Chương 31: Ôn thi đại học
Hana massge xong cả người như có sức sống mới,tinh thần sảng khoái,cơ thể thoải mái,cô bước ra ngoài với khí thế hừng hực định xử lý chị Huyền cùng với Sung-ho.Khi cô bước ra ngoài chỉ thấy mỗi chị Huyền đang ngồi làm việc,cô nhìn quanh một vòng hỏi
“Anh ta đi đâu rồi chị?”
Chị Huyền nghe thấy tiếng cô thì ngẩng đầu lên kéo kính xuống đáp
“Cậu Sung-ho có việc đi trước rồi.Em đã thấy khỏe hơn chưa?”
“Em khỏe hơn nhiều rồi.Hôm qua chị đưa em về bằng cách nào vậy?”
Chị Huyền rào trước đón sau chần chừ mãi mới đáp lại câu hỏi của cô
“Chị nói ra e đừng có giận nhé.Em phải hứa không được giận thì chị mới dám nói”
Hana bắt đầu cảm thấy nghi nghi nhưng vẫn tỏ ra bình thản đáp
“Chị cứ nói đi sao cứ phải úp úp mở mở thế,em cũng có ă* th* chị đâu mà sợ”
“Hôm qua cậu Sung-ho thấy em mệt mỏi nên không yên tâm để em về như vậy,cậu ấy đã đi theo xe chúng ta về đây.Là cậu Sung-ho đã bế em từ xe vào giường đấy”
Hana nghe xong không thể bình tĩnh nổi,miệng chỉ thốt lên đúng một từ
“What?”
Thấy vậy chị Huyền chơi bài đánh phủ đầu tâm lý,chị bắt đầu b* một chàng liên thanh
“Em phải cảm thấy biết ơn vì lòng tốt của cậu Sung-ho mới đúng,em hãy nghĩ thoáng lên.Nếu không có cậu ấy liệu em có được thoải mái ngủ đến trưa mới dậy không?Nếu không có cậu ấy thì em đã bị chị gọi dậy từ đêm qua và phải tự mình bò lên nhà rồi.Chị thấy cậu Sung-ho đối xử với em rất tốt,em phải xem lại cách em đối xử với cậu ấy đấy nhé,em đối với cậu ấy có khắt khe quá không?”
Nói xong rồi chị Huyền cũng tìm cách chuồn đi mất để lại một mình Hana vẫn còn đang ngơ ngác với những gì chị nói khi nãy.
“Chị có việc đi phải đi trước đây.Đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn trong bếp,lát em tự ăn một mình nhé.”
Hana ngồi đó suy nghĩ vu vơ một lúc thì bụng cũng bắt đầu thấy đói,cô vào bếp kiếm đồ ăn thì thấy một bàn đầy ắp những món ăn ngon đã được chuẩn bị sẵn kèm theo một tờ ghi chú.
“Anh đã chuẩn bị cho em một vài món ăn em thích,hãy cố gắng ăn thật nhiều sau đó nghỉ ngơi thật tốt nhé.Anh rất lo cho em vậy nên xin em hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt,đừng để mình bị bệnh những lúc không có anh ở bên.Hãy ăn ngon miệng và mau khỏe lại nhé bé con của anh”
Đọc xong nội dung ghi trong từ giấy nhớ cô bống thấy trong lòng ấm áp một cách lạ kỳ,tim bắt đầu đập nhanh,cơ thể bắt đầu nóng dần lên,cảm giác này thật lạ kỳ,cô chợt nhận ra rằng trong lòng mình không ghét anh như những gì cô đang thể hiện ra bên ngoài.
Kết thúc trại hè,mọi việc lại trở về đúng quỹ đạo vốn có của nó,chị Huyền cùng đoàn vũ đạo của cô phải trở về Việt Nam,học sinh cuối cấp cũng tiếp tục học tập chuẩn bị cho kỳ thi đại học.Hana cũng không ngoại lệ,cô cũng phải học tập và cũng từ hôm đó cô không gặp lại Sung-ho do bạn học,còn Sung-ho sáng nào cũng âm thầm ở một góc nào đó ngắm nhìn cô trước khi đi làm và sau khi tan làm về điều này đã trở thành một thói quen của anh.
Ngày thi đại học ở Hàn Quốc hàng năm thường là vào ngày thứ Năm đầu tiên của tháng 11.
Năm học mới của học sinh Hàn Quốc bắt đầu vào tháng 3, kết thúc vào tháng 12.
Học sinh có 2 kỳ nghỉ: nghỉ hè vào tháng 7,8 và nghỉ đông vào tháng 1,2.Thi đại học ở Hàn Quốc được gọi là Suneung hoặc tiếng Anh là CSAT, là kỳ thi cấp quốc gia. Học sinh Hàn Quốc sẽ hoàn thành các môn gồm Quốc ngữ, Tiếng Anh, Toán học, Khoa học, Xã hội, Ngoại ngữ 2 và thi nghề.
Sự chuẩn bị cho kỳ thi Suneung có thể bắt đầu ngay từ cấp học mẫu giáo. Một ngày của học sinh trung học Hàn Quốc diễn ra như sau: đến trường lúc 7h30 để tự học, lớp học ở trường sẽ bắt đầu lúc 9h00 kết thúc lúc 16h00. Sau đó sẽ đến các lớp luyện thi tư nhân hoặc phòng học trong trường để ôn luyện thêm đến 11h đêm.
Cuối cùng, về nhà và làm bài tập khoảng 2 đến 3 tiếng nữa mới được đi ngủ. Một vòng tuần hoàn được lặp lại không có lúc nghỉ ngơi cứ như vậy cho đi khi ngày thi đến!
Để chuẩn bị cho đợt khai giảng năm học mới vào tháng 3 hàng năm, Hàn Quốc thường tổ chức thi đại học vào ngày thứ Năm của tuần thứ 2 của tháng 11. Thí sinh sẽ dự thi tại 1.190 điểm trên cả nước. Thời gian diễn ra kỳ thi là từ 8h40 sáng đến 5h40 chiều. Mọi thí sinh phải có mặt tại địa điểm thi trước 8h10.
