Chương 39: Thuyết trình
Hôm nay Nhan Tiêu Tiêu có một dự án phải thuyết trình tại phòng họp, vì chuẩn bị cho việc này mà cô phải mất ngủ cả một buổi vì Jolie chỉ mới đưa cho cô từ chiều hôm qua và hối thúc cô phải làm gấp.
Tầm tám giờ là buổi thuyết trình diễn ra trên tầng trệt, lúc này vẫn chưa đến giờ, Nhan Tiêu Tiêu còn đang xem bản thảo mà mình làm cố gắng nhớ trong đầu để không phụ thuộc vào nó quá mức, tăng tính thuyết phục cho người nghe.
Clara liếc nhìn cô chế giễu.
"Để tôi xem một lát cấp trên sẽ phê bình cô như thế nào. Nhưng mà làm gì thì cũng đừng kéo cả phòng vào chuyện rắc rối của cô nhé!"
"Kẻ luôn ghen ăn tức ở với người khác chính là kẻ ngu xuẩn nhất. Chờ tôi thành công trở về thì mọi người sẽ nhìn tôi bằng con mắt khác, cô cứ việc bêu rếu tôi tiếp đi!"
Nhan Tiêu Tiêu không thèm nhìn cô ta lấy một cái, xoay người đi vào phòng vệ sinh.
Clara câm phẫn trừng cô sau đó chuyển ánh mắt đến bản thảo trên bàn nhếch môi.
"Con điếm Amy đang ghét, để xem một lát mày còn kiêu căng được một tiếng nào không.
______________
Nhan Tiêu Tiêu bước ra khỏi phòng vệ sinh, cô đưa tay lên nhìn đồng hồ, chỉ còn năm phút nữa đã đến giờ.
Cô đến bàn làm việc thì không thấy bản thảo của mình đâu khó hiểu nhăn nhó.
"Chỉ mới ở đây thôi mà?"
Cô tìm kiếm xung quanh bàn làm việc đều không có, nhìn qua bên đồng nghiệp đối diện cất lời.
"Cô có thấy bản thảo của tôi đâu không!"
Người nọ tuy ngồi đối diện cô nhưng trước mặt được chắn một chiếc máy tính cùng nền kính xung quanh chẳng để ý nên không biết.
Nhan Tiêu Tiêu lo lắng lục tung cả chồng giấy trên bàn. Trong lòng liền nghi ngờ Clara, nhưng lúc này chẳng có thời gian để mà hoài nghi một ai cả.
Lúc này, Jolie đi đến gọi cô.
"Cô làm gì mà lâu quá vậy? Đi thôi!"
Nhan Tiêu Tiêu lo lắng muốn phát khóc nói.
"Chị Jolie, bản thảo của em mới để đây đâu mất rồi!"
Jolie khó tin lời cô nói.
"Cô không làm được định bịa chuyện đổ tội sao? Làm sao mà tờ giất sừng sững trước mặt bỗng nhiên biến mất được?"
Nhan Tiêu Tiêu lắc đầu.
"Không phải! Lúc nảy em vừa mới đi vệ sinh, sau khi ra thì không thấy nữa!"
Jolie cũng không biết nên tin lời cô hay không bởi cô ta biết trong công ty này, đa số người đều ghét Nhan Tiêu Tiêu, khả năng lấy đi bản thảo của cô cũng không phải là không có.
"Như vậy thì bây giờ phải làm sao, đến giờ mất rồi!"
Nhan Tiêu Tiêu dùng năm giây để định thần lại, cô mím môi suy nghĩ sau đó gật đầu với Jolie.
"Tôi nhớ sơ sơ được những gì mình viết. Tôi sẽ thử!"
Jolie không tin tưởng lắc đầu, cho dù trí nhớ có tốt đến mức nào thì thuyết trình hết ba mươi phút vẫn phải quên một chỗ nào đó thôi. Còn áp lực đứng trước đám đông nữa huống chi trước giờ cô ta không tin vào thực lực của Nhan Tiêu Tiêu.
"Chuyện quan trọng này mà thử sao? Cô bị vấn đề à?"
Nhan Tiêu Tiêu chắc nịch nói.
"Tôi tin vào bản thân mình. Nếu tôi không làm được sẽ lập tức từ chức rời khỏi đây ngay!"
Thấy dáng vẻ quật cường của Nhan Tiêu Tiêu, Jolie đành mạo hiểm một lần.
Khi bọn họ đến phòng họp cũng đã bắt đầu thời gian.
Tổng cộng có bốn đại diện của bốn nhóm sẽ bốc thăm số thứ tự. Số thứ tự của Nhan Tiêu tiêu là cuối cùng, cô thở phào nhẹ nhõm.
Từ người một lên thuyết trình trong vô cùng chuyên nghiệp và bình tĩnh.
Jolie kéo tay cô nói nhỏ.
"Còn thời gian cố gắng nhớ lại nội dung đi!"
Nhan Tiêu Tiêu gật đầu.
Một tràn pháo tay từ người thuyết trình thứ ba đã kết thúc.
