Chương : 9
“Hôm qua mưa lớn thật đấy nhỉ.”
Fuwaa~, tôi bước ra ngoài trong khi đang ngáp dài.
Việc dạo quanh ngôi làng đã trở thành một thói quen thường ngày của tôi.
Cả ngôi làng không hề có một sự thay đổi nào đáng kể.
Nhưng tôi cảm thấy có thứ gì đó ở một ngôi nhà.
Đó là căn nhà của Stella.
Thực sự, căn nhà đó giờ đây chỉ chứa đầy những kí ức vui và cả những kí ức mà tôi chỉ muốn quên đi.
“……Eh? ”
Tôi bất ngờ tới mức cạn lời.
Có một cô gái đang nằm trên sàn nhà.
“Oi! Cô không sao chứ!?”
“U-Unn……. ”
Cô ướt sũng từ trên xuống dưới. Sợ rằng cô ấy có thể bị cảm lạnh, tôi mang cô ấy về nhà mình.
Tôi gọi Sara và để phần còn lại cho cô ấy.
…….Tôi không có đủ dũng khí để cởi đồ cho cô ấy.
Sau đó cô ấy được đặt trên giường.
“Có vẻ như cổ không phải người vô gia cư.”
“Vì cô ấy mặc một bộ đồ ngủ khá mắc tiền nên tôi nghĩ rằng cô ấy đến từ Thủ đô Hoàng gia.”
Nhưng cũng thật kì lạ khi có người tới được cái làng này trong khi chỉ mặc đúng một bộ đồ ngủ.
Tôi nghĩ rằng việc này hẳn phải có một lí do nào đó.
“U-Uu….. Đ-đây là đâu……?”
“Cô tỉnh rồi à? Đây là làng Hanoi”
“Làng Hanoi….. Và các người là?”
“Noel, một cư dân của làng này.”
“Tôi là Sara. Cô đã bị bất tỉnh trong một ngôi nhà hoang.”
“Vậy ra đó là những gì đã xảy ra à……, tên tôi là Sanya. Tôi rất xin lỗi vì sự bất tiện này…… ”
Từ cách ăn nói của cô ấy, có vẻ như cô ấy đến từ một gia đình có danh giá nào đó.
***
Trans: Kelvin_Key.
Edit: Shuri.
Fuwaa~, tôi bước ra ngoài trong khi đang ngáp dài.
Việc dạo quanh ngôi làng đã trở thành một thói quen thường ngày của tôi.
Cả ngôi làng không hề có một sự thay đổi nào đáng kể.
Nhưng tôi cảm thấy có thứ gì đó ở một ngôi nhà.
Đó là căn nhà của Stella.
Thực sự, căn nhà đó giờ đây chỉ chứa đầy những kí ức vui và cả những kí ức mà tôi chỉ muốn quên đi.
“……Eh? ”
Tôi bất ngờ tới mức cạn lời.
Có một cô gái đang nằm trên sàn nhà.
“Oi! Cô không sao chứ!?”
“U-Unn……. ”
Cô ướt sũng từ trên xuống dưới. Sợ rằng cô ấy có thể bị cảm lạnh, tôi mang cô ấy về nhà mình.
Tôi gọi Sara và để phần còn lại cho cô ấy.
…….Tôi không có đủ dũng khí để cởi đồ cho cô ấy.
Sau đó cô ấy được đặt trên giường.
“Có vẻ như cổ không phải người vô gia cư.”
“Vì cô ấy mặc một bộ đồ ngủ khá mắc tiền nên tôi nghĩ rằng cô ấy đến từ Thủ đô Hoàng gia.”
Nhưng cũng thật kì lạ khi có người tới được cái làng này trong khi chỉ mặc đúng một bộ đồ ngủ.
Tôi nghĩ rằng việc này hẳn phải có một lí do nào đó.
“U-Uu….. Đ-đây là đâu……?”
“Cô tỉnh rồi à? Đây là làng Hanoi”
“Làng Hanoi….. Và các người là?”
“Noel, một cư dân của làng này.”
“Tôi là Sara. Cô đã bị bất tỉnh trong một ngôi nhà hoang.”
“Vậy ra đó là những gì đã xảy ra à……, tên tôi là Sanya. Tôi rất xin lỗi vì sự bất tiện này…… ”
Từ cách ăn nói của cô ấy, có vẻ như cô ấy đến từ một gia đình có danh giá nào đó.
***
Trans: Kelvin_Key.
Edit: Shuri.