(Những thông tin trên nếu có gì không đúng xin đọc giả hãy bỏ qua giúp mình nhé.Xin chân thành cảm ơn ạ)
Thật khó khăn cho Hana khi cô là một học sinh đi tắt,cô đã hoàn thành chương trình cấp ba tại Việt Nam sau đó mới sang Hàn Quốc thi đại học.Bố mẹ Hana cũng biết Hana khác với anh trai mình Nhật Minh,cô luôn ấp ủ ý định sang Hàn học vì muốn sống bên cạnh ông bà nội một thời gian khi còn có thể,cô cũng muốn biết cuộc sống ở quê nội như thế nào nên cả bố mẹ và Hana đều đã có những bước chuẩn bị từ trước.Anh Nhật Minh thì lại thích một cuộc sống mạo hiểm kiểu thám tử và muốn được cống hiến cho đất nước mình đã sinh ra và lớn lên giống như mẹ mình vậy,anh đã chọn học và trở thành cảnh sát hình sự để có thể tham gia vào công cuộc điều tra phá án thoả mã sở thích mạo hiểm của mình.
Điều này giúp Hana dễ dàng thích ứng với một cuộc sống mới ở Hàn và một đất nước vừa quen thộc vừa xa lạ này,bên cạnh đó phía ông bà nội và bác cả cô cũng giúp cả nhà Hana làm những thủ tục cần thiết từ trước để luôn sẵn sàng đón cả gia đình Hana sang bất cứ khi nào họ người muốn.
Vậy nên Hana đã phải nỗ lực gấp đôi những học sinh bản địa khác cùng một lúc cô phải học hai chương trình học,một là chương trình học chính quy của Việt Nam và một chương trình học chính quy của Hàn Quốc.Nhưng với học lực giỏi và trí tuệ thông minh của mình điều này không hề làm khó cô mà ngược lại càng khiến cô cảm thấy thích thú hang say hơn.
Bây giờ đã là cuối tháng 7 rồi không còn nhiều thời gian để ôn thi nữa,cũng như bao thí sinh khác Hana,Ye-jun,Yu-jun và Ga-in cũng phải lao đầu vào sách vở ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng này.Cả bốn người đều cùng nhau ôn luyện tại trung tâm luyện thi nổi tiếng của bác cả Kim Kang-dae,dưới sự hướng dẫn trực tiếp của bác Kang-dea cả bốn người đều tiến bộ rất nhanh.
Buổi tối đầu tiên Ga-in đi học ở trung tâm luyện thi mà bố cô đã sắp xếp,cô vô cùng hào hứng khi biết Hana cũng đang ôn luyện tại đây.Hai người hẹn nhau sau khi giờ tự học kết thúc sẽ cùng nhau đi đến trung tâm luyện thi,nhưng sao giờ này vẫn chưa thấy Hana đâu cô lo lắng cô gọi điện thoại cho Hana để hỏi xem cô ấy đang ở đâu mà giờ này vẫn chưa đến lớp tự học.Ga-in gọi hai cuộc đầu tiên có chuông nhưng không ai bắt máy đến cuộc thứ ba thì lại có giọng đàn ông trả lời
“Alo Hana à,cậu đi đâu vậy sao không đến lớp tự học?tớ đến nơi rồi mà không thấy cậu đâu cả”
“Hana đang bận rồi,lát nữa tôi sẽ chuyển lời giúp cậu”
“???”
Ga-in ngây người khi thấy giọng nói phát ra trong điện thoại là giọng đàn ông,cô lại tưởng mình gọi nhầm số liền đưa điện thoại ra nhìn lại lần nữa thì quả đúng không sai trên màn hình hiện đây là số của Hana mà,lúc này ở đầu dây bên kia không nghe thấy Ga-in trả lời thì nói
“Nếu không còn gì nữa thì tôi tắt máy nhé!”
Ga-in lúc này mới phản ứng lại gấp gáp nói
“Anh là ai?sao lại cầm điện thoại của Hana chứ?bạn của tôi đâu?anh mà làm gì cô ấy thì tôi không tha cho anh đâu,tôi báo cảnh sát đấy”
Ga-in bật chế độ cảnh giác vì trước nay chưa hề nghe Hana nói có bạn trai và cũng chưa bao giờ có ai cầm điện thoại của Hana ngoài anh họ Sung-ho,đây lại càng không phải giọng của anh ấy không lẽ Hana đã xảy ra chuyện gì rồi.Ga-in đưa tay ra nhìn đồng hồ bây giờ là 17h đã muộn hơn ba mươi phút rồi,mà bình thường giờ này Hana và cô vẫn hay cùng nhau đến phòng học trong trường để học sau đó thì vào lúc 18h30 sẽ chia nhau ra đến các trung tâm luyện thi vì hai người đang theo học tại hai trung tâm khác nhau.
Lúc trước Ga-in ôn thi ở trung tâm luyện thì khác nhưng cô cảm thấy không hiệu quả bằng khi học cùng Hana,bố mẹ cô cũng nhận thấy điều này khi nghe cô tâm sự nên bố cô đã quyết định chuyển cô đến trung tâm mà Hana đang học để cô được học cùng Hana.
Nhưng hôm nay khi tan học Ga-in đã không thấy Hana đâu nên đành gọi điện xem thử cô đang ở đâu thì lại có tiếng người đàn ông lạ mặt nghe máy,còn ở đầu dây bên kia khi nghe Ga-in nói vậy thì không khỏi phì cười nhưng cũng thầm cảm thán cô bạn này của Hana cũng có nghĩa khí ra phết đấy chứ không uổng công Hana coi cô ấy là bạn thân.Sau đó giọng đàn ông trầm ấm vang lên đáp lại lời cô
“Yên tâm đi không ai có thể hại được em ấy đâu,hẹn lát gặp lại”
Ye-jun nói xong thì tắt máy rồi nở một nụ cười đắc ý và để điện thoại vào chỗ cũ,khi nãy anh và Yu-jun đang trên đường đến trung tâm luyện thi thì nhận được điện thoại của Hana.Trong điện thoại Hana đã nhờ Yu-jun cầm cho mình một bộ đồ mới cùng với một bịch băng vệ sinh,cô bị bà dì ghé thăm mà quên mất không mang theo băng vệ sinh nên đã bị dây ra đồng phục.