Nhan Tiêu Tiêu đứng dậy đi đến bên màn hình lớn không cầm theo bản thuyết trình và một cái USB nào cả, đều này khiến bọn họ vô cùng khó hiểu.
Mọi người nhìn chằm vào cô gái tai tiếng nhất công ty chỉ lắc đầu, không đánh giá cao.
Nicolas quan sát cô nhếch môi thầm nghĩ: "Để xem thực lực của cô đến đâu!"
Thanh Mộc Tinh vô cùng hồi hợp, cô cố trấn an bản thân. Sắp xếp lại từ ngữ trong đầu sau đó mỉm cười nhẹ nhàng cất lời.
"Xin chào tổng giác đốc cùng toàn thể mọi người đã có mặt tại đây. Tôi tên là Amy Enora nhân viên của phòng 2, hôm nay tôi sẽ đại diện phòng 2 thuyết trình về vấn đề có nên xây dựng thêm nhà máy nhuộm vải tại thành phố hay không? Đáp án của tôi là có. Bởi vì..."
...
Nhan Tiêu Tiêu bình tĩnh đang nói lưu loát gần hết phần thuyết trình thì đột nhiên quên đi vấn đề. Đầu cô nhanh chóng chuyển sang một vấn đề khác.
"Chúng ta có thể mở cuộc bình chọn online trong group của công ty trên mạng xã hội facebook theo ý kiến số đông của mọi người phổ biến trước cho mọi người thì sẽ có hiệu quả hơn!"
Cô cong môi một cái sau đó nói lời kết thúc.
"Cảm ơn mọi người đã lắng nghe, phần thuyết trình của tôi đến đây xin hết!"
Một tràn pháo tay vang lên nồng nhiệt. Nicolas nhếch môi nhìn cô hài lòng.
Xem ra cô không vô dụng như tưởng tượng.
Jolie bất ngờ không thể tin được, người mà cô luôn đánh giá thấp kém lại có thể đưa ra những dẫn chứng thuyết phục như vậy không cần một tờ giấy cũng không cần màn hình mô phỏng lại.
Sau khi các giám đốc không ngừng thảo luận với nhau thì đã chọn được một phương án.
Nicolas tuyên bố sẽ áp dụng phương án của Nhan Tiêu Tiêu. Sau đó là một tràn pháo tay từ mọi người.
Cô và Jolie mừng rỡ cùng đi ra khỏi phòng họp.
"Xem ra thực lực của cô không tệ!"
"Chỉ là chị chưa bao giờ nhìn vào thực lực của tôi lấy một lần nên chị chưa biết thôi!"
Jolie gật đầu.
"Thời gian qua tôi cũng hơi quá đáng. Yên tâm, tôi sẽ tìm ra người lấy đi bản thảo của cô!"
Tầm tám giờ là buổi thuyết trình diễn ra trên tầng trệt, lúc này vẫn chưa đến giờ, Nhan Tiêu Tiêu còn đang xem bản thảo mà mình làm cố gắng nhớ trong đầu để không phụ thuộc vào nó quá mức, tăng tính thuyết phục cho người nghe.
Clara liếc nhìn cô chế giễu.
"Để tôi xem một lát cấp trên sẽ phê bình cô như thế nào. Nhưng mà làm gì thì cũng đừng kéo cả phòng vào chuyện rắc rối của cô nhé!"
"Kẻ luôn ghen ăn tức ở với người khác chính là kẻ ngu xuẩn nhất. Chờ tôi thành công trở về thì mọi người sẽ nhìn tôi bằng con mắt khác, cô cứ việc bêu rếu tôi tiếp đi!"
Nhan Tiêu Tiêu không thèm nhìn cô ta lấy một cái, xoay người đi vào phòng vệ sinh.
Clara câm phẫn trừng cô sau đó chuyển ánh mắt đến bản thảo trên bàn nhếch môi.
"Con điếm Amy đang ghét, để xem một lát mày còn kiêu căng được một tiếng nào không.
______________
Nhan Tiêu Tiêu bước ra khỏi phòng vệ sinh, cô đưa tay lên nhìn đồng hồ, chỉ còn năm phút nữa đã đến giờ.
Cô đến bàn làm việc thì không thấy bản thảo của mình đâu khó hiểu nhăn nhó.
"Chỉ mới ở đây thôi mà?"
Cô tìm kiếm xung quanh bàn làm việc đều không có, nhìn qua bên đồng nghiệp đối diện cất lời.
"Cô có thấy bản thảo của tôi đâu không!"
Người nọ tuy ngồi đối diện cô nhưng trước mặt được chắn một chiếc máy tính cùng nền kính xung quanh chẳng để ý nên không biết.
Nhan Tiêu Tiêu lo lắng lục tung cả chồng giấy trên bàn. Trong lòng liền nghi ngờ Clara, nhưng lúc này chẳng có thời gian để mà hoài nghi một ai cả.
Lúc này, Jolie đi đến gọi cô.
"Cô làm gì mà lâu quá vậy? Đi thôi!"
Nhan Tiêu Tiêu lo lắng muốn phát khóc nói.
