Chương 22
‘-Tôi đã nghe thằng Bắc Thiên nói về việc hai gia đình chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ cho tụi nhỏ rồi nên gọi cho bà sui để chọn ngày lành tháng tốt đây’, Vương phu nhân cười nói ngọt ngào
‘- Tôi cũng nôn nóng quá đây nè nhưng khổ nỗi con bé Lệ Nhu nhà tôi đang vướng bận chuyện học hành đây’, bà thở dài kể khổ
Nghe thấy vậy bà Diệp bèn nói: '- Vậy chị thấy phương án cho tụi nhỏ đính hôn trước ổn không ’
‘- Ồ tôi thấy cũng không tồi, để hai đứa nhỏ đính hôn rồi từ từ tìm hiểu về nhau rồi kết hôn cũng không muộn chị nhỉ’, bà Khẩm nói
‘- Ừm vậy đi, còn về chuyện chọn ngày đính hôm chị định như thế nào’, mẹ của Vương Bắc Thiên hỏi
‘- Chuyện ngày lành tháng tốt tôi xin nhờ chị sui lo có được không’, bà vừa cười vừa đưa tay xoa xoa bàn tay của Lệ Nhu, cô gái nãy giờ đang đỏ mặt ngại ngùng vì nghe câu chuyện kết hôn của mình và Bắc Thiên
‘- Chị sui tin tưởng tôi như vậy thì tôi xin nhận, sẽ không làm chị thất vọng, còn về địa điểm tổ chức hay trang trí thì để tụi nhỏ tự bàn với nhau chị nhỉ’, bà Diệp đáp lời
‘- Được được vậy chúng ta sẽ quyết định như vậy nhé’, bà Khẩm cười tít cả mắt
‘- Vậy để tôi bảo với Bắc Thiên sắp xếp lịch để bàn chuyện đính hôn với tiểu Nhu ngay’, bà niềm nở cất tiếng
‘- Vâng, chị sui’, bà Dĩnh Chi khách sáo
Nói xong, hai người phụ nữ chào nhau rồi cúp máy, bà Khẩm bên đây vuốt ve khuôn mặt của đứa con gái bà hết mực yêu thương: “Nhu Nhu à con thấy không con sắp gả đi thật rồi nè”
“Vâng, mẹ”, cô nói rồi tiếp tục: “Con sẽ về thăm mẹ thường xuyên mà mẹ đừng tỏ vẻ buồn bã, con sẽ không thể rời đi mất”, Khẩm Lệ Nhu ôm người mẹ của mình vào lòng an ủi
“Nhớ mới đây con còn bé xíu mà giờ đã sắp gả chồng rồi, thời gian trôi qua đúng là nhanh thật”, bà tiếp tục vuốt ve tấm lưng của cô gái, trên mặt đầy vẻ cưng chiều
“Mẹ à ai cũng phải lớn mà, con của mẹ cũng vậy”, cô tựa cằm lên vai bà thủ thỉ
“Tới lúc đó hãy sống thật hạnh phúc con nhé”, bà vừa nói vừa mỉm cười hạnh phúc
“Vâng ạ, chắc chắn rồi”, mặt Khẩm Lệ Nhu mỉm cười nhưng trong lòng bất giác cảm thấy rối bời, cô vẫn có chút không tự tin mình có thể chiếm lấy trái tim của người đàn ông đó, nhưng rồi cô gạt phăn đi, tiếp tục mong chờ vào tương lai hạnh phúc của hai người
Ở văn phòng của Vương Bắc Thiên, anh đang bận rộn xử lí những chồng văn kiện dày đặc, đột nhiên có cuộc gọi đến, anh liếc mắt qua nhìn, là mẹ anh. Bắc Thiên kí xong tờ văn kiện đang dở dang rồi bắt máy: ‘- Alo, mẹ à’
Đầu dây bên kia nhanh chóng đáp: ‘- Ừm, là mẹ, mẹ có chút chuyện muốn bàn với con, con đang rảnh chứ’
‘- Con không rảnh lắm nhưng vẫn có thể nghe, mẹ cứ nói đi’, anh tiếp tục lật những trang giấy trên bàn tiếp tục công việc
Bà nghe vậy thì có chút thở dài: ‘- Con trai à, con sắp lấy vợ rồi, công việc làm vừa phải thôi còn phải dành thời gian quan tâm đến vợ sắp cưới của mình nữa chứ’
‘- Vâng con biết rồi, có chuyện gì sao mẹ mau nói đi’, mắt anh dán chặt vào đống giấy tờ nhưng miệng vẫn theo quán tính hỏi mẹ mình
'- Mẹ muốn bàn về chuyện tổ chức đính hôn trước cho con và Lệ Nhu vì con bé đang bận học nên sau tốt nghiệp sẽ làm đám cưới chính thức ', bà ngồi trên ghế sofa vắt một bên chân lên đùi
‘- Sao cũng được’, Vương Bắc Thiên thờ ơ trả lời
