Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chiến Quốc Tung Hoành - Thế Cục Quỷ Cốc Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chiến Quốc Tung Hoành - Thế Cục Quỷ Cốc Tử
  3. Chương 47:

Chương 47:

La Văn ra khỏi cửa, thấy trời đã tối, vội vã sải bước về phủ thượng đại phu. Bước vào cửa phủ, La Văn nghĩ ngợi một lát, quyết định tới gặp Bàng sư phụ trước để báo với ông Bàng Quyên vẫn bình an vô sự. La Văn rảo bước tới khu nhà nhỏ nơi Bàng Hành đang bị nhốt, từ xa đã nhìn thấy cổng ngoài khoá chặt, bên trong tối đen như mực không có lấy chút ánh đèn. La Văn trong lòng hoang mang, sải bước nhanh hơn, tới trước cổng gõ liên hồi, song không ai lên tiếng. Gắng sức đẩy cổng, cũng không đẩy được.

La Văn vô cùng sốt ruột, vừa hay nhìn thấy một tên hầu đi lại, bèn chặn đầu hỏi: “Bàng sư phụ đâu?”

Tên hầu hỏi lại: “Bàng sư phụ là ai?”

“Là lão sư phụ may quần áo trong khu nhà này!”

“À! Lúc sẩm tối, tôi thấy mấy người đưa ông ta đi rồi!”

La Văn kinh hãi hỏi: “Đưa đi đâu?”

Tên hầu lắc đầu.

La Văn đứng ngây ra một lát, rồi quay người bước tới khu nhà của Thích Quang, song không thấy lão quản gia đâu. La Văn hỏi người hầu trong viện, được biết Thích Quang vừa đi, hình như là tới thư phòng của chúa công.

La Văn thoáng do dự, rồi cuối cùng cũng cất bước hướng về phía thư phòng của Trần Chẩn.

Thư phòng của Trần Chẩn là khu nhà thứ sáu, cũng là khu nhà cuối cùng, vô cùng bí ẩn, ngoài đám người hầu thân cận, những thuộc hạ khác nghiêm cấm ra vào. Do đang gấp gáp, La Văn quên bẵng mất điều này, sải bước tiến thẳng tới cổng.

Bên trong khu nhà tĩnh mịch không một tiếng động, chỉ có vầng trăng lưỡi liềm toả sáng dìu dịu. Không có ánh đèn có nghĩa là không có người. La Văn đứng lại, nhìn vào bên trong lần nữa, đúng là họ không có bên trong. Đang định bỏ đi, đột nhiên nghe thấy tiếng nói: “Chúa công, vừa rồi hai gã lưu manh kia lại làm ầm lên, khăng khăng đòi trả vàng, thả người!”

La Văn nhận ra giọng của Thích Quang, vô cùng sửng sốt, vội vã nín thở ngưng thần lắng nghe. Câu trả lời của Trần Chẩn cũng vang lên ngay sau đó: “Sự việc đã xong, nếu như muốn đi, hãy tiễn chúng lên đường!”

“Tiểu nhân đã rõ!”

La Văn điếng người. Rõ ràng, Trần Chẩn và Thích Quang đang bàn chuyện cơ mật, nếu để họ biết La Văn nghe thấy, tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp. La Văn đang định len lén bỏ đi thì giọng Trần Chẩn lại vang lên chậm rãi: “Thế còn… chuyện của Bạch gia, làm đến đâu rồi?”

Nghe thấy hai chữ “Bạch gia”, lòng hiếu kỳ bỗng trỗi dậy khiến La Văn dừng bước.

Ngay sau đó là giọng Thích Quang: “Khởi bẩm chúa công, Bạch công tử đã bị Lương công tử, Ngô công tử và cô ả kia làm cho điên đảo thần hồn, mấy ngày nay, hôm nào cũng đánh bạc, tối tối hưởng lạc, ngày ngày thắng bạc, sảng khoái chẳng khác gì thần tiên, lúc này chắc vẫn đang tiêu dao trong lầu Nguyên Hanh!”

“Không được để hắn ngày ngày thắng bạc, phải để hắn có thắng có thua. Thắng thì phải để hắn thắng sung thắng sướng, còn thua thì phải để hắn thua thảm thua hại. Chỉ có vậy, hắn mới thấy thú vị!”

“Tiểu nhân ghi nhớ lời dạy của chúa công!”

Trần Chẩn thở dài một tiếng, hậm hực nói: “Lão già Bạch Khuê thật đáng ghét! Ta chỉ ngồi vào chỗ của lão có một lúc mà lão đã khiến ta mất mặt không để đâu cho hết! Cơn giận này ta đã nhẫn nhịn mấy năm rồi, đã đến lúc cần phát tiết rồi đấy!”

Thích Quang nịnh bợ: “Chúa công yên tâm, chỉ cần nắm trong tay bảo bối sống này, không tới nửa năm, tiểu nhân chắc chắn sẽ chuyển hết mớ gia tài kếch xù của lão ta vào kho lẫm của chúa công, để rồi xem lão ta có tức chết hay không!”

La Văn nghe thấy tất cả, toàn thân nổi da gà, vội vàng bỏ đi, chẳng may vấp phải vật gì đó, lảo đảo suýt ngã. Thích Quang nghe thấy tiếng động lạ, vội vã chạy lao ra ngoài cổng, quát lớn: “Ai?”

Đã không kịp nữa rồi, La Văn đành phải đánh liều tiến lại, quỳ xuống khấu đầu nói: “Bẩm… bẩm Thích gia, là tiểu nhân, La… La Văn!”

Thích Quang mặt không biến sắc, bước lại gần, nghiêm giọng mắng: “Thằng oắt này, lén la lén lút, chạy tới đây làm gì?”

La Văn tinh thần hoảng loạn, lắp bắp nói: “Tiểu nhân… nhà họ Bàng… có việc gấp, muốn gọi chú Bàng về… về nhà một chốc. Tiểu nhân tìm khắp nơi không thấy Thích gia đâu, nghe nói Thích gia tới đây, nên vội… vội tới tìm!”

Thích Quang ngẫm nghĩ một lát, thái độ mềm mỏng trở lại: “Ngươi về trước đi, đợi ta ở phòng sổ sách!”

“Tiểu nhân tuân lệnh!” La Văn vội đứng dậy, ba chân bốn cẳng chạy đi.

Nghe tiếng bước chân xa dần, Trần Chẩn cũng bước ra, nhìn theo bóng La Văn, rồi lại nhìn Thích Quang, gật gật đầu.

La Văn hồn xiêu phách lạc chạy tới phòng sổ sách, đợi một hồi lâu Thích Quang mới tới, nhìn thấy La Văn, thì cười ha hả mà nói: “Thằng oắt này, vừa rồi ta còn tưởng là kẻ trộm, sợ hết cả hồn!”

La Văn cũng đã lấy lại bình tĩnh, lên tiếng thanh minh: “Tiểu nhân cũng vậy. Tiểu nhân vừa bước vào trong viện, thấy bên trong không có ánh đèn, đang định bỏ đi, không ngờ bị Thích gia gọi lại!”

“La Văn!” Thích Quang nhìn hắn cười cười, rồi chậm rãi nói. “Mấy ngày qua trong phủ nhiều việc bận rộn, nhiệm vụ của ngươi là bảo vệ trạch viện, phải hết sức cẩn trọng mới được. Sao, Bàng gia có chuyện gì gấp?”

“Bàng Quyên đột nhiên mắc bệnh nặng, đau bụng tới chết đi sống lại!”

Thích Quang ngẫm nghĩ một lát rồi lấy từ trong hòm ra ba lượng vàng đưa cho La Văn: “Thanh niên đau bụng chắc tại ăn bậy bạ, không tính là bệnh nặng. Ba lượng vàng này ngươi cầm đi, mời đại phu về khám bệnh cho hắn!”

La Văn nhận lấy vàng, nhân tiện hỏi: “Chuyện này hẳn cũng nên nói với Bàng sư phụ một tiếng. Không biết Bàng sư phụ… đâu rồi?”

Thích Quang lại bật cười: “Bàng sư phụ gặp vận may rồi! Hồi sẩm tối, trong cung bỗng có người tìm đến, nói là Bàng sư phụ tay nghề khéo léo, muốn mời ông ta vào cung vài ngày, e rằng chưa thể trở về ngay được. Nếu ngươi gặp Bàng Quyên, hãy báo tin vui này cho hắn.”

“Vậy… vậy…”

“Vậy vậy cái gì?” Thích Quang sầm mặt xuống. “Lẽ nào việc nhà quan trọng hơn việc nước?”

La Văn run bắn, vội lúng búng: “Tiểu nhân tuân lệnh!”

La Văn cầm vàng, vừa định đi, Thích Quang lại nói: “Bàng sư phụ có một tay nải muốn nhờ ngươi mang về giúp!”

“Tay nải? Ở đâu kia?”

“Tại chỗ ở của Bàng sư phụ!”

La Văn lui ra khỏi phòng sổ sách, trong lòng hoang mang thấp thỏm, đi tới khu nhà nơi Bàng Hành may quần áo, trống ngực vẫn đập thình thịch, đưa mắt nhìn khắp một lượt tứ phía, thấy không có gì bất thường mới chậm rãi bước vào trong. La Văn chỉ chú ý quan sát động tĩnh xung quanh, không ngờ chân vấp phải một vật, bèn ngã sõng soài xuống đất.

La Văn sờ soạng, thấy là hai xác chết. Dưới ánh trăng lờ mờ, hắn định thần nhìn kỹ, thì ra chính là tiều phu và ngư dân. Rõ ràng họ mới bị giết chết tức thời, máu tươi vẫn đang tuôn ồng ộc. Giờ La Văn mới hiểu ra câu nói “tiễn chúng lên đường” của Trần Chẩn, bất giác run lên cầm cập.

Xung quanh tĩnh lặng đến chết chóc. La Văn nằm rạp dưới đất, đảo mắt nhìn quanh một vòng, rồi thình lình rút kiếm, lăn tròn trên đất, tung mình lao vọt lên đỉnh tường, chỉ vài bước nhảy đã tót lên nóc nhà.

Các động tác liền tiếp một mạch, hoàn thành trong nháy mắt, sát thủ ẩn phục trong bóng tối vốn cứ ngỡ rằng giết La Văn dễ như bắt ba ba trong hũ, nên chưa vội vàng ra tay, song sự việc diễn biến quá bất ngờ khiến chúng chết sững mất một chốc. Đến khi định thần lại, La Văn đã tung người nhảy xuống khỏi mái hiên rồi.

Có người hô lớn: “Giết người! Mau bắt lấy hung thủ!”

Tiếng hô hoán rộ lên râm ran khắp phủ thượng đại phu, đám sát thủ rầm rập chạy ra sau nhà truy đuổi. La Văn thân nhẹ đường quen, rẽ ngoặt liên hồi, một lát sau đã vọt qua tường biến mất.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5777 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5299 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5029 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4608 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4535 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4493 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter