Chương 35: Tôi Chỉ Thích Em
“A, thả lỏng nào, chỉ là lấy một chút máu của cô ấy thôi.”Nhìn con vật trước mặt không ngừng quất đánh đuôi mình xuống mặt đất, Ngải Khắc trong lòng có chút rụt rè. Chỉ có thể lui về phía sau một bước, giơ tay lên tỏ vẻ mình không có ác ý.Arthur nhìn về phía anh ta lộ ra một biểu cảm tàn nhẫn, nếu không phải Thiên Tình đang ở chỗ này, chỉ sợ hắn cũng muốn biến thành thằn lằn xông lên.“Arthur.”Đột nhiên, một bàn tay trắng nõn dịu dàng vỗ nhẹ cánh tay hắn, Thiên Tình nhìn Ngải Khắc dường như rất khẩn trương, có chút khó hiểu hỏi anh ta: “Anh rút máu của tôi dùng làm gì, tôi chẳng qua chỉ là một người bình thường mà thôi.”“Tôi muốn biết tại sao cậu ta thích cô như vậy, có phải bởi vì cô có nhóm máu đặc biệt, hay là vì một nguyên nhân nào khác.”Thiên Tình không nói gì, cô làm sao biết Arthur tại sao lại thích mình. Nhìn đại gia hỏa bên cạnh một cái, cô chỉ nhận lại được một ánh mắt vô tội.“Tôi chỉ thích em.”Không còn lời nào nữa, Arthur cũng không thể biểu đạt ra được ý tứ phức tạp này. Nhưng mà cô vẫn hiểu rõ tâm ý hắn, biết cái từ thích của hắn không hề trộn lẫn với bất kỳ tạp chất nào.Mặc dù là có, cũng là cô nắm giữ lợi thế, sẽ chỉ làm tên thằn lằn lớn xác này thêm thích cô thôi.“Lấy đi.”Thiên Tình trấn an sự nôn nóng của Arthur, sau đó cô đưa cánh tay mình cho Ngải Khắc, kim tiêm màu bạc lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nhìn máu bị rút ra một chút, đồng tử của thằn lằn lớn cũng co nhỏ lại theo.Đuôi to đập ở bên chân Ngải Khắc, có ý uy hiếp khiến đôi tay của nhà khoa học cuồng nhiệt nào đó khẽ run lên.Cuối cùng vẫn rút được mẫu máu.Nhìn máu tươi đỏ thẫm bên trong ống nghiệm, ánh mắt Arthur gắt gao nhìn chằm chằm Ngải Khắc, sàn nhà gỗ bị đuôi của hắn đập đến kêu kẽo kẹt kẽo kẹt.“Có thể kêu hắn an tĩnh lại được không? Tôi sợ hắn lại kích động một chút, nơi này sẽ sụp mất.”Quả thực là căn phòng này cũng không quá vững chắc. Vì tránh xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Thiên Tình kéo Arthur đang có tâm trạng không tốt chuồn ra ngoài cửa, sau đó chạy đến bờ biển.Lúc này bờ biển có không ít người, trong đó còn có người đàn ông tóc vàng, Cừu Đức. Arthur vừa nhìn thấy hắn ta sắc mặt liền sụp đổ, còn đang mang thù.Cừu Đức cũng thấy được hai người bọn họ, liếc nhìn thủ hạ xung quanh có chút sợ hãi, hắn ta treo ý cười trên mặt dần dần tới gần.“Rất khó đối phó với Ngải Khắc.”Đi lên nói một câu như vậy, làm cho Thiên Tình có chút không thể hiểu được. Có chút khó hiểu nhìn đối phương, rơi ở trong mắt Cừu Đức liền biến thành oán giận.“Tôi cũng có chút không chịu nổi Ngải Khắc, không ở lại phòng thí nghiệm, mà một hai phải tự ra làm riêng. Nhiều đô la Mỹ như vậy, nói không cần là không cần.”Lúc nói ra lời này, trong mắt Cừu Đức mang theo bất mãn cùng oán hận. Suy cho cùng nếu lúc trước không đến đây với Ngải Khắc, có lẽ đời này của hắn ta sẽ uống rượu ở biệt thự, làm tình với nhiều người phụ nữ khác nhau.Nhưng cố tình, tên Ngải Khắc này lại không có đầu óc.Thiên Tình nghe ra một chút ý tứ khác trong lời này, nhìn biểu cảm xúc động phẫn nộ của Cừu Đức, đột nhiên cảm thấy tình hình của Ngải Khắc, tựa như cũng không tốt lắm.Cô không nói gì, chỉ cười lạnh nhạt với đối phương, sau đó kéo Arthur vẫn đang không ngừng phóng ánh mắt sắc lẹm tới Cừu Đức, nhanh chóng rời đi.Đợi bọn họ rời khỏi, trái tim Cừu Đức lúc này mới buông xuống. Phải biết rằng bị tên thằn lằn lớn ấy nhìn chằm chằm, cảm giác rất giống bị Tử Thần theo dõi.Lau mồ hôi lạnh trên trán, hắn ta bắt đầu lên kế hoạch làm sao đối phó với Ngải khắc.………………Bên này, vốn dĩ Thiên Tình muốn mang Arthur đi xem con gấu kia, kết quả lại bị gia hỏa này kéo cô đến bờ biển bắt cua với sò biển, hắn còn nhớ rõ trước đó cô thích ăn thứ này.Hải âu trên đỉnh đầu lượn vòng, phát ra tiếng kêu thanh thúy, Thiên Tình đang dẩu mông bắt một con cua biển muốn chạy trốn, thì một cái đuôi to đột nhiên sờ vào mông cô.Bất thình lình bị đụng vào, khiến Thiên Tình lảo đảo không đứng vững, trực tiếp nhoài người xuống biển.“Arthur!! ~!”