Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chiều Hư Vai Phản Diện

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chiều Hư Vai Phản Diện
  3. Chương 51: Chỉ Có Cậu Có Thể Bảo Cậu Ta Dừng Lại (1)

Chương 51: Chỉ Có Cậu Có Thể Bảo Cậu Ta Dừng Lại (1)

Hoàng Trạch phát ra tiếng “ối ối”: “Tuỳ Khâm mày…”

Anh ta vừa há miệng, nước đã lọt vào miệng anh ta, bẩn thỉu không thôi, lời còn lại của anh ta cũng lập tức bị nuốt vào trong cổ họng.

Tuỳ Khâm cong khoé môi, rồi lại ấn tay xuống.

Hơi thở của Hoàng Trạch thổi ra bong bóng trên mặt nước, òng ọc òng ọc không ngừng, anh ta chốc chốc lại rơi vào cơn nghẹt thở, khi có thể há miệng thì ắt sẽ mắng người.

“Con mẹ nó…”

“Đệch!”

Nhưng cứ nói được một hai chữ, thì lại giẫm lên vết xe đổ.

Dáng vẻ thê thảm khiến mấy người của trường Trung học số 7 đều bị dọa sợ bởi cảnh tượng này, bọn họ chưa từng nghĩ Tuỳ Khâm sẽ ra tay thẳng thừng như thế, vả lại toàn thân anh bây giờ toát ra hơi lạnh tàn ác, bọn họ không dám qua đó.

Vũng nước đọng đúng là không sâu, nhưng nhỡ đâu, Tuỳ Khâm dùng sức, Tuỳ Khâm lỡ tay… có khi Hoàng Trạch sẽ bị dìm chết mất.

“Tuỳ Khâm! Mày mau nới tay ra!”

“Hoàng Trạch sắp chết rồi!”

Tuỳ Khâm coi như không nghe thấy, dưới ánh sáng chiếu rọi, gân xanh liền với xương cổ tay của mu bàn tay, được làn da màu trắng lạnh tôn lên càng rõ ràng, bọn họ càng van xin rối rít, Hoàng Trạch lại càng gay go.

Lâm Bạch Du đứng im tại chỗ cũ không động đậy, tim đập thình thịch.

Cô nhất thời không phân biệt được, mình kích động là vì chuyện ban nãy, hay là vì hành động và lời nói của Tuỳ Khâm.

“Em gái, em khuyên Tuỳ Khâm đi.”

“Bạn học bạn học, cậu chắc chắn có thể, chỉ có cậu có thể bảo cậu ta dừng lại…”

Bọn họ không kiềm lại được mà hướng ánh mắt về phía Lâm Bạch Du.

Tuỳ Khâm ra mặt vì cô, cô chắc chắn có thể khuyên nhủ.

Lâm Bạch Du biết bọn họ đang nhìn mình, cô chỉnh lại bộ quần áo ban nãy bị kéo xộc xệch, đi đến bên cạnh Tuỳ Khâm.

“Tuỳ Khâm.”

Trong không gian trống trải, giọng cô không cao, nhưng lại rất bắt tai.

“Cậu buông tay đi.”

Những người khác vừa nghe liền thở phào một hơi, rồi lại nghe cô nói: “Không cần phải làm bẩn tay mình vì loại người này.”

“Bịch.”

Vũng nước đọng bỗng bắn lên tung toé vì vật nặng rơi xuống.

Tuỳ Khâm buông phắt tay ra, Hoàng Trạch rơi xuống vũng nước đọng, cả nửa thân trên đều ướt sũng, cái đầu to cũng thấm ướt nước bùn, cực kỳ nhếch nhác.

Hoàng Trạch trở tay không kịp, lại uống thêm một chút nước bẩn.

Mấy người của trường Trung học số 7 vội vàng đi qua đó, lách qua Tuỳ Khâm từ đằng sau, kéo Hoàng Trạch dậy, thấy dáng vẻ này của anh ta, nghĩ lại cũng rùng mình.

Tuy chơi bóng rổ cũng có động tay và đối kháng cơ thể, nhưng vốn không thể có tình huống áp bức thế này tồn tại.

Vốn vì thất bại trong thời gian dài, bọn họ là kẻ thua cuộc, không quá tự tin trước mặt Tuỳ Khâm, nay lại càng thêm e sợ.

Hoá ra Tuỳ Khâm hung dữ thế này.

Tuỳ Khâm cụp mi, tầm mắt đặt trên khuôn mặt Hoàng Trạch: “Rửa mặt cho cẩn thận.”