‘- Gì mà sao cũng được chứ, chuyện ngày lành tháng tốt thì mẹ sẽ lo còn về phần địa điểm và trang trí để con và Lệ Nhu quyết’, bà nói
‘- Tôi cũng nôn nóng quá đây nè nhưng khổ nỗi con bé Lệ Nhu nhà tôi đang vướng bận chuyện học hành đây’, bà thở dài kể khổ
Nghe thấy vậy bà Diệp bèn nói: '- Vậy chị thấy phương án cho tụi nhỏ đính hôn trước ổn không ’
‘- Ồ tôi thấy cũng không tồi, để hai đứa nhỏ đính hôn rồi từ từ tìm hiểu về nhau rồi kết hôn cũng không muộn chị nhỉ’, bà Khẩm nói
‘- Ừm vậy đi, còn về chuyện chọn ngày đính hôm chị định như thế nào’, mẹ của Vương Bắc Thiên hỏi
‘- Chuyện ngày lành tháng tốt tôi xin nhờ chị sui lo có được không’, bà vừa cười vừa đưa tay xoa xoa bàn tay của Lệ Nhu, cô gái nãy giờ đang đỏ mặt ngại ngùng vì nghe câu chuyện kết hôn của mình và Bắc Thiên
‘- Chị sui tin tưởng tôi như vậy thì tôi xin nhận, sẽ không làm chị thất vọng, còn về địa điểm tổ chức hay trang trí thì để tụi nhỏ tự bàn với nhau chị nhỉ’, bà Diệp đáp lời
‘- Được được vậy chúng ta sẽ quyết định như vậy nhé’, bà Khẩm cười tít cả mắt
‘- Vậy để tôi bảo với Bắc Thiên sắp xếp lịch để bàn chuyện đính hôn với tiểu Nhu ngay’, bà niềm nở cất tiếng
‘- Vâng, chị sui’, bà Dĩnh Chi khách sáo
Nói xong, hai người phụ nữ chào nhau rồi cúp máy, bà Khẩm bên đây vuốt ve khuôn mặt của đứa con gái bà hết mực yêu thương: “Nhu Nhu à con thấy không con sắp gả đi thật rồi nè”
“Vâng, mẹ”, cô nói rồi tiếp tục: “Con sẽ về thăm mẹ thường xuyên mà mẹ đừng tỏ vẻ buồn bã, con sẽ không thể rời đi mất”, Khẩm Lệ Nhu ôm người mẹ của mình vào lòng an ủi
“Nhớ mới đây con còn bé xíu mà giờ đã sắp gả chồng rồi, thời gian trôi qua đúng là nhanh thật”, bà tiếp tục vuốt ve tấm lưng của cô gái, trên mặt đầy vẻ cưng chiều
“Mẹ à ai cũng phải lớn mà, con của mẹ cũng vậy”, cô tựa cằm lên vai bà thủ thỉ
“Tới lúc đó hãy sống thật hạnh phúc con nhé”, bà vừa nói vừa mỉm cười hạnh phúc
“Vâng ạ, chắc chắn rồi”, mặt Khẩm Lệ Nhu mỉm cười nhưng trong lòng bất giác cảm thấy rối bời, cô vẫn có chút không tự tin mình có thể chiếm lấy trái tim của người đàn ông đó, nhưng rồi cô gạt phăn đi, tiếp tục mong chờ vào tương lai hạnh phúc của hai người
Ở văn phòng của Vương Bắc Thiên, anh đang bận rộn xử lí những chồng văn kiện dày đặc, đột nhiên có cuộc gọi đến, anh liếc mắt qua nhìn, là mẹ anh. Bắc Thiên kí xong tờ văn kiện đang dở dang rồi bắt máy: ‘- Alo, mẹ à’
Đầu dây bên kia nhanh chóng đáp: ‘- Ừm, là mẹ, mẹ có chút chuyện muốn bàn với con, con đang rảnh chứ’
‘- Con không rảnh lắm nhưng vẫn có thể nghe, mẹ cứ nói đi’, anh tiếp tục lật những trang giấy trên bàn tiếp tục công việc
Bà nghe vậy thì có chút thở dài: ‘- Con trai à, con sắp lấy vợ rồi, công việc làm vừa phải thôi còn phải dành thời gian quan tâm đến vợ sắp cưới của mình nữa chứ’
‘- Vâng con biết rồi, có chuyện gì sao mẹ mau nói đi’, mắt anh dán chặt vào đống giấy tờ nhưng miệng vẫn theo quán tính hỏi mẹ mình
'- Mẹ muốn bàn về chuyện tổ chức đính hôn trước cho con và Lệ Nhu vì con bé đang bận học nên sau tốt nghiệp sẽ làm đám cưới chính thức ', bà ngồi trên ghế sofa vắt một bên chân lên đùi
‘- Sao cũng được’, Vương Bắc Thiên thờ ơ trả lời
‘- Gì mà sao cũng được chứ, chuyện ngày lành tháng tốt thì mẹ sẽ lo còn về phần địa điểm và trang trí để con và Lệ Nhu quyết’, bà nói