Chương 14: Cô phải ở lại bên cạnh ta
Leyla không ngờ Ethan có thể tài giỏi như vậy, mặc dù trông cậu ta có vẻ độc ác nhưng cậu ta đã chữa trị cho cô, thậm chí còn làm đồ ăn cho cô, nhưng cô lại không hề hay biết bản tính thật sự của Ethan. Tất cả những chuyện tốt mà cậu ta làm cho cô tính đến thời điểm hiện tại chỉ đơn giản là cậu ta tuân theo mệnh lệnh của Brian.
Leyla vừa ăn xong liền cảm thấy buồn ngủ, cô chậm rãi dựa đầu vào giường rồi nhìn ra bên ngoài. Có lẽ cô nên cảm thấy may mắn vì Brian đã đưa cô về đâu, bằng không cô đã bị quái vật hoặc loài động vật hoang dã nào đó ở rừng tối sát hại rồi…
Đúng lúc Leyla định chợp mắt thì cô phát hiện Brian đang tiến về phía mình, hắn chỉ cần dùng một chút sức đã có thể bế cô ngồi gọn trong lòng hắn. Lúc này Leyla có chút sợ hãi mà ngước lên nhìn Brian…
“Ngài…ngài định làm gì vậy?”
Brian dùng một tay vòng qua eo của Leyla để cô dựa hẳn vào người mình, tay còn lại cố tình vén cái chăn mà cô đang đắp trên người ra, để lộ một bên vai trắng nõn vẫn còn dấu tích đo đỏ của đêm hôm qua, lúc này hắn mới đáp lại cô…
“Cô ăn no rồi còn gì, bây giờ đến lượt tôi…”
Leyla khẽ run lên, cô hơi xoay người lại rồi đưa tay chặn cái miệng đang muốn cắn xuống của Brian khiến hắn khó chịu ra mặt…
“Ma cà rồng có thể uống máu của động vật mà, hay ngài đi săn động vật đi…”
Brian cảm thấy có chút khó hiểu, hắn gỡ bàn tay của Leyla ra khỏi miệng mình rồi mới trả lời câu hỏi của cô…
“Tôi có cô rồi thì đi săn động vật để làm gì? Máu của cô thơm ngon hơn bọn chúng rất nhiều…”
Leyla chợt nhận ra lý do mà Brian không giết cô, thì ra hắn bị máu của cô thu hút, đồng nghĩa với việc cô chính là người đầu tiên được Brian sử dụng máu như một bữa ăn hằng ngày, nhưng trước đó cô nghe dân làng nói rằng đại hoàng tử chê bai máu của loài người có mùi tanh, hắn cũng ghét bỏ sự yếu đuối của loài người…
“Ngài thích máu của thần à?”
Brian bị mùi hương trên cơ thể Leyla kích thích, hắn chỉ gật đầu theo bản năng mà không nói gì, ngay lúc này Leyla lợi dụng điều đó mà hỏi thêm một câu nữa…
“Ngài sẽ đưa thần về thủ đô đúng không?”
Brian gật đầu liền liếm nhẹ lên vai của Leyla, hắn chậm rãi cắn mạnh vào vai cô một cái để dòng máu tuôn ra, sau đó hắn mới hút vào miệng. Mỗi ngày chỉ cần thực hiện hành động này một lần là đủ, rõ ràng máu của Leyla tốt hơn gấp vạn lần so với động vật hoang dã…. Chươ?g mới ?hấ? ?ại ( Tr?mTru y??﹒?? )
“Cô phải ở lại bên cạnh ta…”
Đột nhiên tay của Brian lần mò lên trên để tìm thứ gì đó mềm mại, hắn liếm liếm vết máu còn sót lại, sau đó lần mò lên cổ của Leyla mà hít ngửi. Mặc dù hắn ghét loài người nhưng hắn phải thừa nhận hắn rất thích cảm giác ngọt ngào phát ra từ cơ thể của Leyla, đây cũng là khoảng thời gian mà hắn thích nhất trong ngày…
Leyla mệt mỏi dựa vào người Brian, cô khẽ liếc nhìn hắn thì thấy hắn cũng đang nhìn chằm về về phía cô, thậm chí hắn còn cúi xuống hôn lên cổ cô…
“Đừng mà…”
Brian xoa nhẹ nơi mềm mại của Leyla khiến cô bị kích thích mà ưỡn người lên tiếp nhận, đột nhiên sau lưng cô có cái gì đó cứng cứng cạ vào khiến cô khẽ nhăn mày, sau đó lại xấu hổ đến mức đỏ mặt…
“Đại hoàng tử Lazarus, ngài tha cho thần được không? Thần vẫn còn bị đau…”
Brian không trả lời, hắn lại đè Leyla nằm xuống giường, cho đến khi hắn tận mắt chứng kiến dấu vết xanh xanh đỏ đỏ hôm qua vẫn còn in sâu vào da thịt của cô thì hắn mới khựng lại…
“Bao giờ mới hồi phục?”