Hàng tháng Hana đều được bà dì ghé thăm đúng ngày và rất nhẹ nhàng không hề đau đớn hay mệt mỏi như những cô gái khác,điều này khiến cô thoải mái hoạt động mạnh hay làm việc nặng nhọc vào những ngày này mà không hề hấn gì.Nhưng nó cũng là điểm bất lợi đối với cô chính vì không có dấu hiệu nào báo trước nên cô phải đặt nhắc nhở trên điện thoại,nhưng do dạo này bận ôn thi áp lực nhiều dẫn đến căng thẳng và rối loạn chu kỳ kinh nguyệt khiến Hana rơi vào tình huống dở khóc dở cười này.
Cũng may là lúc tan học cô phát hiện kịp rồi chạy vội vào nhà vệ sinh trường không thì mất mặt chết đi được,sau đó cô đã gọi điện thoại cho Yu-jun tiện đường đến trung tâm luyện thi thì mang luôn giúp cô bộ đồ mới và băng vệ sinh đến trường giúp cô.
Khi Ye-jun và Yu-jun tới cổng trường và gọi điện thoại cho Hana được biết cô đang ở trong nhà vệ sinh khu lớp học,Ye-jun đã gọi video cho bà nội cũng tức là hiệu trưởng Choi để nhờ bà giúp qua cổng bảo vệ.Chú bảo vệ nhận được lệnh của hiệu trưởng Choi cũng không làm khó gì hai anh mà trực tiếp cho lái xe đi thẳng vào trường,tới nơi chỉ có Yu-jun bước xuống xe và gọi cho Hana bảo cô ra cửa nhà vệ sinh lấy đồ.
Trường lúc này đã vắng tanh vắng ngắt vì học sinh đã về hết còn lại một số học sinh năm cuối ở các lớp tự học thôi,Hana ngồi trong nhà vệ sinh không khỏi lo lắng hồi hộp,cô chờ mãi thì tầm hơn bốn mươi phút sau cũng nhận được điện thoại của Yu-jun cô mừng rỡ chay ra cửa nhà vệ sinh cầm lấy túi đồ trên tay anh và đưa balo của mình cho anh cầm giúp.
Hana vào nhà vệ sinh thay đồ còn Yu-jun thì mang theo balo của Hana quay lại xe,anh vừa vào trong xe thì chuông điện thoại của Hana đổ chuông nhưng không nghe máy.Yu-jun để balo của Hana trong lòng mình,lúc này chuông điện thoại của Hana lại tiếp tục kêu nhưng cả Yu-jun và Ye-jun đều không thích tự ý động vào đồ của người khác đặc biệt là những đồ riêng tư khi chưa được sự cho phép của chủ sở hữu.
Chỉ đến khi chuông điện thoại của Hana kêu đến lần thứ ba,Yu-jun chau mày nhìn Ye-jun.Ye-jun nhíu mày nhún vai nghĩ chắc có chuyện gì đó quan trọng nên mới gọi nhiều như vậy,anh tiện tay rút điện thoại của Hana đang để ở túi bên hông balo ra và nghe nên mới có chuyện bị Ga-in hiểu nhầm rằng Hana xảy ra chuyện.
Hana thay đồ xong thì cũng đi ra ngoài và lên xe đi đến trung tâm cùng hai anh luôn,cô không quay lại lớp tự học nữa.Khi ra đến xe Yu-jun đã nói chuyện Ga-in gọi điện thoại đến và anh đã nghe máy giúp cô sợ cô giận anh đã nói
“Xin lỗi em vì vừa lẫy anh đã nghe điện thoại của em,có cô bạn tên Ga-in cứ gọi điện thoại đến tìm em” Ye-jun nói
Yu-jun ngồi bên cạnh cũng nói đỡ giúp Ye-jun
“Anh ấy không cố ý đâu tại cô ấy gọi nhiều quá nên anh ấy nghĩ có việc gì quan trọng nên mới nghe máy thôi”
Hana ngồi trên ghế phụ quay lại nhìn Yu-jun cười tươi nói
“Không sao,lát nữa em sẽ giới thiệu cô ấy với hai anh”
Hana nói xong thì nhắn tin cho Ga-in hẹn gặp cô ở trung tâm luyện thi,Ga-in nghe điện thoại xong thì đơ người.Câu nói của người đàn ông cứ quanh quẩn trong đầu cô làm cho cô không thể tập trung vào học được,Ga-in định gọi lại cho Hana nhưng lại chần trừ đúng lúc này cô nhận được tin nhắn của Hana hẹ gặp ở trung tâm luyện thi.
Ga-in nhanh chóng ra xe kêu tài xế trở đến trung tâm luyện thi,trên đường đi cô vẫn không ngừng bị câu nói của người đàn ông trong điện thoại làm cô tò mò không biết người đàn ông đó là ai?có quan hệ gì với Hana?sao cô chưa bao giờ được nghe Hana kể về người đàn ông nào.
Hana đã giới thiệu cho ba người làm quen với nhau cũng nhờ vậy mà Ga-in đã được làm bạn cùng Ye-jun và Yu-jun,và được biết hai người là anh trai họ của Hana.
Ye-jun và Yu-jun là cặp sinh đôi cùng trứng và họ để kiểu tóc giống nhau,nhưng không khó để nhận ra hai người họ vì Ye-jun có khuôn mặt và đường nét nam tính cộng thêm gu thời trang khá cá tính tạo cho anh một phong cách trưởng thành và nam tính.Yu-jun có khuôn mặt và đường nét lại vô cùng dễ thương và đáng yêu cộng thêm gu ăn mặc có chút chải chuốt tỉ mỉ và nhẹ nhàng nhìn thoáng qua trong anh như một badboy.
