Chương 8: Buôn bán nô lệ
Ba Lạc Bá Tư vô cùng khó chịu khi phải nghe chủ đề này.
Thực chất cô gái nhỏ ngoài việc bị câm không thể nói và viết, những bí mật của hắn cô sẽ không làm lộ ra ngoài thì quả thực hắn không thể hài lòng được những điều còn lại.
Hắn chỉ yêu cầu cô sử dụng miệng, đã hơn hai tháng nhưng cô vẫn cứ vụng về, ngài công tước không được hưởng thụ trọn vẹn đương nhiên cảm thấy cáu. Khắc Bối khá có thiên phú trong việc xem xét nét mặt của người khác, nhanh chóng lên tiếng:
" Nếu như không khiến cho công tước đây hài lòng thì có thể mua thêm vài nữ nô khác. Trung hợp là ngày mai ở phía Nam diễn ra một sàn đấu giá nô lệ, không biết là ngài có hứng thú tham gia cùng với chúng tôi hay không?".
Người đàn ông dáng vẻ không mấy hào hứng, nhưng suy nghĩ một lúc thì có vẻ như cũng nhận lời. Đợi hắn rời khỏi, Khắc Bối lộ ra nụ cười châm chọc.
Dựa vào thế lực của hắn ta, vốn chẳng hề sợ những kẻ quý tộc mới đúng. Nhưng quả thực kẻ ngồi trên cao thì cũng có nhiều mối lo hơn, nếu như xui xẻo thì có khi sẽ rơi xuống địa ngục, vô cùng thê thảm nha.
Trước đó tên công tước coi trời bằng vung này cũng chẳng hề sợ hãi bất cứ thứ gì, vì căn bản hắn chỉ thấp hơn nhà vua một bậc, cộng thêm chiến công hiển hách thì tương lai vinh quang, nhưng giờ đây sau khi trải qua một vài chuyện không như ý, hắn đã không còn như trước.
Hahaha, Ba Lạc Bá Tư, thì ra ngươi cũng chỉ đến thế.
Sáng hôm sau, tại phía Nam của Đế Quốc, một đoàn người ngựa đang hộ tống 5 cỗ xe ngựa trông vô cùng sang trọng, chiếc xe của vị công tước kia được ưu tiên, người ngựa vây xung quanh. Chỉ là mua nô lệ, ai không biết còn tưởng hoàng đế đang vi hành.
Nơi đấu giá dành cho quý tộc khác biệt rất lớn so với khu chợ thông thường, nơi này hệt như một rạp hoà nhạc, được thiết kế theo hình mái vòm, bên trong khán đài, sân khấu tròn sẽ được đặt ở giữa, những quý tộc đến dự có thể tự chọn chỗ ngồi, riêng những vị khách nếu muốn có không gian thoải mái thì chỉ cần chi tiền sẽ được sắp xếp ở một nơi cao và có thể quan sát được sân khấu rất rõ.
Ngài công tước đây đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn ngồi ở trên lầu, cao cao tại thượng nhìn xuống bên dưới, ánh mắt tràn đầy sự khinh thường. Chuyện mua nô lệ vốn không cần phiền đến hắn, chỉ cần quản gia là được, nhưng hôm nay hắn tương đối rãnh, đến nơi này một chuyến xem sẽ có thu hoạch bất ngờ gì hay không.
Ánh mắt sắc bén liếc xuống chân, cô gái nhỏ đang cúi đầu quỳ ở đó, Ba Lạc Bá Tư lạnh lùng nhìn một hồi, trong đầu đang có một suy tính.
Nếu như tìm kiếm được một nữ nô phù hợp, thì hắn sẽ xem xét đến việc bán cô đi.
Câm quỳ ở dưới chân hắn, hèn mọn như một con chó. Nhìn qua khe hở của song sắc trên lầu, cô có thể nhìn thấy vô số quý tộc đang lộ ra sự phấn khích đầy kinh tởm, sân khấu kia gợi lên sự ám ảnh đầy kinh hoàng tựa như địa ngục mà cô dù có chết cũng không dám nhớ lại.
Tiếng búa gõ xuống bàn báo hiệu 'đồ vật' đã có chủ, tiếng vỗ tay reo hò cùng với giọng cười phấn khích của quý tộc khi có được món đồ tốt khiến cho cô chỉ muốn chạy khỏi nơi này. Nhưng cô không thể làm được, thân thể cứng đờ, hô hấp trì trệ.
Ở dưới sân khấu, một người đàn ông trung niên mặc vest bước ra, nhìn thấy khán giả ngồi kín sân khấu liền lộ ra nụ cười hài lòng:
" Chào mừng các vị đã có mặt tại buổi đấu giá ngày hôm nay".
Dứt lời, tiếng vỗ tay không ngớt từ tứ phía vang lên, cô gái nhỏ quỳ trên lầu lại nhớ đến những hồi ức không hay, gương mặt nhỏ trắng bệch. Người đàn ông đang ngồi trên ghế nhìn thấy, nhưng chẳng mảy may lo lắng, nô lệ trong mắt hắn chẳng qua chỉ là những món đồ kém giá trị, vậy nên cảm xúc của cô hoàn toàn không thể lay động hắn dù chỉ là một chút.
Buổi đấu giá được diễn ra với sự mở màn của một nam nô lệ đến từ đại lục phía Tây, làn da rám nắng, chắc khoẻ lại thêm gương mặt xinh đẹp đã khiến cho mọi người phải ồ lên, hệt như con gái nhưng lại là con trai, ước chừng chỉ vừa hơn 20 tuổi.
Thực chất cô gái nhỏ ngoài việc bị câm không thể nói và viết, những bí mật của hắn cô sẽ không làm lộ ra ngoài thì quả thực hắn không thể hài lòng được những điều còn lại.
Hắn chỉ yêu cầu cô sử dụng miệng, đã hơn hai tháng nhưng cô vẫn cứ vụng về, ngài công tước không được hưởng thụ trọn vẹn đương nhiên cảm thấy cáu. Khắc Bối khá có thiên phú trong việc xem xét nét mặt của người khác, nhanh chóng lên tiếng:
" Nếu như không khiến cho công tước đây hài lòng thì có thể mua thêm vài nữ nô khác. Trung hợp là ngày mai ở phía Nam diễn ra một sàn đấu giá nô lệ, không biết là ngài có hứng thú tham gia cùng với chúng tôi hay không?".
Người đàn ông dáng vẻ không mấy hào hứng, nhưng suy nghĩ một lúc thì có vẻ như cũng nhận lời. Đợi hắn rời khỏi, Khắc Bối lộ ra nụ cười châm chọc.
Dựa vào thế lực của hắn ta, vốn chẳng hề sợ những kẻ quý tộc mới đúng. Nhưng quả thực kẻ ngồi trên cao thì cũng có nhiều mối lo hơn, nếu như xui xẻo thì có khi sẽ rơi xuống địa ngục, vô cùng thê thảm nha.
Trước đó tên công tước coi trời bằng vung này cũng chẳng hề sợ hãi bất cứ thứ gì, vì căn bản hắn chỉ thấp hơn nhà vua một bậc, cộng thêm chiến công hiển hách thì tương lai vinh quang, nhưng giờ đây sau khi trải qua một vài chuyện không như ý, hắn đã không còn như trước.
Hahaha, Ba Lạc Bá Tư, thì ra ngươi cũng chỉ đến thế.
Sáng hôm sau, tại phía Nam của Đế Quốc, một đoàn người ngựa đang hộ tống 5 cỗ xe ngựa trông vô cùng sang trọng, chiếc xe của vị công tước kia được ưu tiên, người ngựa vây xung quanh. Chỉ là mua nô lệ, ai không biết còn tưởng hoàng đế đang vi hành.
Nơi đấu giá dành cho quý tộc khác biệt rất lớn so với khu chợ thông thường, nơi này hệt như một rạp hoà nhạc, được thiết kế theo hình mái vòm, bên trong khán đài, sân khấu tròn sẽ được đặt ở giữa, những quý tộc đến dự có thể tự chọn chỗ ngồi, riêng những vị khách nếu muốn có không gian thoải mái thì chỉ cần chi tiền sẽ được sắp xếp ở một nơi cao và có thể quan sát được sân khấu rất rõ.
Ngài công tước đây đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn ngồi ở trên lầu, cao cao tại thượng nhìn xuống bên dưới, ánh mắt tràn đầy sự khinh thường. Chuyện mua nô lệ vốn không cần phiền đến hắn, chỉ cần quản gia là được, nhưng hôm nay hắn tương đối rãnh, đến nơi này một chuyến xem sẽ có thu hoạch bất ngờ gì hay không.
Ánh mắt sắc bén liếc xuống chân, cô gái nhỏ đang cúi đầu quỳ ở đó, Ba Lạc Bá Tư lạnh lùng nhìn một hồi, trong đầu đang có một suy tính.
Nếu như tìm kiếm được một nữ nô phù hợp, thì hắn sẽ xem xét đến việc bán cô đi.
Câm quỳ ở dưới chân hắn, hèn mọn như một con chó. Nhìn qua khe hở của song sắc trên lầu, cô có thể nhìn thấy vô số quý tộc đang lộ ra sự phấn khích đầy kinh tởm, sân khấu kia gợi lên sự ám ảnh đầy kinh hoàng tựa như địa ngục mà cô dù có chết cũng không dám nhớ lại.
Tiếng búa gõ xuống bàn báo hiệu 'đồ vật' đã có chủ, tiếng vỗ tay reo hò cùng với giọng cười phấn khích của quý tộc khi có được món đồ tốt khiến cho cô chỉ muốn chạy khỏi nơi này. Nhưng cô không thể làm được, thân thể cứng đờ, hô hấp trì trệ.
Ở dưới sân khấu, một người đàn ông trung niên mặc vest bước ra, nhìn thấy khán giả ngồi kín sân khấu liền lộ ra nụ cười hài lòng:
" Chào mừng các vị đã có mặt tại buổi đấu giá ngày hôm nay".
Dứt lời, tiếng vỗ tay không ngớt từ tứ phía vang lên, cô gái nhỏ quỳ trên lầu lại nhớ đến những hồi ức không hay, gương mặt nhỏ trắng bệch. Người đàn ông đang ngồi trên ghế nhìn thấy, nhưng chẳng mảy may lo lắng, nô lệ trong mắt hắn chẳng qua chỉ là những món đồ kém giá trị, vậy nên cảm xúc của cô hoàn toàn không thể lay động hắn dù chỉ là một chút.
Buổi đấu giá được diễn ra với sự mở màn của một nam nô lệ đến từ đại lục phía Tây, làn da rám nắng, chắc khoẻ lại thêm gương mặt xinh đẹp đã khiến cho mọi người phải ồ lên, hệt như con gái nhưng lại là con trai, ước chừng chỉ vừa hơn 20 tuổi.