Chương 26: Đắng
Nhị thiếu... như vậy có hơi...
Hắn còn biến thái tới mức không cho cô mặc quần mà chạy loanh quanh sao?
Ngày mai sẽ bảo nữ hầu đem váy đến, cứ mặc là được
Hắn bá đạo tuyên bố lại chẳng nghe được lấy 1 câu phục tùng của cô, liền dùng giọng điệu uy hiếp hỏi
Có nghe thấy không
Y Y nhíu mày cúi gầm mặt
Vâng
Hắn nâng cằm cô lên, nhìn thấy gương mặt méo mó liền không vui
Không muốn làm theo?
Lạc Y Y đi từ tầng 1 đến tầng 5, thở không ra hơi lại thêm đầu cô bây giờ choáng váng chẳng nhìn rõ phía trước
Đối mặt với ác ma, cô căn bản không thể làm theo ý muốn của mình, chỉ có thể khép nép giải thích
Tôi có chứng hạ đường huyết, lúc nãy... leo cầu thang có chút gấp gáp nên bây giờ... chóng mặt...
Hắn sẽ không vì lý do này mà mắng cô chứ?
Y Y vặn vẹo ngón tay, trong lòng cô bất an, tâm trạng căng thẳng cực độ không dám nhìn vào mắt người trước mặt
Thoáng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang rất lo lắng của cô, trong lòng hắn rất đắc ý, nhưng thần sắc vẫn tỏ ra bình thường
Với tay lên đầu giường lấy ra 1 viên socola đưa đến trước mặt cô
Y Y co rúm người, cứ tưởng sắp bị đánh đến nơi
Hắn nhìn thấy bộ dạng đó súyt chút thì cười thành tiếng
Ăn đi, bổ sung đường1
Cô nhận lấy, có chút không dám tin
Cảm... cảm ơn
Nhát gan như vậy còn dám chống đối tôi
Hắn lầm bầm
Bóc cái vỏ rồi bỏ vào miệng, vị thơm béo tan chảy
Đã lâu lắm cô chưa được ăn
Ngày qua ngày chỉ ăn bánh bao chay để có thể tiết kiệm chi phí
Buổi sáng hắn cho cô ăn sandwich rau củ kèm thêm 1 trái trứng gà. Cứ nghĩ món ăn thiếu dinh dưỡng như vậy sẽ làm cho tinh thần cô ngày càng héo mòn, như bông hoa không được chăm sóc
Nhưng Y Y lại ăn rất ngon
Có mỉa mai không?
Đã lâu rất lâu, đến nỗi cô sắp quên mất socola có hương vị như thế nào
Người cho cô ăn 1 buổi sáng ngon lành và viên socola khi cô bị hạ đường huyết... ấy vậy mà lại là tên ác ma cô căm hận
Đôi mắt cô rưng rưng muốn khóc, hắn vén mái tóc suông mượt liền nhìn thấy mắt cô đỏ hoe
Không bỏ qua liền nhanh chóng châm chọc
Cảm động như vậy sao?
Y Y không nói gì lấy tay dụi dụi đôi mắt cưỡng ép nước mắt không chảy xuống
Bạch Dạ Phi Ưng xoa xoa đầu cô hệt như đang cưng nựng con thú nuôi, ánh mắt kia đầy hứng thú khi phát hiện món đồ chơi này thú vị hơn bản thân nghĩ
Nếu là như vậy... thì cố gắng lấy lòng tôi đi. Biết đâu bản thiếu gia vui sẽ mua cho cô quần áo đẹp, túi xách hàng hiệu và cả... socola
Hắn phe phẩy viên socola trước mắt khiến nó phát ra âm thanh tanh tách
Kỳ thực, chủ tịch không hề thích socola. Nhưng cô em được nuông chiều kia mỗi lần về nhà cứ lén vào phòng rồi nhét đầy lên giường hắn cả 1 đống toàn đồ ngọt
Con nhóc nghịch ngợm, còn dám vào căn phòng hắn dùng để XXX bỏ đồ vào
Tất nhiên hắn có tức giận, thậm chí còn muốn mắng nhưng mỗi lần sắp gầm lên thì cô em gái bảo bối đó lại rưng rưng nước mắt, sau đó kể lễ nó cực khổ thế nào
Còn bảo hắn không được ném đi, đều là đặc sản nó đem về từ những chuyến đi
Hôm nay vừa hay hắn sẽ để cô xử lí. Nếu Bạch Diệp Phi Yến có phát hiện, thì cũng chỉ có cô chịu thiệt thòi
Y Y cắn răng
Hắn nhất định phải sĩ nhục cô thì mới chịu được hay sao?
Cô cần tiền, nhưng không thấp hèn đến mức phải xu nịnh hắn
Vị đắng của socola vẫn còn, cô nuốt xuống
Cũng chẳng biết có phải do viên socola hay không, hay là do trong lòng cô giờ đây hoàn toàn đắng ngắt
Hắn nhìn thấy cô yên ắng như thế liền mất hết hứng thú
Bỏ đi, hết thú vị rồi
Con báo lúc sáng nếu thích cô như vậy, thì bữa ăn hằng ngày của nó do cô lo liệu. Còn buổi tối...
Hắn dùng ngón tay trỏ vuốt nhè nhẹ, chậm rãi từ gò má non mềm xuống đến cặp ngực ẩn trong lớp áo thun, nhắm chuẩn xác bóp 1 cái
Phục vụ tôi
Y Y ngồi yên miễn cưỡng đáp lại
Vâng
Nói xong hắn đứng dậy sửa sang quần áo, choàng thêm áo vest màu đen lên rồi rời đi
Nhìn thấy cái cửa đóng lại, tiếng bước cũng chẳng nghe thấy nữa
Hắn còn biến thái tới mức không cho cô mặc quần mà chạy loanh quanh sao?
Ngày mai sẽ bảo nữ hầu đem váy đến, cứ mặc là được
Hắn bá đạo tuyên bố lại chẳng nghe được lấy 1 câu phục tùng của cô, liền dùng giọng điệu uy hiếp hỏi
Có nghe thấy không
Y Y nhíu mày cúi gầm mặt
Vâng
Hắn nâng cằm cô lên, nhìn thấy gương mặt méo mó liền không vui
Không muốn làm theo?
Lạc Y Y đi từ tầng 1 đến tầng 5, thở không ra hơi lại thêm đầu cô bây giờ choáng váng chẳng nhìn rõ phía trước
Đối mặt với ác ma, cô căn bản không thể làm theo ý muốn của mình, chỉ có thể khép nép giải thích
Tôi có chứng hạ đường huyết, lúc nãy... leo cầu thang có chút gấp gáp nên bây giờ... chóng mặt...
Hắn sẽ không vì lý do này mà mắng cô chứ?
Y Y vặn vẹo ngón tay, trong lòng cô bất an, tâm trạng căng thẳng cực độ không dám nhìn vào mắt người trước mặt
Thoáng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang rất lo lắng của cô, trong lòng hắn rất đắc ý, nhưng thần sắc vẫn tỏ ra bình thường
Với tay lên đầu giường lấy ra 1 viên socola đưa đến trước mặt cô
Y Y co rúm người, cứ tưởng sắp bị đánh đến nơi
Hắn nhìn thấy bộ dạng đó súyt chút thì cười thành tiếng
Ăn đi, bổ sung đường1
Cô nhận lấy, có chút không dám tin
Cảm... cảm ơn
Nhát gan như vậy còn dám chống đối tôi
Hắn lầm bầm
Bóc cái vỏ rồi bỏ vào miệng, vị thơm béo tan chảy
Đã lâu lắm cô chưa được ăn
Ngày qua ngày chỉ ăn bánh bao chay để có thể tiết kiệm chi phí
Buổi sáng hắn cho cô ăn sandwich rau củ kèm thêm 1 trái trứng gà. Cứ nghĩ món ăn thiếu dinh dưỡng như vậy sẽ làm cho tinh thần cô ngày càng héo mòn, như bông hoa không được chăm sóc
Nhưng Y Y lại ăn rất ngon
Có mỉa mai không?
Đã lâu rất lâu, đến nỗi cô sắp quên mất socola có hương vị như thế nào
Người cho cô ăn 1 buổi sáng ngon lành và viên socola khi cô bị hạ đường huyết... ấy vậy mà lại là tên ác ma cô căm hận
Đôi mắt cô rưng rưng muốn khóc, hắn vén mái tóc suông mượt liền nhìn thấy mắt cô đỏ hoe
Không bỏ qua liền nhanh chóng châm chọc
Cảm động như vậy sao?
Y Y không nói gì lấy tay dụi dụi đôi mắt cưỡng ép nước mắt không chảy xuống
Bạch Dạ Phi Ưng xoa xoa đầu cô hệt như đang cưng nựng con thú nuôi, ánh mắt kia đầy hứng thú khi phát hiện món đồ chơi này thú vị hơn bản thân nghĩ
Nếu là như vậy... thì cố gắng lấy lòng tôi đi. Biết đâu bản thiếu gia vui sẽ mua cho cô quần áo đẹp, túi xách hàng hiệu và cả... socola
Hắn phe phẩy viên socola trước mắt khiến nó phát ra âm thanh tanh tách
Kỳ thực, chủ tịch không hề thích socola. Nhưng cô em được nuông chiều kia mỗi lần về nhà cứ lén vào phòng rồi nhét đầy lên giường hắn cả 1 đống toàn đồ ngọt
Con nhóc nghịch ngợm, còn dám vào căn phòng hắn dùng để XXX bỏ đồ vào
Tất nhiên hắn có tức giận, thậm chí còn muốn mắng nhưng mỗi lần sắp gầm lên thì cô em gái bảo bối đó lại rưng rưng nước mắt, sau đó kể lễ nó cực khổ thế nào
Còn bảo hắn không được ném đi, đều là đặc sản nó đem về từ những chuyến đi
Hôm nay vừa hay hắn sẽ để cô xử lí. Nếu Bạch Diệp Phi Yến có phát hiện, thì cũng chỉ có cô chịu thiệt thòi
Y Y cắn răng
Hắn nhất định phải sĩ nhục cô thì mới chịu được hay sao?
Cô cần tiền, nhưng không thấp hèn đến mức phải xu nịnh hắn
Vị đắng của socola vẫn còn, cô nuốt xuống
Cũng chẳng biết có phải do viên socola hay không, hay là do trong lòng cô giờ đây hoàn toàn đắng ngắt
Hắn nhìn thấy cô yên ắng như thế liền mất hết hứng thú
Bỏ đi, hết thú vị rồi
Con báo lúc sáng nếu thích cô như vậy, thì bữa ăn hằng ngày của nó do cô lo liệu. Còn buổi tối...
Hắn dùng ngón tay trỏ vuốt nhè nhẹ, chậm rãi từ gò má non mềm xuống đến cặp ngực ẩn trong lớp áo thun, nhắm chuẩn xác bóp 1 cái
Phục vụ tôi
Y Y ngồi yên miễn cưỡng đáp lại
Vâng
Nói xong hắn đứng dậy sửa sang quần áo, choàng thêm áo vest màu đen lên rồi rời đi
Nhìn thấy cái cửa đóng lại, tiếng bước cũng chẳng nghe thấy nữa