Leyla cũng không rõ những vết thương do ma cà rồng gây ra bao giờ mới có thể hồi phục hoàn toàn, nhưng có vẻ Brian cũng không có đủ kiên nhẫn để chờ đợi cho đến khi vết thương của cô khỏi hẳn…
“Khoảng ba ngày thì vết thương sẽ lành lại, lúc đó ngài muốn gì cũng được…”
Brian dự đoán ba ngày sau chiến sự sẽ kết thúc nên hắn có thể thưởng thức Leyla như một phần thưởng của riêng hắn, dù sao hắn cũng không muốn dùng sức mạnh để cưỡng ép một cô gái loài người yếu đuối…
“Nhớ lời cô nói…”
Brian rời khỏi người có Leyla, hắn định đi săn để giải toả tâm trạng thì cô lại lần nữa ngồi dậy để nắm lấy cánh tay rắn chắc của hắn, giọng nói lí nhí của cô vang lên…
“Hai ngày rồi thần vẫn chưa tắm, liệu ngài có thể để thần đi tắm được không?”
Brian cảm thấy có chút buồn cười, ở cái nơi chết chóc khô cằn như “Rừng tối” thì lấy đâu ra nước sạch để tắm cơ chứ? Dù có nước đi chăng nữa thì chắc chắn thứ nước đó đã nhiễm độc nặng nề rồi…
“Cô có biết mình đang ở đâu không?”
Leyla biết ngay Brian sẽ nghi ngờ cô, vậy nên cô nhanh chóng lên tiếng chứng minh với hắn…
“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngài đã nhìn thấy một con sông rất lớn ở phía bắc đúng không…?”
Leyla vừa ăn xong liền cảm thấy buồn ngủ, cô chậm rãi dựa đầu vào giường rồi nhìn ra bên ngoài. Có lẽ cô nên cảm thấy may mắn vì Brian đã đưa cô về đâu, bằng không cô đã bị quái vật hoặc loài động vật hoang dã nào đó ở rừng tối sát hại rồi…
Đúng lúc Leyla định chợp mắt thì cô phát hiện Brian đang tiến về phía mình, hắn chỉ cần dùng một chút sức đã có thể bế cô ngồi gọn trong lòng hắn. Lúc này Leyla có chút sợ hãi mà ngước lên nhìn Brian…
“Ngài…ngài định làm gì vậy?”
Brian dùng một tay vòng qua eo của Leyla để cô dựa hẳn vào người mình, tay còn lại cố tình vén cái chăn mà cô đang đắp trên người ra, để lộ một bên vai trắng nõn vẫn còn dấu tích đo đỏ của đêm hôm qua, lúc này hắn mới đáp lại cô…
“Cô ăn no rồi còn gì, bây giờ đến lượt tôi…”
Leyla khẽ run lên, cô hơi xoay người lại rồi đưa tay chặn cái miệng đang muốn cắn xuống của Brian khiến hắn khó chịu ra mặt…
“Ma cà rồng có thể uống máu của động vật mà, hay ngài đi săn động vật đi…”
Brian cảm thấy có chút khó hiểu, hắn gỡ bàn tay của Leyla ra khỏi miệng mình rồi mới trả lời câu hỏi của cô…
“Tôi có cô rồi thì đi săn động vật để làm gì? Máu của cô thơm ngon hơn bọn chúng rất nhiều…”
Leyla chợt nhận ra lý do mà Brian không giết cô, thì ra hắn bị máu của cô thu hút, đồng nghĩa với việc cô chính là người đầu tiên được Brian sử dụng máu như một bữa ăn hằng ngày, nhưng trước đó cô nghe dân làng nói rằng đại hoàng tử chê bai máu của loài người có mùi tanh, hắn cũng ghét bỏ sự yếu đuối của loài người…
“Ngài thích máu của thần à?”
