Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chàng Rể Nhặt Được

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chàng Rể Nhặt Được
  3. Chương 23: 23: Tên Khốn Nào Thế

Chương 23: 23: Tên Khốn Nào Thế

Định Ái Diệu đưa Nguyên Huyền về nhà một cách vội vã.

Trên xe còn liên tục khuyên ngan về chuyện nhà hàng.

Nhưng thực tế lời nói Nguyên Huyền không lọt vào tai được bao nhiêu.

Thi thoảng Nguyên Huyền đưa mắt nhìn ra bên ngoài, nhìn vào bầu trời đêm với trăng sao lấp lánh.

Con người nhỏ bé đến cùng cũng không thể đếm được tất cả.

Thân thể nặng trịch đẩy cửa bước vào căn phòng nhỏ trên tầng hai.

Không có tiếng động, không có ánh sáng đèn điện.

Tất cả chỉ một màu tối đen.

"Anh ấy hôm nay cũng không về?"

Với tay bật lên công tắc, tiếng thở dài hoà lẫn dòng suy nghĩ.

Nguyên Huyền thả người nằm phịch xuống ghế sofa, hai mắt vô hồn nhìn vào trần nhà.

"Có chuyện gì sao?"

Rõ ràng Nguyên Huyền đang lim dim muốn chìm vào giấc ngủ cho ngày dài mệt mỏi.

Vậy mà trong đầu lại vang lên tiếng giọng dịu dàng ấm áp cùng hơi thở man mác mùi hương trầm.

Nguyên Huyền không mở mắt, khoé môi cong lên ý cười:

"Bây giờ ngủ mơ cũng cảm nhận được chân thật như vậy? Nếu nhìn thấy người thật thì tốt rồi."

Lam Thành mặc quần áo ở nhà, bả vai hứng lấy đợt sương đêm ướt đẫm mảng lớn.

Nhưng khí chất thanh cao lại càng trở lên rõ ràng.

Đôi mắt màu hạt dẻ cùng mái tóc nhuộm bạch kim muốn phát sáng thay nhau đảo hồn thiếu nữ.

Hắn tiến lại, ôm lấy thân hình nhỏ nhắn trước mặt vào lòng.

Ánh mắt dịu dàng lướt qua khuôn mặt xinh đẹp vốn dĩ phải thật vui vẻ.

Nhưng giờ khắc Nguyên Huyền nhíu lấy lông mày, rúc đầu vào lòng hắn, thi thoảng vang lên tiếng thở nhẹ lại hình dung được dáng vẻ bận rộn cam chịu đến đáng thương.

"Cô gái ngốc này! Chẳng lẽ để cho người ta khi dễ lại không dám phản kháng tới mức vậy?"

Nguyên Huyền tỉnh giấc cũng là sáng sớm chuông đồng hồ vừa kêu.

Bên trong nhà tắm truyền ra tiếng vòi hoa sen.

Trí nhớ mơ hồ hiện lại dáng vẻ Lam Thành bồng cô lên giường.

Hai má Nguyên Huyền bỗng chốc ửng đỏ.

Lại giả vờ vùi đầu vào đống chăn khi cánh cửa bên vang lên tiếng:

"Tạch!"

"Cô bị ốm sao? Còn chưa dậy?"

Vẫn là tiếng giọng bình thường, âm thanh tiết tấu không nhấn nhá.

Vậy mà khiến người nghe có phần hoảng loạn.

Nguyên Huyền như đứa trẻ ăn vụng bị mẹ bắt gặp, vội vàng tung chăn lên:

"Không sao! Không sao! Tại…thấy…"

Lời chưa kịp nói hết, Nguyên Huyền lập tức muốn chảy máu mũi.

Lam Thành từ trong nhà tắm đi ra.

Trên thân chỉ quấn quanh một đoạn vải, che thứ cần che.

Còn những thứ khác, không biết vô tình hay hữu ý mà biến thành cảnh quan hương sắc cho đôi mắt không muốn rời.