Khi cô bạn Ga-in được Hana giới thiệu cho làm quen với Ye-jun và Yu-jun thì trong lòng vô cùng phấn khích vì được làm quen với hai anh chàng đẹp trai,nhất thời không nghe được Hana nói gì.
“Giới thiệu với cậu đây là anh họ tớ anh cả Ye-jun và anh út Yu-jun,hai anh bằng tuổi chúng ta”
Yu-jun,Ye-jun nhìn Ga-in cùng cười tươi gật đầu chào Ga-in,còn Ga-in thì cứ ngay ngốc nhìn ngắm hai anh chàng đẹp trai trước mặt mà không hề để ý gì cho tới khi Hana hắng giọng huých nhẹ vai cô mới giật mình cười và ngại ngùng đáp lại
“Chào hai bạn tớ là Ga-in bạn thân của Hana”
“Nghe Hana kể về cậu đã lâu giờ mới được gặp mặt,cậu thật là xinh đẹp đó” Yu-jun nói
Ga-in được khen thì cười típ mắt,cô ngại ngùng vén tóc mai nói
“Đâu có cậu quá khen rồi,tớ cũng bình thường thôi mà không xinh đến vậy đâu”
Hana nhìn vẻ mặt mê trai của cô bạn thân mà không nhịn được buông lời trêu chọc
“Haiz…tém tém lại đi bạn ơi.Hai anh tớ vẫn còn độc thân đó nha,cậu có cần tớ giúp giành lấy một vé làm chị dâu tớ không?”
Ye-jun,Yu-jun nghe thấy Hana nói vậy thì phì cười,Ga-in thì xấu hổ muốn tìm cái hồ mà chui xuống luôn cho rồi.
Trong lúc thầy giáo giảng bài thì Ga-in lại để tâm hồn treo ngược cành cây,cô chỉ chăm chú nhìn Ye-jun và Yu-jun ngồi bàn bên cạnh và cả những thanh niên khác nữa thầm suy nghĩ đúng là không uổng công chuyển đến trung tâm này học mà “toàn trai đẹp” đúng là bổ mắt mà.
Kết quả cả buổi Ga-in toàn ngồi ngắm trai đẹp mà không hề hay biết thầy giáo đang giảng gì trên bảng cũng không ghi chép được gì luôn,sau giờ học cô nằm bò trên bàn bất lực đành phải mượn vở của Hana về nhà chép bài và tự nghiên cứu thêm có gì không hiểu thì ngày mai sẽ hỏi Hana sau vậy.
Hana thấy Ga-in mượn vở của mình thì biết ngay trong giờ học cô đã làm gì dẫn đến không thể chép bài,Hana gõ nhẹ vào đầu Ga-in rồi nheo mắt nói
“Đùng là mê trai thì cho dù có đầu thai cũng không hết được mà”
“Hihi…tớ hứa từ mai sẽ tập trung vào học hành đàng hoàng mà” Ga-in xấu hổ nói
Hana lắc đầu bất lực với cô bạn thân Ga-in này đành nói
“Thôi được rồi tiểu thư mong là tiểu thư đây nói được làm được nha”
Hai người đang nói chuyện thì Ye-jun đi đến cầm balo giúp Hana rồi nói
“Hai người có muốn đi ăn gì đó không?”
Yu-jun nhìn đồng hồ bây giờ là 23h00 vẫn còn thời gian để đi ăn thứ gì đó,quả thật vừa học xong bụng đang rất đói.Hana nghe thấy ăn thì mắt sáng lên gật đầu đồng ý còn Ga-in lại sợ béo nên không dám ăn khuya cô đã từ chối và lên xe để tài xế đưa về nhà,cô còn một đống bài tập chưa chép vì cái tội mê trai nên phải về chép xong cái đã đành cười trừ nói
“Thôi các cậu cứ đi ăn đi hôm nay tớ xin phép về trước hẹn khi khác sẽ đi ăn cùng mấy cậu,tớ ăn khuya như này sẽ bị mập lên mất.Hihi…”.
Yu-jun nhìn Ga-in bước vào xe đi được một đoạn rồi mới nói với vẻ mặt khó hiểu
“Cô ấy như vậy mà gọi là béo sao?người gió thổi qua cái không kịp giữ lại chắc bay mất rồi.Hana em không sợ béo sao?”
“Haiz…anh không biết con gái cho rằng càng gầy sẽ càng đẹp,gầy mặc gì cũng đẹp,gầy mặc rẻ rách cũng đẹp hay
sao?” Hana chống tay lên cằm vuốt vuốt cằm nói
Ba anh em đi ăn nhẹ rồi trở về nhà,hôm nay chị Aera cũng ghé qua thăm mọi người.Ba anh em về đến nhà nhìn thấy chị Aera đang ngồi ôm máy tính thì vô cùng ngạc nhiên vì sự có mặt của chị ở đây vào giờ này,Yu-jun nói
“Không phải dạo này chị rất bận không có cả thời gian về nhà nữa sao giờ này lại có mặt ở đây?”
Hana chạy đến tranh thủ ôm chị Aera
“Em nhớ chị quá,chị dạo này bận lắm sao?”
“Ừ.Chị tranh thủ ghé thăm mấy đứa và bố,bố đâu không về cùng mấy đứa ak?sao chị vẫn chưa thấy bố về?”
“Bố phải ở lại trung âm chắc hôm nay không về được” Ye-jun noi
“Mấy đứa mau đi tắm rồi đi ngủ đi không mệt đấy”
“Vâng” cả ba anh em đồng thanh đáp
Sáng hôm sau khi ba anh em thức dậy chị Aera đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho bọn họ,ăn sáng xong chị lại đưa ba anh em đến trung tâm sau đó chị cũng đi làm.Cuốc sống bận rộn nhiều lúc cả nhà muốn cùng nhau ăn ngồi ăn một bữa cơm đơn giản thôi cũng khó,đã lâu lắm rồi cả gia đình bác cả và Hana cùng gia đình ông bà nội chưa được gặp nhau vì ai cũng bận bịu với công việc riêng của mình.
