Chương 42: Truy đuổi kẻ bắt cóc
Thiên Hữu đem đồ ăn lên tận phòng, đích thân đút cho cô ăn từng muỗng. Giám sát nhất cử nhất động sợ cô làm liều. Hắn đợi đến khi cô mệt mỏi rồi thiếp đi, hắn ngồi kế bên lặng lẽ nhìn cô ngủ rồi xoa xoa đầu cô nhẹ nhàng.
Những ngày tháng êm đềm cứ thế trôi qua, ngày nào cô cũng lo lắng đến mức không thể ngủ. Cũng là hắn lén bỏ thuốc an thần vào ly nước của cô vào mỗi tối. Có những lúc cô mệt mỏi trống rỗng chỉ muốn tựa vào người hắn cả ngày.
Vài tuần sau Dulcie vô tình đọc được một bài báo lớn nói rằng Công ty xe hơi của Cao Minh Phát chính thức bị mua lại bởi Thiên Hữu. Cô ngạc nhiên chạy thẳng xuống xông vào phòng hỏi hắn cho ra lẽ.
" Ơ là anh đã mua lại công ty của hắn à? Tại sao ông ta chịu bán?"
Lúc này hắn vừa mới tắm xong, đang thay quần áo thì cô xông vào. Dulcie ngượng ngùng mà quay đi, còn hắn thì nở một nụ cười sảng khoái hả hê.
" Em mau đi tắm chúng ta sắp đi ra ngoài rồi"
" Đi đâu cơ?"
" Đi rồi em sẽ biết, đảm bảo em sẽ vui lên liền"
Nghe theo lời hắn cô đã chuẩn bị sẵn sàng. Trong xe cô cứ không ngừng liên tục hỏi hắn về việc mua lại công ty Minh Phát.
" Sao ông ta chịu bán cho anh vậy?"
" Đơn giản thôi anh trình một tập tài liệu dài về việc ông ta, ăn chặn tiền từ thiện, anh còn liệt kê không ít tội danh của con trai hắn. Uy hiếp hắn bán công ty với số tiền khủng, lão không thể không bán"
" Anh đúng là lợi hại!"
Đình Ân từ ngày ở nhà của Thiên Bảo hai người cứ cười cười nói nói, cứ như một cặp tình nhân đang yêu vậy. Đương nhiên cô vẫn không quên nhiệm vụ là thu thập thông tin cho Dulcie. Cùng ngày đó cô vô tình đọc được bài báo đó,lo lắng hỏi Dulcie rằng chuyện gì đang xảy ra, Thiên Hữu giữ điện thoại nên không đưa cho Dulcie xem tin nhắn. Không thấy hồi âm Đình Ân sợ hãi mà lén Thiên Bảo chạy vào phòng mà khóc. Lại vô tình bị Thiên Bảo phát hiện, hắn hỏi lý do nhưng cô nào dám trả lời? Chỉ có thể lặng lẽ chịu đựng.
Thiên Bảo tức giận hắn không chỉ điện để nói chuyện mà hắn còn quát Thiên Hữu, hắn tức giận vì sao Thiên Hữu không cho Dulcie trả lời tin nhắn. Thật ra Thiên Bảo biết họ là chị em cũng mới đây thôi khi vô tình xem được tập tài liệu trên máy tính của Thiên Hữu. Thấy vậy Thiên Hữu giả danh Dulcie gửi tin nhắn bảo là không có gì hết. Thật ra trước đây Thiên Hữu đã biết hai người là chị em từ lâu nên cũng không bắt ngờ gì mấy. Hắn đã lén điều tra hai người khi thấy hai người họ có chút khả nghi. Vậy nên hắn cũng là người thuê người bảo vệ Đình Ân sau khi cô bị đuổi ra khỏi nhà, chính là do hắn sắp xếp. Nhưng Dulcie lại chưa biết chuyện này.
Gương mặt Dulcie nhanh chóng vui vẻ trở lại, cô hào hứng vì biết bản thân sắp gặp lại Bác Minh. Thiên Hữu thấy cô cười cũng vô tình cười theo.
" Vui đến vậy sao?"
" Đương nhiên!"
Thấy cô vui hắn cũng an lòng coi như những công sức của bản thân cũng không vô ích. Nghe tin cha mình bán công ty người đứng tên mua lại là bạn gái cũ, hắn không trốn nữa mà ra thẳng mặt muốn tìm cô tính sổ.
