Chương 254
“Thật ngại quá, tôi là quản lý của cửa hàng này.
Người phụ nữ trang điểm đậm đắc ý nói, “Vậy thì gọi chủ của các cô tới đây” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Cậu bảo tôi gọi thì tôi phải gọi sao? Cậu nói xem cậu dựa vào cái gì? Cậu cảm thấy mình có tư cách này sao?” Người phụ nữ trang điểm đậm khinh thường nói “Dựa vào nơi này là quảng trường Tỉnh Xuyên, mà tôi là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Bảo Thạnh? Đủ chưa?” Lâm Vân nheo mắt nói.
“Cái gì? Cậu nói cậu là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên sao? Phụt!” Người phụ nữ trang điểm đậm kia nghe xong lời Lâm Vân nói, lập tức cười rộ lên.
“Này này này, mọi người mau nhìn tên nhóc này xem, nói cậu ta là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Người phụ nữ trang điểm đậm lớn tiếng nói.
Người phụ nữ trang điểm đậm mới nói xong, đám nhân viên bán hàng khác vội vàng chạy tới.
“Chị Lương chị Lương, ai nói mình là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên cơ?” Bốn nhân viên bán hàng chạy tới, đều tò mò hỏi.
“Là tên nhóc này” Người phụ nữ trang điểm đậm cười nhạo chỉ Lâm Vân.
Bốn nhân viên bán hàng này đánh giá Lâm Vân một cái, sau đó đều che miệng cười rộ lên.
“Đúng là quá buồn cười, với bộ dạng này của cậu ta, còn dám giả mạo chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?” “Phụt, nhóc con, trước khi giả mạo, làm phiền cậu nên soi gương nhìn mình một cái đã
Mấy nhân viên bán hàng này, cô một câu tôi một lời châm chọc, trong đôi mắt tràn ngập khinh thường với Lâm
Thiên.
Ngay cả mấy khách hàng đang xem quần áo ở cách đó không xa, cũng nhìn về bên này rồi bật cười, xì xào bàn tán cười nhạo, đương nhiên cách ăn mặc của mấy khách hàng này, vừa nhìn là biết gia đình ở bậc trung.
Lâm Vân nghe mấy lời chói tai này của bọn họ, bỗng nhiên trong mắt lóe lên lửa giận.
“Được lắm! Chúc mừng mấy người đã thành công chọc giận tôi, tôi đảm bảo hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tôi đảm bảo mấy người sẽ phải trả giá đắt.
Lâm Vân lạnh lùng nói.
“Hậu quả rất nghiêm trọng sao? Ồ, chỉ dựa vào cậu sao? Hôm nay bà đây muốn nhìn xem, một tên nhà nghèo như cậu có thể khiến tôi trả giá đắt thế nào?” Người phụ nữ trang điểm đậm kiêu ngạo nói.
Ở trong mắt người phụ nữ trang điểm đậm, hai người nghèo như vậy có thể làm được trò trống gì? “Lâm Vân, hay là…!Hay là chúng ta đổi cửa hàng khác đi.” Như Tuyết kéo tay Lâm Vân.
Tuy Như Tuyết cũng tức giận, nhưng với tính cách của Như Tuyết, đương nhiên là cô ấy không muốn Lâm Vân vì cô ấy mà gặp phải phiền phức gì đó.
“Không cần đổi, ở đây đi, hôm nay tôi nhất định sẽ khiến cô ta quỳ xuống nói xin lỗi, cầu xin tha thứ.” Lâm Vân híp mắt.
Dứt lời, Lâm Vân lấy điện thoại ra, gọi đi.
Một lúc sau bên kia nghe máy.
“Lưu Ba, tôi đang ở cửa hàng quần áo nữ ở khu C tầng ba quảng trường Tỉnh Xuyên, bảo tất cả giám đốc điều hành cấp cao của quảng trường Tỉnh Xuyên, trong vòng ba phút phải tới chỗ của tôi.
Nói với bọn họ, bây giờ tôi rất tức giận.
Không tới kịp thì tự gánh lấy hậu quả” Lâm Vân lạnh lùng nói.
Người phụ nữ trang điểm đậm đắc ý nói, “Vậy thì gọi chủ của các cô tới đây” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Cậu bảo tôi gọi thì tôi phải gọi sao? Cậu nói xem cậu dựa vào cái gì? Cậu cảm thấy mình có tư cách này sao?” Người phụ nữ trang điểm đậm khinh thường nói “Dựa vào nơi này là quảng trường Tỉnh Xuyên, mà tôi là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Bảo Thạnh? Đủ chưa?” Lâm Vân nheo mắt nói.
“Cái gì? Cậu nói cậu là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên sao? Phụt!” Người phụ nữ trang điểm đậm kia nghe xong lời Lâm Vân nói, lập tức cười rộ lên.
“Này này này, mọi người mau nhìn tên nhóc này xem, nói cậu ta là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Người phụ nữ trang điểm đậm lớn tiếng nói.
Người phụ nữ trang điểm đậm mới nói xong, đám nhân viên bán hàng khác vội vàng chạy tới.
“Chị Lương chị Lương, ai nói mình là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên cơ?” Bốn nhân viên bán hàng chạy tới, đều tò mò hỏi.
“Là tên nhóc này” Người phụ nữ trang điểm đậm cười nhạo chỉ Lâm Vân.
Bốn nhân viên bán hàng này đánh giá Lâm Vân một cái, sau đó đều che miệng cười rộ lên.
“Đúng là quá buồn cười, với bộ dạng này của cậu ta, còn dám giả mạo chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?” “Phụt, nhóc con, trước khi giả mạo, làm phiền cậu nên soi gương nhìn mình một cái đã
Mấy nhân viên bán hàng này, cô một câu tôi một lời châm chọc, trong đôi mắt tràn ngập khinh thường với Lâm
Thiên.
Ngay cả mấy khách hàng đang xem quần áo ở cách đó không xa, cũng nhìn về bên này rồi bật cười, xì xào bàn tán cười nhạo, đương nhiên cách ăn mặc của mấy khách hàng này, vừa nhìn là biết gia đình ở bậc trung.
Lâm Vân nghe mấy lời chói tai này của bọn họ, bỗng nhiên trong mắt lóe lên lửa giận.
“Được lắm! Chúc mừng mấy người đã thành công chọc giận tôi, tôi đảm bảo hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tôi đảm bảo mấy người sẽ phải trả giá đắt.
Lâm Vân lạnh lùng nói.
“Hậu quả rất nghiêm trọng sao? Ồ, chỉ dựa vào cậu sao? Hôm nay bà đây muốn nhìn xem, một tên nhà nghèo như cậu có thể khiến tôi trả giá đắt thế nào?” Người phụ nữ trang điểm đậm kiêu ngạo nói.
Ở trong mắt người phụ nữ trang điểm đậm, hai người nghèo như vậy có thể làm được trò trống gì? “Lâm Vân, hay là…!Hay là chúng ta đổi cửa hàng khác đi.” Như Tuyết kéo tay Lâm Vân.
Tuy Như Tuyết cũng tức giận, nhưng với tính cách của Như Tuyết, đương nhiên là cô ấy không muốn Lâm Vân vì cô ấy mà gặp phải phiền phức gì đó.
“Không cần đổi, ở đây đi, hôm nay tôi nhất định sẽ khiến cô ta quỳ xuống nói xin lỗi, cầu xin tha thứ.” Lâm Vân híp mắt.
Dứt lời, Lâm Vân lấy điện thoại ra, gọi đi.
Một lúc sau bên kia nghe máy.
“Lưu Ba, tôi đang ở cửa hàng quần áo nữ ở khu C tầng ba quảng trường Tỉnh Xuyên, bảo tất cả giám đốc điều hành cấp cao của quảng trường Tỉnh Xuyên, trong vòng ba phút phải tới chỗ của tôi.
Nói với bọn họ, bây giờ tôi rất tức giận.
Không tới kịp thì tự gánh lấy hậu quả” Lâm Vân lạnh lùng nói.