Hoàng Trạch hung hãn nhìn anh, bây giờ anh ta vô cùng nhếch nhác, đều do anh cả, tất cả mọi chuyện không như ý của anh ta đều bắt nguồn từ anh.

Rõ ràng Tuỳ Khâm nên là kẻ ti tiện mới đúng.

Đồng đội lập tức kéo Hoàng Trạch lên, bịt mồm Hoàng Trạch lại, chặn lại những lời văng tục mà anh ta còn chưa kịp mắng ra.

-

“Tay cậu.”

Lâm Bạch Du đi qua đó: “Vừa rồi có phải cậu ta đã cào phải cậu không?”

Ban nãy Hoàng Trạch không còn cách nào, tay cào bậy tứ phía.

Tuỳ Khâm nói bừa: “Không có.”

Lâm Bạch Du không tin, giơ tay ra kéo, bây giờ là mùa thu, nhưng Tùy Khâm là con trai, không hề sợ lạnh, mặc rất mỏng.

Biết cô không nhìn thấy sẽ không bỏ qua, Tùy Khâm giơ cánh tay về phía trước, xắn tay áo lên: “Đã nói là không có rồi.”

Lâm Bạch Du quan sát tỉ mỉ: “Không có thật.”

Xem ra Hoàng Trạch cũng chỉ là cái giá đựng hoa [*].

[*] Giá đựng hoa (Hoa giá tử): Chỉ động tác võ màu mè mà không có ích.

Lâm Bạch Du nhìn Tuỳ Khâm, nhớ lại ban nãy Hoàng Trạch bị anh xách phắt dậy từ trước mặt mình đi, trái tim lại bắt đầu đập mạnh.

“Ban nãy cậu đến nhanh thật đấy.”

Cô lại được Tuỳ Khâm cứu.

Tất cả những thứ này đều không giống với chuyện dịch chuyển vết thương.

Tuỳ Khâm trả lời hời hợt: “Đến đúng lúc.”

Lâm Bạch Du nghĩ một lúc, rồi vẫn hỏi: “Cậu ta hình như rất ghét cậu, quấy rối tôi là vì nhìn thấy tôi nói chuyện với cậu.”

Cô chưa từng gặp Hoàng Trạch, cũng không biết mối quan hệ của anh ta và Tuỳ Khâm.

Chỉ là có cảm giác, mối quan hệ giữa hai bọn họ rất tệ.

Tuỳ Khân nhìn cô, dùng lại từ của cô khi trước: “Bởi vì cậu ta cặn bã.”

Lâm Bạch Du nắm lấy cánh tay anh, kéo anh đi ra ngoài, “Không nói cậu ta nữa, có phải cậu chưa ăn tối không, tôi mời cậu nhé.”

Tuỳ Khâm không lường trước được hành động bất ngờ này của cô, muốn hất tay ra theo bản năng, nhưng cùng lúc khua ra thì lại giữ sức lại.

Anh nhìn chằm chằm vào ngón tay trắng nõn thon dài, và cổ tay đẹp đẽ ấy, bị cô kéo từ trong cung thể thao đi ra ngoài.

Lâm Bạch Du không dừng bước chân, giọng điệu dịu dàng.

Cô kéo anh, như đang kéo anh cùng rời khỏi tất cả mọi thị phi, rời xa chỗ hỗn loạn này.

Lâm Bạch Du quay đầu lại: “Hôm nay mời, cậu sẽ không từ chối đúng không?”

Giọng điệu của Tuỳ Khâm bỡn cợt: “Từ chối thì làm sao?”

Lâm Bạch Du nói: “Cậu từ chối rồi sẽ biết.”

Cô không thể lừa gạt được đâu.

Phía sau cung thể thao là một khu công viên, xung quanh xanh hoá khá nhiều, có rất nhiều ông bà cô chú đi bộ buổi tối trở về.

Thấy hai người một trước một sau, cậu thiếu niên mặt không biểu cảm bị kéo đi, mọi người đều lộ ra vẻ mặt thông suốt trong lòng.

Chắc chắn là bạn học sinh nhỏ đang lén lút yêu đương.

Dọc đường, điện thoại của Tuỳ Khâm chưa từng ngừng rung.

Một bên cánh tay của Tuỳ Khâm đang bị Lâm Bạch Du kéo, anh lấy điện thoại ra bằng một tay, lướt ngón cái, mở khoá màn hình, nhìn thấy tin nhắn của Phương Vân Kỳ.

15 phút trước.

Phương Vân Kỳ: [A Khâm! Nhiều người quá!]

Phương Vân Kỳ: [Hôm nay chắc chắn có thưởng rồi!]

