Chương : 37
Vuốt ve con mèo nhỏ -Lưu Ngọc đang say sưa ngủ trong lòng mình, Dương Tuấn Nam cưng chiều đặt lên tráng cô một nụ hôn.
"Bé ngốc! Em có biết là anh thích em lâu lắm rồi không?"
Câu nói này anh đã muốn đường đường chính chính nói với cô từ lâu rồi. Tiếc là vẫn chưa phải lúc. Anh thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.Ấn tượng đầu tiên của anh với Lưu Ngọc là cô "rất lưu manh".
Chuyện ấy xảy ra khoản chừng 4 tháng trước, trước khi Dương Tuấn Nam bị tai nạn...
Một toáng người tụ tập trước một căn nhà hoang. Trong đó có 2 nam thanh niên, một người đeo mặt nạ Anonymus (mặt nạ Hacker),một người đeo mặt nạ Solas (or Stalas - mặt nạ hình chim cú ma - một trong 72 con quỷ của Solomon- Hoàng tử của địa ngục - không độc ác nhưng cũng không hiền lành)
" Cậu có nghĩ là chúng ta bị lừa rồi không? Đây rõ ràng là một căn nhà hoang, lấy đâu ra "hàng" chứ!" - Anonymus nói với Solar
"Đến cũng đã đến rồi, dù có "hố" chúng ta cũng phải nhảy" - Solar rất bình thản.
"A Ha ha ha..."
Một tràng cười vang lên từ loa phóng thanh của nhà hoang.
" Ha! Là Thiên Ân các người ép ta phải làm đến bước đường này. Bùi Nguyên Hạo, hôm nay mày nhất định phải chết"
Ngay sau đó, là một tiếng nổ lớn - ngôi nhà phát nổ rồi bốc cháy.
"Khốn kiếp, lão già bỉ ổi, dám sử dụng cả mìn nữa. Tuấn...không....Nguyên Hạo cậu không sao chứ!" - Lương Bân kéo Dương Tuấn Nam bị ngã trên đất, chiếc mặt nạ Solar cũng đã bị vỡ.
"Không sao!Lương Bân,chúng ta mau rời khỏi đây! "
"Mặt của cậu...Không được, mau đeo mặt nạ của tớ vào, cậu không thể để lộ khuôn mặt như vậy, rất nguy hiểm"
"Không sao! Lửa lớn như vậy, chắc không có ai nhìn thấy chúng ta đâu. Mau đi thôi"
Lương Bân và Dương Tuấn Nam không ngờ, nơi họ đi qua đã bị một camera khuất trong góc kín ghi hình lại và bắt được cận cảnh mặt của Bùi Nguyên Hạo - Là Dương Tuấn Nam đóng giả đang không đeo mặt nạ.
...
Xe Lương Bân và Dương Tuấn Nam đang ở ngoại ô, sắp vào đến thành phố.
"Tuấn Nam! Vì chuyện của bọn mình mà khiến cậu gặp nhiều nguy hiểm như vậy,xin lỗi!"
"Xin lỗi cái gì. Nguyên Hạo và cậu đều là bạn thân của tôi, khách sáo gì chứ!"
"Cái tên Nguyên Hạo đó cũng thật là. Tự dưng lại biệt vô âm tính. Mấy tháng rồi còn chưa tìm được cậu ta khiến Bùi thị và Thiên Lang Bang loạn hết cả lên. Hắn mà trở về tớ nhất định "thịt" hắn"
"Có lẽ, cậu ấy thật sự bận việc gì đó! Lương Bân,cẩn thận. Có người bám theo"
Lương Bân hướng mắt lên nhìn kính chiếu hậu, phát hiện có hai chiếc xe màu đen đang bám đuôi.
"Chết tiệt! Cái lũ ruồi nhặn đó lại thích đeo bám như vậy!"
Lương Bân tăng tốc xe, chạy vào thành phố, tiến vào nội thành. Thoáng chốc, đã cắt đuôi được. Hai người bọn họ thong thả lái xe lượn vòng thành phố.Lương Bân rất cao hứng.