"Chị Jolie, bản thảo của em mới để đây đâu mất rồi!"
Jolie khó tin lời cô nói.
"Cô không làm được định bịa chuyện đổ tội sao? Làm sao mà tờ giất sừng sững trước mặt bỗng nhiên biến mất được?"
Nhan Tiêu Tiêu lắc đầu.
"Không phải! Lúc nảy em vừa mới đi vệ sinh, sau khi ra thì không thấy nữa!"
Jolie cũng không biết nên tin lời cô hay không bởi cô ta biết trong công ty này, đa số người đều ghét Nhan Tiêu Tiêu, khả năng lấy đi bản thảo của cô cũng không phải là không có.
"Như vậy thì bây giờ phải làm sao, đến giờ mất rồi!"
Nhan Tiêu Tiêu dùng năm giây để định thần lại, cô mím môi suy nghĩ sau đó gật đầu với Jolie.
"Tôi nhớ sơ sơ được những gì mình viết. Tôi sẽ thử!"
Jolie không tin tưởng lắc đầu, cho dù trí nhớ có tốt đến mức nào thì thuyết trình hết ba mươi phút vẫn phải quên một chỗ nào đó thôi. Còn áp lực đứng trước đám đông nữa huống chi trước giờ cô ta không tin vào thực lực của Nhan Tiêu Tiêu.
"Chuyện quan trọng này mà thử sao? Cô bị vấn đề à?"
Nhan Tiêu Tiêu chắc nịch nói.
"Tôi tin vào bản thân mình. Nếu tôi không làm được sẽ lập tức từ chức rời khỏi đây ngay!"
Thấy dáng vẻ quật cường của Nhan Tiêu Tiêu, Jolie đành mạo hiểm một lần.
Khi bọn họ đến phòng họp cũng đã bắt đầu thời gian.
Tổng cộng có bốn đại diện của bốn nhóm sẽ bốc thăm số thứ tự. Số thứ tự của Nhan Tiêu tiêu là cuối cùng, cô thở phào nhẹ nhõm.
Từ người một lên thuyết trình trong vô cùng chuyên nghiệp và bình tĩnh.
Jolie kéo tay cô nói nhỏ.
"Còn thời gian cố gắng nhớ lại nội dung đi!"
Nhan Tiêu Tiêu gật đầu.
Một tràn pháo tay từ người thuyết trình thứ ba đã kết thúc.
Nhan Tiêu Tiêu đứng dậy đi đến bên màn hình lớn không cầm theo bản thuyết trình và một cái USB nào cả, đều này khiến bọn họ vô cùng khó hiểu.
Mọi người nhìn chằm vào cô gái tai tiếng nhất công ty chỉ lắc đầu, không đánh giá cao.
Nicolas quan sát cô nhếch môi thầm nghĩ: "Để xem thực lực của cô đến đâu!"
Thanh Mộc Tinh vô cùng hồi hợp, cô cố trấn an bản thân. Sắp xếp lại từ ngữ trong đầu sau đó mỉm cười nhẹ nhàng cất lời.
"Xin chào tổng giác đốc cùng toàn thể mọi người đã có mặt tại đây. Tôi tên là Amy Enora nhân viên của phòng 2, hôm nay tôi sẽ đại diện phòng 2 thuyết trình về vấn đề có nên xây dựng thêm nhà máy nhuộm vải tại thành phố hay không? Đáp án của tôi là có. Bởi vì..."
...
Nhan Tiêu Tiêu bình tĩnh đang nói lưu loát gần hết phần thuyết trình thì đột nhiên quên đi vấn đề. Đầu cô nhanh chóng chuyển sang một vấn đề khác.
"Chúng ta có thể mở cuộc bình chọn online trong group của công ty trên mạng xã hội facebook theo ý kiến số đông của mọi người phổ biến trước cho mọi người thì sẽ có hiệu quả hơn!"
Cô cong môi một cái sau đó nói lời kết thúc.
"Cảm ơn mọi người đã lắng nghe, phần thuyết trình của tôi đến đây xin hết!"
Một tràn pháo tay vang lên nồng nhiệt. Nicolas nhếch môi nhìn cô hài lòng.
Xem ra cô không vô dụng như tưởng tượng.
Jolie bất ngờ không thể tin được, người mà cô luôn đánh giá thấp kém lại có thể đưa ra những dẫn chứng thuyết phục như vậy không cần một tờ giấy cũng không cần màn hình mô phỏng lại.
Sau khi các giám đốc không ngừng thảo luận với nhau thì đã chọn được một phương án.
Nicolas tuyên bố sẽ áp dụng phương án của Nhan Tiêu Tiêu. Sau đó là một tràn pháo tay từ mọi người.
Cô và Jolie mừng rỡ cùng đi ra khỏi phòng họp.
"Xem ra thực lực của cô không tệ!"
"Chỉ là chị chưa bao giờ nhìn vào thực lực của tôi lấy một lần nên chị chưa biết thôi!"
Jolie gật đầu.
"Thời gian qua tôi cũng hơi quá đáng. Yên tâm, tôi sẽ tìm ra người lấy đi bản thảo của cô!"