1 phút trước.

Phương Vân Kỳ: [Anh! Cứu mạng!]

Phương Vân Kỳ: [Bao giờ mày về?]

Phương Vân Kỳ: [Mà thôi, mày đừng có về nữa.]

Quán xiên nướng bây giờ chắc chắn toàn là người, bất kể là đến ăn thật, hay là nô nức đến xem Tuỳ Khâm, ở đó đều không phù hợp.

Lâm Bạch Du dừng lại trước một quán ăn nhỏ: “Quán này đi.”

Tuỳ Khâm ngẩng đầu lên nhìn, cúi đầu, đánh ra mấy chứ: [Không đi nữa.]

Trong quán bấy giờ chỉ có một bàn khách, Lâm Bạch Du đưa menu cho anh: “Tôi ăn rồi, cậu ăn gì thì chọn đi.”

Tuỳ Khâm chỉ chọn một món trứng xào cà chua.

Lâm Bạch Du lựa lựa, rồi thêm hai món mặn nữa, vừa ngẩng đầu lên, đã bắt gặp ánh mắt không đồng ý lắm của Tuỳ Khâm.

Bà chủ quán nói: “Bạn gái thích ăn, chàng trai đừng có bày ra vẻ mặt đấy chứ.”

Lâm Bạch Du vội vàng giải thích: “Bọn cháu không phải người yêu đâu ạ.”

Bà chủ quán ồ một tiếng: “Thật ngại quá.”

Đợi bà chủ quán đi rồi, Lâm Bạch Du nói nghiêm túc: “Tùy Khâm, ban nãy may mà có cậu.”

Tuỳ Khâm ngưng lại một chút: “Là tại tôi.”

Lâm Bạch Du lắc đầu: “Sao cậu biết được, chuyện đã xảy ra, mọi thứ đều đã cố định rồi, không vì chuyện của cậu, nói không chừng bọn họ vẫn sẽ làm, tính cách bọn họ không đổi mà.”

Tuỳ Khâm dựa vào ghế, không tin lấy một chữ, đồng thời cảm thấy cô đang già mồm át lẽ phải.

“Cậu đối xử với người khác cũng như thế này à?” Anh hỏi.

“Dĩ nhiên là không.”

Chỉ có cậu.

Chỉ có tôi.

Cô mới nhiệt tình và chân thành đến thế.

Lâm Bạch Du gật đầu tỏ ý chân thật: “Tôi nói thật đấy. Vả lại, làm sao cậu biết không phải do tôi, mà cậu ta còn căm ghét cậu hơn đây.”

Cô chuyển chủ đề: “Hôm nay có nhiều người đến quán lắm, lát nữa cậu có qua đó không?”

“Qua.” Tuỳ Khâm lời ít ý nhiều.

Không thể để hai người Phương Vân Kỳ và Tề Thống ở đó được, huống hồ, hiện giờ anh cũng cần số tiền lương đó.

Lâm Bạch Du im lặng.

Về mặt này, cô không giúp được Tuỳ Khâm, bố thí mà không có lí do, anh chắc chắn sẽ không nhận, còn sẽ ghét cô.

Lâm Bạch Du không định đi ra quán nữa, để tránh vẫn còn những cô gái như Từ Phi Phi, thấy cô và Tuỳ Khâm thân thiết thì khó chịu, làm khó anh.

Cô phải giúp anh, không phải thêm phiền toái cho anh.

Tuỳ Khâm lại sửa lại: “Cậu về nhà đi.”

Lâm Bạch Du gật đầu: “Được.”

Cô trả tiền, lại nhận được ánh mắt khó hiểu của bà chủ quán, không ngờ lại là con gái trả tiền, trong khi chưa ăn miếng nào.

Chẳng lẽ là nữ theo đuổi nam?

Lâm Bạch Du lại lén lút đặt ship một cốc trà hoa quả, dự tính thời gian, có lẽ có thể giao đến quán xiên nướng.

Bến xe bus ở phía đối diện quán.

Lâm Bạch Du lên xe, ngồi cạnh cửa sổ, nhìn về phía quán ăn nhỏ, chạm phải ánh mắt Tuỳ Khâm trông ra từ trong quán.

Cách hơi xa, cô không nhìn thấy vẻ mặt của anh, nhưng cô biết, anh chắc chắc đang nhìn cô, không kiềm được cong lên bờ môi đẹp đẽ.

Tuỳ Khâm anh ấy à, chưa từng hung dữ mà không có lý do.

Thực ra anh vừa dịu dàng vừa lương thiện.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5741 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5269 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4999 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4579 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4501 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4446 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter