Chương 45: Không ngờ được
Ở dưới đại sãnh...
Cửa thang máy vừa mở cô đã thấy người giúp việc đem rất nhiều túi hàng hiệu và những bảo vật đáng giá lên lầu
Đang tu sửa gì sao?
Hắn bước ra cô cũng vội vàng đi phía sau
**Gì đây?
Nhị thiếu**
Đám người nhốn nháo nhưng khi thấy hắn vẫn không quên cung kính cúi đầu
Bất thình lình, 1 thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại nhanh chóng xông đến ôm lấy cổ hắn, môi anh đào chúm chím cười
Bất ngờ không!!!
Gương mặt hắn cau có nhưng vẫn để cô làm loạn
Bạch Diệp Phi Yến vẫn ôm lấy, đôi chân thon dài không chạm được đất ở giữa không trung đưa qua đưa lại
Hôm nay cô cột tóc cao 2 bên, chiếc váy màu hồng ngọt ngào không quá bó sát tôn lên được nước da hoàn mĩ
Cô tinh nghịch cọ cọ vào cổ hắn, âm thanh trong trẻo phát ra làm cho người khác muốn tan chảy
Anh hai nhớ em không? em vừa mới từ Pháp trở về sẵn tiện mang theo vài món ngon cho anh đây, có cần thử... A! chị... sao lại ở đây?
Đôi mắt tinh nghịch phát hiện thấy Y Y đang đứng sau anh hai yêu dấu của mình, cô hào hứng hỏi
Chẳng lẽ bây giờ chị ở đây sao?
Cô buông người nào đó gương mặt đang xám xịt ra, tiến đến chỗ Lạc Y Y chấp tay ra sau lưng nhìn cô gật gù đánh giá
Không tệ nha, dù sao ở nhà phụ chị làm việc rất tốt mà
Y Y cúi đầu xuống đất nhìn đôi chân trần vì quá gấp gáp mà quên mang cả dép trong nhà
Bạch Diệp Phi Yến thấy thế gương mặt trong veo có chút nghi hoặc hỏi
Sao lại không nói chuyện vậy, Y Y?
Cô có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ trước mặt
Bạch Diệp Phi Yến cười, nắm lấy tay cô
Em còn nhớ tên chị nha. Sao nào, chị ở đây có tốt không, hiện tại đang giữ chức vụ gì?
Câu hỏi này khiến cho Y Y càng trở nên bối rối hơn
Cô phải trả lời như thế nào?
Tình nhân, công cụ ấm giường hay là đồ chơi của anh trai cô ấy?
Tôi... tôi...
Cô muốn nói nhưng thật sự không biết phải nói gì, không lâu sau đã có 1 bàn tay mạnh mẽ kéo cô về phía sau
Bạch Dạ Phi Ưng gương mặt không vui, giọng nói đối với cô em gái cũng có chút cáu kỉnh
Chào hỏi như vậy là đủ rồi, em mau về nhà mình đi
Anh gấp cái gì chứ, em là đang nói chuyện với Y Y, cũng đâu phải làm gì cản trở anh
Cô bĩu môi
Nhắc đến 2 từ 'cản trở' lại làm hắn nhớ đến chuyện lúc nãy
Con nhóc này đúng là đã phá hỏng chuyện tốt của hắn, lại còn đứng ở đây tỏ ra vô tội?
Lạc Y Y thấy Bạch Diệp Phi Yến đang nhìn mình, bàn tay bị hắn nắm liền muốn giãy ra
Ác ma thấy cô hành động như vậy có chút không vui, hắn chẳng nhìn cô lấy 1 cái nhưng tay dùng thêm chút sức lực nắm mãi không buông
Cô cắn cắn môi dưới, ý muốn thoát khỏi móng vuốt ác ma vẫn còn
Liền đặt tay còn lại lên bàn tay của hắn
Ai ngờ hắn không nói không rằng ném cho cô cái nhìn muốn giết người
Y Y sợ hãi gương mặt tái xanh, an phận mà đứng yên không cử động
Bạch Diệp Phi Yến thấy thế cũng đoán được 7,8 phần
Nhưng cô chính là không muốn chỉ biết được bao nhiêu đó, sự việc này như thế nào cô phải biết tường tận không thiếu cái gì
Thanh Thanh
Cô lớn giọng gọi
Thanh Thanh là người bên cạnh đã đi theo Bạch Diệp Phi Yến từ lâu
Cô ta cũng đã thăm dò được chuyện xảy ra tại nhà chính khi vừa bước chân vào
Lập tức báo cáo lại với cô chủ
Bạch Diệp Phi Yến nghe xong gương mặt liền trở nên xám xịt, đi đến chỗ Y Y không câu nệ mà xô mạnh
Lạc Y Y thấy cô ấy lao đến cũng đã lườn trước được chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. Tuy muốn tránh đi nhưng chân cô chẳng biết bị gì cứ dính chặt vào mặt đất không di chuyển được
Đến khi bị xô ngã cô vẫn chưa khỏi bàng hoàng
Lam Hoa nhanh chóng chạy đến đỡ cô đứng dậy
Tam tiểu thư bày ra gương mặt giận dữ không còn chút hoà nhã nào ra sức thét
Cứ tưởng cô ngây thơ đơn thuần, ai ngờ lại dám làm như vậy. Nhân ngày cuối cùng chấm dứt hợp đồng mà lén lên giường của anh tôi sao? Liêm sĩ cô để ở đâu rồi hả?!!!1
Cửa thang máy vừa mở cô đã thấy người giúp việc đem rất nhiều túi hàng hiệu và những bảo vật đáng giá lên lầu
Đang tu sửa gì sao?