Suốt tuần qua hắn không chỉ bắt cóc mà còn gửi những video hắn tra tấn Bác Minh rồi gửi qua cho cô xem nhưng những đoạn video đó chưa bao giờ đến tay cô cả. Mọi Thông tin tiêu cực hắn điều ngăn chặn đến chúng không tiếp cận đến cô được. Vậy nên việc Thiên Hữu mua lại công ty chỉ là phụ chủ yếu là hắn muốn dụ Minh Trị ra mặt.
" Thế cụ thể là chúng ta đi đâu?"
" Đi đến nhà Cao gia"
Chỉ khi đến nhà Cao gia thì tên đó mới ra mặt để Thiên Hữu bắt trọn. Nhưng chưa tới nơi Dulcie đã nhận được một cuộc gọi của số lạ. Thiên Hữu bảo cô bắt máy nên cô ngoan ngoãn làm theo. Thì ra đầu dây bên kia là Minh Trị.
" Nếu muốn lấy lại lão ta thì đến căn nhà hoang ở bãi đất trống đường XX"
" Thằng chó nếu mà mày dám đụng đến Bác ấy tao thề sẽ giết mày. "
" Vậy thì đến nhanh lên tao đợi"
Qua điện thoại cô có thể nghe thấy tiếng hắn vừa mới đánh Bác Minh một cú rất to. Thiên Hữu sợ cô hoảng hốt nên vội cúp máy.
" Anh có vừa nghe thấy tiếng gì không?"
Cô rung rẩy hỏi hắn.
" Không anh không nghe thấy tiếng gì cả chắc do em ảo tưởng thôi"
Hai đôi mắt của cô bắt đầu ngấn lệ, cô run rẩy mà nghĩ đến trường hợp tệ nhất. Thiên Hữu đặt tay lên tay cô trấn an.
" Không sao đâu mà yên tâm."
" Thiên Hữu chúng ta báo cảnh sát đi!"
" Không được báo, đợi anh đập hắn ra bã rồi hả báo cảnh sát, phải dạy cho hắn một bài học rằng việc gì cũng có thể trả giá bằng tính mạng"
Đúng vậy hắn là muốn thay cô trả thù giùm, mỗi lần hắn đánh Bác Minh Thiên Hữu điều ghi nhớ lại trong đầu, chỉ chờ đợi cơ hội này thôi. Hắn đánh bao nhiêu cú Thiên Hữu sẽ trả lại bấy nhiêu bằng đó.
Những ngày tháng êm đềm cứ thế trôi qua, ngày nào cô cũng lo lắng đến mức không thể ngủ. Cũng là hắn lén bỏ thuốc an thần vào ly nước của cô vào mỗi tối. Có những lúc cô mệt mỏi trống rỗng chỉ muốn tựa vào người hắn cả ngày.
Vài tuần sau Dulcie vô tình đọc được một bài báo lớn nói rằng Công ty xe hơi của Cao Minh Phát chính thức bị mua lại bởi Thiên Hữu. Cô ngạc nhiên chạy thẳng xuống xông vào phòng hỏi hắn cho ra lẽ.
" Ơ là anh đã mua lại công ty của hắn à? Tại sao ông ta chịu bán?"
Lúc này hắn vừa mới tắm xong, đang thay quần áo thì cô xông vào. Dulcie ngượng ngùng mà quay đi, còn hắn thì nở một nụ cười sảng khoái hả hê.
" Em mau đi tắm chúng ta sắp đi ra ngoài rồi"
" Đi đâu cơ?"
" Đi rồi em sẽ biết, đảm bảo em sẽ vui lên liền"
Nghe theo lời hắn cô đã chuẩn bị sẵn sàng. Trong xe cô cứ không ngừng liên tục hỏi hắn về việc mua lại công ty Minh Phát.
" Sao ông ta chịu bán cho anh vậy?"
" Đơn giản thôi anh trình một tập tài liệu dài về việc ông ta, ăn chặn tiền từ thiện, anh còn liệt kê không ít tội danh của con trai hắn. Uy hiếp hắn bán công ty với số tiền khủng, lão không thể không bán"
" Anh đúng là lợi hại!"