Brian bị mùi hương trên cơ thể Leyla kích thích, hắn chỉ gật đầu theo bản năng mà không nói gì, ngay lúc này Leyla lợi dụng điều đó mà hỏi thêm một câu nữa…
“Ngài sẽ đưa thần về thủ đô đúng không?”
Brian gật đầu liền liếm nhẹ lên vai của Leyla, hắn chậm rãi cắn mạnh vào vai cô một cái để dòng máu tuôn ra, sau đó hắn mới hút vào miệng. Mỗi ngày chỉ cần thực hiện hành động này một lần là đủ, rõ ràng máu của Leyla tốt hơn gấp vạn lần so với động vật hoang dã…. Chươ?g mới ?hấ? ?ại ( Tr?mTru y??﹒?? )
“Cô phải ở lại bên cạnh ta…”
Đột nhiên tay của Brian lần mò lên trên để tìm thứ gì đó mềm mại, hắn liếm liếm vết máu còn sót lại, sau đó lần mò lên cổ của Leyla mà hít ngửi. Mặc dù hắn ghét loài người nhưng hắn phải thừa nhận hắn rất thích cảm giác ngọt ngào phát ra từ cơ thể của Leyla, đây cũng là khoảng thời gian mà hắn thích nhất trong ngày…
Leyla mệt mỏi dựa vào người Brian, cô khẽ liếc nhìn hắn thì thấy hắn cũng đang nhìn chằm về về phía cô, thậm chí hắn còn cúi xuống hôn lên cổ cô…
“Đừng mà…”
Brian xoa nhẹ nơi mềm mại của Leyla khiến cô bị kích thích mà ưỡn người lên tiếp nhận, đột nhiên sau lưng cô có cái gì đó cứng cứng cạ vào khiến cô khẽ nhăn mày, sau đó lại xấu hổ đến mức đỏ mặt…
“Đại hoàng tử Lazarus, ngài tha cho thần được không? Thần vẫn còn bị đau…”
Brian không trả lời, hắn lại đè Leyla nằm xuống giường, cho đến khi hắn tận mắt chứng kiến dấu vết xanh xanh đỏ đỏ hôm qua vẫn còn in sâu vào da thịt của cô thì hắn mới khựng lại…
“Bao giờ mới hồi phục?”
Leyla cũng không rõ những vết thương do ma cà rồng gây ra bao giờ mới có thể hồi phục hoàn toàn, nhưng có vẻ Brian cũng không có đủ kiên nhẫn để chờ đợi cho đến khi vết thương của cô khỏi hẳn…
“Khoảng ba ngày thì vết thương sẽ lành lại, lúc đó ngài muốn gì cũng được…”
Brian dự đoán ba ngày sau chiến sự sẽ kết thúc nên hắn có thể thưởng thức Leyla như một phần thưởng của riêng hắn, dù sao hắn cũng không muốn dùng sức mạnh để cưỡng ép một cô gái loài người yếu đuối…
“Nhớ lời cô nói…”
Brian rời khỏi người có Leyla, hắn định đi săn để giải toả tâm trạng thì cô lại lần nữa ngồi dậy để nắm lấy cánh tay rắn chắc của hắn, giọng nói lí nhí của cô vang lên…
“Hai ngày rồi thần vẫn chưa tắm, liệu ngài có thể để thần đi tắm được không?”
Brian cảm thấy có chút buồn cười, ở cái nơi chết chóc khô cằn như “Rừng tối” thì lấy đâu ra nước sạch để tắm cơ chứ? Dù có nước đi chăng nữa thì chắc chắn thứ nước đó đã nhiễm độc nặng nề rồi…
“Cô có biết mình đang ở đâu không?”
Leyla biết ngay Brian sẽ nghi ngờ cô, vậy nên cô nhanh chóng lên tiếng chứng minh với hắn…
“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngài đã nhìn thấy một con sông rất lớn ở phía bắc đúng không…?”