Chương 1: Hạ sinh công chúa
Tiếng gào thét trong đêm tối của ma ma và các cung nữ:
"Hoàng hậu, người cố gắng lên sắp ra rồi, đã nhìn thấy đầu hài tử rồi ".
Hoàng hậu lúc này sắc mặt vô cùng mệt mỏi và yếu ớt, hoàng thượng đã đi mấy tháng không trở về.
Hôm nay nghe được tin cấp báo xấu nên nàng mới bị động thai khí dẫn đến sinh non.
Tuy đã được chuẩn bị từ trước nhưng vì là sự cố bất ngờ cho nên nàng vẫn bị động.
Cuối cùng sau một thời gian cố gắng, có sự giúp sức của Thái y và bà đỡ hoàng hậu cũng thuận lợi sinh ra một nàng công chúa.
Ma ma thấy vậy vui vẻ vội nói:
"Chúc mừng hoàng hậu là một tiểu công chúa vô cùng đáng yêu ạ, trên tay công chúa còn có một vết bớt hình hoa hải đường thật sự là hiếm thấy ạ!".
Hoàng hậu tuy mệt mỏi nhưng vẫn gắng sức ngồi dậy để ngắm nhìn hài tử của mình, rồi nàng thiếp đi vì quá mệt.
Công chúa mới sinh ra được ma ma cùng bà đỡ đưa về phòng riêng của mình, tuy nhiên bất chợt từ đâu có hai tên áo đen bất ngờ xuất hiện.
Bọn chúng đánh ngất nhũ mẫu cùng bà đỡ rồi nhanh chóng ôm lấy công chúa vừa mới sinh ra đời kia đi một cách nhanh chóng.
Công chúa được ôm ra khỏi hoàng cung, một người đàn bà áo đen đã đứng chờ sẵn ở đấy, nàng ta lạnh lùng nói:
"Hãy nhanh chóng giết chết đứa trẻ rồi cút khỏi kinh thành đừng bao giờ quay về đây, số ngân lượng ta sẽ hoàn trả đủ ".
Hai tên sát thủ hiểu ý rồi nhanh chóng cùng công chúa biến mất dưới bóng đêm.
Một nụ cười lạnh lùng vang lên, nàng ta vừa cười vừa nói:
"Ngươi là hoàng hậu thì sao chứ, huynh trưởng là đại tướng quân thì sao chứ, hoàng thượng yêu thương thì sao chứ, Dụ Ngọc Lan ta không phục, ta sẽ laya đi thứ mà ngươi và người ấy khao khát nhất, ta sẽ khiến ngươi mãi mãi không bao giờ gặp được nữ nhi của mình ".
Rồi nàng ta cười sảng khoái đi nhanh về phía hoàng cung.
Lúc này tại Trữ Tú cung của hoàng hậu tiếng cung nữ hét vang gây trấn động toàn cung. Nha?h ?hấ? ?ại == Trùⅿ Tru?ệ?.ⅤN ==
Lúc này nhũ mẫu và ma ma mới từ từ tỉnh dậy trong sự ngơ ngác, bọn họ lúc này mới sực nhớ ra vì sao mình bị ngất đi.
Ma ma hồi hồn nói:
"Công chúa, công chúa bị người ta bắt đi rồi, mau đi thông báo cho hoàng hậu nương nương, bọn chúng sợ đã đi xa rồi ".
Lúc này mọi người mới hoảng hồn, sự việc này quá trọng đại nên bọn chúng không thể làm chủ được.
Tuy biết hoàng hậu mới sinh xong sức khỏe còn yếu cần được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nhưng tội này là tội chết bọn họ không thể đảm đương nổi.
Khi hoàng hậu nghe được hung tin, nàng như chết lặng đi, nữ nhi mà nàng cực khổ mới sinh ra được, là kết tinh tình yêu giữa nàng và hoàng thượng làm sao có thể biến mất được.
Nàng biết khóc lóc cũng không giải quyết được chuyện gì liền sai cấm vệ quân phong tỏa kinh thành nhất quyết phải tìm được công chúa trở về.
Tuy biết rằng là rất khó khăn nhưng nàng vẫn mang một niềm tin mãnh liệt, nàng trách bản thân mình quá chủ quan, hoàng cung là nơi nào kia chứ, chỉ vì chút bất cẩn của mình mà khiến nữ nhi vừa mới sinh ra đã bị kẻ xấu bắt đi.
Hoàng hậu rất thông minh, nàng xuất thân từ tướng quân phủ nên mọi mưu mô đấu đá chốn cung đình nàng đã từng gặp qua.
Nhưng nàng lại không thể ngờ rằng đối phương quá độc ác ra tay cả với hài tử vừa mới chào đời.
