Chương 25
Lâm Uy Trạch vừa đi về thì An Kha Đình nhận được cuộc điện thoại của Dương Cảnh.
"Này, bên Lâm Uy Trạch đã dập tin đồn của cậu và cậu ta xuống rồi."
Tim An Kha Đình chợt hẫng một nhịp: "Bên Lâm Uy Trạch đã làm gì rồi?"
"Đẩy những tin đồn khác lên, sau đó một staff trong đoàn phim up một bài đăng nói là hai người các cậu trong đoàn cũng có mối quan hệ khá thân thiết, có thể là có sở thích chung. Bài viết không có ý công kích cậu, chắc là muốn kết thúc chuyện này trong hòa bình."
"Ồ, em biết rồi!"
"Với cả mai nhớ lịch đi gặp mặt đạo diễn của "Không sợ tiếng anh" đấy, sáng mai anh đến nhà đón cậu."
Cúp điện thoại của Dương Cảnh, lòng An Kha Đình rối bời. Tâm trạng cậu hôm nay lên xuống như tàu lượn siêu tốc. Cậu hiểu được một phần vì sao Lâm Uy Trạch phải làm như vậy, nhưng sâu trong lòng cậu vẫn cảm thấy buồn, có lẽ cậu và anh chỉ có thể làm bạn mà thôi!
Còn bên kia, từ sáng quản lý Hạ Thụy của Lâm Uy Trạch đã hỏi anh muốn xử lý chuyện thế nào.
"Để nó chìm xuống đi, chuyện này có thể khiến An Kha Đình chịu công kích từ fan của em."
"Nhỡ cậu ấy cảm thấy mình đã gây ra phiền phức cho cậu rồi xa lánh cậu thì sao?"
Lâm Uy Trạch thở dài: "Em cũng không biết nữa, chỉ là em không muốn cậu ấy phải chịu tổn thương, bị ném đá, đọc những bình luận khó nghe vì em."
***
Sáng hôm sau, An Kha Đình rời giường từ sớm. Ăn xong bữa sáng, xe của Dương Cảnh đã đậu ở cổng nhà cậu.
||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||
Lịch trình hôm nay là buổi sáng đi gặp đạo diễn và nhà sản xuất của chương trình "Không sợ tiếng anh", sau đó chiều đến nhà xuất bản mà An Kha Đình hợp tác một chuyến, buổi tối đi bar với Lương Túc Vũ.
Thấy An Kha Đình ngồi trên xe mà cứ thất thần, Thương Diệp ở bên cạnh nói: "Chuyện cũng đã giải quyết xong rồi, tươi tỉnh lên đi."
An Kha Đình định nói gì đó lại thôi, cuối cùng cậu thở dài.
"Cho tôi xem lịch trình sắp tới đi."
Thương Diệp đưa Ipad cho An Kha Đình, khoảng 1 tuần nữa là cậu bắt đầu nhiều việc, quay quảng cáo trà đào, livestream cho thương hiệu nước rửa bát, rồi quay chương trình "Không sợ tiếng anh", kèm theo đó là chạy quay chạy lại với bên nhà xuất bản.
Dương Cảnh ngồi một bên phán: "Từ khi cậu gặp lại Lâm Uy Trạch, cuộc đời cậu thay đổi luôn rồi đấy. Ngày trước đi xem thầy anh đã bảo mà, cậu mất mấy năm lận đận sau đó mới gặp quý nhân phù trợ...."
Thương Diệp cắt ngang: "Thế anh có xem cho em được bao giờ em lấy chồng không?"
Dương Cảnh:............!
An Kha Đình phụt cười, Thương Diệp rất biết cách trêu tức người khác, lúc ấy biểu cảm trên mặt cô buồn cười cực kì.
"Này, người ấy về rồi, tối nay đi bar cùng nhau quẩy không?"
Thương Diệp khẽ cắn môi dưới, có vẻ như đang suy nghĩ. Một lúc sau cô đưa ra quyết định: "Được, tối nay tôi đi cùng."
Nói chuyện phiếm trên xe, chẳng mấy chốc đã đến nơi hẹn gặp, ở ngay trong trường quay của chương trình "Không sợ tiếng anh".
Một staff dẫn An Kha Đình, Dương Cảnh và Thương Diệp vào bên trong, đạo diễn đã chờ sẵn trong đó.
Thế nhưng ngay khi vừa nhìn thấy đạo diễn, An Kha Đình đã tỏ vẻ bất ngờ xen lẫn vui mừng: "Chú, sao chú lại ở đây?"
Mọi người trong phòng đều ngạc nhiên, Dương Cảnh hỏi nhỏ An Kha Đình: "Cậu với đạo diễn La đây.....quen nhau à?"