Hắn bước ra cô cũng vội vàng đi phía sau
**Gì đây?
Nhị thiếu**
Đám người nhốn nháo nhưng khi thấy hắn vẫn không quên cung kính cúi đầu
Bất thình lình, 1 thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại nhanh chóng xông đến ôm lấy cổ hắn, môi anh đào chúm chím cười
Bất ngờ không!!!
Gương mặt hắn cau có nhưng vẫn để cô làm loạn
Bạch Diệp Phi Yến vẫn ôm lấy, đôi chân thon dài không chạm được đất ở giữa không trung đưa qua đưa lại
Hôm nay cô cột tóc cao 2 bên, chiếc váy màu hồng ngọt ngào không quá bó sát tôn lên được nước da hoàn mĩ
Cô tinh nghịch cọ cọ vào cổ hắn, âm thanh trong trẻo phát ra làm cho người khác muốn tan chảy
Anh hai nhớ em không? em vừa mới từ Pháp trở về sẵn tiện mang theo vài món ngon cho anh đây, có cần thử... A! chị... sao lại ở đây?
Đôi mắt tinh nghịch phát hiện thấy Y Y đang đứng sau anh hai yêu dấu của mình, cô hào hứng hỏi
Chẳng lẽ bây giờ chị ở đây sao?
Cô buông người nào đó gương mặt đang xám xịt ra, tiến đến chỗ Lạc Y Y chấp tay ra sau lưng nhìn cô gật gù đánh giá
Không tệ nha, dù sao ở nhà phụ chị làm việc rất tốt mà
Y Y cúi đầu xuống đất nhìn đôi chân trần vì quá gấp gáp mà quên mang cả dép trong nhà
Bạch Diệp Phi Yến thấy thế gương mặt trong veo có chút nghi hoặc hỏi
Sao lại không nói chuyện vậy, Y Y?
Cô có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ trước mặt
Bạch Diệp Phi Yến cười, nắm lấy tay cô
Em còn nhớ tên chị nha. Sao nào, chị ở đây có tốt không, hiện tại đang giữ chức vụ gì?
Câu hỏi này khiến cho Y Y càng trở nên bối rối hơn
Cô phải trả lời như thế nào?
Tình nhân, công cụ ấm giường hay là đồ chơi của anh trai cô ấy?
Tôi... tôi...
Cô muốn nói nhưng thật sự không biết phải nói gì, không lâu sau đã có 1 bàn tay mạnh mẽ kéo cô về phía sau
Bạch Dạ Phi Ưng gương mặt không vui, giọng nói đối với cô em gái cũng có chút cáu kỉnh
Chào hỏi như vậy là đủ rồi, em mau về nhà mình đi
Anh gấp cái gì chứ, em là đang nói chuyện với Y Y, cũng đâu phải làm gì cản trở anh
Cô bĩu môi
Nhắc đến 2 từ 'cản trở' lại làm hắn nhớ đến chuyện lúc nãy
Con nhóc này đúng là đã phá hỏng chuyện tốt của hắn, lại còn đứng ở đây tỏ ra vô tội?
Lạc Y Y thấy Bạch Diệp Phi Yến đang nhìn mình, bàn tay bị hắn nắm liền muốn giãy ra
Ác ma thấy cô hành động như vậy có chút không vui, hắn chẳng nhìn cô lấy 1 cái nhưng tay dùng thêm chút sức lực nắm mãi không buông
Cô cắn cắn môi dưới, ý muốn thoát khỏi móng vuốt ác ma vẫn còn
Liền đặt tay còn lại lên bàn tay của hắn
Ai ngờ hắn không nói không rằng ném cho cô cái nhìn muốn giết người
Y Y sợ hãi gương mặt tái xanh, an phận mà đứng yên không cử động
Bạch Diệp Phi Yến thấy thế cũng đoán được 7,8 phần
Nhưng cô chính là không muốn chỉ biết được bao nhiêu đó, sự việc này như thế nào cô phải biết tường tận không thiếu cái gì
Thanh Thanh
Cô lớn giọng gọi
Thanh Thanh là người bên cạnh đã đi theo Bạch Diệp Phi Yến từ lâu
Cô ta cũng đã thăm dò được chuyện xảy ra tại nhà chính khi vừa bước chân vào
Lập tức báo cáo lại với cô chủ
Bạch Diệp Phi Yến nghe xong gương mặt liền trở nên xám xịt, đi đến chỗ Y Y không câu nệ mà xô mạnh
Lạc Y Y thấy cô ấy lao đến cũng đã lườn trước được chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. Tuy muốn tránh đi nhưng chân cô chẳng biết bị gì cứ dính chặt vào mặt đất không di chuyển được
Đến khi bị xô ngã cô vẫn chưa khỏi bàng hoàng
Lam Hoa nhanh chóng chạy đến đỡ cô đứng dậy
Tam tiểu thư bày ra gương mặt giận dữ không còn chút hoà nhã nào ra sức thét
Cứ tưởng cô ngây thơ đơn thuần, ai ngờ lại dám làm như vậy. Nhân ngày cuối cùng chấm dứt hợp đồng mà lén lên giường của anh tôi sao? Liêm sĩ cô để ở đâu rồi hả?!!!1