Nàng rất nhanh đã liệt kê ra được những kẻ có khả năng làm ra chuyện này, hoàng cung là nơi tranh đấu các phi tần đều là kẻ có khả năng.
Người mà nàng nghi ngờ nhiều nhất là Dụ quý phi và Lương phi, là hai người tranh đấu với nàng nhiều nhất kể từ khi nhập cung đến giờ.
Suy cho cùng thế mạnh lớn nhất của nàng là có được tình yêu thương của hoàng thượng, hai người là thanh mai chúc mã cùng nhau lớn lên tình cảm vô cùng sâu đậm.
Gia thế nàng cũng lớn mạnh, phụ thân nàng là đại tướng quân nam chinh bắc chiến, huynh trưởng của nàng là tâm phúc của hoàng thượng nên chỗ đứng của nàng trong cung cũng cao.
Nàng sai thị vệ âm thầm điều tra hai người Dụ Quý phi và Lương phi để tìm ra manh mối.
Sau khi đã sai người đi tìm nàng chỉ có thể âm thầm cầu mong kỳ tích xuất hiện, nàng cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.
Bây giờ xâu chuỗi mọi việc lại nàng mới cảm thấy bản thân mình quá kích động, tin tình báo lúc sáng nay báo về nàng đã quá hấp tấp.
Có quá nhiều kẽ hở vậy mà nàng lại đi tin lời nói đó dẫn đến sinh non để cho kẻ thù có cơ hội.
Sắc mặt nàng lộ rõ sự mệt mỏi, ma ma thân cận của nàng vội nói:
"Hoàng hậu người hãy nằm xuống nghỉ ngơi một chút, người mới sinh xong nếu xảy ra chuyện gì không phải trúng ý của bọn người kia rồi sao, mong rằng công chúa sẽ có quý nhân phù trợ thoát khỏi kiếp nạn này ".
Lưu Ý Lan thất thần, nàng là người mạnh mẽ, nhưng mạnh mẽ đến mấy cũng không thể vượt qua đượ, giá như lúc này có hoàng thượng bên cạnh thì tốt biết bao.
Nàng cố gắng nằm xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi, nàng không thể xảy ra chuyện được, nếu thế thì sẽ đúng ý của kẻ địch, nàng phải mạnh mẽ vượt qua có như thế tiểu công chúa của nàng mới có cơ hội tìm lại được.
"Hoàng hậu, người cố gắng lên sắp ra rồi, đã nhìn thấy đầu hài tử rồi ".
Hoàng hậu lúc này sắc mặt vô cùng mệt mỏi và yếu ớt, hoàng thượng đã đi mấy tháng không trở về.
Hôm nay nghe được tin cấp báo xấu nên nàng mới bị động thai khí dẫn đến sinh non.
Tuy đã được chuẩn bị từ trước nhưng vì là sự cố bất ngờ cho nên nàng vẫn bị động.
Cuối cùng sau một thời gian cố gắng, có sự giúp sức của Thái y và bà đỡ hoàng hậu cũng thuận lợi sinh ra một nàng công chúa.
Ma ma thấy vậy vui vẻ vội nói:
"Chúc mừng hoàng hậu là một tiểu công chúa vô cùng đáng yêu ạ, trên tay công chúa còn có một vết bớt hình hoa hải đường thật sự là hiếm thấy ạ!".
Hoàng hậu tuy mệt mỏi nhưng vẫn gắng sức ngồi dậy để ngắm nhìn hài tử của mình, rồi nàng thiếp đi vì quá mệt.
Công chúa mới sinh ra được ma ma cùng bà đỡ đưa về phòng riêng của mình, tuy nhiên bất chợt từ đâu có hai tên áo đen bất ngờ xuất hiện.
Bọn chúng đánh ngất nhũ mẫu cùng bà đỡ rồi nhanh chóng ôm lấy công chúa vừa mới sinh ra đời kia đi một cách nhanh chóng.
Công chúa được ôm ra khỏi hoàng cung, một người đàn bà áo đen đã đứng chờ sẵn ở đấy, nàng ta lạnh lùng nói:
"Hãy nhanh chóng giết chết đứa trẻ rồi cút khỏi kinh thành đừng bao giờ quay về đây, số ngân lượng ta sẽ hoàn trả đủ ".
Hai tên sát thủ hiểu ý rồi nhanh chóng cùng công chúa biến mất dưới bóng đêm.
