Chương 23
“Chăm sóc? Hay là đến để lấy lòng tôi!” Lục Vân hừ lạnh một tiếng.
“Lôi Áo không dám!”
Trong khoảnh khắc Mồ hôi lạnh trên người Lôi Áo như thác nước rơi xuống, trong lòng cũng giống như bị một ngọn núi lớn gắt gao ngăn chặn, không thở nổi.
Khí thế của Vân Thiên Thần Quân, thật là đáng sợ.
Người bình thường có thể sẽ cảm thấy khí chất của hắn bình thường, nhưng chỉ cần hơi hiểu hắn liền biết, càng bình thường, càng đáng sợ.
Lôi Áo chính là như thế.
Nếu như không biết trước thân phận của Lục Vân, hắn sẽ cảm thấy Lục Vân chính là một thanh niên bình thường không có gì lạ, nhưng sau khi biết thân phận của Lục Vân, mỗi lời nói cử chỉ kia, đều có thể mang đến cho hắn cảm giác áp bách cực lớn.
“Không cần khẩn trương, mặc kệ là chăm sóc cũng được, lấy lòng cũng được, anh tới cũng đúng lúc.”
Ngay tại thời điểm Lôi Áo cảm giác sắp hít thở không thông, một câu nói của Lục Vân, làm cho hắn trong nháy mắt lấy lại được cuộc sống mới.
“Nguyện nghe Thần Quân điện hạ sai khiến!”
“Được.”
Lục Vân gật đầu:
“Có vài chuyện, tôi cần anh giúp tôi đi làm.”
“Thứ nhất, trận hỏa hoạn mười lăm năm trước của cô nhi viện Dương Quang, tôi nghi ngờ có liên quan đến bất động sản Trác Tuyệt, anh đi điều tra đi.”
“Thứ hai, ngày mai công ty chị tôi, tập đoàn Khuynh Thành, có một buổi họp báo sản phẩm mới, tôi hy vọng anh có thể làm chút chuyện.”
“Thứ ba……”
Lục Vân dặn dò xong, Lôi Áo cung kính rời đi, tâm tình kích động dị thường.
Có thể thay Vân Thiên Thần Quân làm việc, là việc mà vô số người tha thiết ước mơ, Lôi Áo may mắn lấy được này vinh hạnh đặc biệt này, không biết có bao nhiêu người ghen ghét.
Mà sau khi Lôi Áo rời đi không lâu, Lục Vân liền nhận được một tin nhắn nhắc nhở qua hòm thư.
Trở lại phòng, dùng máy tính của chị cả đăng nhập vào hòm thư, tải tập tin nén bên trong xuống.
Khóe miệng Lục Vân không khỏi hiện ra một tia cười lạnh: “Rất biết chơi nha!”
Ngày mai nếu Lưu Chí Phong biết điều không gây chuyện còn tốt, nếu là không biết tốt xấu, chỉ cần dựa vào những văn kiện này, cũng đủ để cho hắn thân bại danh liệt.
Ngày hôm sau.
Phòng hội nghị, tầng mười ba cao ốc Khuynh Thành.
Truyền thông liên tục vào vị trí, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàg.
Diệp Khuynh Thành nhiều lần nhấn mạnh nói: “Nhất định phải kiểm tra thật tốt thẻ công tác của bọn họ, đừng cho người không liên quan vào phá rồi.”
Bộ trưởng an ninh Quách Huy vỗ ngực cam đoan: “Diệp tổng, tôi làm việc cô cứ yên tâm.”
Nhưng lúc chuẩn bị ở hậu trường, Diệp Khuynh Thành vẫn cảm thấy lo sợ bất an.
“Lôi Áo không dám!”
Trong khoảnh khắc Mồ hôi lạnh trên người Lôi Áo như thác nước rơi xuống, trong lòng cũng giống như bị một ngọn núi lớn gắt gao ngăn chặn, không thở nổi.
Khí thế của Vân Thiên Thần Quân, thật là đáng sợ.
Người bình thường có thể sẽ cảm thấy khí chất của hắn bình thường, nhưng chỉ cần hơi hiểu hắn liền biết, càng bình thường, càng đáng sợ.
Lôi Áo chính là như thế.
Nếu như không biết trước thân phận của Lục Vân, hắn sẽ cảm thấy Lục Vân chính là một thanh niên bình thường không có gì lạ, nhưng sau khi biết thân phận của Lục Vân, mỗi lời nói cử chỉ kia, đều có thể mang đến cho hắn cảm giác áp bách cực lớn.
“Không cần khẩn trương, mặc kệ là chăm sóc cũng được, lấy lòng cũng được, anh tới cũng đúng lúc.”
Ngay tại thời điểm Lôi Áo cảm giác sắp hít thở không thông, một câu nói của Lục Vân, làm cho hắn trong nháy mắt lấy lại được cuộc sống mới.
“Nguyện nghe Thần Quân điện hạ sai khiến!”
“Được.”
Lục Vân gật đầu:
“Có vài chuyện, tôi cần anh giúp tôi đi làm.”
“Thứ nhất, trận hỏa hoạn mười lăm năm trước của cô nhi viện Dương Quang, tôi nghi ngờ có liên quan đến bất động sản Trác Tuyệt, anh đi điều tra đi.”
“Thứ hai, ngày mai công ty chị tôi, tập đoàn Khuynh Thành, có một buổi họp báo sản phẩm mới, tôi hy vọng anh có thể làm chút chuyện.”
“Thứ ba……”
Lục Vân dặn dò xong, Lôi Áo cung kính rời đi, tâm tình kích động dị thường.
Có thể thay Vân Thiên Thần Quân làm việc, là việc mà vô số người tha thiết ước mơ, Lôi Áo may mắn lấy được này vinh hạnh đặc biệt này, không biết có bao nhiêu người ghen ghét.
Mà sau khi Lôi Áo rời đi không lâu, Lục Vân liền nhận được một tin nhắn nhắc nhở qua hòm thư.
Trở lại phòng, dùng máy tính của chị cả đăng nhập vào hòm thư, tải tập tin nén bên trong xuống.
Khóe miệng Lục Vân không khỏi hiện ra một tia cười lạnh: “Rất biết chơi nha!”
Ngày mai nếu Lưu Chí Phong biết điều không gây chuyện còn tốt, nếu là không biết tốt xấu, chỉ cần dựa vào những văn kiện này, cũng đủ để cho hắn thân bại danh liệt.
Ngày hôm sau.
Phòng hội nghị, tầng mười ba cao ốc Khuynh Thành.
Truyền thông liên tục vào vị trí, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàg.
Diệp Khuynh Thành nhiều lần nhấn mạnh nói: “Nhất định phải kiểm tra thật tốt thẻ công tác của bọn họ, đừng cho người không liên quan vào phá rồi.”
Bộ trưởng an ninh Quách Huy vỗ ngực cam đoan: “Diệp tổng, tôi làm việc cô cứ yên tâm.”
Nhưng lúc chuẩn bị ở hậu trường, Diệp Khuynh Thành vẫn cảm thấy lo sợ bất an.