Chương 5: Ngài có thể không hút thuốc một ngày không?
Hôm nay là Chủ Nhật, Little không phải đi làm vì vậy cô đã tham gia một hoạt động tình nguyện rất ý nghĩa. Đó là một hoạt động liên quan đến việc tuyên truyền nhằm giúp giới trẻ nhận thức rõ về tác hại của thuốc lá từ đó làm giảm tỷ lệ hút thuốc lá.
Khi tham gia buổi tình nguyện, Little được nhận một món quà từ Ban tổ chức chương trình, đó là chiếc áo có in logo cấm hút thuốc lá ở mặt trước và mặt sau là vài chữ đại loại là khuyến khích mọi người không nên hút thuốc.
Mặc lên chiếc áo này, Little cứ tủm tỉm cười. Little nghĩ đến ngài Phó, nghĩ nếu mình mặc chiếc áo này đến nơi làm việc và ngài Phó nhìn thấy thì sẽ thế nào nhỉ. Cô nghĩ nghĩ vậy rồi cứ cười cười suốt cả ngày hôm đó.
Chuyện của hôm trước làm cô có chút buồn nhưng cô đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, dù sao thì cuộc sống này vốn là thế, không dũng cảm dành lấy thứ mình muốn thì làm sao mà có được thứ đó, Sống không dũng cảm sẽ uổng phí thanh xuân. Nghĩ vậy, cô như lấy lại được nhiệt huyết để tiếp tục theo đuổi ngài Phó. Đúng vậy, mình vẫn chưa làm hết mình mà.
Hôm sau Little thực sự đã mặc chiếc áo đó đi làm.
Lúc cô đến cơ quan, cô gặp ngài Phó, cô tiến đến chào hỏi ngài.
"Chào ngài."
Ngài Phó nhìn thấy Little có chút hơi mất tự nhiên vì nụ hôn hôm trước vẫn làm ngài cảm thấy khó hiểu. Tuy nhiên ngài cũng mỉm cười chào lại Little.
"Chào cô."
Bầu không khí có chút ngượng ngùng, ngài Phó đang không biết làm gì tiếp theo thì đột nhiên nhìn thấy biểu tượng cấm hút thuốc lá trên áo Little. Ngài nhìn điếu thuốc vẫn còn một nửa đang tỏa khói trên tay, tự nhiên đem điếu thuốc dập đi. Ngài đến gần cô, "Khi tôi nhìn thấy cô, có phải tôi không được phép hút thuốc không?" Ngài nói rồi chỉ vào biểu tượng cấm hút thuốc trên áo Little.
Little cười cười rồi đáp: "Đúng thế, ngài nhìn này, biểu tượng này nghĩa là cấm hút thuốc lá đó, ngài không được hút thuốc lá khi ngài gặp tôi đâu."
Hai người cười cười nhìn nhau, Little lại nói tiếp: "Ngài Phó, ngài có thể không hút thuốc một ngày không?"
Ngài Phó kinh ngạc nhìn cô, đây là lần đầu tiên có người đề nghị ngài không hút thuốc, ngài Phó nghĩ đến bản thân hút thuốc rất nhiều, mặc dù không đến mức nghiện thuốc thì chính là nó giúp ngài tập trung hơn rất nhiều, mỗi lần gặp một vấn đề gì đó, ngài đều sẽ ra ngoài hút thuốc và từ đó suy nghĩ được hướng giải quyết cho vấn đề. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là ngài đang phụ thuộc vào thuốc lá sao? Liệu có một cách nào đó có thể giúp ngài tìm ra giải pháp mà ngài gặp phải mà không gây ảnh hưởng đến sức khỏe của ngài không? Ngài biết hút thuốc rất có hại mà, ngài cũng ước bản thân không cần hút thuốc cũng có thể sống tốt. Nhưng, khó mà làm được.
Chưa thấy ngài Phó trả lời, cũng không đợi ngài trả lời, Little đã đưa ra gợi ý, "Khi ngài có ý định hút thuốc thì hãy đi ra ngoài như bình thường, nhưng ngài đừng vội châm thuốc mà hãy nhìn về phía tôi trước, tôi sẽ đi ra và nói chuyện cùng ngài. Nói chuyện với tôi sẽ khiến ngài quên đi việc muốn hút thuốc đúng không? Như ngài thấy đấy, chúng ta đã đứng đây rất lâu rồi nhưng ngài vẫn không hề có ý muốn hút thuốc kìa."
Ngài Phó đang đăm chiêu suy nghĩ thì bị đề nghị này của cô làm cho bất ngờ, đúng thật, ngài đã đứng đây nói chuyện với cô một lúc lâu, điếu thuốc vừa nãy cũng chỉ mới hút được một nửa đã vội dập đi, ngài đáng lẽ sẽ cảm thấy thèm hút thuốc mới phải, nhưng khi đứng trước mặt cô gái nhỏ này, lại còn biểu tượng cấm hút thuốc kia nên ngài cảm thấy nếu ngài hút thuốc thì sẽ rất tội lỗi sao? Hay thực sự là Little đã chi phối suy nghĩ của ngài, khiến ngài không muốn tập trung vào việc hút thuốc mà chỉ muốn tập trung vào cô gái trước mặt này?
"Tôi sẽ thử xem sao."
Cũng được thôi, dù sao thì mình cũng không dám chắc điều gì cả, chỉ là nếu có cơ hội thay đổi để trở nên tốt hơn thì tại sao lại không thử chứ. Ngài Phó đã nghĩ thế nên mới đưa ra quyết định như vậy. Ngài vui vẻ cảm ơn Little vì đã giúp ngài đưa ra một giải pháp tuyệt vời như thế.
Nghe ngài Phó nói vậy, Little vui lắm, cô nghĩ đây chính là cơ hội tốt giúp cô có thể đến gần ngài Phó hơn.
Ngày hôm đó, ngài Phó đã có vô số lần muốn hút thuốc, nhưng cứ nghĩ đến Little và lời đề nghị của cô, ngài lại kìm lại mong muốn của mình và đi ra ngoài gặp cô trò chuyện, những gì Little chia sẻ với ngài rất giản dị, cũng rất ngây ngô, nhưng cũng giúp ngài Phó rất nhiều. Nghe cô gái nhỏ nói chuyện, ngài cũng bừng tỉnh nhiều điều, ngài cảm thấy thực ra mọi chuyện cũng có thể giải quyết theo hướng đơn giản như thế mà, ngài thực sự đã làm quá vấn đề lên rồi. Trò chuyện xong ngài lại đi vào phòng làm việc và cứ như thế ngài đã không hề hút một điếu thuốc nào mà vẫn giải quyết được công việc một cách ổn thỏa. Nhìn bao thuốc còn đầy của mình, ngài cảm thấy thực sự rất bất ngờ, không nghĩ đến sẽ có một ngày ngài có thể không hút thuốc. Thật sự là một trải nghiệm mới mẻ.
Sau lần này, tình cảm của hai người phát triển hơn một bước, ngoài nói chuyện về công việc, Little còn tranh thủ hỏi thêm ngài Phó một vài vấn đề mang tính cá nhân nhưng không quá nhạy cảm hay lộ liễu, ngài Phó khi nghe cô hỏi cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đây đơn giản là phương pháp của cô giúp người khác tập trung suy nghĩ mà thôi nên cũng vui vẻ trả lời.
Little đúng là rất cơ hội a.
Nhưng lần cơ hội này thì có là gì chứ, lần cơ hội sau mới là mấu chốt để Little thúc đẩy mối quan hệ của mình và ngài Phó. Nói cho cùng thì người biết chớp thời cơ để làm lợi cho chính mình mới là người chiến thắng cuối cùng.
Tất nhiên rồi. Mình cũng đâu có làm gì sai trái. Hừ! (Little)
Khi tham gia buổi tình nguyện, Little được nhận một món quà từ Ban tổ chức chương trình, đó là chiếc áo có in logo cấm hút thuốc lá ở mặt trước và mặt sau là vài chữ đại loại là khuyến khích mọi người không nên hút thuốc.
Mặc lên chiếc áo này, Little cứ tủm tỉm cười. Little nghĩ đến ngài Phó, nghĩ nếu mình mặc chiếc áo này đến nơi làm việc và ngài Phó nhìn thấy thì sẽ thế nào nhỉ. Cô nghĩ nghĩ vậy rồi cứ cười cười suốt cả ngày hôm đó.
Chuyện của hôm trước làm cô có chút buồn nhưng cô đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, dù sao thì cuộc sống này vốn là thế, không dũng cảm dành lấy thứ mình muốn thì làm sao mà có được thứ đó, Sống không dũng cảm sẽ uổng phí thanh xuân. Nghĩ vậy, cô như lấy lại được nhiệt huyết để tiếp tục theo đuổi ngài Phó. Đúng vậy, mình vẫn chưa làm hết mình mà.
Hôm sau Little thực sự đã mặc chiếc áo đó đi làm.
Lúc cô đến cơ quan, cô gặp ngài Phó, cô tiến đến chào hỏi ngài.
"Chào ngài."
Ngài Phó nhìn thấy Little có chút hơi mất tự nhiên vì nụ hôn hôm trước vẫn làm ngài cảm thấy khó hiểu. Tuy nhiên ngài cũng mỉm cười chào lại Little.
"Chào cô."
Bầu không khí có chút ngượng ngùng, ngài Phó đang không biết làm gì tiếp theo thì đột nhiên nhìn thấy biểu tượng cấm hút thuốc lá trên áo Little. Ngài nhìn điếu thuốc vẫn còn một nửa đang tỏa khói trên tay, tự nhiên đem điếu thuốc dập đi. Ngài đến gần cô, "Khi tôi nhìn thấy cô, có phải tôi không được phép hút thuốc không?" Ngài nói rồi chỉ vào biểu tượng cấm hút thuốc trên áo Little.
Little cười cười rồi đáp: "Đúng thế, ngài nhìn này, biểu tượng này nghĩa là cấm hút thuốc lá đó, ngài không được hút thuốc lá khi ngài gặp tôi đâu."
Hai người cười cười nhìn nhau, Little lại nói tiếp: "Ngài Phó, ngài có thể không hút thuốc một ngày không?"
Ngài Phó kinh ngạc nhìn cô, đây là lần đầu tiên có người đề nghị ngài không hút thuốc, ngài Phó nghĩ đến bản thân hút thuốc rất nhiều, mặc dù không đến mức nghiện thuốc thì chính là nó giúp ngài tập trung hơn rất nhiều, mỗi lần gặp một vấn đề gì đó, ngài đều sẽ ra ngoài hút thuốc và từ đó suy nghĩ được hướng giải quyết cho vấn đề. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là ngài đang phụ thuộc vào thuốc lá sao? Liệu có một cách nào đó có thể giúp ngài tìm ra giải pháp mà ngài gặp phải mà không gây ảnh hưởng đến sức khỏe của ngài không? Ngài biết hút thuốc rất có hại mà, ngài cũng ước bản thân không cần hút thuốc cũng có thể sống tốt. Nhưng, khó mà làm được.
Chưa thấy ngài Phó trả lời, cũng không đợi ngài trả lời, Little đã đưa ra gợi ý, "Khi ngài có ý định hút thuốc thì hãy đi ra ngoài như bình thường, nhưng ngài đừng vội châm thuốc mà hãy nhìn về phía tôi trước, tôi sẽ đi ra và nói chuyện cùng ngài. Nói chuyện với tôi sẽ khiến ngài quên đi việc muốn hút thuốc đúng không? Như ngài thấy đấy, chúng ta đã đứng đây rất lâu rồi nhưng ngài vẫn không hề có ý muốn hút thuốc kìa."
Ngài Phó đang đăm chiêu suy nghĩ thì bị đề nghị này của cô làm cho bất ngờ, đúng thật, ngài đã đứng đây nói chuyện với cô một lúc lâu, điếu thuốc vừa nãy cũng chỉ mới hút được một nửa đã vội dập đi, ngài đáng lẽ sẽ cảm thấy thèm hút thuốc mới phải, nhưng khi đứng trước mặt cô gái nhỏ này, lại còn biểu tượng cấm hút thuốc kia nên ngài cảm thấy nếu ngài hút thuốc thì sẽ rất tội lỗi sao? Hay thực sự là Little đã chi phối suy nghĩ của ngài, khiến ngài không muốn tập trung vào việc hút thuốc mà chỉ muốn tập trung vào cô gái trước mặt này?
"Tôi sẽ thử xem sao."
Cũng được thôi, dù sao thì mình cũng không dám chắc điều gì cả, chỉ là nếu có cơ hội thay đổi để trở nên tốt hơn thì tại sao lại không thử chứ. Ngài Phó đã nghĩ thế nên mới đưa ra quyết định như vậy. Ngài vui vẻ cảm ơn Little vì đã giúp ngài đưa ra một giải pháp tuyệt vời như thế.
Nghe ngài Phó nói vậy, Little vui lắm, cô nghĩ đây chính là cơ hội tốt giúp cô có thể đến gần ngài Phó hơn.
Ngày hôm đó, ngài Phó đã có vô số lần muốn hút thuốc, nhưng cứ nghĩ đến Little và lời đề nghị của cô, ngài lại kìm lại mong muốn của mình và đi ra ngoài gặp cô trò chuyện, những gì Little chia sẻ với ngài rất giản dị, cũng rất ngây ngô, nhưng cũng giúp ngài Phó rất nhiều. Nghe cô gái nhỏ nói chuyện, ngài cũng bừng tỉnh nhiều điều, ngài cảm thấy thực ra mọi chuyện cũng có thể giải quyết theo hướng đơn giản như thế mà, ngài thực sự đã làm quá vấn đề lên rồi. Trò chuyện xong ngài lại đi vào phòng làm việc và cứ như thế ngài đã không hề hút một điếu thuốc nào mà vẫn giải quyết được công việc một cách ổn thỏa. Nhìn bao thuốc còn đầy của mình, ngài cảm thấy thực sự rất bất ngờ, không nghĩ đến sẽ có một ngày ngài có thể không hút thuốc. Thật sự là một trải nghiệm mới mẻ.
Sau lần này, tình cảm của hai người phát triển hơn một bước, ngoài nói chuyện về công việc, Little còn tranh thủ hỏi thêm ngài Phó một vài vấn đề mang tính cá nhân nhưng không quá nhạy cảm hay lộ liễu, ngài Phó khi nghe cô hỏi cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đây đơn giản là phương pháp của cô giúp người khác tập trung suy nghĩ mà thôi nên cũng vui vẻ trả lời.
Little đúng là rất cơ hội a.
Nhưng lần cơ hội này thì có là gì chứ, lần cơ hội sau mới là mấu chốt để Little thúc đẩy mối quan hệ của mình và ngài Phó. Nói cho cùng thì người biết chớp thời cơ để làm lợi cho chính mình mới là người chiến thắng cuối cùng.
Tất nhiên rồi. Mình cũng đâu có làm gì sai trái. Hừ! (Little)