Chương 257
Bởi vì bọn họ biết, người đi đầu là giám đốc Tưởng, là người tổng phụ trách của quảng trường Tỉnh Xuyên.
Là người có thân phận tối cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên.
Sáu người đàn ông mặc âu phục theo sau giám đốc Tưởng, cũng đều là giám đốc điều hành cấp cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên.
Bọn họ kinh hãi phát hiện, đến lúc này, tất cả giám đốc điều hành cấp cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên, vậy mà đều đến nơi này.
Phải biết rằng, bình thường chỉ cần một người trong số đó, đều có thể khiến người phụ nữ trang điểm đậm ra vẻ đáng thương, còn như giám đốc Tưởng, đối với người phụ nữ trang điểm đậm mà nói càng là cấp bậc tổ tông.
Điều này khiến bọn họ càng bất an hơn.
Dưới cái nhìn chăm chú của đám người phụ nữ trang điểm đậm, đám giám đốc Tưởng cũng đi tới trước mặt Lâm Vân.
“Chủ tịch Lâm, tôi là giám đốc Tưởng, người tổng phụ trách ở quảng trường Tỉnh Xuyên.” Giám đốc Tưởng cúi người chào.
“Chào chủ tịch Lâm.”
Đám người phía sau giám đốc Tưởng cũng cùng cúi đâu.
Người phụ nữ trang điểm đậm nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, lại giống như bị người ta đổ một chậu nước lạnh từ đầu tới chân, toàn thân chết lặng.
Trời ạ, ngay cả giám đốc Tưởng cũng cúi chào cậu ta sao? Chuyện này khiến vẻ mặt người phụ nữ trang điểm đậm mê mang, rốt cuộc người này là thần thánh phương nào? “Giám đốc điều hành ở quảng trường Tỉnh Xuyên, đều đến đủ rồi đúng không?” Lâm Vân đứng khoanh tay, nhìn lướt qua đám người ở đây, khí thế hiên ngang.
“Dạ chủ tịch Lâm, đều đến đủ cả rồi.” Giám đốc Tưởng kh lưng gật đầu đáp.
“Chủ tịch Lâm, ở trong điện thoại tổng giám đốc Lưu nói cậu rất tức giận, không biết…!Không biết là có chuyện gì?” Giám đốc Tưởng cẩn thận mở miệng hỏi.
“Giám đốc Tưởng, vậy mà tôi ở trong quảng trường nhà mình, bị người ta kỳ thị, cười nhạo, còn bị người ta đuổi đi, ông nói xem có buồn cười không?” Lâm Vân cười mỉa nói.
“Cái gì? Còn có chuyện này sao?”
Giám đốc Tưởng và đảm giám đốc khác nghe thấy vậy, sắc mặt tất cả đều thay đổi, bọn họ biết, nếu Lâm Vân nổi giận mà giận lây sang bọn họ, bọn họ cũng không có trái cây ngon để ăn.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Giám đốc Tưởng, làm phiền ông tự mình nói cho bọn họ biết, tôi có thân phận gì đi.”
Lâm Vân chỉ đám người phụ nữ trang điểm đậm.
“Vâng.
Giám đốc Tưởng cung kính đáp.
Ngay sau đó.
Giám đốc Tưởng đi tới trước mặt người phụ nữ trang điểm đậm, lạnh lùng nói: “Là các cô khiến chủ tịch Lâm tức giận đúng không?” “Giám…! Giám đốc Tưởng” Người phụ nữ trang điểm đậm vô cùng sợ hãi.
Bốn nhân viên bán hàng cũng y như vậy, sợ tới mức lạnh run rồi.
“Cô có biết chủ tịch Lâm có thân phận gì không? Nói cho cô biết, cậu ấy là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, là người các cô tuyệt đối không thể trêu vào.” Giám đốc Tưởng lớn tiếng quát.
Là người có thân phận tối cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên.
Sáu người đàn ông mặc âu phục theo sau giám đốc Tưởng, cũng đều là giám đốc điều hành cấp cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên.
Bọn họ kinh hãi phát hiện, đến lúc này, tất cả giám đốc điều hành cấp cao ở quảng trường Tỉnh Xuyên, vậy mà đều đến nơi này.
Phải biết rằng, bình thường chỉ cần một người trong số đó, đều có thể khiến người phụ nữ trang điểm đậm ra vẻ đáng thương, còn như giám đốc Tưởng, đối với người phụ nữ trang điểm đậm mà nói càng là cấp bậc tổ tông.
Điều này khiến bọn họ càng bất an hơn.
Dưới cái nhìn chăm chú của đám người phụ nữ trang điểm đậm, đám giám đốc Tưởng cũng đi tới trước mặt Lâm Vân.
“Chủ tịch Lâm, tôi là giám đốc Tưởng, người tổng phụ trách ở quảng trường Tỉnh Xuyên.” Giám đốc Tưởng cúi người chào.
“Chào chủ tịch Lâm.”
Đám người phía sau giám đốc Tưởng cũng cùng cúi đâu.
Người phụ nữ trang điểm đậm nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, lại giống như bị người ta đổ một chậu nước lạnh từ đầu tới chân, toàn thân chết lặng.
Trời ạ, ngay cả giám đốc Tưởng cũng cúi chào cậu ta sao? Chuyện này khiến vẻ mặt người phụ nữ trang điểm đậm mê mang, rốt cuộc người này là thần thánh phương nào? “Giám đốc điều hành ở quảng trường Tỉnh Xuyên, đều đến đủ rồi đúng không?” Lâm Vân đứng khoanh tay, nhìn lướt qua đám người ở đây, khí thế hiên ngang.
“Dạ chủ tịch Lâm, đều đến đủ cả rồi.” Giám đốc Tưởng kh lưng gật đầu đáp.
“Chủ tịch Lâm, ở trong điện thoại tổng giám đốc Lưu nói cậu rất tức giận, không biết…!Không biết là có chuyện gì?” Giám đốc Tưởng cẩn thận mở miệng hỏi.
“Giám đốc Tưởng, vậy mà tôi ở trong quảng trường nhà mình, bị người ta kỳ thị, cười nhạo, còn bị người ta đuổi đi, ông nói xem có buồn cười không?” Lâm Vân cười mỉa nói.
“Cái gì? Còn có chuyện này sao?”
Giám đốc Tưởng và đảm giám đốc khác nghe thấy vậy, sắc mặt tất cả đều thay đổi, bọn họ biết, nếu Lâm Vân nổi giận mà giận lây sang bọn họ, bọn họ cũng không có trái cây ngon để ăn.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Giám đốc Tưởng, làm phiền ông tự mình nói cho bọn họ biết, tôi có thân phận gì đi.”
Lâm Vân chỉ đám người phụ nữ trang điểm đậm.
“Vâng.
Giám đốc Tưởng cung kính đáp.
Ngay sau đó.
Giám đốc Tưởng đi tới trước mặt người phụ nữ trang điểm đậm, lạnh lùng nói: “Là các cô khiến chủ tịch Lâm tức giận đúng không?” “Giám…! Giám đốc Tưởng” Người phụ nữ trang điểm đậm vô cùng sợ hãi.
Bốn nhân viên bán hàng cũng y như vậy, sợ tới mức lạnh run rồi.
“Cô có biết chủ tịch Lâm có thân phận gì không? Nói cho cô biết, cậu ấy là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, là người các cô tuyệt đối không thể trêu vào.” Giám đốc Tưởng lớn tiếng quát.