Chương 39: Bi thương
hắn lái xe ra ngoài ngoại ô nơi cậu đang sống, hắn đậu xe tại một nơi cách đó không xa, hắn đi đến trước cửa căn nhà gõ cửa, hắn gõ cửa mãi mà không thấy có động tĩnh gì, hắn cứ nghĩ hiện tại có lẽ cậu đang đi dạy trên trường nên không có ở nhà, nên hắn đã đứng trước cửa nhà đợi cậu
hắn đứng trước cửa đợi cậu từ buổi trưa cho tới trời tối muộn, hắn đứng đợi cậu hút hết điếu thuốc này lại đến điếu thuốc khác nối tiếp nhau, hắn vẫn đứng đó đợi cậu cho đến khi mặt trời mọc và bừng sáng. cả đêm hôm qua cậu đã không về, rốt cuộc là đã đi đâu, hắn sắc mặt âm u quay trở lại xe
“cậu cho người đi tìm Hàn Tư Niệm ngay, tôi muốn biết cậu ta đang ở đâu trong hôm nay” hắn vừa nói chuyện điện thoại vừa lái xe rời đi
“vâng tôi sẽ đi làm ngay” người bên đầu giây bên kia cung kính trả lời
sau khi nghe được câu trả lời hắn đã tắt ngang trong lòng suy nghĩ. Tư Niệm tốt nhất là em đừng có đang ở cùng tên Mạc Thiên Quân kia, nếu không…tôi sẽ không kìm được mà giết tên đó mất
…----------------…
cậu từ trong cơn mê tỉnh lại, cậu nhìn xung quanh đã thấy bản thân đang ở trong một căn phòng xa lạ, đột nhiên cánh cửa phòng được mở ra một người đàn ông trung niên bước vào
“tỉnh rồi à”. người đàn ông trung niên tầm ngoài 40 tuổi đi đến gần cậu hỏi
cậu nhìn người đàn ông trước mặt vô thức lùi về sau “ông là ai?”
người đàn ông cười khẩy nói “là ai? đương nhiên là người sẽ trở thành bạn đời…à không cậu là Beta không thể đánh dấu được thì sau gọi là bạn đời?”
cậu nghe người đàn ông nói mà trong lòng kinh hãi, hóa người mà ba cậu ép lấy lại là người đàn ông đáng tuổi chú mình
người đàn ông thô lỗ nắm chặt cổ tay cậu kéo mạnh ngã xuống giường, người đàn ông nhìn gương mặt xinh đẹp và đôi mắt đen nhánh của cậu liền lộ ra vẻ mặt thích thú và hài lòng, người đàn ông đè xuống người cậu, cậu trong lòng run sợ giãy giụa kịch liệt
người đàn ông tay mở nút áo trên người cậu lộ ra chiếc cổ nhỏ nhắn mê người, đang cúi người xuống định cắn mút vào cổ cậu thì cơn đau từ đầu đột ngột truyền đến
trong lúc người đàn ông không chú ý cậu đã nhanh tay cầm lấy bình hoa ở gần đó mà đập mạnh vào đầu người đàn ông
người đàn ông bất ngờ bị cậu dùng bình hoa đập vào đầu đau đớn và khiến máu chảy dài xuống trán, tức giận liền vung tay lên đánh cậu
“mẹ nó chỉ là một Beta thấp hèn mà cũng dám đánh tao xem tao có đánh chết mày không” người đàn ông vừa đánh vừa mắng chửi cậu, cậu im lặng cắn răng chịu đựng dùng tay đỡ lấy những lần đánh đấm từ người đàn ông
một lúc sau người ông như trút được cơn tức giận liền buông cậu ra và đứng dậy rời đi, trước khi đi còn không quên sỉ nhục cậu “một thằng điếm rẻ tiền bị người khác bán đến đây mà cũng dám đánh tao, chuyện hôm nay tao sẽ không bỏ qua dễ dàng vậy đâu”
cậu nằm trên giường cả người đầy thương tích, đau nhức cố ngồi dậy kéo áo chính mình lên, lời người đàn ông nói không sai, cậu hiện tại đã bị chính ba ruột của mình bán đến đây, cậu hiện tại rất thấp kém và yếu đuối một cách đáng thương
cậu nhìn ra ngoài cửa sổ bất chợt lại nhớ đến Lam Dung Ly, người đã mang đến chút ánh sáng và hơi ấm cho trái tim và cuộc đời đầy cô độc và tối tăm này, cậu không biết những ngày tháng sau này cậu sẽ phải trải qua thế nào, nếu cậu cứ như vậy chết đi ở nơi như thế này thì liệu có ai nhớ đến cậu và thương xót cho cậu không? có lẽ là không một ai cả, vì trên đời này cậu làm gì có ai yêu thương cậu? cậu chỉ là một kẻ bị cả thế giới này từ chối và ruồng bỏ
người làm nhìn thấy người đàn ông bị thương thì liền đến hỏi “ông chủ ngài sao lại bị thương rồi? có cần tôi gọi bác sĩ đến xem cho ngài không?”
