Chương 43: Gặp lại .
Hôm nay Phi Yến mặc một bộ xiêm y màu đỏ lửa nhìn nàng thật nổi bật, Thượng Quan Lạc đi sau chỉ làm nền cho nàng.
Thượng Quan Lạc vẫn không sao hiểu nổi vị đại tỷ này của nàng thời gian gần đây vô cùng thay đổi, lúc trước tỷ ấy tuy có kiêu ngạo nhưng không giống như bây giờ nhưng không giống như thế nào thì nàng ta lại không hình dung nổi.
Phi Yến ngồi vào vị trí của mình và quan sát xung quanh, nàng cảm thấy hơi buồn vì An Bình quận chúa không đi được.
Nàng ấy có viết thư cho nàng buồn bã nói rất muốn đi nhưng quý phi và tam hoàng tử lại lo sợ sẽ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng nên không cho nàng đi.
Phi Yến đành phải an ủi động viên nàng ấy nói rằng sẽ còn có rất nhiều cơ hội nàng ấy mới nguôi ngoai phần nào,nàng đã từng có hài tử nên nàng biết đứa nhỏ quan trọng như thế nào.
Một lúc sau mọi người mới đến đông đủ, đầu tiên là các vị hoàng tử rồi tiếp đến là cavs công chúa.
Ánh mắt nàng lóe lên khi nhìn thấy Lâm Kỳ Thần, khuôn mặt của hắn vẫn giả tạo như vậy thật đáng tiếc cho vẻ bề ngoài của hắn.
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía nàng nhưng nàng đã nhanh chóng quay đi hướng khác nên hắn không nhìn thấy.
Vừa đúng lúc nàng quay sang thì Dương Vương bước vào, chàng nở một nụ cười thật tươi với nàng khiến cho Phi Yến cúi đầu xuống xấu hổ.
Cảnh tượng ấy lọt vào mắt Lâm Kỳ Thần khiến hắn vô cùng tức giận, chuyện này không thể để lâu được có lẽ trong lần săn bắn này hắn phải nhân cơ hội vừa lập công ở Thiên Châu xin hoàng thượng tứ hôn cho hắn và nàng.
Hắn cảm thấy vị hoàng thúc kia có ý với nàng hắn không thể để con mồi, con cờ quan trọng của mình vụt mất được.
Trước khi mọi chuyện chưa qua muộn hắn phải hành động trước thôi, nhị ca căn cơ vô cùng vững chắc, tam ca cũng thế bây giờ liên hôn với An Bình quận chúa được sự ủng hộ của Tương Vương thì như hổ mọc thêm cánh.
Còn ngũ đệ thì khỏi phải nói, Hiền phi là sủng phi của hoàng thượng, mẫu gia lại xuất sắc như thế, nếu theo thứ tự thì hắn là người yếu kém nhất, hắn phải cố gắng tìm một mối hôn sự tốt để cân bằng lại thế cục.
Mà sự lựa chọn tuyệt vời nhất không phải là Thượng Quan Phi Yến đích nữ của phủ Trấn Quốc đại tướng quân hay sao.
Ai chẳng biết đại tướng quân sủng ái nữ nhi này như thế nào, nếu có được nàng ấy khác nào nắm giữ nửa binh quyền hoàng thành cơ chứ.
Hắn cứ miên man suy nghĩ mà không biết rằng từ phía xa Dương Vương đang dùng ánh mắt nguy hiểm và lạnh lùng nhìn hắn.
Và cuối cùng nhân vật chính cũng đã xuất hiện đó là Hiên Viên Thác thái tử của Tùy quốc, Y phong thái tuấn dật lại thêm thân phận khiến cho tâm hồn các thiếu nữ đều lung lay.
Phi Yến nhìn chằm chằm hắn và mỉm cười, đứng như dự đoán của nàng Y chính là thái tử của Tùy quốc.
Nhìn Y có vẻ đã hoàn toàn giải hết độc tố trong người, thật may lúc đó nàng đã có quyết định đứng nếu khiong bây giờ mọi chuyện e là quá phức tạp.
Y từ từ đi đến vị trí của mình và ngồi xuống, không quên cúi đầu chào Dương Vương và các vị hoàng tử.
Hai bên đều quay ra nhận xét lẫn nhau, Lam Tưucs nào cũng đi bên chủ tử không rời.
Theo thói quen hắn liếc mắt để quan sát bốn xung quanh xem có nguy hiểm gì không, bỗng nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở chỗ Phi Yến và A Hoa.
Trời ơi kia không phải là vị tiểu thư đã giúp trị thương và giải độc cho thái tử hay sao, hắn đã miệt mài đi ti.f nàng thời gian qua.
Vậy là hắn đã đoán đúng nàng là tiểu thư của quan lại Thục quốc, hăbs tự hào về khả năng quan sát của mình.
Lam Tư vội cúi đầu xuống nói nhỏ vào tai Hiên Viên Thác:
“Thái tử, thuộc hạ đã nhìn thấy vị tiểu thư cứu thái tử lần trước rồi ạ!”.
Hiên Viên Thác giật mình và không quên hỏi:
“Ngươi nhìn thấy ở đâu, có ở tại khu săn bắn này không?”.
Lam Tư cung kính nói:
"Dạ là ở đây ạ!, vị tiểu thư mặc xiêm y đỏ ngồi ngay hàng trên cùng thứ ba của các quý nữ, có vẻ như địa vị của nàng ất khá cao đó ạ, vì ở đây chỗ ngồi xếp theo thứ tự của chức vụ phụ thân họ ".
Hiên Viên Thác thầm hiểu, vội quay lại nhìn theo hướng Lam Tư vừa miêu tả, Y rất tò mò muốn biết vị tiểu thư cứu mình là người như thế nào.
Nghe lời Lam Tư kể lại thì Y khá khâm phục về bản kĩnh và sự bình thản của vị tiểu thư đó, trong hoàn cảnh như thế không ai có thể giữ được bình tĩnh mà nàng ấy lại ngoại lệ.
Ánh mắt Y hướng theo phía Lam Tư miêu tả, Phi Yến mặc một bộ xiêm y mầu đỏ vô cùng tôn lên làn da trắng ngần của nàng.
Nàng tuy không đẹp xuất chúng như những mỹ nữ khác mà Y đã từng gặp nhưng nhìn kĩ nàng lại có một sức hút riêng, nhất là đôi mắt của nàng, nó khiến cho người khác trầm luân vào trong đó
Thượng Quan Lạc vẫn không sao hiểu nổi vị đại tỷ này của nàng thời gian gần đây vô cùng thay đổi, lúc trước tỷ ấy tuy có kiêu ngạo nhưng không giống như bây giờ nhưng không giống như thế nào thì nàng ta lại không hình dung nổi.
Phi Yến ngồi vào vị trí của mình và quan sát xung quanh, nàng cảm thấy hơi buồn vì An Bình quận chúa không đi được.
Nàng ấy có viết thư cho nàng buồn bã nói rất muốn đi nhưng quý phi và tam hoàng tử lại lo sợ sẽ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng nên không cho nàng đi.
Phi Yến đành phải an ủi động viên nàng ấy nói rằng sẽ còn có rất nhiều cơ hội nàng ấy mới nguôi ngoai phần nào,nàng đã từng có hài tử nên nàng biết đứa nhỏ quan trọng như thế nào.
Một lúc sau mọi người mới đến đông đủ, đầu tiên là các vị hoàng tử rồi tiếp đến là cavs công chúa.
Ánh mắt nàng lóe lên khi nhìn thấy Lâm Kỳ Thần, khuôn mặt của hắn vẫn giả tạo như vậy thật đáng tiếc cho vẻ bề ngoài của hắn.
Ánh mắt hắn ta nhìn về phía nàng nhưng nàng đã nhanh chóng quay đi hướng khác nên hắn không nhìn thấy.
Vừa đúng lúc nàng quay sang thì Dương Vương bước vào, chàng nở một nụ cười thật tươi với nàng khiến cho Phi Yến cúi đầu xuống xấu hổ.
Cảnh tượng ấy lọt vào mắt Lâm Kỳ Thần khiến hắn vô cùng tức giận, chuyện này không thể để lâu được có lẽ trong lần săn bắn này hắn phải nhân cơ hội vừa lập công ở Thiên Châu xin hoàng thượng tứ hôn cho hắn và nàng.
Hắn cảm thấy vị hoàng thúc kia có ý với nàng hắn không thể để con mồi, con cờ quan trọng của mình vụt mất được.
Trước khi mọi chuyện chưa qua muộn hắn phải hành động trước thôi, nhị ca căn cơ vô cùng vững chắc, tam ca cũng thế bây giờ liên hôn với An Bình quận chúa được sự ủng hộ của Tương Vương thì như hổ mọc thêm cánh.
Còn ngũ đệ thì khỏi phải nói, Hiền phi là sủng phi của hoàng thượng, mẫu gia lại xuất sắc như thế, nếu theo thứ tự thì hắn là người yếu kém nhất, hắn phải cố gắng tìm một mối hôn sự tốt để cân bằng lại thế cục.
Mà sự lựa chọn tuyệt vời nhất không phải là Thượng Quan Phi Yến đích nữ của phủ Trấn Quốc đại tướng quân hay sao.
Ai chẳng biết đại tướng quân sủng ái nữ nhi này như thế nào, nếu có được nàng ấy khác nào nắm giữ nửa binh quyền hoàng thành cơ chứ.
Hắn cứ miên man suy nghĩ mà không biết rằng từ phía xa Dương Vương đang dùng ánh mắt nguy hiểm và lạnh lùng nhìn hắn.
Và cuối cùng nhân vật chính cũng đã xuất hiện đó là Hiên Viên Thác thái tử của Tùy quốc, Y phong thái tuấn dật lại thêm thân phận khiến cho tâm hồn các thiếu nữ đều lung lay.
Phi Yến nhìn chằm chằm hắn và mỉm cười, đứng như dự đoán của nàng Y chính là thái tử của Tùy quốc.
Nhìn Y có vẻ đã hoàn toàn giải hết độc tố trong người, thật may lúc đó nàng đã có quyết định đứng nếu khiong bây giờ mọi chuyện e là quá phức tạp.
Y từ từ đi đến vị trí của mình và ngồi xuống, không quên cúi đầu chào Dương Vương và các vị hoàng tử.
Hai bên đều quay ra nhận xét lẫn nhau, Lam Tưucs nào cũng đi bên chủ tử không rời.
Theo thói quen hắn liếc mắt để quan sát bốn xung quanh xem có nguy hiểm gì không, bỗng nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở chỗ Phi Yến và A Hoa.
Trời ơi kia không phải là vị tiểu thư đã giúp trị thương và giải độc cho thái tử hay sao, hắn đã miệt mài đi ti.f nàng thời gian qua.
Vậy là hắn đã đoán đúng nàng là tiểu thư của quan lại Thục quốc, hăbs tự hào về khả năng quan sát của mình.
Lam Tư vội cúi đầu xuống nói nhỏ vào tai Hiên Viên Thác:
“Thái tử, thuộc hạ đã nhìn thấy vị tiểu thư cứu thái tử lần trước rồi ạ!”.
Hiên Viên Thác giật mình và không quên hỏi:
“Ngươi nhìn thấy ở đâu, có ở tại khu săn bắn này không?”.
Lam Tư cung kính nói:
"Dạ là ở đây ạ!, vị tiểu thư mặc xiêm y đỏ ngồi ngay hàng trên cùng thứ ba của các quý nữ, có vẻ như địa vị của nàng ất khá cao đó ạ, vì ở đây chỗ ngồi xếp theo thứ tự của chức vụ phụ thân họ ".
Hiên Viên Thác thầm hiểu, vội quay lại nhìn theo hướng Lam Tư vừa miêu tả, Y rất tò mò muốn biết vị tiểu thư cứu mình là người như thế nào.
Nghe lời Lam Tư kể lại thì Y khá khâm phục về bản kĩnh và sự bình thản của vị tiểu thư đó, trong hoàn cảnh như thế không ai có thể giữ được bình tĩnh mà nàng ấy lại ngoại lệ.
Ánh mắt Y hướng theo phía Lam Tư miêu tả, Phi Yến mặc một bộ xiêm y mầu đỏ vô cùng tôn lên làn da trắng ngần của nàng.
Nàng tuy không đẹp xuất chúng như những mỹ nữ khác mà Y đã từng gặp nhưng nhìn kĩ nàng lại có một sức hút riêng, nhất là đôi mắt của nàng, nó khiến cho người khác trầm luân vào trong đó