Charlie Bone 2: Charlie Bone Và Quả Cầu Xoắn Thời Gian
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn, Thám Hiểm, Truyện Teen, Phương Tây |
Số chương | 35 |
Lượt đọc | 535 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Charlie hy vọng rằng học kỳ mới trong Học viện sẽ diễn ra suôn sẻ, không có những bất ngờ giật gân nữa. Nhưng rồi Henry Yewbeam xuất hiện. Cậu là người từ trăm năm trước, bị thằng anh họ độc ác làm xoắn xuyên thời gian bằng một quả cầu pha lê.Cả gia đình Bloor săn lùng Henry. Những bà cô nhà Yewbeam cũng tiếp tay rình rập. Henry cần được Charlie cùng những phù thủy nhỏ che chở mới mong sống sót mà thoát khỏi nơi nguy hiểm này..."
MỤC LỤC
Những người được ban phép thuật
Những hậu duệ của Vua Đỏ
Trò chơi bắn bi
Nội Bone đóng sầm cánh cửa
Một cái cây đổ
Henry ẩn náu
Olivia gây náo loạn
Trong giá lạnh
Chiếc găng tay màu đen
"Người ta không thể quay về!"
Ngôi nhà sấm
Skarpo, thầy phù thủy
Quán Cà Phê Thú Kiểng
"Nhốt nó vô hầm ngục!"
Những vị khách của lão Ezekiel
Vụ đụng xe
Chim trường săn
Cây gậy phép
Tancred và cái cây
Bị mai phục!
Quả cầu xoắn thời gian
Hành trình ra bờ biển
Ông cậu Paton mở tiệc
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.