Đình Ân từ ngày ở nhà của Thiên Bảo hai người cứ cười cười nói nói, cứ như một cặp tình nhân đang yêu vậy. Đương nhiên cô vẫn không quên nhiệm vụ là thu thập thông tin cho Dulcie. Cùng ngày đó cô vô tình đọc được bài báo đó,lo lắng hỏi Dulcie rằng chuyện gì đang xảy ra, Thiên Hữu giữ điện thoại nên không đưa cho Dulcie xem tin nhắn. Không thấy hồi âm Đình Ân sợ hãi mà lén Thiên Bảo chạy vào phòng mà khóc. Lại vô tình bị Thiên Bảo phát hiện, hắn hỏi lý do nhưng cô nào dám trả lời? Chỉ có thể lặng lẽ chịu đựng.
Thiên Bảo tức giận hắn không chỉ điện để nói chuyện mà hắn còn quát Thiên Hữu, hắn tức giận vì sao Thiên Hữu không cho Dulcie trả lời tin nhắn. Thật ra Thiên Bảo biết họ là chị em cũng mới đây thôi khi vô tình xem được tập tài liệu trên máy tính của Thiên Hữu. Thấy vậy Thiên Hữu giả danh Dulcie gửi tin nhắn bảo là không có gì hết. Thật ra trước đây Thiên Hữu đã biết hai người là chị em từ lâu nên cũng không bắt ngờ gì mấy. Hắn đã lén điều tra hai người khi thấy hai người họ có chút khả nghi. Vậy nên hắn cũng là người thuê người bảo vệ Đình Ân sau khi cô bị đuổi ra khỏi nhà, chính là do hắn sắp xếp. Nhưng Dulcie lại chưa biết chuyện này.
Gương mặt Dulcie nhanh chóng vui vẻ trở lại, cô hào hứng vì biết bản thân sắp gặp lại Bác Minh. Thiên Hữu thấy cô cười cũng vô tình cười theo.
" Vui đến vậy sao?"
" Đương nhiên!"
Thấy cô vui hắn cũng an lòng coi như những công sức của bản thân cũng không vô ích. Nghe tin cha mình bán công ty người đứng tên mua lại là bạn gái cũ, hắn không trốn nữa mà ra thẳng mặt muốn tìm cô tính sổ.
Suốt tuần qua hắn không chỉ bắt cóc mà còn gửi những video hắn tra tấn Bác Minh rồi gửi qua cho cô xem nhưng những đoạn video đó chưa bao giờ đến tay cô cả. Mọi Thông tin tiêu cực hắn điều ngăn chặn đến chúng không tiếp cận đến cô được. Vậy nên việc Thiên Hữu mua lại công ty chỉ là phụ chủ yếu là hắn muốn dụ Minh Trị ra mặt.
" Thế cụ thể là chúng ta đi đâu?"
" Đi đến nhà Cao gia"
Chỉ khi đến nhà Cao gia thì tên đó mới ra mặt để Thiên Hữu bắt trọn. Nhưng chưa tới nơi Dulcie đã nhận được một cuộc gọi của số lạ. Thiên Hữu bảo cô bắt máy nên cô ngoan ngoãn làm theo. Thì ra đầu dây bên kia là Minh Trị.
" Nếu muốn lấy lại lão ta thì đến căn nhà hoang ở bãi đất trống đường XX"
" Thằng chó nếu mà mày dám đụng đến Bác ấy tao thề sẽ giết mày. "
" Vậy thì đến nhanh lên tao đợi"
Qua điện thoại cô có thể nghe thấy tiếng hắn vừa mới đánh Bác Minh một cú rất to. Thiên Hữu sợ cô hoảng hốt nên vội cúp máy.
" Anh có vừa nghe thấy tiếng gì không?"
Cô rung rẩy hỏi hắn.
" Không anh không nghe thấy tiếng gì cả chắc do em ảo tưởng thôi"
Hai đôi mắt của cô bắt đầu ngấn lệ, cô run rẩy mà nghĩ đến trường hợp tệ nhất. Thiên Hữu đặt tay lên tay cô trấn an.
" Không sao đâu mà yên tâm."
" Thiên Hữu chúng ta báo cảnh sát đi!"
" Không được báo, đợi anh đập hắn ra bã rồi hả báo cảnh sát, phải dạy cho hắn một bài học rằng việc gì cũng có thể trả giá bằng tính mạng"
Đúng vậy hắn là muốn thay cô trả thù giùm, mỗi lần hắn đánh Bác Minh Thiên Hữu điều ghi nhớ lại trong đầu, chỉ chờ đợi cơ hội này thôi. Hắn đánh bao nhiêu cú Thiên Hữu sẽ trả lại bấy nhiêu bằng đó.