Chương 9: Qua đêm ở nhà anh
Giờ phút này thì Tử Nam cũng đã tỉnh rượu luôn rồi,lúc nãy khi anh thấy Tố Di bị anh ta lôi kéo như thế thì khiến cho anh vô cùng tức giận.
" Tử Nam anh buông chai sành ra đi,tay của anh bị chảy máu rồi"
" Hắn ta có làm gì cô không "
" Tố Di mau nói cho tôi biết đi.."_ anh hằn giọng lên.
" Không, không có.Anh ta chỉ nắm tay của tôi mà thôi "
" Ừm "
Sau đó thì anh kéo cô lên xe rồi lái xe về chung cư của mình.
" Đêm nay cô ở lại nhà của tôi đi,dù sao thì bây giờ cô về một mình cũng nguy hiểm lắm "
" Nhưng mà nhà của anh còn có ba mẹ anh nữa mà,em ngại lắm '''
" Cô yên tâm đi tôi ở chỉ có một mình mà thôi"
" Ừm "
Hơn 20 phút sau thì cũng về đến nhà,anh mở cửa ra rồi dẫn cô đi vào trong.Nơi này có đủ tất cả thiết bị hiện đại,nó giống như là một căn biệt thự thu nhỏ vậy.
" Tối nay cô ngủ ở trong phòng đi còn tôi sẽ ra phòng khách ngủ"
" Ừm "
" Cô đi tham quan căn nhà một chút đi tôi đi tắm cái đã "
" Vâng "
Nói xong thì Tử Nam cũng đi vào trong đi tắm còn Tố Di thì ở ngoài đi lòng vòng căn nhà,đúng là nhà giàu có khác mà,cái gì nó cũng hiện đại hết.Ngay cả dọn nhà cũng có rô bốt nữa chứ,máy rửa chén cũng có nữa..
Nhưng mà anh ấy sống ở đây có 1 mình hay sao, rồi ba mẹ của anh ấy đâu.Lúc nãy cô cảm thấy Tử Nam hơi buồn khi mà phải nhắc về chuyện của gia đình thì phải.
Sau lúc này cô lại thấy anh đáng thương quá đi, ngày thường thì cô sẽ không thấy vẻ mặt này của anh ấy đâu.
Tố Di mở tủ lạnh ra thì không thấy thức ăn gì cả mà chỉ có nước suối và bia mà thôi. Không biết là mỗi ngày anh ấy sẽ ăn uống như tay nào nữa.
Cô lấy hai chai nước suối rồi đi lại ghế sofa ngồi xuống chờ Tử Nam,trong thời gian chờ đợi thì cô cầm mấy quyển tạp chí ở trên bàn cầm lên đọc.
Đối diện cô là một cái tivi màn hình phẳng siêu lớn,nhà cô cũng không có tivi hiện đại như thế cho nên cô cũng không biết cách sử dụng nó như thế nào nữa.
Gần 30 phút sau thì Tử Nam mới đi ra,lúc này anh không có mặc áo mà chỉ mặc một cái quần sọt mà thôi.Tố Di đưa mắt nhìn anh một cái rồi tỏ vẻ kinh ngạc rồi nhìn sang chỗ khác.
" Anh...anh..sao không mặc áo vào"
" Tử Nam em là con gái đó,anh mau mặc áo vào đi "
Nghe cô nói vậy thì anh cũng chỉ biết nhếch môi rồi cười nhẹ mà thôi.
" Thích xưng anh em với anh vậy sao,vậy từ nay anh sẽ chiều theo ý em nha.."
" Lát nữa cũng ngủ rồi cho nên anh mặc áo cho nó thoải mái.."
" Tố Di em băng bó vết thương giúp anh đi "
" Ừm được,em biết rồi "
Sau đó thì anh đi lấy hộp thuốc lại rồi ngồi xuống bảo cô băng bó cho mình,lúc này cả hai người đang ngồi rất gần nhau cho nên cô có hơi ngại mà không dám nhìn thẳng vào mặt của anh..
" Có đau không"
" Không có "
"Lúc nãy anh đã bảo em ngồi yên ở đó chờ anh quay lại mà em lại không nghe "
" Em xin lời,tại em thấy anh đi lâu quá cho nên định đứng dậy đi tìm anh."
" Tố Di em lo lắng cho anh sao "
" Em..em.. không biết "
" Cảm ơn anh lúc nãy đã cứu em,sau này anh cần gì thì cứ nói với em.."
" Được "
Giờ này cũng đã trễ lắm rồi, cho nên sau khi băng bó xong thì anh liền dẫn Tố Di đi vào trong phòng ngủ.
" Tối nay em ngủ ở đây đi "
" Đây là phòng của anh sao "
" Ở đây chỉ có 1 phòng thì đương nhiên là phòng của anh rồi "
" Rộng quá.."
" Thôi em ngủ sớm đi để mai còn đi học "
" Vâng,chúc anh ngủ ngon "
" Ừm "
Sau đó thì Tử Nam cũng đi ra khỏi phòng,Tố Di cũng leo lên giường nằm xuống.Cô không nghĩ là sẽ có 1 ngày cô sẽ được nằm trên chiếc giường của anh,đây không phải là mơ nữa mà là sự thật rồi.
Càng lúc cô và anh càng thân thiết hơn,cô thật sự rất vui khi được anh để ý đến như thế này.Đã vậy lúc nãy còn xưng anh - em với cô nữa chứ, chỉ cần bao nhiêu đây thì cô cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
Tố Di nằm giữa giường rồi ôm gối ôm vào lòng, nơi này thật sự rất là ấm.
Lúc nãy khi nhìn thấy anh cởi trần rồi lộ ra những cơ múi thì đã khiến cho đỏ mặt hết rồi,thật sự đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ bụng thật của đàn ông ở ngoài đời, cơ thể của anh ấy săn chắc thật nó y như là mấy vận động viên vậy..
Chết tiệt! sao cô lại có những suy nghĩ như thế này chứ, nhưng mà lúc nãy cô thật sự đã đỏ mặt khi nhìn thấy anh ấy ăn mặc như thế..
Nằm đó trở mình liên tục thì một lát sau Tố Di mới đi ngủ,chắc có lẽ là do lạ chỗ cho nên cô mới khó ngủ như thế này,với lại cô cũng cảm thấy ngại nữa bởi vì cô đã chiếm chỗ ngủ của Tử Nam cho nên anh ấy mới phải đi ra phòng khách để ngủ.
" Tử Nam anh buông chai sành ra đi,tay của anh bị chảy máu rồi"
" Hắn ta có làm gì cô không "
" Tố Di mau nói cho tôi biết đi.."_ anh hằn giọng lên.
" Không, không có.Anh ta chỉ nắm tay của tôi mà thôi "
" Ừm "
Sau đó thì anh kéo cô lên xe rồi lái xe về chung cư của mình.
" Đêm nay cô ở lại nhà của tôi đi,dù sao thì bây giờ cô về một mình cũng nguy hiểm lắm "
" Nhưng mà nhà của anh còn có ba mẹ anh nữa mà,em ngại lắm '''
" Cô yên tâm đi tôi ở chỉ có một mình mà thôi"
" Ừm "
Hơn 20 phút sau thì cũng về đến nhà,anh mở cửa ra rồi dẫn cô đi vào trong.Nơi này có đủ tất cả thiết bị hiện đại,nó giống như là một căn biệt thự thu nhỏ vậy.
" Tối nay cô ngủ ở trong phòng đi còn tôi sẽ ra phòng khách ngủ"
" Ừm "
" Cô đi tham quan căn nhà một chút đi tôi đi tắm cái đã "
" Vâng "
Nói xong thì Tử Nam cũng đi vào trong đi tắm còn Tố Di thì ở ngoài đi lòng vòng căn nhà,đúng là nhà giàu có khác mà,cái gì nó cũng hiện đại hết.Ngay cả dọn nhà cũng có rô bốt nữa chứ,máy rửa chén cũng có nữa..
Nhưng mà anh ấy sống ở đây có 1 mình hay sao, rồi ba mẹ của anh ấy đâu.Lúc nãy cô cảm thấy Tử Nam hơi buồn khi mà phải nhắc về chuyện của gia đình thì phải.
Sau lúc này cô lại thấy anh đáng thương quá đi, ngày thường thì cô sẽ không thấy vẻ mặt này của anh ấy đâu.
