lăn lộn trong lồng gào lớn “Ô ô ô ô”
Xong rồi, móng vuốt phế bỏ, móng vuốt phế bỏ!
Còn chưa gào khóc xong liền nghe thấy Lang Ca hừ một tiếng? Mang theo xem thường cùng cười nhạo.
Tui ôm móng vuốt thu về trong góc, lè lưỡi liếm liếm. Ý, không đau nha, hình như chỉ rơi mất mấy cái lông mao.
Vậy tui vừa ăn vạ như vậy chẳng phải rất mất mặt…
Tui lủi lủi rúc đuôi, cuộn tròn lỗ tai, cẩn thận từng li từng tí nhìn Lang Ca một cái.
Lang Ca gặm một miếng thịt thỏ, sau đó giống như không hài lòng lắm mà hẩy chậu ra xa.
Hu hu hu, lúc này có dám duỗi móng cũng duỗi không tới…