Chương 18
Tới trước nhà hàng tôi bất ngờ phát hiện ra Lý Tâm đang ở sau xe tôi khóc lúc nào mà chúng tôi cũng không hay.Đôi mắt của cô ấy đỏ hoe những giọt lệ rưng rưng trên khóe mắt tôi cảm thấy rất xót cho cô ấy. Tôi không biết cô ấy và bạn trai của cô ấy đã xảy ra những tranh cãi gì.Cái mà tôi biết bây giờ là tôi và cô ấy đều rất buồn vì bạn trai của mình khi tôi nhìn thấy, Lục Yên đã đi đậu xe tôi nói với Lý Tâm rằng:
An An -Có chuyện gì xảy ra với cậu và anh ấy sao tôi thấy cậu rất là buồn.
Lý Tâm -Không thể nói là không có chuyện gì nhưng mà có vẻ như tớ tâm sự rất thất vọng về những viên anh ấy đã làm.
An An -Đi ăn thôi đã ăn rồi thì không được buồn nữa. Bỏ chuyện đó qua một bên về nhà chúng ta sẽ nói sau.Tôi nghĩ cậu sẽ cần một lời khuyên bổ ích cho việc này và có vẻ như chúng ta cần phải nói chuyện và kể với nhau về câu chuyện đó.
Lý Tâm -Thôi được chúng ta không nói về chuyện này nữa,Lục Yên đâu rồi?Hay là chúng ta vào đó chọn bàn và gọi món trước nhỉ.
An An -Được làm theo ý cậu.
Hai người bước vào nhà hàng chọn một bàn ngay cửa sổ lúc này Lục Yên cũng đi vô và ba người bắt đầu gọi món.Sau đó họ cùng trò chuyện cùng ăn và nói với nhau về những chuyện đã xảy ra khi họ không có ở cùng với nhau.
Lý Tâm - cậu với Lục Nam như thế nào rồi hả An An
An An -đừng nói về hắn nữa!Có vẻ như bấy lâu nay tớ đã chọn sai người,tớ có vẻ như rất hối hận về việc đó, mấy hôm nay tớ đã cố bơ anh ấy nhưng anh ấy lại cứ bám tớ một cách không thể nói nổi, không biết phải nói là nhây hay phiền nữa.
||||| Truyện đề cử: |||||
Lục Yên- ghê vậy sao có vẻ như cậu đã hết yêu thằng Oắt con đó rồi đúng không, thực chúc mừng cho cậu nha thằng ấy chẳng làm ra được thể thống gì đâu.
An An - không ngờ Cậu có thể nói em trai của mình như thế đấy.
Lục Yên - em trai gì chứ giá là bạn thân của tớ khóc! Tớ rất ghét nó đấy!
An An - ai nhìn vào chắc còn tưởng tớ là em ruột của cậu đấy đến cả thằng em trai cậu cũng không còn cần nó nữa.
Lục Yên- Chứ còn gì nữa cậu là vợ của tớ thì đúng hơn thằng oắt đó, nó không xứng đáng với cậu đâu.Với lại đại mỹ nhân nhà ta rất nhiều người theo đuổi vậy mà lại chọn thằng oắt đó.
An An - Đừng chọc ghẹo tớ nữa rất là ngại đó nha.
Lý Tâm - ăn thôi ăn thôi! tớ cũng đói rồi đây, các cậu còn nói nữa tớ sẽ bị nhét cẩu lương chết mất.
An An -Cậu nhắc tớ mới nhớ nha! Tại sao đại minh tinh của chúng ta lại chưa có bạn trai nhỉ?Cậu giấu chúng tớ lén lút với ai rồi đúng không.
Lục Yên - nào có chứ! Tớ chỉ có mỗi cậu thôi An An à:<
An An - mấy này cậu hết bận chưa có thể ở nhà lâu hơn một chút không?
Lục Yên - nhớ tớ lắm đúng không?Một tuần tới tớ không có lịch chắc sẽ ở nhà chơi với các cậu.
Lý Tâm -như vậy thì tốt quá chúng ta có thể đi chơi cùng với nhau nhưng mà không biết mấy người kia thì sao đây có vẻ như cậu ấy không rảnh cho lắm.
An An - các cậu ấy có việc bận mà phải thông cảm thôi!
