Chương 5: Dụ dỗ
Người đàn ông ngồi trên giường, mặc áo choàng tắm bằng bông đắt tiền, để lộ khuôn ngực màu lúa mạch vạm vỡ, nét mặt của hắn lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn, chân mày nhíu lại, ánh mắt cáu giận và thỉnh thoảng nhìn đồng hồ Tây phương trên tường sẽ tặc lưỡi.
Cộc cộc...
Cửa phòng phát ra tiếng, Ba Lạc Bá Tư lười biếng mở miệng phát ra giọng nói ồm ồm có hơi đáng sợ:
" Vào đi".
Cửa mở ra, một bàn chân thon thả nhẹ nhàng bước vào, ánh vàng của đèn ngủ hắc lên người của cô gái, trong bộ áo ngủ gợi cảm, tấm lưng trắng mịn hiện ra, cô gái chậm rãi bước đến bên giương, dáng vẻ yểu điệu thước tha như đang muốn lấy lòng, chỉ thấy người đàn ông chẳng có tý cảm xúc nào, mở miệng:
" Sao lại là cô, nữ hầu câm kia đâu".
Đứng trước mặt hắn là Anh Na, nghe thấy vị công tước mà bản thân ngày nhớ đêm mong chẳng có chút gì hứng thú mà chỉ một mực hỏi về Câm, Anh Na tổn thương lòng tự trọng sâu sắc.
" Công tước, đêm nay... để cho em hầu hạ ngài đi".
Anh Na khá tự tin vào cơ thể của mình, dù sao cô ta xuất thân từ quý tộc, chắc chắn sẽ hơn Câm về mọi điểm.
Nhưng đổi lại sự nhiệt tình đó chỉ là cái nhìn khinh khi của Ba Lạc Bá Tư.
" Cút" - Hắn lạnh tanh mà lên tiếng ra lệnh.
Không cam lòng, Anh Na chồm hẳn lên người hắn, đôi chân dài miên man tách mở ngồi lên chân hắn, bàn tay thon thả mềm mại kia vòng qua cổ người đàn ông, cố gắng nũng nịu:
" Em sẽ không làm ngài thất vọng đâu".
Ba Lạc Bá Tư nhíu mày, không thương hoa tiếc ngọc đẩy ngã cô ta xuống đất, hắn đứng lên, cơ thể hệt như một kiệt tác điêu khắc, từ phía trên cao cao tại thượng nhìn xuống rồi nói:
" Ta không thích nói lại lần hai, cút".
Anh Na ngã sóng soài trên mặt đất, bị cự tuyệt không thương tiếc, không cam tâm nắm tay thành đấm, móng tay bấu chặt vào da thịt khiến cô ta thanh tỉnh, ngậm ngùi đứng lên rồi cúi đầu, sau đó rời đi.
Không làm gì Anh Na không phải vì hắn là người không tham sắc dục và tốt đẹp, chẳng qua là vì trong quá khứ từng có một nữ hầu do nhà bá tước đưa đến đây để học quy tắc, cô gái đó khá thanh tú cho nên rất nhanh được hắn để mắt đến, chỉ là sau đó cô ta vờ mang thai vì muốn trở thành vợ hắn. Vậy nên lúc này dù Anh Na có như tiên nữ giáng trần thì hắn cũng tuyệt không chạm vào, chỉ vì gia đình quý tộc có lắm kẻ thủ đoạn.
Ba Lạc Bá Tư ghét nhất bị tính kế, dù có thì hắn cũng phải là kẻ nắm bắt được tình huống. Nếu người trèo lên giường hắn là nô lệ, dù có thủ đoạn thì cũng khá dễ giải quyết.
............
Mở cửa, trùng hợp Câm vừa định gõ cửa, Anh Na nhìn cô với ánh mắt uất hận, có vẻ như vì giận cá chém thớt. Cô ta đi lướt qua người cô, cố ý va chạm rồi hất mạnh khiến Câm ngã phịch xuống đất.
Cô gái nhỏ nhìn trưởng nữ hầu bực dọc bỏ đi, trong lòng cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn chưa kịp định thần thì đã nghe thấy tiếng gọi từ bên trong phòng truyền đến:
" Lăn vào đây".
Câm biết đó là tiếng của ai, cố gắng đứng lên rồi bức vào.
Trong căn phòng của công tước vô cùng ấm áp khiến cho cơ thể của cô khá hơn rất nhiều, cô gái nhỏ nhìn người đàn ông đang phanh ngực ngồi trên giường, cơ thể không nhịn được mà run lên, nội tâm gào thét dữ dội, cô thực sự muốn chạy trốn.
Ba Lạc Bá Tư liếc nhìn, không nói gì cả nhưng ánh mắt đã hiện rõ đáp án.
Câm cố nén sợ hãi, cắn cắn môi rồi bước đến gần, cô quỳ cách hắn ba bước chân, bàn tay nắm lại kìm chế cơn run rẩy, đặt ở trên đùi.
Người đàn ông ngả ngớn, phóng túng dang rộng chân rồi tuỳ tiện ra lệnh:
" M.út đi".
Cô gái nhỏ lạnh sống lưng, dù không thích nhưng cô vẫn phải nghe theo lời, chỉ vì hắn là chủ, còn cô chỉ là một nô lệ nhỏ bé và tuân theo lệnh của chủ nhân chính là điều bắt buộc phải làm nếu như còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ.
Bàn tay nhỏ run hệt như cầy sấy đang chậm rãi kéo quần của người đàn ông xuống, cái vật vô cùng gân guốc kia nhanh chóng bật ra, Câm ngay cả thở cũng chẳng dám, cứng đờ ra hệt như bị điểm huyệt.
Cộc cộc...
Cửa phòng phát ra tiếng, Ba Lạc Bá Tư lười biếng mở miệng phát ra giọng nói ồm ồm có hơi đáng sợ:
" Vào đi".
Cửa mở ra, một bàn chân thon thả nhẹ nhàng bước vào, ánh vàng của đèn ngủ hắc lên người của cô gái, trong bộ áo ngủ gợi cảm, tấm lưng trắng mịn hiện ra, cô gái chậm rãi bước đến bên giương, dáng vẻ yểu điệu thước tha như đang muốn lấy lòng, chỉ thấy người đàn ông chẳng có tý cảm xúc nào, mở miệng:
" Sao lại là cô, nữ hầu câm kia đâu".
Đứng trước mặt hắn là Anh Na, nghe thấy vị công tước mà bản thân ngày nhớ đêm mong chẳng có chút gì hứng thú mà chỉ một mực hỏi về Câm, Anh Na tổn thương lòng tự trọng sâu sắc.
" Công tước, đêm nay... để cho em hầu hạ ngài đi".
Anh Na khá tự tin vào cơ thể của mình, dù sao cô ta xuất thân từ quý tộc, chắc chắn sẽ hơn Câm về mọi điểm.
Nhưng đổi lại sự nhiệt tình đó chỉ là cái nhìn khinh khi của Ba Lạc Bá Tư.
" Cút" - Hắn lạnh tanh mà lên tiếng ra lệnh.
Không cam lòng, Anh Na chồm hẳn lên người hắn, đôi chân dài miên man tách mở ngồi lên chân hắn, bàn tay thon thả mềm mại kia vòng qua cổ người đàn ông, cố gắng nũng nịu:
" Em sẽ không làm ngài thất vọng đâu".
Ba Lạc Bá Tư nhíu mày, không thương hoa tiếc ngọc đẩy ngã cô ta xuống đất, hắn đứng lên, cơ thể hệt như một kiệt tác điêu khắc, từ phía trên cao cao tại thượng nhìn xuống rồi nói:
" Ta không thích nói lại lần hai, cút".
Anh Na ngã sóng soài trên mặt đất, bị cự tuyệt không thương tiếc, không cam tâm nắm tay thành đấm, móng tay bấu chặt vào da thịt khiến cô ta thanh tỉnh, ngậm ngùi đứng lên rồi cúi đầu, sau đó rời đi.
Không làm gì Anh Na không phải vì hắn là người không tham sắc dục và tốt đẹp, chẳng qua là vì trong quá khứ từng có một nữ hầu do nhà bá tước đưa đến đây để học quy tắc, cô gái đó khá thanh tú cho nên rất nhanh được hắn để mắt đến, chỉ là sau đó cô ta vờ mang thai vì muốn trở thành vợ hắn. Vậy nên lúc này dù Anh Na có như tiên nữ giáng trần thì hắn cũng tuyệt không chạm vào, chỉ vì gia đình quý tộc có lắm kẻ thủ đoạn.
Ba Lạc Bá Tư ghét nhất bị tính kế, dù có thì hắn cũng phải là kẻ nắm bắt được tình huống. Nếu người trèo lên giường hắn là nô lệ, dù có thủ đoạn thì cũng khá dễ giải quyết.
............
Mở cửa, trùng hợp Câm vừa định gõ cửa, Anh Na nhìn cô với ánh mắt uất hận, có vẻ như vì giận cá chém thớt. Cô ta đi lướt qua người cô, cố ý va chạm rồi hất mạnh khiến Câm ngã phịch xuống đất.
Cô gái nhỏ nhìn trưởng nữ hầu bực dọc bỏ đi, trong lòng cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn chưa kịp định thần thì đã nghe thấy tiếng gọi từ bên trong phòng truyền đến:
" Lăn vào đây".
Câm biết đó là tiếng của ai, cố gắng đứng lên rồi bức vào.
Trong căn phòng của công tước vô cùng ấm áp khiến cho cơ thể của cô khá hơn rất nhiều, cô gái nhỏ nhìn người đàn ông đang phanh ngực ngồi trên giường, cơ thể không nhịn được mà run lên, nội tâm gào thét dữ dội, cô thực sự muốn chạy trốn.
Ba Lạc Bá Tư liếc nhìn, không nói gì cả nhưng ánh mắt đã hiện rõ đáp án.
Câm cố nén sợ hãi, cắn cắn môi rồi bước đến gần, cô quỳ cách hắn ba bước chân, bàn tay nắm lại kìm chế cơn run rẩy, đặt ở trên đùi.
Người đàn ông ngả ngớn, phóng túng dang rộng chân rồi tuỳ tiện ra lệnh:
" M.út đi".
Cô gái nhỏ lạnh sống lưng, dù không thích nhưng cô vẫn phải nghe theo lời, chỉ vì hắn là chủ, còn cô chỉ là một nô lệ nhỏ bé và tuân theo lệnh của chủ nhân chính là điều bắt buộc phải làm nếu như còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ.
Bàn tay nhỏ run hệt như cầy sấy đang chậm rãi kéo quần của người đàn ông xuống, cái vật vô cùng gân guốc kia nhanh chóng bật ra, Câm ngay cả thở cũng chẳng dám, cứng đờ ra hệt như bị điểm huyệt.