“Anh ta đi đâu rồi chị?”
Chị Huyền nghe thấy tiếng cô thì ngẩng đầu lên kéo kính xuống đáp
“Cậu Sung-ho có việc đi trước rồi.Em đã thấy khỏe hơn chưa?”
“Em khỏe hơn nhiều rồi.Hôm qua chị đưa em về bằng cách nào vậy?”
Chị Huyền rào trước đón sau chần chừ mãi mới đáp lại câu hỏi của cô
“Chị nói ra e đừng có giận nhé.Em phải hứa không được giận thì chị mới dám nói”
Hana bắt đầu cảm thấy nghi nghi nhưng vẫn tỏ ra bình thản đáp
“Chị cứ nói đi sao cứ phải úp úp mở mở thế,em cũng có ă* th* chị đâu mà sợ”
“Hôm qua cậu Sung-ho thấy em mệt mỏi nên không yên tâm để em về như vậy,cậu ấy đã đi theo xe chúng ta về đây.Là cậu Sung-ho đã bế em từ xe vào giường đấy”
Hana nghe xong không thể bình tĩnh nổi,miệng chỉ thốt lên đúng một từ
“What?”
Thấy vậy chị Huyền chơi bài đánh phủ đầu tâm lý,chị bắt đầu b* một chàng liên thanh
“Em phải cảm thấy biết ơn vì lòng tốt của cậu Sung-ho mới đúng,em hãy nghĩ thoáng lên.Nếu không có cậu ấy liệu em có được thoải mái ngủ đến trưa mới dậy không?Nếu không có cậu ấy thì em đã bị chị gọi dậy từ đêm qua và phải tự mình bò lên nhà rồi.Chị thấy cậu Sung-ho đối xử với em rất tốt,em phải xem lại cách em đối xử với cậu ấy đấy nhé,em đối với cậu ấy có khắt khe quá không?”
Nói xong rồi chị Huyền cũng tìm cách chuồn đi mất để lại một mình Hana vẫn còn đang ngơ ngác với những gì chị nói khi nãy.
“Chị có việc đi phải đi trước đây.Đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn trong bếp,lát em tự ăn một mình nhé.”
Hana ngồi đó suy nghĩ vu vơ một lúc thì bụng cũng bắt đầu thấy đói,cô vào bếp kiếm đồ ăn thì thấy một bàn đầy ắp những món ăn ngon đã được chuẩn bị sẵn kèm theo một tờ ghi chú.
“Anh đã chuẩn bị cho em một vài món ăn em thích,hãy cố gắng ăn thật nhiều sau đó nghỉ ngơi thật tốt nhé.Anh rất lo cho em vậy nên xin em hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt,đừng để mình bị bệnh những lúc không có anh ở bên.Hãy ăn ngon miệng và mau khỏe lại nhé bé con của anh”
Đọc xong nội dung ghi trong từ giấy nhớ cô bống thấy trong lòng ấm áp một cách lạ kỳ,tim bắt đầu đập nhanh,cơ thể bắt đầu nóng dần lên,cảm giác này thật lạ kỳ,cô chợt nhận ra rằng trong lòng mình không ghét anh như những gì cô đang thể hiện ra bên ngoài.
Kết thúc trại hè,mọi việc lại trở về đúng quỹ đạo vốn có của nó,chị Huyền cùng đoàn vũ đạo của cô phải trở về Việt Nam,học sinh cuối cấp cũng tiếp tục học tập chuẩn bị cho kỳ thi đại học.Hana cũng không ngoại lệ,cô cũng phải học tập và cũng từ hôm đó cô không gặp lại Sung-ho do bạn học,còn Sung-ho sáng nào cũng âm thầm ở một góc nào đó ngắm nhìn cô trước khi đi làm và sau khi tan làm về điều này đã trở thành một thói quen của anh.
Ngày thi đại học ở Hàn Quốc hàng năm thường là vào ngày thứ Năm đầu tiên của tháng 11.
Năm học mới của học sinh Hàn Quốc bắt đầu vào tháng 3, kết thúc vào tháng 12.
Học sinh có 2 kỳ nghỉ: nghỉ hè vào tháng 7,8 và nghỉ đông vào tháng 1,2.Thi đại học ở Hàn Quốc được gọi là Suneung hoặc tiếng Anh là CSAT, là kỳ thi cấp quốc gia. Học sinh Hàn Quốc sẽ hoàn thành các môn gồm Quốc ngữ, Tiếng Anh, Toán học, Khoa học, Xã hội, Ngoại ngữ 2 và thi nghề.
Sự chuẩn bị cho kỳ thi Suneung có thể bắt đầu ngay từ cấp học mẫu giáo. Một ngày của học sinh trung học Hàn Quốc diễn ra như sau: đến trường lúc 7h30 để tự học, lớp học ở trường sẽ bắt đầu lúc 9h00 kết thúc lúc 16h00. Sau đó sẽ đến các lớp luyện thi tư nhân hoặc phòng học trong trường để ôn luyện thêm đến 11h đêm.
Cuối cùng, về nhà và làm bài tập khoảng 2 đến 3 tiếng nữa mới được đi ngủ. Một vòng tuần hoàn được lặp lại không có lúc nghỉ ngơi cứ như vậy cho đi khi ngày thi đến!
Để chuẩn bị cho đợt khai giảng năm học mới vào tháng 3 hàng năm, Hàn Quốc thường tổ chức thi đại học vào ngày thứ Năm của tuần thứ 2 của tháng 11. Thí sinh sẽ dự thi tại 1.190 điểm trên cả nước. Thời gian diễn ra kỳ thi là từ 8h40 sáng đến 5h40 chiều. Mọi thí sinh phải có mặt tại địa điểm thi trước 8h10.
