Chương 33: Phạt quỳ
Sáng sớm hôm sau Bách Mỹ Tranh cùng Bách lão gia và Bách phu nhân rất sớm đã có mặt tại phòng bệnh. Cả ba người họ đứng trước cửa rất lâu, trên mặt ai nấy cũng đều tỏ ra vẻ mặt tội lỗi khó nói. Nhìn vào họ khiến các y tá, bác sĩ đi qua lần lượt đều phải khó hiểu ngoái lại tò mò.
Trong phòng bệnh lúc này là hình ảnh Bách Ảnh Quân và Hạ Di Giai đang quấn lấy nhau. Đôi uyên ương vẫn cứ say sưa không biết chuyện gì mà vô tư ôm nhau ngủ. Ánh nắng ban mai và tiếng động bên ngoài lần lượt tác động vào đánh thức cả hai dậy. Trên giường lúc này, Bách Ảnh Quân từ từ mở mắt, anh cưng chiều ôm lấy cô gái nhỏ trong lòng rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô để đánh thức cô dậy.
Cảm nhận được nụ hôn âu yếm từ chồng, Hạ Di Giai nằm trong lòng anh cũng từ từ tỉnh giấc. Cô nàng theo thói quen cọ cọ vào ngực Bách Ảnh Quân nũng nịu rồi vô tư đưa tay lên che miệng ngáp một cái. Sau vài cái ngáp ngắn ngáp dài, cô mèo lười vẫn chưa chịu thức giấc, Hạ Di Giai ngái ngủ lại tiếp tục lăn vào vòng tay Bách Ảnh Quân cuộn mình thành vòng tròn định ngủ thêm một giấc.
Thấy cô vợ nhỏ của mình vẫn còn đang lười biếng không muốn dậy, Bách Ảnh Quân đành hết cách nhe răng cắn nhẹ vào vai cô khiến Hạ Di Giai cau mày khó chịu. Trong cơn buồn ngủ lại bị cắn đau, Hạ Di Giai dùng dằn lẩm bẩm:
- Ưm... đừng phá nào! Để em ngủ!
Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ mê ngủ này của Hạ Di Giai khiến Bách Ảnh Quân vô cùng thích thú. Anh kê sát miệng vào chỗ vành tai cô rồi nhẹ nhàng thổi phù một cái. Đột ngột bị thổi vào mang tai khiến Hạ Di Giai giật mình tỉnh giấc, cô xoay người sang liếc Bách Ảnh Quân rồi chu môi lên nhìn anh cằn nhằn:
- Sao anh lại phá em chứ? Người ta đang ngủ ngon mà! Không biết đâu, bắt đền anh đó.
Hành động tức giận đáng yêu của Hạ Di Giai nhanh chóng chọc Bách Ảnh Quân phải bật cười. Anh dùng ánh mắt hết cách nhìn cô rồi cưng chiều xuống nước năn nỉ:
- Được rồi bảo bối, mau dậy ăn sáng thôi nào. Sau khi ăn sáng xong xuôi, anh sẽ đáp ứng yêu cầu của em được chứ?
Nghe đến đây thì Hạ Di Giai vô cùng thích thú, cô vòng tay ôm cổ Bách Ảnh Quân rồi bật cười khanh khách:
- Cảm ơn anh! Ông xã là tuyệt vời nhất!
Nói xong Hạ Di Giai phóng xuống giường, cô mặc kệ cơ thể đang có rất nhiều vết thương mà lao nhanh vào phòng tắm. Bách Ảnh Quân và cả ba người đứng bên ngoài thấy cảnh này thì được một phen hú vía. Nhất là Bách Ảnh Quân, tim anh muốn rớt ra ngoài vì hành động bất ngờ của cô vợ nhỏ. Anh bất lực lắc đầu nhìn theo bóng lưng cô rồi nói lớn:
- Nhớ cẩn thận không ngã đấy nhá!
- Em biết rồi mà!
Giọng nói vang ra từ phòng tắm khiến Bách Ảnh Quân lo lắng lẩm bẩm:
- Hi vọng là em biết thật!
Không hiểu sao sau khi trải qua cuộc bắt cóc kia thì tính tình Hạ Di Giai trở nên rất khác. Cô bắt đầu làm nũng với anh, hay bám lấy anh dù ở bất cứ nơi đâu hay là có đang làm gì. Chính Bách Ảnh Quân cũng không biết rằng đây là việc tốt hay xấu! Nhưng không sao, việc cô luôn dựa dẫm vào anh khiến anh rất thích. Ít nhất điều đó chứng minh cô vẫn đang còn cần anh bên cạnh, còn yêu anh hết mình.
Cốc cốc cốc
Đang suy nghĩ vu vơ thì tiếng gõ cửa vang lên bên tai cắt ngang dòng suy nghĩ.
Phía ngoài Bách Mỹ Tranh cùng Bách lão gia và Bách phu nhân lần lượt tiến vào, nhìn thấy Bách Ảnh Quân, Bách Mỹ Tranh mỉm cười lên tiếng:
- Anh cả, hôm nay em đến là để xin lỗi chị dâu! Chị dâu đâu rồi anh cả?
Nói đến đây Bách Mỹ Tranh giơ giỏ trái cây đang cầm trên tay cho Bách Ảnh Quân thấy rồi ngó nghiêng quanh phòng tìm kiếm bóng dáng Hạ Di Giai. Thấy hành động của Bách Mỹ Tranh, Bách Ảnh Quân lúc bấy giờ mới bắt đầu lên tiếng:
- Chị dâu em đang trong phòng tắm rồi! Lát nữa vệ sinh cá nhân xong cô ấy sẽ ra ngay đấy.
Nói rồi anh đánh mắt nhìn sang phía ba mẹ mình, thấy ánh mắt của con trai Bách lão gia và Bách phu nhân lập tức hiểu ý gật đầu.
Chuyện là tối qua sau khi trở về nhà cũ, Bách Ảnh Quân đã cùng Bách Mỹ Tranh kể lại đầu đuôi sự việc cho các vị trưởng bối. Sau khi nghe được câu chuyện chấn động này, Bách lão gia không nhịn được đã tức giận mà đưa tay tát thẳng vào mặt Bách Mỹ Tranh. May thay lúc này có Bách phu nhân ngồi bên cạnh, bà đã kịp thời cản ông rồi nói vài lời đỡ cho cô con gái út. Thấy ba mình tức giận, Bách Ảnh Quân cũng đã lên tiếng giải thích giúp Bách Mỹ Tranh vài phần. Cuối cùng cũng đã thành công làm giảm đi trong Bách lão gia vài phần tức giận.
Về phần Bách lão gia tử, tuy ông không đánh mắng gì Bách Mỹ Tranh nhưng trong lòng vô cùng tức giận. Ông và Hạ lão gia tử từ thời trẻ đã là bạn làm ăn thân thiết, khi cưới Hạ Di Giai về ông đã hứa sẽ chăm sóc thật tốt cho cô thế mà không ngờ lại để cô bị chính cháu mình bắt cóc. Tức giận vì hành vi độc ác của cháu gái mình, Bách lão gia tử đã phạt cô quỳ cả một đêm ở phòng khách rồi bắt cô sáng hôm sau phải cùng Bách lão gia và Bách phu nhân đến bệnh viện xin lỗi.
Trong phòng bệnh lúc này là hình ảnh Bách Ảnh Quân và Hạ Di Giai đang quấn lấy nhau. Đôi uyên ương vẫn cứ say sưa không biết chuyện gì mà vô tư ôm nhau ngủ. Ánh nắng ban mai và tiếng động bên ngoài lần lượt tác động vào đánh thức cả hai dậy. Trên giường lúc này, Bách Ảnh Quân từ từ mở mắt, anh cưng chiều ôm lấy cô gái nhỏ trong lòng rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô để đánh thức cô dậy.
Cảm nhận được nụ hôn âu yếm từ chồng, Hạ Di Giai nằm trong lòng anh cũng từ từ tỉnh giấc. Cô nàng theo thói quen cọ cọ vào ngực Bách Ảnh Quân nũng nịu rồi vô tư đưa tay lên che miệng ngáp một cái. Sau vài cái ngáp ngắn ngáp dài, cô mèo lười vẫn chưa chịu thức giấc, Hạ Di Giai ngái ngủ lại tiếp tục lăn vào vòng tay Bách Ảnh Quân cuộn mình thành vòng tròn định ngủ thêm một giấc.
Thấy cô vợ nhỏ của mình vẫn còn đang lười biếng không muốn dậy, Bách Ảnh Quân đành hết cách nhe răng cắn nhẹ vào vai cô khiến Hạ Di Giai cau mày khó chịu. Trong cơn buồn ngủ lại bị cắn đau, Hạ Di Giai dùng dằn lẩm bẩm:
- Ưm... đừng phá nào! Để em ngủ!
Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ mê ngủ này của Hạ Di Giai khiến Bách Ảnh Quân vô cùng thích thú. Anh kê sát miệng vào chỗ vành tai cô rồi nhẹ nhàng thổi phù một cái. Đột ngột bị thổi vào mang tai khiến Hạ Di Giai giật mình tỉnh giấc, cô xoay người sang liếc Bách Ảnh Quân rồi chu môi lên nhìn anh cằn nhằn:
- Sao anh lại phá em chứ? Người ta đang ngủ ngon mà! Không biết đâu, bắt đền anh đó.
Hành động tức giận đáng yêu của Hạ Di Giai nhanh chóng chọc Bách Ảnh Quân phải bật cười. Anh dùng ánh mắt hết cách nhìn cô rồi cưng chiều xuống nước năn nỉ:
- Được rồi bảo bối, mau dậy ăn sáng thôi nào. Sau khi ăn sáng xong xuôi, anh sẽ đáp ứng yêu cầu của em được chứ?
Nghe đến đây thì Hạ Di Giai vô cùng thích thú, cô vòng tay ôm cổ Bách Ảnh Quân rồi bật cười khanh khách:
- Cảm ơn anh! Ông xã là tuyệt vời nhất!
Nói xong Hạ Di Giai phóng xuống giường, cô mặc kệ cơ thể đang có rất nhiều vết thương mà lao nhanh vào phòng tắm. Bách Ảnh Quân và cả ba người đứng bên ngoài thấy cảnh này thì được một phen hú vía. Nhất là Bách Ảnh Quân, tim anh muốn rớt ra ngoài vì hành động bất ngờ của cô vợ nhỏ. Anh bất lực lắc đầu nhìn theo bóng lưng cô rồi nói lớn:
- Nhớ cẩn thận không ngã đấy nhá!
- Em biết rồi mà!
Giọng nói vang ra từ phòng tắm khiến Bách Ảnh Quân lo lắng lẩm bẩm:
- Hi vọng là em biết thật!
Không hiểu sao sau khi trải qua cuộc bắt cóc kia thì tính tình Hạ Di Giai trở nên rất khác. Cô bắt đầu làm nũng với anh, hay bám lấy anh dù ở bất cứ nơi đâu hay là có đang làm gì. Chính Bách Ảnh Quân cũng không biết rằng đây là việc tốt hay xấu! Nhưng không sao, việc cô luôn dựa dẫm vào anh khiến anh rất thích. Ít nhất điều đó chứng minh cô vẫn đang còn cần anh bên cạnh, còn yêu anh hết mình.
Cốc cốc cốc
Đang suy nghĩ vu vơ thì tiếng gõ cửa vang lên bên tai cắt ngang dòng suy nghĩ.
Phía ngoài Bách Mỹ Tranh cùng Bách lão gia và Bách phu nhân lần lượt tiến vào, nhìn thấy Bách Ảnh Quân, Bách Mỹ Tranh mỉm cười lên tiếng:
- Anh cả, hôm nay em đến là để xin lỗi chị dâu! Chị dâu đâu rồi anh cả?
Nói đến đây Bách Mỹ Tranh giơ giỏ trái cây đang cầm trên tay cho Bách Ảnh Quân thấy rồi ngó nghiêng quanh phòng tìm kiếm bóng dáng Hạ Di Giai. Thấy hành động của Bách Mỹ Tranh, Bách Ảnh Quân lúc bấy giờ mới bắt đầu lên tiếng:
- Chị dâu em đang trong phòng tắm rồi! Lát nữa vệ sinh cá nhân xong cô ấy sẽ ra ngay đấy.
Nói rồi anh đánh mắt nhìn sang phía ba mẹ mình, thấy ánh mắt của con trai Bách lão gia và Bách phu nhân lập tức hiểu ý gật đầu.
Chuyện là tối qua sau khi trở về nhà cũ, Bách Ảnh Quân đã cùng Bách Mỹ Tranh kể lại đầu đuôi sự việc cho các vị trưởng bối. Sau khi nghe được câu chuyện chấn động này, Bách lão gia không nhịn được đã tức giận mà đưa tay tát thẳng vào mặt Bách Mỹ Tranh. May thay lúc này có Bách phu nhân ngồi bên cạnh, bà đã kịp thời cản ông rồi nói vài lời đỡ cho cô con gái út. Thấy ba mình tức giận, Bách Ảnh Quân cũng đã lên tiếng giải thích giúp Bách Mỹ Tranh vài phần. Cuối cùng cũng đã thành công làm giảm đi trong Bách lão gia vài phần tức giận.
Về phần Bách lão gia tử, tuy ông không đánh mắng gì Bách Mỹ Tranh nhưng trong lòng vô cùng tức giận. Ông và Hạ lão gia tử từ thời trẻ đã là bạn làm ăn thân thiết, khi cưới Hạ Di Giai về ông đã hứa sẽ chăm sóc thật tốt cho cô thế mà không ngờ lại để cô bị chính cháu mình bắt cóc. Tức giận vì hành vi độc ác của cháu gái mình, Bách lão gia tử đã phạt cô quỳ cả một đêm ở phòng khách rồi bắt cô sáng hôm sau phải cùng Bách lão gia và Bách phu nhân đến bệnh viện xin lỗi.