Chương : 17
"Đại tướng quân," Tần thị lang vừa chào hỏi vừa thở dài, "Đúng lúc, chúng ta cùng nhau đi vào."
Hiên Viên Triệt khẽ mỉm cười, làm ra một dấu tay xin mời.
Hai nam nhân này sóng vai đi vào trong.
Như phu nhân và ý phu nhân còn có Tần phu nhân theo thông lệ sóng vai đi một hàng, mà Tần Mục Ca vốn là tướng quân phu nhân hiện tại bởi vì bị hưu, liền sóng vai đi một hàng cùng Tần Vũ Phỉ và Tần Phương Phỉ. (đặt tên Phỉ Phỉ giống như thổ phỉ)
"Tần phu nhân, chúng ta có mấy ngày không gặp rồi đi?" Như phu nhân mang theo giọng nói y hệt chủ nhân mỉm cười hỏi, đồng thời tròng mắt nhìn lướt qua sóng lưng thẳng tắp của Tần Mục Ca ở phía sau.
Hiện tại không biết cảm giác nàng là gì, trước kia tham dự yến hội luôn sóng vai cùng Triệt, ở trước mặt mọi người rêu rao, mà mình chung quy luôn ở phía sau, hôm nay nàng bị phu quân ruồng bỏ, đi ở phía sau mình, loại cảm giác này thật sự cực kỳ thoải mái!
Tần phu nhân cũng lộ ra vẻ dè dặt của một phu nhân cao quý, mỉm cười khách khí nói: "Đúng vậy, hội hoa Mẫu Đơn lần trước gặp qua Như phu nhân và Ý phu nhân, chúng ta cùng cưỡi thuyền rồng, bây giờ nhớ lại thấy vẫn còn mới mẻ."
Tần Mục Ca liếc mắt nhìn vẻ vênh váo tự đắc của Như phu nhân và Ý phu nhân, lại nhìn lướt qua Tần Vũ Phỉ bên cạnh có chút hả hê chuẩn bị xem cuộc vui, khóe miệng cười một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn phía trước.
Trải qua mấy cửa cung, đến yên hội trước đại điện.
Tần Mục Ca nhìn mấy gốc cây già nua mạnh mẽ trong viện, có vài gốc cây thạch lựu đang ra hoa đỏ rực, chiếu lên sân viện ánh lên vẻ minh diễm.
Trên bậc thang trước mặt, Tần Mục Ca nhấc váy chậm rãi bước lên bậc cấp bước vào đại điện, vẻ kiều diễm khuynh thành của nàng lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt khác phái, trong đó có kinh diễm, có ý tứ sâu xa, còn có nhiệt liệt thưởng thức.
Ánh mắt nàng nhìn thẳng, bình tĩnh tự nhiên đi theo Tần thị lang đi tới vị trí thuộc về mình, ưu nhã sửa sang lại trang phục, chậm rãi ngồi xuống.
Lúc này trong đại điện dương như có hai người trở thành tiêu điểm, một là Hiên Viên Triệt trầm mặc không nói, một chính là Tần Mục ca, kéo lại đa số ánh mắt của nam nhân.
Đây là nguyên nhân khiến cho không khí trong đại điện không khỏi hưng phấn, nhất là những nam nữ quý tộc trẻ tuổi, bởi vì hai nhân vật giống như tiên nhân này không còn là phu thê, lại nói, vị trí bên cạnh bọ họ cũng trống không.
Mặc dù một hồng hạnh ra tường, một bị đội nón xanh, nhưng Đại tướng quân vẫn là đại tướng quân, hắn an bài đối với phu nhân vượt tường có thể nói là hết lòng quan tâm giúp đỡ, càng thêm kích thích các cô nương hướng về và yêu thương say đắm, mà Tần Mục Ca cho dù không tuân thủ nữ tắc, thanh danh không tốt, nhưng làm tiểu thiếp hoàn toàn có thể, phu nhân nặng đức, tiểu thiếp nặng sắc còn gì.
Nhưng mà hai nhân vật tiêu điểm không mưu mà hợp lựa chọn trầm mặc chống đỡ, chỉ hơi cúi đầu hớp nhẹ nước trà.
Cho đến khi Tam điện hạ và hai vị hoàng tử khác vây quanh Thái Hậu đi đến, loại không khí này mới biến mất.
Trong lúc Tần Mục Ca mới hành lễ xong, ngoài điện bay vào một bóng người, nhìn thấy nàng liền vui sướng kêu lên: "Mục Ca!"
Tần Mục Ca sửng sốt, nhìn nữ tử hoàng thất cười vui vẻ, giống như rất quen với mình -- nàng là người nào, mình có quen sao?
Thất công chúa mỉm cười đi đến Tần Mục Ca, đồng thời dùng khóe mắt liếc Hiên Viên Triệt một cái, nhìn Tần Mục Ca tròng mắt lộ ra tia nghi ngờ, trong lòng nàng ngừng lại một hồi, vội vàng đến trước mặt ân cần thấp giọng nói: "Mục Ca, ngươi tới đây, ta có chuyện muốn nói."
Trong lòng Tần Mục Ca không biết làm thế nào, không khỏi đứng dậy đi theo đối phương tới hành lang.
"Ngươi thật sự bị Đại tướng quân hưu khí rồi hả?" Thất công chúa mang theo một phần cẩn thận, kéo tay Tần Mục Ca hỏi.
Tần Mục Ca gật đầu một cái: "Hắn nói ta với nam nhân khác có tư tình, cho nên liền hưu khí ta."
"Nhưng lấy giao tình của chúng ta, ta biết ngươi tuyệt đối sẽ không làm như vậy, ngươi cũng phải trả qua suy tính mới gả cho hắn, hơn nữa đối với hắn cũng tán thưởng, làm sao ngươi có thể bỏ cao lấy thấp đây? Tại sao ngươi không giải thích?" Nhìn ra được, Thất công chúa là quan tâm thật lòng, tình cảm lộ ra trong đáy mắt không chút giả dối.
Hiên Viên Triệt khẽ mỉm cười, làm ra một dấu tay xin mời.
Hai nam nhân này sóng vai đi vào trong.
Như phu nhân và ý phu nhân còn có Tần phu nhân theo thông lệ sóng vai đi một hàng, mà Tần Mục Ca vốn là tướng quân phu nhân hiện tại bởi vì bị hưu, liền sóng vai đi một hàng cùng Tần Vũ Phỉ và Tần Phương Phỉ. (đặt tên Phỉ Phỉ giống như thổ phỉ)
"Tần phu nhân, chúng ta có mấy ngày không gặp rồi đi?" Như phu nhân mang theo giọng nói y hệt chủ nhân mỉm cười hỏi, đồng thời tròng mắt nhìn lướt qua sóng lưng thẳng tắp của Tần Mục Ca ở phía sau.
Hiện tại không biết cảm giác nàng là gì, trước kia tham dự yến hội luôn sóng vai cùng Triệt, ở trước mặt mọi người rêu rao, mà mình chung quy luôn ở phía sau, hôm nay nàng bị phu quân ruồng bỏ, đi ở phía sau mình, loại cảm giác này thật sự cực kỳ thoải mái!
Tần phu nhân cũng lộ ra vẻ dè dặt của một phu nhân cao quý, mỉm cười khách khí nói: "Đúng vậy, hội hoa Mẫu Đơn lần trước gặp qua Như phu nhân và Ý phu nhân, chúng ta cùng cưỡi thuyền rồng, bây giờ nhớ lại thấy vẫn còn mới mẻ."
Tần Mục Ca liếc mắt nhìn vẻ vênh váo tự đắc của Như phu nhân và Ý phu nhân, lại nhìn lướt qua Tần Vũ Phỉ bên cạnh có chút hả hê chuẩn bị xem cuộc vui, khóe miệng cười một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn phía trước.
Trải qua mấy cửa cung, đến yên hội trước đại điện.
Tần Mục Ca nhìn mấy gốc cây già nua mạnh mẽ trong viện, có vài gốc cây thạch lựu đang ra hoa đỏ rực, chiếu lên sân viện ánh lên vẻ minh diễm.
Trên bậc thang trước mặt, Tần Mục Ca nhấc váy chậm rãi bước lên bậc cấp bước vào đại điện, vẻ kiều diễm khuynh thành của nàng lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt khác phái, trong đó có kinh diễm, có ý tứ sâu xa, còn có nhiệt liệt thưởng thức.
Ánh mắt nàng nhìn thẳng, bình tĩnh tự nhiên đi theo Tần thị lang đi tới vị trí thuộc về mình, ưu nhã sửa sang lại trang phục, chậm rãi ngồi xuống.
Lúc này trong đại điện dương như có hai người trở thành tiêu điểm, một là Hiên Viên Triệt trầm mặc không nói, một chính là Tần Mục ca, kéo lại đa số ánh mắt của nam nhân.
Đây là nguyên nhân khiến cho không khí trong đại điện không khỏi hưng phấn, nhất là những nam nữ quý tộc trẻ tuổi, bởi vì hai nhân vật giống như tiên nhân này không còn là phu thê, lại nói, vị trí bên cạnh bọ họ cũng trống không.
Mặc dù một hồng hạnh ra tường, một bị đội nón xanh, nhưng Đại tướng quân vẫn là đại tướng quân, hắn an bài đối với phu nhân vượt tường có thể nói là hết lòng quan tâm giúp đỡ, càng thêm kích thích các cô nương hướng về và yêu thương say đắm, mà Tần Mục Ca cho dù không tuân thủ nữ tắc, thanh danh không tốt, nhưng làm tiểu thiếp hoàn toàn có thể, phu nhân nặng đức, tiểu thiếp nặng sắc còn gì.
Nhưng mà hai nhân vật tiêu điểm không mưu mà hợp lựa chọn trầm mặc chống đỡ, chỉ hơi cúi đầu hớp nhẹ nước trà.
Cho đến khi Tam điện hạ và hai vị hoàng tử khác vây quanh Thái Hậu đi đến, loại không khí này mới biến mất.
Trong lúc Tần Mục Ca mới hành lễ xong, ngoài điện bay vào một bóng người, nhìn thấy nàng liền vui sướng kêu lên: "Mục Ca!"
Tần Mục Ca sửng sốt, nhìn nữ tử hoàng thất cười vui vẻ, giống như rất quen với mình -- nàng là người nào, mình có quen sao?
Thất công chúa mỉm cười đi đến Tần Mục Ca, đồng thời dùng khóe mắt liếc Hiên Viên Triệt một cái, nhìn Tần Mục Ca tròng mắt lộ ra tia nghi ngờ, trong lòng nàng ngừng lại một hồi, vội vàng đến trước mặt ân cần thấp giọng nói: "Mục Ca, ngươi tới đây, ta có chuyện muốn nói."
Trong lòng Tần Mục Ca không biết làm thế nào, không khỏi đứng dậy đi theo đối phương tới hành lang.
"Ngươi thật sự bị Đại tướng quân hưu khí rồi hả?" Thất công chúa mang theo một phần cẩn thận, kéo tay Tần Mục Ca hỏi.
Tần Mục Ca gật đầu một cái: "Hắn nói ta với nam nhân khác có tư tình, cho nên liền hưu khí ta."
"Nhưng lấy giao tình của chúng ta, ta biết ngươi tuyệt đối sẽ không làm như vậy, ngươi cũng phải trả qua suy tính mới gả cho hắn, hơn nữa đối với hắn cũng tán thưởng, làm sao ngươi có thể bỏ cao lấy thấp đây? Tại sao ngươi không giải thích?" Nhìn ra được, Thất công chúa là quan tâm thật lòng, tình cảm lộ ra trong đáy mắt không chút giả dối.