(Những thông tin trên nếu có gì không đúng xin đọc giả hãy bỏ qua giúp mình nhé.Xin chân thành cảm ơn ạ)
Thật khó khăn cho Hana khi cô là một học sinh đi tắt,cô đã hoàn thành chương trình cấp ba tại Việt Nam sau đó mới sang Hàn Quốc thi đại học.Bố mẹ Hana cũng biết Hana khác với anh trai mình Nhật Minh,cô luôn ấp ủ ý định sang Hàn học vì muốn sống bên cạnh ông bà nội một thời gian khi còn có thể,cô cũng muốn biết cuộc sống ở quê nội như thế nào nên cả bố mẹ và Hana đều đã có những bước chuẩn bị từ trước.Anh Nhật Minh thì lại thích một cuộc sống mạo hiểm kiểu thám tử và muốn được cống hiến cho đất nước mình đã sinh ra và lớn lên giống như mẹ mình vậy,anh đã chọn học và trở thành cảnh sát hình sự để có thể tham gia vào công cuộc điều tra phá án thoả mã sở thích mạo hiểm của mình.
Điều này giúp Hana dễ dàng thích ứng với một cuộc sống mới ở Hàn và một đất nước vừa quen thộc vừa xa lạ này,bên cạnh đó phía ông bà nội và bác cả cô cũng giúp cả nhà Hana làm những thủ tục cần thiết từ trước để luôn sẵn sàng đón cả gia đình Hana sang bất cứ khi nào họ người muốn.
Vậy nên Hana đã phải nỗ lực gấp đôi những học sinh bản địa khác cùng một lúc cô phải học hai chương trình học,một là chương trình học chính quy của Việt Nam và một chương trình học chính quy của Hàn Quốc.Nhưng với học lực giỏi và trí tuệ thông minh của mình điều này không hề làm khó cô mà ngược lại càng khiến cô cảm thấy thích thú hang say hơn.
Bây giờ đã là cuối tháng 7 rồi không còn nhiều thời gian để ôn thi nữa,cũng như bao thí sinh khác Hana,Ye-jun,Yu-jun và Ga-in cũng phải lao đầu vào sách vở ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng này.Cả bốn người đều cùng nhau ôn luyện tại trung tâm luyện thi nổi tiếng của bác cả Kim Kang-dae,dưới sự hướng dẫn trực tiếp của bác Kang-dea cả bốn người đều tiến bộ rất nhanh.
Buổi tối đầu tiên Ga-in đi học ở trung tâm luyện thi mà bố cô đã sắp xếp,cô vô cùng hào hứng khi biết Hana cũng đang ôn luyện tại đây.Hai người hẹn nhau sau khi giờ tự học kết thúc sẽ cùng nhau đi đến trung tâm luyện thi,nhưng sao giờ này vẫn chưa thấy Hana đâu cô lo lắng cô gọi điện thoại cho Hana để hỏi xem cô ấy đang ở đâu mà giờ này vẫn chưa đến lớp tự học.Ga-in gọi hai cuộc đầu tiên có chuông nhưng không ai bắt máy đến cuộc thứ ba thì lại có giọng đàn ông trả lời
“Alo Hana à,cậu đi đâu vậy sao không đến lớp tự học?tớ đến nơi rồi mà không thấy cậu đâu cả”
“Hana đang bận rồi,lát nữa tôi sẽ chuyển lời giúp cậu”
“???”
Ga-in ngây người khi thấy giọng nói phát ra trong điện thoại là giọng đàn ông,cô lại tưởng mình gọi nhầm số liền đưa điện thoại ra nhìn lại lần nữa thì quả đúng không sai trên màn hình hiện đây là số của Hana mà,lúc này ở đầu dây bên kia không nghe thấy Ga-in trả lời thì nói
“Nếu không còn gì nữa thì tôi tắt máy nhé!”
Ga-in lúc này mới phản ứng lại gấp gáp nói
“Anh là ai?sao lại cầm điện thoại của Hana chứ?bạn của tôi đâu?anh mà làm gì cô ấy thì tôi không tha cho anh đâu,tôi báo cảnh sát đấy”
Ga-in bật chế độ cảnh giác vì trước nay chưa hề nghe Hana nói có bạn trai và cũng chưa bao giờ có ai cầm điện thoại của Hana ngoài anh họ Sung-ho,đây lại càng không phải giọng của anh ấy không lẽ Hana đã xảy ra chuyện gì rồi.Ga-in đưa tay ra nhìn đồng hồ bây giờ là 17h đã muộn hơn ba mươi phút rồi,mà bình thường giờ này Hana và cô vẫn hay cùng nhau đến phòng học trong trường để học sau đó thì vào lúc 18h30 sẽ chia nhau ra đến các trung tâm luyện thi vì hai người đang theo học tại hai trung tâm khác nhau.
Lúc trước Ga-in ôn thi ở trung tâm luyện thì khác nhưng cô cảm thấy không hiệu quả bằng khi học cùng Hana,bố mẹ cô cũng nhận thấy điều này khi nghe cô tâm sự nên bố cô đã quyết định chuyển cô đến trung tâm mà Hana đang học để cô được học cùng Hana.
Nhưng hôm nay khi tan học Ga-in đã không thấy Hana đâu nên đành gọi điện xem thử cô đang ở đâu thì lại có tiếng người đàn ông lạ mặt nghe máy,còn ở đầu dây bên kia khi nghe Ga-in nói vậy thì không khỏi phì cười nhưng cũng thầm cảm thán cô bạn này của Hana cũng có nghĩa khí ra phết đấy chứ không uổng công Hana coi cô ấy là bạn thân.Sau đó giọng đàn ông trầm ấm vang lên đáp lại lời cô
“Yên tâm đi không ai có thể hại được em ấy đâu,hẹn lát gặp lại”
Ye-jun nói xong thì tắt máy rồi nở một nụ cười đắc ý và để điện thoại vào chỗ cũ,khi nãy anh và Yu-jun đang trên đường đến trung tâm luyện thi thì nhận được điện thoại của Hana.Trong điện thoại Hana đã nhờ Yu-jun cầm cho mình một bộ đồ mới cùng với một bịch băng vệ sinh,cô bị bà dì ghé thăm mà quên mất không mang theo băng vệ sinh nên đã bị dây ra đồng phục.
Hàng tháng Hana đều được bà dì ghé thăm đúng ngày và rất nhẹ nhàng không hề đau đớn hay mệt mỏi như những cô gái khác,điều này khiến cô thoải mái hoạt động mạnh hay làm việc nặng nhọc vào những ngày này mà không hề hấn gì.Nhưng nó cũng là điểm bất lợi đối với cô chính vì không có dấu hiệu nào báo trước nên cô phải đặt nhắc nhở trên điện thoại,nhưng do dạo này bận ôn thi áp lực nhiều dẫn đến căng thẳng và rối loạn chu kỳ kinh nguyệt khiến Hana rơi vào tình huống dở khóc dở cười này.
Cũng may là lúc tan học cô phát hiện kịp rồi chạy vội vào nhà vệ sinh trường không thì mất mặt chết đi được,sau đó cô đã gọi điện thoại cho Yu-jun tiện đường đến trung tâm luyện thi thì mang luôn giúp cô bộ đồ mới và băng vệ sinh đến trường giúp cô.
Khi Ye-jun và Yu-jun tới cổng trường và gọi điện thoại cho Hana được biết cô đang ở trong nhà vệ sinh khu lớp học,Ye-jun đã gọi video cho bà nội cũng tức là hiệu trưởng Choi để nhờ bà giúp qua cổng bảo vệ.Chú bảo vệ nhận được lệnh của hiệu trưởng Choi cũng không làm khó gì hai anh mà trực tiếp cho lái xe đi thẳng vào trường,tới nơi chỉ có Yu-jun bước xuống xe và gọi cho Hana bảo cô ra cửa nhà vệ sinh lấy đồ.
Trường lúc này đã vắng tanh vắng ngắt vì học sinh đã về hết còn lại một số học sinh năm cuối ở các lớp tự học thôi,Hana ngồi trong nhà vệ sinh không khỏi lo lắng hồi hộp,cô chờ mãi thì tầm hơn bốn mươi phút sau cũng nhận được điện thoại của Yu-jun cô mừng rỡ chay ra cửa nhà vệ sinh cầm lấy túi đồ trên tay anh và đưa balo của mình cho anh cầm giúp.
Hana vào nhà vệ sinh thay đồ còn Yu-jun thì mang theo balo của Hana quay lại xe,anh vừa vào trong xe thì chuông điện thoại của Hana đổ chuông nhưng không nghe máy.Yu-jun để balo của Hana trong lòng mình,lúc này chuông điện thoại của Hana lại tiếp tục kêu nhưng cả Yu-jun và Ye-jun đều không thích tự ý động vào đồ của người khác đặc biệt là những đồ riêng tư khi chưa được sự cho phép của chủ sở hữu.
Chỉ đến khi chuông điện thoại của Hana kêu đến lần thứ ba,Yu-jun chau mày nhìn Ye-jun.Ye-jun nhíu mày nhún vai nghĩ chắc có chuyện gì đó quan trọng nên mới gọi nhiều như vậy,anh tiện tay rút điện thoại của Hana đang để ở túi bên hông balo ra và nghe nên mới có chuyện bị Ga-in hiểu nhầm rằng Hana xảy ra chuyện.
Hana thay đồ xong thì cũng đi ra ngoài và lên xe đi đến trung tâm cùng hai anh luôn,cô không quay lại lớp tự học nữa.Khi ra đến xe Yu-jun đã nói chuyện Ga-in gọi điện thoại đến và anh đã nghe máy giúp cô sợ cô giận anh đã nói
“Xin lỗi em vì vừa lẫy anh đã nghe điện thoại của em,có cô bạn tên Ga-in cứ gọi điện thoại đến tìm em” Ye-jun nói
Yu-jun ngồi bên cạnh cũng nói đỡ giúp Ye-jun
“Anh ấy không cố ý đâu tại cô ấy gọi nhiều quá nên anh ấy nghĩ có việc gì quan trọng nên mới nghe máy thôi”
Hana ngồi trên ghế phụ quay lại nhìn Yu-jun cười tươi nói
“Không sao,lát nữa em sẽ giới thiệu cô ấy với hai anh”
Hana nói xong thì nhắn tin cho Ga-in hẹn gặp cô ở trung tâm luyện thi,Ga-in nghe điện thoại xong thì đơ người.Câu nói của người đàn ông cứ quanh quẩn trong đầu cô làm cho cô không thể tập trung vào học được,Ga-in định gọi lại cho Hana nhưng lại chần trừ đúng lúc này cô nhận được tin nhắn của Hana hẹ gặp ở trung tâm luyện thi.
Ga-in nhanh chóng ra xe kêu tài xế trở đến trung tâm luyện thi,trên đường đi cô vẫn không ngừng bị câu nói của người đàn ông trong điện thoại làm cô tò mò không biết người đàn ông đó là ai?có quan hệ gì với Hana?sao cô chưa bao giờ được nghe Hana kể về người đàn ông nào.
Hana đã giới thiệu cho ba người làm quen với nhau cũng nhờ vậy mà Ga-in đã được làm bạn cùng Ye-jun và Yu-jun,và được biết hai người là anh trai họ của Hana.
Ye-jun và Yu-jun là cặp sinh đôi cùng trứng và họ để kiểu tóc giống nhau,nhưng không khó để nhận ra hai người họ vì Ye-jun có khuôn mặt và đường nét nam tính cộng thêm gu thời trang khá cá tính tạo cho anh một phong cách trưởng thành và nam tính.Yu-jun có khuôn mặt và đường nét lại vô cùng dễ thương và đáng yêu cộng thêm gu ăn mặc có chút chải chuốt tỉ mỉ và nhẹ nhàng nhìn thoáng qua trong anh như một badboy.