"Cuối cùng cũng cắt đuôi được đám cẩu phiền phức. Tuấn Nam, chúng ta cần tìm một nơi để "giải tỏa" rồi"
"Đến Talasky đi, có một loại rượu rất ngon ở đó"
Hai người cùng đến Talasky uống rượu. Sắc lang Lương Bân nổi thú tính gọi liền một lúc đến 5 mĩ nữ hầu rượu.
"Bé yêu! Mông của em rất đẹp" - Lương Bân ôm mĩ nữ Tiểu Kiều vào lòng.
Thấy thế mĩ nữ Trân Trân liền làm nũng- "Anh Bân thiên vị, chỉ khen mỗi Kiều Kiều. Ghét anh ghê"
"Trân Trân bảo bối của anh, em cũng rất đẹp, nhất là bờ môi quyến rũ căn mộng này" - Lương Bân thể hiện tình ý bằng một nụ hôn.
"Thấy ghét quá à"
"E cũng muốn được anh Bân khen"
"Em cũng muốn nửa..."
Các mĩ nữ tranh nhau lấy lòng Lương Bân. Mĩ nữ hầu rượu Dương Tuấn Nam cũng không thua kém, ra sức lấy lòng cậu.
"Dương thiếu gia, sao ngài chỉ lo uống rượu thôi vậy? Sao không quan tâm đến A Hương" - A Hương ngồi lên đùi của Tuấn Nam làm nũng.
Dương Tuấn Nam cậu không phải là người trăng hoa ong bướm nhưng dẫu sao vẫn là một người đàn ông bình thường nên chuyện nam nữ cũng khó tránh khỏi nên lâu lâu vẫn hay vui đùa một chút.
"Vậy để anh bù lỗ cho em vậy"
Nói rồi liền trao cho A Hương một nụ hôn cùng âu yếm tình tứ.
Nhưng hai người thanh niên xấu số này chưa kịp "ăn" gì thì cửa đã bị phá.
"Là đứa nào dám phá hư chuyện tốt của ông" -Lương Bân cau có mắng, hận muốn đem kẻ phá đám kia đi hầm nhừ.
Từ ngoài cửa đột nhiên xông một cô gái say xỉn-là Lưu Ngọc.
"Bé ngốc! Em có biết là anh thích em lâu lắm rồi không?"
Câu nói này anh đã muốn đường đường chính chính nói với cô từ lâu rồi. Tiếc là vẫn chưa phải lúc. Anh thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.Ấn tượng đầu tiên của anh với Lưu Ngọc là cô "rất lưu manh".
Chuyện ấy xảy ra khoản chừng 4 tháng trước, trước khi Dương Tuấn Nam bị tai nạn...
Một toáng người tụ tập trước một căn nhà hoang. Trong đó có 2 nam thanh niên, một người đeo mặt nạ Anonymus (mặt nạ Hacker),một người đeo mặt nạ Solas (or Stalas - mặt nạ hình chim cú ma - một trong 72 con quỷ của Solomon- Hoàng tử của địa ngục - không độc ác nhưng cũng không hiền lành)
" Cậu có nghĩ là chúng ta bị lừa rồi không? Đây rõ ràng là một căn nhà hoang, lấy đâu ra "hàng" chứ!" - Anonymus nói với Solar
"Đến cũng đã đến rồi, dù có "hố" chúng ta cũng phải nhảy" - Solar rất bình thản.
"A Ha ha ha..."
Một tràng cười vang lên từ loa phóng thanh của nhà hoang.
" Ha! Là Thiên Ân các người ép ta phải làm đến bước đường này. Bùi Nguyên Hạo, hôm nay mày nhất định phải chết"
Ngay sau đó, là một tiếng nổ lớn - ngôi nhà phát nổ rồi bốc cháy.
"Khốn kiếp, lão già bỉ ổi, dám sử dụng cả mìn nữa. Tuấn...không....Nguyên Hạo cậu không sao chứ!" - Lương Bân kéo Dương Tuấn Nam bị ngã trên đất, chiếc mặt nạ Solar cũng đã bị vỡ.
