Chương 47: 47: Lời Cuối Cùng
Hai ngày sau, Lạc Ân vẫn không đến công ty cô vẫn ở nhà nấu ăn xem phim một cách thông thả cứ như một người khác vậy."Chị không ăn nho sao ?" - Tiểu Tinh đi ra mặt còn mới ngủ dậy."Châu Nhi từ sớm đi mua lựu về cho em đấy lát nữa vào phụ em ấy đi" - Lạc Ân miệng nói mắt vẫn xem tivi chăm chú, các đài đều nói về tình hình có nguy cơ phá sản của Lạc Thị.Sáng nay, Phó Thiên Hàm đưa ra một phương pháp thoả hiệp lợi ích đương nhiên sẽ nghiêng về Tuế Liên hơn.Lạc Hồng Quan đã từ chức về hưu giao lại toàn quyền cho con gái Lạc Ân, dựa vào điểm này cô đã lên một kế hoạch sáp nhập hai tập đoàn lại sau một tháng nữa để điều chỉnh lại tập đoàn.....Đúng như dự tính của Lạc Ân và sự khôn khéo của Phó Thiên Hàm công ty đã thoát ra sự khủng hoản kinh tế.Mọi người cũng đồng loạt đồng ý với kiến nghị này, giờ Phó Thiên Hàm chính là cổ đông lớn nhất của Lạc Thị.________________________________Lạc Ân dạo gần đây nhìn vào trong gương thấy nhan sắc của mình ngày một xuống sắc khuôn mặt xanh xao khó coi.Cả tóc cũng bắt đầu chuyển màu từ từ.."Chị..em tìm ra rồi.." - Tiểu Tinh hớn hở chạy vào bếp tìm Lạc Ân đang loay hoay nấu ăn."Chuyện gì thế ?""Em đã phân tích ra những chất lỏng trong thuốc mà Sở Thanh Tranh tiêm vào người chị..nếu cẩn thận tạo ra thuốc giải thì sẽ không vấn đề gì""Thật..thật sao, nhưng mẫu thuốc em lấy ở đâu..""À..thì..Phó Thiên Hàm hai ngày trước đã gửi cho em vì chưa chắc chắn nên tạm thời không nói cho chị"Hoá ra hai ngày nay Phó Thiên Hàm nói giải quyết công việc thì ra là đi tìm Lương Chân lấy mẫu thuốc này về.-------------------------------Ở một nơi khác, Lạc Mi đang cầm một tô canh nóng mang lên phòng cho Mộ Yến Hoa, nhìn cửa bị khoá nên cô nhẹ nhàng gõ cửa gọi."Mẹ à, ăn một chút canh nhé con mang vào đây.."Dù cô đã cố nói lớn nhưng vẫn không chút động tĩnh gì cả, cô đập mạnh cửa ngay cả Lạc Hồng Quan từ dưới lầu cũng đi lên xem thử."Chuyện gì vậy ?""Mẹ..con đã gọi rất nhiều lần nhưng không ai trả lời cả cửa lại khoá.."Người quản gia theo lời của Lạc Hồng Quan mang chìa khoá dự phòng lên, một cảnh tượng kinh hãi đã hiện ra trước mắt...Mộ Yến Hoa tự sát với đống thuốc xung quanh người bà ta."Mẹ..." - Lạc Mi ngã khuỵ xuống.____________________________________Sau khi nghe tin, Lạc Hồng Quan đã gọi Lạc Ân trở về vì có thứ cần đưa cho cô xem.Phó Thiên Hàm đưa Lạc Ân đến, trước cửa cô không muốn vào căn nhà đó một chút nào càng không muốn chạm mặt những người đó."Đi thôi, anh đi cùng em""Ừm.."Lạc Mi ngồi một góc bên cạnh thi thể đang chuẩn bị đưa đi, nhìn thấy cô đến mọi người bất ngờ rồi vội vàng đi đến.Không ngờ Mộ Yến Hoa lại có kết cục như thế này bà ta đã thật sự trả giá tội lỗi của mình.Lạc Hồng Quan đi đến đưa cho Lạc Ân một lá thư trên đó lưu lại nét chữ của bà ta sau cùng muốn gửi lại cho Lạc Ân."Đầu tiên tôi muốn xin lỗi ông..Lạc Hồng Quan, năm đó tôi đố kị Uông Tuyết Y nên đã cố tình khiến ông hiểu lầm cô ta rồi khiến cho gia đình của hai người sụp đỗ...!nhiều năm qua tôi luôn giấu ông, Uông Tuyết Y năm đó là tôi cố tình hãm hại, tôi luôn nghe thấy âm thanh oan trách của cô ta hỏi tôi tại sao lại làm vậy..Nhìn thấy con gái cô ta lớn lên khuôn mặt họ giống như đúc càng khiến tôi khó chịu nhiều lần muốn giết con bé đó...Lạc Mi..tôi muốn giao lại con gái tôi cho ông xin hãy bảo vệ con bé, nó tuy nóng tính nhưng lại rất tốt bụng không giống như tôi..mẹ muốn xin lỗi con Lạc Mi..mẹ không phải một người mẹ tốt.Nhiều chuyện độc ác mẹ làm ra đã đến lúc mẹ phải trả.Điều cuối..tôi muốn xin lỗi cô Lạc Ân..xin lỗi linh hồn nơi chính suối của mẹ cô..tôi không mong cô sẽ tha thứ nhưng đây là lời cuối tôi có thể nói và trả giá cho lỗi lầm của mình...xin lỗi..".