“không cần, tên Beta vừa được đưa đến trong ba ngày tới không được cho ăn hay uống bất kỳ thứ gì cả” người đàn ông tức giận nói với quản gia
“vâng” quản gia cúi người cung kính trả lời
“anh đừng tức giận nữa cậu ta là người mới chưa hiểu quy cũ nếu được dạy dỗ tốt qua vài ngày nữa chắc sẽ ngoan ngoãn thôi hơn nữa nghe nói cậu ta còn rất xinh đẹp nên có chút kiêu căng cũng là dễ hiểu” Omega uốn éo giữ cánh tay người đàn ông ngọt ngào nũng nịu nói
“em nói rất đúng, nhưng xinh đẹp thì có tác dụng gì cũng chỉ là một Beta thấp kém” người đàn ông ôm lấy eo Omega sau đó hôn xuống môi và đi đến phòng đóng cửa lại
hắn đứng trước cửa đợi cậu từ buổi trưa cho tới trời tối muộn, hắn đứng đợi cậu hút hết điếu thuốc này lại đến điếu thuốc khác nối tiếp nhau, hắn vẫn đứng đó đợi cậu cho đến khi mặt trời mọc và bừng sáng. cả đêm hôm qua cậu đã không về, rốt cuộc là đã đi đâu, hắn sắc mặt âm u quay trở lại xe
“cậu cho người đi tìm Hàn Tư Niệm ngay, tôi muốn biết cậu ta đang ở đâu trong hôm nay” hắn vừa nói chuyện điện thoại vừa lái xe rời đi
“vâng tôi sẽ đi làm ngay” người bên đầu giây bên kia cung kính trả lời
sau khi nghe được câu trả lời hắn đã tắt ngang trong lòng suy nghĩ. Tư Niệm tốt nhất là em đừng có đang ở cùng tên Mạc Thiên Quân kia, nếu không…tôi sẽ không kìm được mà giết tên đó mất
…----------------…
cậu từ trong cơn mê tỉnh lại, cậu nhìn xung quanh đã thấy bản thân đang ở trong một căn phòng xa lạ, đột nhiên cánh cửa phòng được mở ra một người đàn ông trung niên bước vào
“tỉnh rồi à”. người đàn ông trung niên tầm ngoài 40 tuổi đi đến gần cậu hỏi
cậu nhìn người đàn ông trước mặt vô thức lùi về sau “ông là ai?”
người đàn ông cười khẩy nói “là ai? đương nhiên là người sẽ trở thành bạn đời…à không cậu là Beta không thể đánh dấu được thì sau gọi là bạn đời?”
cậu nghe người đàn ông nói mà trong lòng kinh hãi, hóa người mà ba cậu ép lấy lại là người đàn ông đáng tuổi chú mình
người đàn ông thô lỗ nắm chặt cổ tay cậu kéo mạnh ngã xuống giường, người đàn ông nhìn gương mặt xinh đẹp và đôi mắt đen nhánh của cậu liền lộ ra vẻ mặt thích thú và hài lòng, người đàn ông đè xuống người cậu, cậu trong lòng run sợ giãy giụa kịch liệt
người đàn ông tay mở nút áo trên người cậu lộ ra chiếc cổ nhỏ nhắn mê người, đang cúi người xuống định cắn mút vào cổ cậu thì cơn đau từ đầu đột ngột truyền đến
trong lúc người đàn ông không chú ý cậu đã nhanh tay cầm lấy bình hoa ở gần đó mà đập mạnh vào đầu người đàn ông
người đàn ông bất ngờ bị cậu dùng bình hoa đập vào đầu đau đớn và khiến máu chảy dài xuống trán, tức giận liền vung tay lên đánh cậu
“mẹ nó chỉ là một Beta thấp hèn mà cũng dám đánh tao xem tao có đánh chết mày không” người đàn ông vừa đánh vừa mắng chửi cậu, cậu im lặng cắn răng chịu đựng dùng tay đỡ lấy những lần đánh đấm từ người đàn ông
một lúc sau người ông như trút được cơn tức giận liền buông cậu ra và đứng dậy rời đi, trước khi đi còn không quên sỉ nhục cậu “một thằng điếm rẻ tiền bị người khác bán đến đây mà cũng dám đánh tao, chuyện hôm nay tao sẽ không bỏ qua dễ dàng vậy đâu”
cậu nằm trên giường cả người đầy thương tích, đau nhức cố ngồi dậy kéo áo chính mình lên, lời người đàn ông nói không sai, cậu hiện tại đã bị chính ba ruột của mình bán đến đây, cậu hiện tại rất thấp kém và yếu đuối một cách đáng thương
cậu nhìn ra ngoài cửa sổ bất chợt lại nhớ đến Lam Dung Ly, người đã mang đến chút ánh sáng và hơi ấm cho trái tim và cuộc đời đầy cô độc và tối tăm này, cậu không biết những ngày tháng sau này cậu sẽ phải trải qua thế nào, nếu cậu cứ như vậy chết đi ở nơi như thế này thì liệu có ai nhớ đến cậu và thương xót cho cậu không? có lẽ là không một ai cả, vì trên đời này cậu làm gì có ai yêu thương cậu? cậu chỉ là một kẻ bị cả thế giới này từ chối và ruồng bỏ
người làm nhìn thấy người đàn ông bị thương thì liền đến hỏi “ông chủ ngài sao lại bị thương rồi? có cần tôi gọi bác sĩ đến xem cho ngài không?”
“không cần, tên Beta vừa được đưa đến trong ba ngày tới không được cho ăn hay uống bất kỳ thứ gì cả” người đàn ông tức giận nói với quản gia
“vâng” quản gia cúi người cung kính trả lời
“anh đừng tức giận nữa cậu ta là người mới chưa hiểu quy cũ nếu được dạy dỗ tốt qua vài ngày nữa chắc sẽ ngoan ngoãn thôi hơn nữa nghe nói cậu ta còn rất xinh đẹp nên có chút kiêu căng cũng là dễ hiểu” Omega uốn éo giữ cánh tay người đàn ông ngọt ngào nũng nịu nói
“em nói rất đúng, nhưng xinh đẹp thì có tác dụng gì cũng chỉ là một Beta thấp kém” người đàn ông ôm lấy eo Omega sau đó hôn xuống môi và đi đến phòng đóng cửa lại