"Không sao!Lương Bân,chúng ta mau rời khỏi đây! "
"Mặt của cậu...Không được, mau đeo mặt nạ của tớ vào, cậu không thể để lộ khuôn mặt như vậy, rất nguy hiểm"
"Không sao! Lửa lớn như vậy, chắc không có ai nhìn thấy chúng ta đâu. Mau đi thôi"
Lương Bân và Dương Tuấn Nam không ngờ, nơi họ đi qua đã bị một camera khuất trong góc kín ghi hình lại và bắt được cận cảnh mặt của Bùi Nguyên Hạo - Là Dương Tuấn Nam đóng giả đang không đeo mặt nạ.
...
Xe Lương Bân và Dương Tuấn Nam đang ở ngoại ô, sắp vào đến thành phố.
"Tuấn Nam! Vì chuyện của bọn mình mà khiến cậu gặp nhiều nguy hiểm như vậy,xin lỗi!"
"Xin lỗi cái gì. Nguyên Hạo và cậu đều là bạn thân của tôi, khách sáo gì chứ!"
"Cái tên Nguyên Hạo đó cũng thật là. Tự dưng lại biệt vô âm tính. Mấy tháng rồi còn chưa tìm được cậu ta khiến Bùi thị và Thiên Lang Bang loạn hết cả lên. Hắn mà trở về tớ nhất định "thịt" hắn"
"Có lẽ, cậu ấy thật sự bận việc gì đó! Lương Bân,cẩn thận. Có người bám theo"
Lương Bân hướng mắt lên nhìn kính chiếu hậu, phát hiện có hai chiếc xe màu đen đang bám đuôi.
"Chết tiệt! Cái lũ ruồi nhặn đó lại thích đeo bám như vậy!"
Lương Bân tăng tốc xe, chạy vào thành phố, tiến vào nội thành. Thoáng chốc, đã cắt đuôi được. Hai người bọn họ thong thả lái xe lượn vòng thành phố.Lương Bân rất cao hứng.
"Cuối cùng cũng cắt đuôi được đám cẩu phiền phức. Tuấn Nam, chúng ta cần tìm một nơi để "giải tỏa" rồi"
"Đến Talasky đi, có một loại rượu rất ngon ở đó"
Hai người cùng đến Talasky uống rượu. Sắc lang Lương Bân nổi thú tính gọi liền một lúc đến 5 mĩ nữ hầu rượu.
"Bé yêu! Mông của em rất đẹp" - Lương Bân ôm mĩ nữ Tiểu Kiều vào lòng.
Thấy thế mĩ nữ Trân Trân liền làm nũng- "Anh Bân thiên vị, chỉ khen mỗi Kiều Kiều. Ghét anh ghê"
"Trân Trân bảo bối của anh, em cũng rất đẹp, nhất là bờ môi quyến rũ căn mộng này" - Lương Bân thể hiện tình ý bằng một nụ hôn.
"Thấy ghét quá à"
"E cũng muốn được anh Bân khen"
"Em cũng muốn nửa..."
Các mĩ nữ tranh nhau lấy lòng Lương Bân. Mĩ nữ hầu rượu Dương Tuấn Nam cũng không thua kém, ra sức lấy lòng cậu.
"Dương thiếu gia, sao ngài chỉ lo uống rượu thôi vậy? Sao không quan tâm đến A Hương" - A Hương ngồi lên đùi của Tuấn Nam làm nũng.
Dương Tuấn Nam cậu không phải là người trăng hoa ong bướm nhưng dẫu sao vẫn là một người đàn ông bình thường nên chuyện nam nữ cũng khó tránh khỏi nên lâu lâu vẫn hay vui đùa một chút.
"Vậy để anh bù lỗ cho em vậy"
Nói rồi liền trao cho A Hương một nụ hôn cùng âu yếm tình tứ.
Nhưng hai người thanh niên xấu số này chưa kịp "ăn" gì thì cửa đã bị phá.
"Là đứa nào dám phá hư chuyện tốt của ông" -Lương Bân cau có mắng, hận muốn đem kẻ phá đám kia đi hầm nhừ.
Từ ngoài cửa đột nhiên xông một cô gái say xỉn-là Lưu Ngọc.