An Kha Đình sững sờ: "Gì? Chú ấy là đạo diễn á?"
Không khí trong phòng đông lại mấy giây. Dương Cảnh thì đang thầm gào thét: Tổ tông của tôi ơi, cậu đang làm trò gì vậy??!!
Vị đạo diễn họ La bật cười phá tan bầu không khí: "Haha, thằng nhóc này, chú không hiểu sao mày lại có thể ở trong giới này được tận mấy năm cơ đấy!"
An Kha Đình cười gượng: "Dạ con đúng là không biết thật!"
Đạo diễn La Nhạc là hàng xóm của An Kha Đình, thỉnh thoảng đi ra ngoài gặp nhau lại chào hỏi mấy câu. Nói chuyện nhiều hơn thì ông biết An Kha Đình cũng là diễn viên nhưng không nổi tiếng, đi diễn vì đam mê chứ không vì tiền. Nghe cậu bảo biết mấy thứ tiếng, còn tốt nghiệp chuyên ngành ngôn ngữ Anh nên muốn mời cậu tham gia chương trình của mình. Ông cũng tưởng An Kha Đình biết mình là ai rồi, hóa ra là cậu không biết!
Đạo diễn La Nhạc giải vây: "Thằng nhóc này là hàng xóm của tôi, mang tiếng là diễn viên nhưng chẳng biết ai với ai, cứ ngây ngây ngô ngô. Nhưng được cái ngoan ngoãn, lễ phép."
Dương Cảnh nghe đạo diễn họ La khen An Kha Đình mà vui hộ cậu. Tiếp theo là đến màn trình diễn của anh kết hợp với đạo diễn La. Người tung kẻ hứng, thế là buổi gặp mặt diễn ra rất thành công.
Lúc ra về, Dương Cảnh nhắc nhở An Kha Đình: "Lần sau thấy người lớn tuổi trong khu nhà cậu, làm quen xong phải hỏi nghề nghiệp tên tuổi người ta đấy. Đừng có mà để xảy ra sai sót như hôm nay."
An Kha Đình: "Trước đây em cũng biết cả họ và tên chú ấy rồi, nhưng không nghĩ chú ấy lại là đạo diễn."
Thương Diệp ở bên cạnh bổ sung: "Đến cả ảnh đế còn không biết là ai cơ mà! Anh đừng hi vọng gì ở cậu ấy."
"Này, bên Lâm Uy Trạch đã dập tin đồn của cậu và cậu ta xuống rồi."
Tim An Kha Đình chợt hẫng một nhịp: "Bên Lâm Uy Trạch đã làm gì rồi?"
"Đẩy những tin đồn khác lên, sau đó một staff trong đoàn phim up một bài đăng nói là hai người các cậu trong đoàn cũng có mối quan hệ khá thân thiết, có thể là có sở thích chung. Bài viết không có ý công kích cậu, chắc là muốn kết thúc chuyện này trong hòa bình."
"Ồ, em biết rồi!"
"Với cả mai nhớ lịch đi gặp mặt đạo diễn của "Không sợ tiếng anh" đấy, sáng mai anh đến nhà đón cậu."
Cúp điện thoại của Dương Cảnh, lòng An Kha Đình rối bời. Tâm trạng cậu hôm nay lên xuống như tàu lượn siêu tốc. Cậu hiểu được một phần vì sao Lâm Uy Trạch phải làm như vậy, nhưng sâu trong lòng cậu vẫn cảm thấy buồn, có lẽ cậu và anh chỉ có thể làm bạn mà thôi!
Còn bên kia, từ sáng quản lý Hạ Thụy của Lâm Uy Trạch đã hỏi anh muốn xử lý chuyện thế nào.
"Để nó chìm xuống đi, chuyện này có thể khiến An Kha Đình chịu công kích từ fan của em."
"Nhỡ cậu ấy cảm thấy mình đã gây ra phiền phức cho cậu rồi xa lánh cậu thì sao?"
Lâm Uy Trạch thở dài: "Em cũng không biết nữa, chỉ là em không muốn cậu ấy phải chịu tổn thương, bị ném đá, đọc những bình luận khó nghe vì em."
***
Sáng hôm sau, An Kha Đình rời giường từ sớm. Ăn xong bữa sáng, xe của Dương Cảnh đã đậu ở cổng nhà cậu.
||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||
Lịch trình hôm nay là buổi sáng đi gặp đạo diễn và nhà sản xuất của chương trình "Không sợ tiếng anh", sau đó chiều đến nhà xuất bản mà An Kha Đình hợp tác một chuyến, buổi tối đi bar với Lương Túc Vũ.
Thấy An Kha Đình ngồi trên xe mà cứ thất thần, Thương Diệp ở bên cạnh nói: "Chuyện cũng đã giải quyết xong rồi, tươi tỉnh lên đi."
An Kha Đình định nói gì đó lại thôi, cuối cùng cậu thở dài.
"Cho tôi xem lịch trình sắp tới đi."
Thương Diệp đưa Ipad cho An Kha Đình, khoảng 1 tuần nữa là cậu bắt đầu nhiều việc, quay quảng cáo trà đào, livestream cho thương hiệu nước rửa bát, rồi quay chương trình "Không sợ tiếng anh", kèm theo đó là chạy quay chạy lại với bên nhà xuất bản.
Dương Cảnh ngồi một bên phán: "Từ khi cậu gặp lại Lâm Uy Trạch, cuộc đời cậu thay đổi luôn rồi đấy. Ngày trước đi xem thầy anh đã bảo mà, cậu mất mấy năm lận đận sau đó mới gặp quý nhân phù trợ...."
Thương Diệp cắt ngang: "Thế anh có xem cho em được bao giờ em lấy chồng không?"
Dương Cảnh:............!
An Kha Đình phụt cười, Thương Diệp rất biết cách trêu tức người khác, lúc ấy biểu cảm trên mặt cô buồn cười cực kì.
"Này, người ấy về rồi, tối nay đi bar cùng nhau quẩy không?"
Thương Diệp khẽ cắn môi dưới, có vẻ như đang suy nghĩ. Một lúc sau cô đưa ra quyết định: "Được, tối nay tôi đi cùng."
Nói chuyện phiếm trên xe, chẳng mấy chốc đã đến nơi hẹn gặp, ở ngay trong trường quay của chương trình "Không sợ tiếng anh".
Một staff dẫn An Kha Đình, Dương Cảnh và Thương Diệp vào bên trong, đạo diễn đã chờ sẵn trong đó.
Thế nhưng ngay khi vừa nhìn thấy đạo diễn, An Kha Đình đã tỏ vẻ bất ngờ xen lẫn vui mừng: "Chú, sao chú lại ở đây?"
Mọi người trong phòng đều ngạc nhiên, Dương Cảnh hỏi nhỏ An Kha Đình: "Cậu với đạo diễn La đây.....quen nhau à?"
An Kha Đình sững sờ: "Gì? Chú ấy là đạo diễn á?"
Không khí trong phòng đông lại mấy giây. Dương Cảnh thì đang thầm gào thét: Tổ tông của tôi ơi, cậu đang làm trò gì vậy??!!
Vị đạo diễn họ La bật cười phá tan bầu không khí: "Haha, thằng nhóc này, chú không hiểu sao mày lại có thể ở trong giới này được tận mấy năm cơ đấy!"
An Kha Đình cười gượng: "Dạ con đúng là không biết thật!"
Đạo diễn La Nhạc là hàng xóm của An Kha Đình, thỉnh thoảng đi ra ngoài gặp nhau lại chào hỏi mấy câu. Nói chuyện nhiều hơn thì ông biết An Kha Đình cũng là diễn viên nhưng không nổi tiếng, đi diễn vì đam mê chứ không vì tiền. Nghe cậu bảo biết mấy thứ tiếng, còn tốt nghiệp chuyên ngành ngôn ngữ Anh nên muốn mời cậu tham gia chương trình của mình. Ông cũng tưởng An Kha Đình biết mình là ai rồi, hóa ra là cậu không biết!
Đạo diễn La Nhạc giải vây: "Thằng nhóc này là hàng xóm của tôi, mang tiếng là diễn viên nhưng chẳng biết ai với ai, cứ ngây ngây ngô ngô. Nhưng được cái ngoan ngoãn, lễ phép."
Dương Cảnh nghe đạo diễn họ La khen An Kha Đình mà vui hộ cậu. Tiếp theo là đến màn trình diễn của anh kết hợp với đạo diễn La. Người tung kẻ hứng, thế là buổi gặp mặt diễn ra rất thành công.
Lúc ra về, Dương Cảnh nhắc nhở An Kha Đình: "Lần sau thấy người lớn tuổi trong khu nhà cậu, làm quen xong phải hỏi nghề nghiệp tên tuổi người ta đấy. Đừng có mà để xảy ra sai sót như hôm nay."
An Kha Đình: "Trước đây em cũng biết cả họ và tên chú ấy rồi, nhưng không nghĩ chú ấy lại là đạo diễn."
Thương Diệp ở bên cạnh bổ sung: "Đến cả ảnh đế còn không biết là ai cơ mà! Anh đừng hi vọng gì ở cậu ấy."