Khi cô bạn Ga-in được Hana giới thiệu cho làm quen với Ye-jun và Yu-jun thì trong lòng vô cùng phấn khích vì được làm quen với hai anh chàng đẹp trai,nhất thời không nghe được Hana nói gì.
“Giới thiệu với cậu đây là anh họ tớ anh cả Ye-jun và anh út Yu-jun,hai anh bằng tuổi chúng ta”
Yu-jun,Ye-jun nhìn Ga-in cùng cười tươi gật đầu chào Ga-in,còn Ga-in thì cứ ngay ngốc nhìn ngắm hai anh chàng đẹp trai trước mặt mà không hề để ý gì cho tới khi Hana hắng giọng huých nhẹ vai cô mới giật mình cười và ngại ngùng đáp lại
“Chào hai bạn tớ là Ga-in bạn thân của Hana”
“Nghe Hana kể về cậu đã lâu giờ mới được gặp mặt,cậu thật là xinh đẹp đó” Yu-jun nói
Ga-in được khen thì cười típ mắt,cô ngại ngùng vén tóc mai nói
“Đâu có cậu quá khen rồi,tớ cũng bình thường thôi mà không xinh đến vậy đâu”
Hana nhìn vẻ mặt mê trai của cô bạn thân mà không nhịn được buông lời trêu chọc
“Haiz…tém tém lại đi bạn ơi.Hai anh tớ vẫn còn độc thân đó nha,cậu có cần tớ giúp giành lấy một vé làm chị dâu tớ không?”
Ye-jun,Yu-jun nghe thấy Hana nói vậy thì phì cười,Ga-in thì xấu hổ muốn tìm cái hồ mà chui xuống luôn cho rồi.
Trong lúc thầy giáo giảng bài thì Ga-in lại để tâm hồn treo ngược cành cây,cô chỉ chăm chú nhìn Ye-jun và Yu-jun ngồi bàn bên cạnh và cả những thanh niên khác nữa thầm suy nghĩ đúng là không uổng công chuyển đến trung tâm này học mà “toàn trai đẹp” đúng là bổ mắt mà.
Kết quả cả buổi Ga-in toàn ngồi ngắm trai đẹp mà không hề hay biết thầy giáo đang giảng gì trên bảng cũng không ghi chép được gì luôn,sau giờ học cô nằm bò trên bàn bất lực đành phải mượn vở của Hana về nhà chép bài và tự nghiên cứu thêm có gì không hiểu thì ngày mai sẽ hỏi Hana sau vậy.
Hana thấy Ga-in mượn vở của mình thì biết ngay trong giờ học cô đã làm gì dẫn đến không thể chép bài,Hana gõ nhẹ vào đầu Ga-in rồi nheo mắt nói
“Đùng là mê trai thì cho dù có đầu thai cũng không hết được mà”
“Hihi…tớ hứa từ mai sẽ tập trung vào học hành đàng hoàng mà” Ga-in xấu hổ nói
Hana lắc đầu bất lực với cô bạn thân Ga-in này đành nói
“Thôi được rồi tiểu thư mong là tiểu thư đây nói được làm được nha”
Hai người đang nói chuyện thì Ye-jun đi đến cầm balo giúp Hana rồi nói
“Hai người có muốn đi ăn gì đó không?”
Yu-jun nhìn đồng hồ bây giờ là 23h00 vẫn còn thời gian để đi ăn thứ gì đó,quả thật vừa học xong bụng đang rất đói.Hana nghe thấy ăn thì mắt sáng lên gật đầu đồng ý còn Ga-in lại sợ béo nên không dám ăn khuya cô đã từ chối và lên xe để tài xế đưa về nhà,cô còn một đống bài tập chưa chép vì cái tội mê trai nên phải về chép xong cái đã đành cười trừ nói
“Thôi các cậu cứ đi ăn đi hôm nay tớ xin phép về trước hẹn khi khác sẽ đi ăn cùng mấy cậu,tớ ăn khuya như này sẽ bị mập lên mất.Hihi…”.
Yu-jun nhìn Ga-in bước vào xe đi được một đoạn rồi mới nói với vẻ mặt khó hiểu
“Cô ấy như vậy mà gọi là béo sao?người gió thổi qua cái không kịp giữ lại chắc bay mất rồi.Hana em không sợ béo sao?”
“Haiz…anh không biết con gái cho rằng càng gầy sẽ càng đẹp,gầy mặc gì cũng đẹp,gầy mặc rẻ rách cũng đẹp hay
sao?” Hana chống tay lên cằm vuốt vuốt cằm nói
Ba anh em đi ăn nhẹ rồi trở về nhà,hôm nay chị Aera cũng ghé qua thăm mọi người.Ba anh em về đến nhà nhìn thấy chị Aera đang ngồi ôm máy tính thì vô cùng ngạc nhiên vì sự có mặt của chị ở đây vào giờ này,Yu-jun nói
“Không phải dạo này chị rất bận không có cả thời gian về nhà nữa sao giờ này lại có mặt ở đây?”
Hana chạy đến tranh thủ ôm chị Aera
“Em nhớ chị quá,chị dạo này bận lắm sao?”
“Ừ.Chị tranh thủ ghé thăm mấy đứa và bố,bố đâu không về cùng mấy đứa ak?sao chị vẫn chưa thấy bố về?”
“Bố phải ở lại trung âm chắc hôm nay không về được” Ye-jun noi
“Mấy đứa mau đi tắm rồi đi ngủ đi không mệt đấy”
“Vâng” cả ba anh em đồng thanh đáp
Sáng hôm sau khi ba anh em thức dậy chị Aera đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho bọn họ,ăn sáng xong chị lại đưa ba anh em đến trung tâm sau đó chị cũng đi làm.Cuốc sống bận rộn nhiều lúc cả nhà muốn cùng nhau ăn ngồi ăn một bữa cơm đơn giản thôi cũng khó,đã lâu lắm rồi cả gia đình bác cả và Hana cùng gia đình ông bà nội chưa được gặp nhau vì ai cũng bận bịu với công việc riêng của mình.