Một nụ cười lạnh lùng vang lên, nàng ta vừa cười vừa nói:
"Ngươi là hoàng hậu thì sao chứ, huynh trưởng là đại tướng quân thì sao chứ, hoàng thượng yêu thương thì sao chứ, Dụ Ngọc Lan ta không phục, ta sẽ laya đi thứ mà ngươi và người ấy khao khát nhất, ta sẽ khiến ngươi mãi mãi không bao giờ gặp được nữ nhi của mình ".
Rồi nàng ta cười sảng khoái đi nhanh về phía hoàng cung.
Lúc này tại Trữ Tú cung của hoàng hậu tiếng cung nữ hét vang gây trấn động toàn cung. Nha?h ?hấ? ?ại == Trùⅿ Tru?ệ?.ⅤN ==
Lúc này nhũ mẫu và ma ma mới từ từ tỉnh dậy trong sự ngơ ngác, bọn họ lúc này mới sực nhớ ra vì sao mình bị ngất đi.
Ma ma hồi hồn nói:
"Công chúa, công chúa bị người ta bắt đi rồi, mau đi thông báo cho hoàng hậu nương nương, bọn chúng sợ đã đi xa rồi ".
Lúc này mọi người mới hoảng hồn, sự việc này quá trọng đại nên bọn chúng không thể làm chủ được.
Tuy biết hoàng hậu mới sinh xong sức khỏe còn yếu cần được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nhưng tội này là tội chết bọn họ không thể đảm đương nổi.
Khi hoàng hậu nghe được hung tin, nàng như chết lặng đi, nữ nhi mà nàng cực khổ mới sinh ra được, là kết tinh tình yêu giữa nàng và hoàng thượng làm sao có thể biến mất được.
Nàng biết khóc lóc cũng không giải quyết được chuyện gì liền sai cấm vệ quân phong tỏa kinh thành nhất quyết phải tìm được công chúa trở về.
Tuy biết rằng là rất khó khăn nhưng nàng vẫn mang một niềm tin mãnh liệt, nàng trách bản thân mình quá chủ quan, hoàng cung là nơi nào kia chứ, chỉ vì chút bất cẩn của mình mà khiến nữ nhi vừa mới sinh ra đã bị kẻ xấu bắt đi.
Hoàng hậu rất thông minh, nàng xuất thân từ tướng quân phủ nên mọi mưu mô đấu đá chốn cung đình nàng đã từng gặp qua.
Nhưng nàng lại không thể ngờ rằng đối phương quá độc ác ra tay cả với hài tử vừa mới chào đời.
Nàng rất nhanh đã liệt kê ra được những kẻ có khả năng làm ra chuyện này, hoàng cung là nơi tranh đấu các phi tần đều là kẻ có khả năng.
Người mà nàng nghi ngờ nhiều nhất là Dụ quý phi và Lương phi, là hai người tranh đấu với nàng nhiều nhất kể từ khi nhập cung đến giờ.
Suy cho cùng thế mạnh lớn nhất của nàng là có được tình yêu thương của hoàng thượng, hai người là thanh mai chúc mã cùng nhau lớn lên tình cảm vô cùng sâu đậm.
Gia thế nàng cũng lớn mạnh, phụ thân nàng là đại tướng quân nam chinh bắc chiến, huynh trưởng của nàng là tâm phúc của hoàng thượng nên chỗ đứng của nàng trong cung cũng cao.
Nàng sai thị vệ âm thầm điều tra hai người Dụ Quý phi và Lương phi để tìm ra manh mối.
Sau khi đã sai người đi tìm nàng chỉ có thể âm thầm cầu mong kỳ tích xuất hiện, nàng cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.
Bây giờ xâu chuỗi mọi việc lại nàng mới cảm thấy bản thân mình quá kích động, tin tình báo lúc sáng nay báo về nàng đã quá hấp tấp.
Có quá nhiều kẽ hở vậy mà nàng lại đi tin lời nói đó dẫn đến sinh non để cho kẻ thù có cơ hội.
Sắc mặt nàng lộ rõ sự mệt mỏi, ma ma thân cận của nàng vội nói:
"Hoàng hậu người hãy nằm xuống nghỉ ngơi một chút, người mới sinh xong nếu xảy ra chuyện gì không phải trúng ý của bọn người kia rồi sao, mong rằng công chúa sẽ có quý nhân phù trợ thoát khỏi kiếp nạn này ".
Lưu Ý Lan thất thần, nàng là người mạnh mẽ, nhưng mạnh mẽ đến mấy cũng không thể vượt qua đượ, giá như lúc này có hoàng thượng bên cạnh thì tốt biết bao.
Nàng cố gắng nằm xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi, nàng không thể xảy ra chuyện được, nếu thế thì sẽ đúng ý của kẻ địch, nàng phải mạnh mẽ vượt qua có như thế tiểu công chúa của nàng mới có cơ hội tìm lại được.