Chương 347
Sau khi nói xong, Như Tuyết không dừng bước nữa, trực tiếp đi về phía trước.
Nhìn theo bóng lưng của Như Tuyết, ánh mắt Lâm Vân phức tạp.
Buổi chiều, Lâm Vân lái Lamborghini đến căn biệt thự ở lưng chừng núi của gia đình Tô Bảo Nhi.
Sau khi vào cổng “Tổng giám đốc Tô, hiện tại Bảo Nhi thế nào?” Lâm Vân hỏi thăm.
“Mấy ngày nay con bé đã tốt hơn nhiều, chẳng qua cậu chủ Lâm đến không đúng lúc lắm, lúc này Bảo Nhi không có nhà, hôm nay con bé hẹn mấy người bạn của mình đi dạo phố.” Tổng giám đốc Tô nói.
“Tổng giám đốc Tô, ông thuyết phục sao rồi? Cô ấy đồng ý tiếp nhận sự thật này, đồng ý để tôi phụ trách chứ?” Lâm Vân nói.
“Haiz..
Tổng giám đốc Tô thở dài lắc đầu.
Lâm Vân nhìn thấy phản ứng của tổng giám đốc Tô, đương nhiên là hiểu kết quả.
“Vậy ngày khác tôi quay lại thăm cô ấy sau” Sau khi
Lâm Vân nói xong, lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.
Đúng vào lúc này, cổng biệt thự lại đột nhiên bị mở ra.
Bốn bóng người từ bên ngoài biệt thự đi vào.
Lâm Vân tập trung nhìn, Tô Bảo Nhi đang đi cùng với hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chắc hẳn là bạn của Tô Bảo Nhi.
Ở phía sau ba cô gái, còn có một bóng dáng một người đàn ông quen thuộc.
Người đàn ông này chính là anh Giang.
Anh Giang xách theo túi lớn túi nhỏ, xem ra đám người Tô Bảo Nhi đi dạo phố, để anh Giang này đi theo.
Lúc Lâm Vân nhìn thấy anh Giang, nhất thời nhưởng mày.
Đây là chuyện gì?
Vì sao anh Giang lại đi cùng với Tô Bảo Nhi?
Chẳng phải Tô Bảo Nhi vẫn luôn ghét anh Giang đó ư?
Hai người Tô Bảo Nhi và anh Giang nhìn thấy Lâm Vân, cả hai đều kinh ngạc.
“Nhóc con, đây là nhà của Tô Bảo Nhi, sao cậu lại ở chỗ này?” Anh Giang sắc bén quát Lâm Vân.
“Tôi lại rất muốn hỏi anh, vì sao anh lại ở chỗ này? Vì sao anh lại đi cùng với Tô Bảo Nhi.
Lâm Vân híp mắt, trong giọng nói mang theo chất vấn “Câu hỏi này của cậu chẳng phải là phí lời à? Hiện tại tôi là bạn trai của Tô Bảo Nhi, tôi đương nhiên phải ở bên cạnh Tô Bảo hi.” Anh Giang kiêu ngạo nói..
“Anh nói gì? Anh là bạn trai của Tô Bảo Nhi?” Sắc mặt Lâm Vân trầm xuống.
“Đúng thế Lâm Vân, hiện tại anh ta chính là bạn trai của tôi, anh có thể hoàn toàn tuyệt vọng được rồi.” Tô Bảo Nhi đứng ra nói.
“Tô Bảo Nhi, cô có lầm hay không, chẳng phải cô rất ghét anh ta à, cô thế mà lại để anh ta làm bạn trai của cô?
Cô làm như thế, chẳng lẽ là vì giận tôi?” Lâm Vân cau mày nói.
Theo như Lâm Vân suy đoán, Tô Bảo Nhi đột nhiên ở bên anh Giang Người mà cô ấy chán ghét nhất, 80% là vì làm cho anh xem, là vì giận anh.
“Đây là việc của tôi, không liên quan gì đến đến ai cả, liên quan gì đến anh chứ?” Tô Bảo Nhi nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ.
Nhìn theo bóng lưng của Như Tuyết, ánh mắt Lâm Vân phức tạp.
Buổi chiều, Lâm Vân lái Lamborghini đến căn biệt thự ở lưng chừng núi của gia đình Tô Bảo Nhi.
Sau khi vào cổng “Tổng giám đốc Tô, hiện tại Bảo Nhi thế nào?” Lâm Vân hỏi thăm.
“Mấy ngày nay con bé đã tốt hơn nhiều, chẳng qua cậu chủ Lâm đến không đúng lúc lắm, lúc này Bảo Nhi không có nhà, hôm nay con bé hẹn mấy người bạn của mình đi dạo phố.” Tổng giám đốc Tô nói.
“Tổng giám đốc Tô, ông thuyết phục sao rồi? Cô ấy đồng ý tiếp nhận sự thật này, đồng ý để tôi phụ trách chứ?” Lâm Vân nói.
“Haiz..
Tổng giám đốc Tô thở dài lắc đầu.
Lâm Vân nhìn thấy phản ứng của tổng giám đốc Tô, đương nhiên là hiểu kết quả.
“Vậy ngày khác tôi quay lại thăm cô ấy sau” Sau khi
Lâm Vân nói xong, lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.
Đúng vào lúc này, cổng biệt thự lại đột nhiên bị mở ra.
Bốn bóng người từ bên ngoài biệt thự đi vào.
Lâm Vân tập trung nhìn, Tô Bảo Nhi đang đi cùng với hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, chắc hẳn là bạn của Tô Bảo Nhi.
Ở phía sau ba cô gái, còn có một bóng dáng một người đàn ông quen thuộc.
Người đàn ông này chính là anh Giang.
Anh Giang xách theo túi lớn túi nhỏ, xem ra đám người Tô Bảo Nhi đi dạo phố, để anh Giang này đi theo.
Lúc Lâm Vân nhìn thấy anh Giang, nhất thời nhưởng mày.
Đây là chuyện gì?
Vì sao anh Giang lại đi cùng với Tô Bảo Nhi?
Chẳng phải Tô Bảo Nhi vẫn luôn ghét anh Giang đó ư?
Hai người Tô Bảo Nhi và anh Giang nhìn thấy Lâm Vân, cả hai đều kinh ngạc.
“Nhóc con, đây là nhà của Tô Bảo Nhi, sao cậu lại ở chỗ này?” Anh Giang sắc bén quát Lâm Vân.
“Tôi lại rất muốn hỏi anh, vì sao anh lại ở chỗ này? Vì sao anh lại đi cùng với Tô Bảo Nhi.
Lâm Vân híp mắt, trong giọng nói mang theo chất vấn “Câu hỏi này của cậu chẳng phải là phí lời à? Hiện tại tôi là bạn trai của Tô Bảo Nhi, tôi đương nhiên phải ở bên cạnh Tô Bảo hi.” Anh Giang kiêu ngạo nói..
“Anh nói gì? Anh là bạn trai của Tô Bảo Nhi?” Sắc mặt Lâm Vân trầm xuống.
“Đúng thế Lâm Vân, hiện tại anh ta chính là bạn trai của tôi, anh có thể hoàn toàn tuyệt vọng được rồi.” Tô Bảo Nhi đứng ra nói.
“Tô Bảo Nhi, cô có lầm hay không, chẳng phải cô rất ghét anh ta à, cô thế mà lại để anh ta làm bạn trai của cô?
Cô làm như thế, chẳng lẽ là vì giận tôi?” Lâm Vân cau mày nói.
Theo như Lâm Vân suy đoán, Tô Bảo Nhi đột nhiên ở bên anh Giang Người mà cô ấy chán ghét nhất, 80% là vì làm cho anh xem, là vì giận anh.
“Đây là việc của tôi, không liên quan gì đến đến ai cả, liên quan gì đến anh chứ?” Tô Bảo Nhi nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ.