Chương : 21
Nhưng vào lúc này, Tam điện hạ vừa đúng từ thiên điện ra ngoài, đi theo hắn còn có Tần thị lang, Tần phu nhân cùng hai tỷ muội Tần Vũ Phỉ và Tần Phương Phỉ.
Hắn vừa ra tới, lập tức có thị vệ báo cáo chuyện tình trong ngự hoa viên.
Tần thị lang nghe xong mặt biến sắc, lập tức dừng lại.
Tam điện hạ vội vàng nhẹ giọng an ủi: "Thái phó không việc gì, ngươi và phu nhân đi chánh điện trước, ta đi qua xem một chút."
Tần Vũ Phỉ nhìn Tam điện hạ muốn đi qua, vội vàng dịu dàng nói với Tam điện hạ: "Sợ là tỷ tỷ ta có chuyện, ta cùng điện hạ cung đi chứ."
Tần thị lang dĩ nhiên hiểu ý Tần Vũ Phỉ, liền nói với Mộ Dung Huyên: "Vậy làm phiền điện hạ rồi, cựu thần không còn mặt mũi đi qua gặp Đại tướng quân..."
Tam điện hạ ý bảo Tần thị lang không cần nghi ngờ, sau đó nhanh chóng đi tới hành lang trong ngự hoa viên, cũng không có ra mặt, mà cách một bụi cây không tiếng động xem kết quả. namyên -
Tần Mục Ca mày liễu nhíu lại, tâm tình phức tạp nhìn khăn tay trên đất, còn có thư tình bay nhẹ kia.
Thoáng chần chờ một chút, nàng khom người nhặt hai đồ vật kia lên, ngay trước mặt mọi người từ từ mở ra thư tình kia, chữ viết mạnh mẽ có lực, vừa nhìn đã biết chính là xuất ra từ tay của nam nhân, bên trong viết cực kỳ rõ ràng, khiến người ta không dám đọc kỹ.
Nàng lại đưa ánh mắt nhìn về phía khăn tay kia, tơ lụa màu đỏ, phía trên thêu Mẫu đơn và uyên ương, châm pháp tỉ mỉ, mặt phải mặt trái giống nhau như đúc, có thể thấy được thủ pháp thật cực kỳ cao siêu.
"Cái khăn tay này đến từ Tô Dương, là tú pháp điển hình của Tô Dương, hơn nữa ta chắc chắn là tú pháp của Tô Dương Ngô phái, nhà này thêu thùa bậc nhất thiên hạ, đứng sau là Lưu gia chuyên cung cấp gấm hoa văn cho hoàng thất, được tuyển chọn từ một trong hai đệ tử Nam Phương thế gia, đoạn lụa đỏ này nhìn giống nhà khác không sai biệt lắm, thật ra thì không phải vậy, chức pháp ( công nghệ dệt) cùng Trung Nguyên chúng ta bất đồng, hẳn là Tây Vực sản xuất, hơn nữa ở Nam Phương thế gia bởi vì quan giai dòng họ bất đồng*, màu sắc tượng trưng cho giai cấp không giống nhau, cho nên khăn lụa đỏ này tất cả mọi người đều không có ngoài bốn dòng họ ở Giang Nam,Trần, Vương, Tạ, Thái," Tần Mục Ca cũng không có dừng lại chú ý của mọi người, mà tự mở ra một con đường hướng mọi người giới thiệu lai lịch của khăn tay, " Ta Tần thị và Giang nam xưa nay không qua lại, càng không có thân thích bằng hữu, căn bản không có thời gian và gốc rễ để có thể quan hệ với tứ gia tộc của Giang Nam, đây là điểm thứ nhất -- nếu thật sự ta không có nhớ lầm, Ý phu nhân vốn là họ Trần chứ? Hình như là một vị tiểu thư của Giang Nam Trần gia..."
*Cấp quan lại và dòng họ khác biệt.
Ý phu nhân ở lúc Tần Mục Ca không ngừng nói rõ kiến thức về khăn tay, trong mắt liền không ngừng lóe lên hoang mang sợ hãi, nàng không nghĩ tới Tần Mục Ca đối với khăn tay này lại hiểu biết nhiều như vậy, chỉ từ mỗi chiếc khăn tay này liền ra nhiều tin tức như vậy!
Gương mặt xinh đẹp của Như phu nhân và Ý phu nhân có chút trắng bệch, lập tức tiếp lời của Tần Mục Ca nói: "Ngươi đừng vội nói bậy nói sang chuyện khác! Nơi này Thái hậu và Đại tướng quân đều nhìn đấy! Cẩn thận cái đầu ngươi!"
"Những lời này là ta nhắc nhở ngươi!" Tần Mục Ca giơ khăn tay lên cười lạnh một tiếng, bước tới một bước đưa đến trước mặt Ý phu nhân gằn từng chữ, "Khăn tay Trần gia công tử làm sao có thể đến chỗ của ta? Trước khi xảy ra chuyện, Phủ Cầm và Nghênh Xuân cũng có thể làm chứng, các ngươi cho đám quản sự ma ma và nhà hoàn đến trong viện của ta, chẳng lẽ không phải là các ngươi gài tang vật hãm hại ta sao?
Tròng mắt Ý phu nhân nhìn dưới đất rất kinh ngạc, chỉ theo bản năng mắng trả lại: "Quả thực là buồn cười! Đại tướng quân đối với ngươi nhìn cũng không nhìn, đối với ta và Như phu nhân chỉ có yêu hơn, ngươi có cái gì đáng giá để chúng ta hãm hại? !"
"Ta cũng thấy rất kỳ quái, ta không được chào đón như vậy, tân hôn một tháng, hầu như chưa từng thấy qua mặt phu quân, còn có con trư bát giới lừa gạt vô sỉ hèn hạ bỏ đá xuống giếng, không phải là muốn cho ta thân bại danh liệt mới cam tâm đây hả?" Tần Mục Ca nói đến đây xong, xoay người đối với Thái hậu lần nữa phúc thân nói, "Thái hậu, nếu mà thần nữ may mắn khiến cho Mẫu đơn lần nữa ra hoa, xin Thái hậu hạ chỉ tất cả con em họ Trần Giang Nam lưu lại chữ viết, thần nữ có lòng tin tim ra chủ nhân của khăn tay và bức thư này!"
"Hả?" Thái hậu liếc mắt nhìn Hiên Viên Triệt, hỏi Tần Mục Ca, " Như thế nào mà ngươi khẳng định khăn tay và bức thư cùng xuất từ con cháu nhà họ Trần?"
Hắn vừa ra tới, lập tức có thị vệ báo cáo chuyện tình trong ngự hoa viên.
Tần thị lang nghe xong mặt biến sắc, lập tức dừng lại.
Tam điện hạ vội vàng nhẹ giọng an ủi: "Thái phó không việc gì, ngươi và phu nhân đi chánh điện trước, ta đi qua xem một chút."
Tần Vũ Phỉ nhìn Tam điện hạ muốn đi qua, vội vàng dịu dàng nói với Tam điện hạ: "Sợ là tỷ tỷ ta có chuyện, ta cùng điện hạ cung đi chứ."
Tần thị lang dĩ nhiên hiểu ý Tần Vũ Phỉ, liền nói với Mộ Dung Huyên: "Vậy làm phiền điện hạ rồi, cựu thần không còn mặt mũi đi qua gặp Đại tướng quân..."
Tam điện hạ ý bảo Tần thị lang không cần nghi ngờ, sau đó nhanh chóng đi tới hành lang trong ngự hoa viên, cũng không có ra mặt, mà cách một bụi cây không tiếng động xem kết quả. namyên -
Tần Mục Ca mày liễu nhíu lại, tâm tình phức tạp nhìn khăn tay trên đất, còn có thư tình bay nhẹ kia.
Thoáng chần chờ một chút, nàng khom người nhặt hai đồ vật kia lên, ngay trước mặt mọi người từ từ mở ra thư tình kia, chữ viết mạnh mẽ có lực, vừa nhìn đã biết chính là xuất ra từ tay của nam nhân, bên trong viết cực kỳ rõ ràng, khiến người ta không dám đọc kỹ.
Nàng lại đưa ánh mắt nhìn về phía khăn tay kia, tơ lụa màu đỏ, phía trên thêu Mẫu đơn và uyên ương, châm pháp tỉ mỉ, mặt phải mặt trái giống nhau như đúc, có thể thấy được thủ pháp thật cực kỳ cao siêu.
"Cái khăn tay này đến từ Tô Dương, là tú pháp điển hình của Tô Dương, hơn nữa ta chắc chắn là tú pháp của Tô Dương Ngô phái, nhà này thêu thùa bậc nhất thiên hạ, đứng sau là Lưu gia chuyên cung cấp gấm hoa văn cho hoàng thất, được tuyển chọn từ một trong hai đệ tử Nam Phương thế gia, đoạn lụa đỏ này nhìn giống nhà khác không sai biệt lắm, thật ra thì không phải vậy, chức pháp ( công nghệ dệt) cùng Trung Nguyên chúng ta bất đồng, hẳn là Tây Vực sản xuất, hơn nữa ở Nam Phương thế gia bởi vì quan giai dòng họ bất đồng*, màu sắc tượng trưng cho giai cấp không giống nhau, cho nên khăn lụa đỏ này tất cả mọi người đều không có ngoài bốn dòng họ ở Giang Nam,Trần, Vương, Tạ, Thái," Tần Mục Ca cũng không có dừng lại chú ý của mọi người, mà tự mở ra một con đường hướng mọi người giới thiệu lai lịch của khăn tay, " Ta Tần thị và Giang nam xưa nay không qua lại, càng không có thân thích bằng hữu, căn bản không có thời gian và gốc rễ để có thể quan hệ với tứ gia tộc của Giang Nam, đây là điểm thứ nhất -- nếu thật sự ta không có nhớ lầm, Ý phu nhân vốn là họ Trần chứ? Hình như là một vị tiểu thư của Giang Nam Trần gia..."
*Cấp quan lại và dòng họ khác biệt.
Ý phu nhân ở lúc Tần Mục Ca không ngừng nói rõ kiến thức về khăn tay, trong mắt liền không ngừng lóe lên hoang mang sợ hãi, nàng không nghĩ tới Tần Mục Ca đối với khăn tay này lại hiểu biết nhiều như vậy, chỉ từ mỗi chiếc khăn tay này liền ra nhiều tin tức như vậy!
Gương mặt xinh đẹp của Như phu nhân và Ý phu nhân có chút trắng bệch, lập tức tiếp lời của Tần Mục Ca nói: "Ngươi đừng vội nói bậy nói sang chuyện khác! Nơi này Thái hậu và Đại tướng quân đều nhìn đấy! Cẩn thận cái đầu ngươi!"
"Những lời này là ta nhắc nhở ngươi!" Tần Mục Ca giơ khăn tay lên cười lạnh một tiếng, bước tới một bước đưa đến trước mặt Ý phu nhân gằn từng chữ, "Khăn tay Trần gia công tử làm sao có thể đến chỗ của ta? Trước khi xảy ra chuyện, Phủ Cầm và Nghênh Xuân cũng có thể làm chứng, các ngươi cho đám quản sự ma ma và nhà hoàn đến trong viện của ta, chẳng lẽ không phải là các ngươi gài tang vật hãm hại ta sao?
Tròng mắt Ý phu nhân nhìn dưới đất rất kinh ngạc, chỉ theo bản năng mắng trả lại: "Quả thực là buồn cười! Đại tướng quân đối với ngươi nhìn cũng không nhìn, đối với ta và Như phu nhân chỉ có yêu hơn, ngươi có cái gì đáng giá để chúng ta hãm hại? !"
"Ta cũng thấy rất kỳ quái, ta không được chào đón như vậy, tân hôn một tháng, hầu như chưa từng thấy qua mặt phu quân, còn có con trư bát giới lừa gạt vô sỉ hèn hạ bỏ đá xuống giếng, không phải là muốn cho ta thân bại danh liệt mới cam tâm đây hả?" Tần Mục Ca nói đến đây xong, xoay người đối với Thái hậu lần nữa phúc thân nói, "Thái hậu, nếu mà thần nữ may mắn khiến cho Mẫu đơn lần nữa ra hoa, xin Thái hậu hạ chỉ tất cả con em họ Trần Giang Nam lưu lại chữ viết, thần nữ có lòng tin tim ra chủ nhân của khăn tay và bức thư này!"
"Hả?" Thái hậu liếc mắt nhìn Hiên Viên Triệt, hỏi Tần Mục Ca, " Như thế nào mà ngươi khẳng định khăn tay và bức thư cùng xuất từ con cháu nhà họ Trần?"