Cơ thể hắn săn chắc, bình thường hay mặc tuỳ tiện cũng đủ khiến người ta cảm thấy hút hồn, mà nay mặc như phô diễn lại không để chừa Nguyên Huyền miếng liêm sỉ.

Bàn tay Nguyên Huyền nắm chặt, hai má vốn đỏ nay lại càng thêm tía tai.

Lam Thành không phải dân tập gym nhưng biết quản chế bản thân tập luyện ổn định.

Nên phần rắn chắc có rắn chắc, phần đẹp có đẹp lại không chút thô kệch.

Thấy Nguyên Huyền không rời mắt khỏi một điểm sống, Lam Thành ý cười tiến lại.

Nguyên Huyền không phản ứng.

Lam Thành chỉ cách cô không quá 1 mét.

Cánh tay trần lộ từng đường gân gút đan xen cẩn thận nắm lấy nơi ghim tạm của tấm vải trên thân mà xoay chuyển.

Nguyên Huyền gần nam sắc, đầu óc cuồng loạn chưa phản ứng.

Ghim vải bung ra theo kẽ tay.

Lớp vải dần dần tách nhau.

Vừng ơi! Mở ra!

Một bên đùi màu mỡ tách vải, lấp ló.

Nguyên Huyền bừng tỉnh, đầu óc không còn suy tính thêm lao vội về hướng nhà tắm không dám quay đầu.

"Cảnh quan hùng vĩ này còn chưa xem hết.

Chạy đi vội vậy?"

Nguyên Huyền ghiến răng không thành tiếng.

—Cái tên chết băm đấy! Muốn lợi dụng chiếm tiện nghi sao?

—Vô liêm sỉ!

Theo thói quen thông thường, sau khi Nguyên Huyền sử dụng nhà tắm thì Lam Thành sẽ thay quần áo rồi rời nhà trước.

Đến khi đi làm chỉ có bản thân cùng chiếc xe ga đồng hành.

Nhưng hôm qua về trễ, Nguyên Huyền đành về nhờ xe Ái Diệu.

Hôm nay chỉ có thể định bụng đi xe buýt tới công ty.

"Nhanh lên! Cô ở trong đó gần nửa tiếng rồi!"

Giọng Lam Thành rõ ràng khẩn trương nhưng không giống thúc giục mà lo lắng phần nhiều.

"Anh chưa đi làm hả? Hôm nay được nghỉ?"

Còn chưa đánh răng xong Nguyên Huyền đã thò đầu ra bên ngoài.

Lam Thành đứng cạnh giường cảm nhận từng tia nắng đầu ngày chạm vào thân thể.

Làn da có phần rám nắng lại phát quang những lung linh mộng mị.

Nguyên Huyền bước chân vào thế giới nhan sắc mỹ nam cũng quên luôn liêm sỉ.

"Còn không nhanh lên?"

"Tôi đưa cô đi làm!"

Lam Thành đưa cao khoé môi, giọng điệu ấm áp tựa như nắng.

Trái tim Nguyên Huyền cũng không biết ổn định lại tự loạn nhịp:

"Vậy…vậy sao?"

Xe của Lam Thành là loại xe đua phân khối lớn.

Nguyên Huyền không tìm hiểu, cũng không mấy hứng thú.

Chỉ biết Lam Thành đối với chiếc xe này chính là tình cảm yêu đương mặn nồng cháy bỏng.

Chỉ thiếu điều bế lên giường ngủ cùng.

"Hôm nay...!anh không vội đi làm sao?"

Hai người rõ ràng đi trong nắng ấm, nhưng khoảng không gian ở giữa lại lạnh tới mức khó chịu.

Nguyên Huyền lên tiếng muốn phá vỡ.

Nhưng đến khi hỏi xong mới nhận ra bản thân ngu ngốc đến độ nào.

Lam Thành làm trong quán bar.

Đương nhiên sẽ làm buổi đêm, ban ngày lẽ ra phải ngủ.

Chỉ vì lai người vợ hờ đi làm mà không được nghỉ.

Lam Thành cười theo tiếng gió:

"Đương nhiên vội rồi! Là tại ai đó ngắm kỳ quan thế giới quá nhập tâm khiến tôi phải đi làm muộn.

Cô nói xem...nên làm như thế nào mới phải?"

Cái quái chứ?

Đâu phải Nguyên Huyền mải ngắm?

Là hắn ta tự mình mang đến.

Đã thế còn tự hào: kỳ quan? Làm gì có kỳ quan nào xấu được như vậy?

Nguyên Huyền mặt lại đỏ ửng mặt, khoé mắt có phần tức giận mà cay.

Lam Thành theo đà tiến bất chấp tăng tốc lao vụt về phía trước.

Trong chớp mắt đường phố bình lặng đã thêm đông đúc.

Định Giao sừng sững đứng ngay trước mặt.

“Hôm nay cô Nguyên Huyền có tài xế xịn vậy?”

Bác bảo vệ đã theo công ty rất lâu, cũng rất hiếm khi thấy Nguyên Huyền đến muộn.

Đã vậy lại mang theo một nam nhân tuấn tú, ý cười khẳng định hiện trên gương mặt.

Lam Thành gật đầu chào theo lễ, cũng không định phản ứng.

“Bác lại trêu rồi! Đây là chồng cháu.

Tên anh ấy là Lam Thành.”

Người bảo vệ nheo lại ánh mắt, nhìn càng kĩ thêm một lượt:

“Vậy à? Có nghe nói cô có chồng rồi, còn tưởng là cậu bên kia cơ!”

Dứt lời, người bảo vệ bụm nhanh miệng cười trừ:

“À…à…ý…không phải.

Là tôi thấy cậu ta hay mua cafe cho cô.

Còn tưởng cậu ta…”

Lam Thành theo hướng ánh mắt vội vã nhìn sang bên đường.

Quán cafe đối diện, một người đàn ông trong trang phục âu cổ, gương mặt hiền hoà phối hợp với khí chất dịu dàng.

Một nam nhân chỉ cần đứng đó thôi cũng cho người khác cảm giác an toàn.

“Người đó là bạn học cũ của cháu.

Cậu ta cũng là bên đối tác.

Dạo gần đây đang bàn chuyện làm ăn mới qua lại.”

“Vậy sao?”

Lại nhìn sang Lam Thành mà gượng gạo:

“Tôi không cố ý như vậy đâu.

Cậu thông cảm.

Nguyên Huyền đúng là đi với cậu chính là trời sinh một cặp.”

Lam Thành không thấy câu này giống như đang khen.

Bản thân chỉ cảm thấy tức cười.

Chính lúc này, người đang được nhắc đến xuất hiện trước mặt.

Hắn ta cẩn trọng đưa cho Nguyên Huyền ly cafe, đôi mắt cười nheo lại:

“Hôm nay em đến muộn vậy?”

Hôm nay?

Tức là hôm nào cũng để ý đến chuyện vợ của hắn đi làm?

Nguyên Huyền hơi cúi đầu, đón lấy cốc cafe như lẽ dĩ nhiên:

“Không có chuyện gì! Là hôm qua hơi mệt.”

“Mệt sao? Em bị ốm? Đã uống thuốc chưa? Có biểu hiện như nào?”

“Em không sao! Ngủ một giấc đã đỡ hơn rồi.”

Lam Thành vốn dĩ còn đang đứng tại đây, mà chưa gì đã bị coi thành không khí.

“Đây là ai vậy?”

Người đàn ông kia hướng Lam Thành, đôi mắt cười ý hỏi nhưng rõ ràng theo cảm nhận của phái nam: tên này hẳn đã biết tới Lam Thành.

Bàn tay to lớn vòng qua vai Nguyên Huyền giữ lấy, một tay còn lại đưa về phía trước, miệng không cười, ánh mắt nhạt nhạt đầy sát khí:

“Xin chào! Tôi là Lâm Lam Thành, chồng hợp pháp của Nguyên Huyền.

Còn anh là?”.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5747 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5274 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5005 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4583 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4506 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4456 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter