Chương 296
Bên tai là tiếng sấm sét không ngừng vang lên, hai tay Mộc. Mai vòng chặt cả người, đập vào mắt là một mảnh đen kịt, đưa tay năm ngón cũng chưa chắc thấy được.Một lát sau, bên trên bầu trời đen kịt xet qua một tia chớp lạnh, mượn ánh sáng trong nháy mắt đó cô thấy được phía trước khe đá có một mảnh sắt bị vứt bỏ, cô năm bò tiến lên, chộp miếng sắt kia vào trong tay, căn răng chịu đựng để cắt đứt dây thừng trói chặt ở tay.Rõ ràng mình không có cách nào trốn thoát, nên Mộc Mai cũng từ bỏ ý niệm chạy trốn.Nhưng chỗ này không có gì hết, hiện tại cô đang đói khát lạnh lếo vô cùng khổ sở, lại bị bao quanh bởi sợ hãi, tập kích nên đầu cũng hơi choáng váng, cơ thể cuối cùng vẫn không chống cự lại nổi, Mộc Mai dựa lưng vào tấm ván gỗ phía sau ngủ thiếp đi.Lần nữa mở mất ra, màu đen u ám đã tán đi, ánh nắng buổi sáng chiếu vào sáng rực.Một đêm khó khăn và cũng đầy đáng sợ cuối cùng cũng đã Trôi qua.Đúng lúc này, cửa lớn bị người đá văng ra, người kia nhanh chóng đi cách một bước trước mặt cô, trên gương mặt xa lạ đầy ý cười: “Thì ra cô là Mộc Mai vợ của Gố Văn. Ngày thường dáng vẻ cũng xinh xắn đáng yêu lắm chứ, trách không được Cố Văn sẽ lấy cô”“Các người cuối cùng là muốn làm cái gì?”Sắc mặt Mộc Mai tái xanh, cơ thể mệt mỏi khó chịu muốn chết, bụng dưới còn có chút đau đớn, đứa bé cũng chỉ hơn bảy tháng, còn chưa tới ngày dự sinh nữa.Người đàn ông kia nhìn người phụ nữ trước mặt có sắc mặt tái nhợt khó coi thì hỏi: “Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trăng nhợt như vậy rồi này, nhưng cũng chỉ mới có một đêm thôi mà, sao lại không chịu đựng nổi sớm thế? Cơ thể thật yếu ớt mà, thật sự sợ nếu để cô đột nhiên chết mất thì ngay cả tiền chúng tôi cũng không lấy được luôn quá.”Nhìn thấy bộ dạng vật vã của Mộc Mai, người đàn ông không khỏi cau mày, không nhịn được mở miệng nói ca, nhìn cô ta giống như sắp sinh rồi thì phải, hơn nữa cái bụng to như vậy, nếu như chúng ta thật sự giết chết cô ta thì thật sự vô cùng thất đức”“Vớ vẩn, sinh con kiểu gì, ngày dự sinh của cô ta còn chưa tới, nhưng thân hình có chút mỏng manh có lẽ không chịu nổi nữa rồi. Nếu như người làm kinh doanh chúng ta sợ điều này điều kia, chúng ta vẫn khốn nạn thôi. Cậu hiểu rõ điều này hơn tôi” Người đàn ông lãnh đạm nói.“Anh muốn nói làm gì? Nếu anh cần tiên thì chỉ cần gọi điện trực tiếp cho chồng tôi, dù muốn bao nhiêu tiền thì anh ấy cũng sẽ đưa cho các người, nhưng xin làm tôi bị thương được không? Tôi còn đứa con trong bụng, làm ơn đi” Mộc Mai kinh hãi nhìn họ, tự hỏi họ mục tiêu họ nhắm đến là gì hay ai là người thuê bọn họ làm vậy.Nếu họ làm vì tiền thì cô không sợ, cô chắc chắn vấn còn cơ. hội sống sót.Ngay khi cô nói xong, bọn họ cười ồ lên, có vẻ như đang cười nhạo sự ngu ngốc của cô.Người đàn ông vừa lên tiếng nói đỡ cho Mộc Mai có vẻ im lặng. Người đại ca giơ chân đá lên tảng đá bên cạnh Mộc Mai, lấy một coi dao găm sắc bén thản nhiên chơi đùa trong lòng bàn tay: “Chỉ cần cô ngoan ngoãn, ba ngày nữa tôi liền sẽ thả cho cô đi, chứ chẳng thèm làm gì cô đâu. Nếu cô sẵn sàng hợp tác thì là chuyện tốt còn nếu không chịu hợp tác thì chúng tôi không thể đảm bảo rằng cô sẽ có thể an toàn và khỏe mạnh để đi ra khỏi đây. Về phần đứa nhỏ trong bụng cô, tôi sẽ trực tiếp đào nó ra, bây giờ chỉ cần ăn uống đầy đủ hắn hương vị sẽ tốt vô cùng”Nghe vậy, Mộc Mai vô cùng sợ hãi, theo bản năng che bụng từng bước § phía sau, bọn họ hoàn toàn không phải là con người, rõ ràng là yêu quái mới có thể nói ra những lời độc ác tàn nhân như vậy.Nhìn thấy Mộc Mai như một con thỏ trăng sợ hãi như vậy, bọn họ lập tức phá lên cười vô cùng sảng khoái, nụ cười trên mặt từng người đều vô cùng biến thái và kinh tởm.