Tố Di mở tủ lạnh ra thì không thấy thức ăn gì cả mà chỉ có nước suối và bia mà thôi. Không biết là mỗi ngày anh ấy sẽ ăn uống như tay nào nữa.
Cô lấy hai chai nước suối rồi đi lại ghế sofa ngồi xuống chờ Tử Nam,trong thời gian chờ đợi thì cô cầm mấy quyển tạp chí ở trên bàn cầm lên đọc.
Đối diện cô là một cái tivi màn hình phẳng siêu lớn,nhà cô cũng không có tivi hiện đại như thế cho nên cô cũng không biết cách sử dụng nó như thế nào nữa.
Gần 30 phút sau thì Tử Nam mới đi ra,lúc này anh không có mặc áo mà chỉ mặc một cái quần sọt mà thôi.Tố Di đưa mắt nhìn anh một cái rồi tỏ vẻ kinh ngạc rồi nhìn sang chỗ khác.
" Anh...anh..sao không mặc áo vào"
" Tử Nam em là con gái đó,anh mau mặc áo vào đi "
Nghe cô nói vậy thì anh cũng chỉ biết nhếch môi rồi cười nhẹ mà thôi.
" Thích xưng anh em với anh vậy sao,vậy từ nay anh sẽ chiều theo ý em nha.."
" Lát nữa cũng ngủ rồi cho nên anh mặc áo cho nó thoải mái.."
" Tố Di em băng bó vết thương giúp anh đi "
" Ừm được,em biết rồi "
Sau đó thì anh đi lấy hộp thuốc lại rồi ngồi xuống bảo cô băng bó cho mình,lúc này cả hai người đang ngồi rất gần nhau cho nên cô có hơi ngại mà không dám nhìn thẳng vào mặt của anh..
" Có đau không"
" Không có "
"Lúc nãy anh đã bảo em ngồi yên ở đó chờ anh quay lại mà em lại không nghe "
" Em xin lời,tại em thấy anh đi lâu quá cho nên định đứng dậy đi tìm anh."
" Tố Di em lo lắng cho anh sao "
" Em..em.. không biết "
" Cảm ơn anh lúc nãy đã cứu em,sau này anh cần gì thì cứ nói với em.."
" Được "
Giờ này cũng đã trễ lắm rồi, cho nên sau khi băng bó xong thì anh liền dẫn Tố Di đi vào trong phòng ngủ.
" Tối nay em ngủ ở đây đi "
" Đây là phòng của anh sao "
" Ở đây chỉ có 1 phòng thì đương nhiên là phòng của anh rồi "
" Rộng quá.."
" Thôi em ngủ sớm đi để mai còn đi học "
" Vâng,chúc anh ngủ ngon "
" Ừm "
Sau đó thì Tử Nam cũng đi ra khỏi phòng,Tố Di cũng leo lên giường nằm xuống.Cô không nghĩ là sẽ có 1 ngày cô sẽ được nằm trên chiếc giường của anh,đây không phải là mơ nữa mà là sự thật rồi.
Càng lúc cô và anh càng thân thiết hơn,cô thật sự rất vui khi được anh để ý đến như thế này.Đã vậy lúc nãy còn xưng anh - em với cô nữa chứ, chỉ cần bao nhiêu đây thì cô cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
Tố Di nằm giữa giường rồi ôm gối ôm vào lòng, nơi này thật sự rất là ấm.
Lúc nãy khi nhìn thấy anh cởi trần rồi lộ ra những cơ múi thì đã khiến cho đỏ mặt hết rồi,thật sự đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ bụng thật của đàn ông ở ngoài đời, cơ thể của anh ấy săn chắc thật nó y như là mấy vận động viên vậy..
Chết tiệt! sao cô lại có những suy nghĩ như thế này chứ, nhưng mà lúc nãy cô thật sự đã đỏ mặt khi nhìn thấy anh ấy ăn mặc như thế..
Nằm đó trở mình liên tục thì một lát sau Tố Di mới đi ngủ,chắc có lẽ là do lạ chỗ cho nên cô mới khó ngủ như thế này,với lại cô cũng cảm thấy ngại nữa bởi vì cô đã chiếm chỗ ngủ của Tử Nam cho nên anh ấy mới phải đi ra phòng khách để ngủ.