Sau khi ăn xong ba người tới trung tâm mua sắm lớn phố, thấy Lục Nam và Ôn nhiên đang mua đồ phía trước, cô đã cố tránh mặt họ.Thấy cô cố tình tránh né Lục Yên đã nhìn sang phía ạ thấy Lục Nam đi cùng với Ôn Nhiên cô tức giận bước thật nhanh tới trước mặt ả trà xanh đó.
An An -Có chuyện gì xảy ra với cậu và anh ấy sao tôi thấy cậu rất là buồn.
Lý Tâm -Không thể nói là không có chuyện gì nhưng mà có vẻ như tớ tâm sự rất thất vọng về những viên anh ấy đã làm.
An An -Đi ăn thôi đã ăn rồi thì không được buồn nữa. Bỏ chuyện đó qua một bên về nhà chúng ta sẽ nói sau.Tôi nghĩ cậu sẽ cần một lời khuyên bổ ích cho việc này và có vẻ như chúng ta cần phải nói chuyện và kể với nhau về câu chuyện đó.
Lý Tâm -Thôi được chúng ta không nói về chuyện này nữa,Lục Yên đâu rồi?Hay là chúng ta vào đó chọn bàn và gọi món trước nhỉ.
An An -Được làm theo ý cậu.
Hai người bước vào nhà hàng chọn một bàn ngay cửa sổ lúc này Lục Yên cũng đi vô và ba người bắt đầu gọi món.Sau đó họ cùng trò chuyện cùng ăn và nói với nhau về những chuyện đã xảy ra khi họ không có ở cùng với nhau.
Lý Tâm - cậu với Lục Nam như thế nào rồi hả An An
An An -đừng nói về hắn nữa!Có vẻ như bấy lâu nay tớ đã chọn sai người,tớ có vẻ như rất hối hận về việc đó, mấy hôm nay tớ đã cố bơ anh ấy nhưng anh ấy lại cứ bám tớ một cách không thể nói nổi, không biết phải nói là nhây hay phiền nữa.
||||| Truyện đề cử: |||||
Lục Yên- ghê vậy sao có vẻ như cậu đã hết yêu thằng Oắt con đó rồi đúng không, thực chúc mừng cho cậu nha thằng ấy chẳng làm ra được thể thống gì đâu.
An An - không ngờ Cậu có thể nói em trai của mình như thế đấy.
Lục Yên - em trai gì chứ giá là bạn thân của tớ khóc! Tớ rất ghét nó đấy!
An An - ai nhìn vào chắc còn tưởng tớ là em ruột của cậu đấy đến cả thằng em trai cậu cũng không còn cần nó nữa.
Lục Yên- Chứ còn gì nữa cậu là vợ của tớ thì đúng hơn thằng oắt đó, nó không xứng đáng với cậu đâu.Với lại đại mỹ nhân nhà ta rất nhiều người theo đuổi vậy mà lại chọn thằng oắt đó.
An An - Đừng chọc ghẹo tớ nữa rất là ngại đó nha.
Lý Tâm - ăn thôi ăn thôi! tớ cũng đói rồi đây, các cậu còn nói nữa tớ sẽ bị nhét cẩu lương chết mất.
An An -Cậu nhắc tớ mới nhớ nha! Tại sao đại minh tinh của chúng ta lại chưa có bạn trai nhỉ?Cậu giấu chúng tớ lén lút với ai rồi đúng không.
Lục Yên - nào có chứ! Tớ chỉ có mỗi cậu thôi An An à:<
An An - mấy này cậu hết bận chưa có thể ở nhà lâu hơn một chút không?
Lục Yên - nhớ tớ lắm đúng không?Một tuần tới tớ không có lịch chắc sẽ ở nhà chơi với các cậu.
Lý Tâm -như vậy thì tốt quá chúng ta có thể đi chơi cùng với nhau nhưng mà không biết mấy người kia thì sao đây có vẻ như cậu ấy không rảnh cho lắm.
An An - các cậu ấy có việc bận mà phải thông cảm thôi!
Sau khi ăn xong ba người tới trung tâm mua sắm lớn phố, thấy Lục Nam và Ôn nhiên đang mua đồ phía trước, cô đã cố tránh mặt họ.Thấy cô cố tình tránh né Lục Yên đã nhìn sang phía ạ thấy Lục Nam đi cùng với Ôn Nhiên cô tức giận bước thật nhanh tới trước mặt ả trà xanh đó.